Chap 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
nàng không biết nói tránh.

" Ta với biểu ca không có gì. " Mỹ Anh không hiểu sao mình lại phải giải thích nữa. 

" Nàng không thôi, biểu ca của nàng sao ta biết được. "

" Tiểu Nghiên... Ngươi đang ghen đấy à. " Mỹ Anh cười khoái trá, quên cả cách xưng hô thông thường, gọi hẳn Trịnh Tú Nghiên bằng cái tên khá thân mật. Âu cũng là do Trịnh Tú Nghiên lúc này dễ thương thật, hắn giống như một tiểu nương tử ghen tuông vô cớ với phu quân của mình rồi ủy khuất bắt bẻ, nàng yêu những lúc hắn như thế này đến lạ lùng. Mà hắn là nam nhân còn nàng là nữ nhân đó nhé. Ngược, chuyện này chẳng phải rất ngược so với lẽ thông thường hay sao. Nhưng cũng không phải là không tốt, ít nhất Mỹ Anh yêu dáng vẻ đó.

Tú Nghiên xấu hổ khiến mặt đỏ bừng, nàng thật sự không ngờ tiểu nương tử lại đột nhiên gọi nàng bằng cái tên đó. Ngày xưa, mẫu thân của nàng cũng đã gọi nàng như thế, cảm giác này thật sự khiến nàng vui vẻ không thôi. Lòng lại trở nên hân hoan vô cùng, nàng ngồi dậy và chỉ vào chén chè, rồi ăn nó ngon lành như thể chưa từng phải uống can dấm chua nào từ nãy đến giờ. Trịnh Tú Nghiên ơi là Trịnh Tú Nghiên, ái nhân chỉ vô tình nói một câu ngọt ngào với ngươi là ngươi đã quên hết tiếp tục dính lấy nàng ấy, thật là một kẻ không có tiền đồ. Nhưng dù sao thì chuyện về biểu ca của nương tử cũng làm nàng khá lưu tâm, khó chịu và hết sức bực mình. Dù có ra sao thì nàng sẽ không để ai cướp mất tiểu nương tử của mình, nhất định là như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net