Chương 25 : huấn luyện (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người nghe thấy câu nói của cô đã đủ sợ, còn thêm nụ cười đó càng làm bọn họ sợ cô hơn, tại sao trước giờ bọn họ không biết nữ thần lại có thể bức người như vậy chứ

Thôi quay lại việc chính nào

Dạ Thương Lan nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Tuy rằng ngươi nhỏ hơn chúng ta, nhưng là chúng ta vẫn vui vẻ nhận ngươi làm lão đại."

"Ta cũng không cần ngươi nhận nàng là lão đại " Cô bên cạnh nói

Dạ Thương Lan nhất thời không biết nói gì, thì nàng lên tiếng giải vây

"Vũ được rồi, mọi người đều là bạn " Nàng cười nói với cô rồi quay qua nhìn mọi người nói

"Tốt lắm. Các ngươi đã nhận ta làm lão đại, sau này chúng ta là nhất thể , mọi người có phúc cùng hưởng ! Có điều, nếu ai phản bội chúng ta, chúng ta đây phải cho hắn biết cái gì gọi là biết vậy chẳng làm."

"Được! Được!" Mọi người cao giọng nói.

"Ha ha, lão đại, ngươi vẫn là thành lão đại của chúng ta !" Tần Hạo cười lớn nói.

"Phiền phức " Cô bên cạnh thầm nói , cô thực sự chán cái đám người này lắm rồi, luyện tập không lo mà suốt ngày chỉ làm chuyện vô bổ

"Kí chủ đừng giận, bảo bối cô cũng đang vui mà " Hệ thống lên tiếng giúp cô hạ hỏa  , cô không trả lời chỉ hừ 1 tiếng im lặng bên cạnh nàng

Độc Cô Thiên Diệp cũng bị cuốn hút bởi cảm xúc của mọi người, cũng vui vẻ nở nụ cười. Nhớ lại lời nói của Tạ gia gia ngày hôm qua với mình, nói rằng để cho mình xây dựng một thế lực, sau này sẽ có chỗ hữu dụng, mà trước mắt vừa vặn có một cơ hội như vậy, để cho mình thử xem. Mới đầu nàng cũng không có ý tưởng này, nhưng là nhìn thấy khuôn mặt nhiệt tình dào dạt của bọn họ, nàng cảm thấy này chủ ý vẫn là rất không sai .

Tiểu Ngân ở bìa sân huấn luyện, vụng trộm nói với Tiểu Cửu: "Bọn họ đều thành tiểu đệ của chủ nhân, sau này chúng ta có phải không thể tùy tiện chỉnh bọn họ nữa hay không?"

Tiểu Cửu liếc mắt với Tiểu Ngân một cái, nói: "Sao tiểu đệ của chủ nhân có thể là kẻ yếu được ! Cho nên bọn họ cần huấn luyện, biết không ?"

"Nga, ta hiểu được. Vậy sau này chúng ta vẫn là có thể tiếp tục chỉnh bọn họ ? Ha ha!" Tiểu Ngân một bộ ta đã thông suốt, cười hư hỏng nói.

" Không phải chỉnh bọn họ, là giúp bọn họ tiến bộ !" Tiểu Cửu một bộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói với Tiểu Ngân. Chuyện như vậy có thể nói rõ sao ? Bổn sói !

"Ý này rất hay ta ủng hộ nếu Tiểu Thiên Diệp có phát hiện, ta chóng lưng giúp các ngươi, nhưng đổi lại các ngươi phải chỉnh những kẻ dám đến gần tiểu Diệp" Cô đứng phía sau họ nói

"Vũ Vũ tỷ, tỷ không đùa chứ " Tiểu Ngân hỏi lại

"Không ta cũng thấy thú vị đấy, nhớ làm tốt việc " Cô nói rồi đi đến chỗ nàng

"Rõ Vũ tỷ " Tiểu Ngân cùng Tiểu Cữu phía sau nói, nhất định không được chọc giận Mạc Vũ, đấy chính là ý nghĩ của cả hai hiện tại

Sau đó Độc Cô Thiên Diệp dạy phát động công kích khi đang chạy thế nào, tránh né công kích người khác thế nào, để cho mọi người được lợi không ít. Sau đó nàng chia hai người một tổ, đánh nhau thực tế.

"Lý luận tri thức đều là chết , chỉ có ở trong chiến đấu đạt được kinh nghiệm thực tế mới là sống. Bây giờ các ngươi ở trong này, không có điều kiện, cho nên chỉ có thể cho hai người đánh nhau." Độc Cô Thiên Diệp nói. " Sau này buổi chiều các ngươi tới nơi này luyện tập, buổi sáng cùng buổi tối thì tự mình hấp thu huyễn lực, không cần lại đây . Vẫn là câu nói kia, thiên tài đều là do mồ hôi đổi lấy , chỉ có tự mình cố gắng , các ngươi mới có thể được đến kết quả mình mong muốn." Độc Cô Thiên Diệp nhìn thời gian, đã là giữa trưa , để cho mọi người rời đi.

"Nàng mệt rồi, nghĩ ngơi 1 chút " Cô đi đến đưa nàng chai nước được tháo nắp sẵn rồi nói

"Chúng ta cũng không còn nhiều thời gian huấn luyện, nên đành phải cố gắng thôi " Nàng uống nước rồi nói, dù có mệt nhưng đã có cô bên cạnh thì không cần gì hơn

"Ngốc thật, buổi chiều ta giúp nàng " Cô gõ đầu nàng nói

"Hmmm vậy cũng được " Nàng suy nghĩ 1 hồi rồi trả lời cô

Buổi chiều, cô cùng nàng lại đến chỗ huấn luyện của kiếm sư. Lúc giữa trưa kiếm sư chợt nghe nói huyễn sư đã nhận nàng làm lão đại, gần đây còn có người tỏ vẻ muốn làm tùy tùng cho nàng. Nàng cũng không khách khí nhận, tính xây dựng thế lực cho mình, tiểu đệ thôi mà, nàng sẽ không ngại nhiều .

Cô đã nói giúp nàng nên cô đã tập trung mọi người lại, lấy ra mấy bản kiếm kỹ. Mấy cái này đều là cô kêu tiểu Lân lấy trong gian phòng kiếm kỹ trong không gian, tuy nó chỉ là kiếm kỹ đơn giãn đối với cô nhưng nó lại là thứ người khác mong muốn

Bởi vì lực công kích của kiếm sư hữu hạn, lại không có kiếm kỹ chuyên môn, chiến đấu bình thường chỉ có thể dựa vào kiếm khí công kích, không hề có kết cấu đáng nói, cho nên sức chiến đấu không cao. Cô lấy ra kiếm kỹ bù lại chỗ thiếu hụt này.

"Trong lúc kiếm sư chiến đấu, trọng điểm là tốc chiến tốc thắng. Cho nên trọng điểm huấn luyện là tăng lên tốc độ tác chiến của các ngươi. Ta sẽ dạy cho các ngươi một bộ pháp, chỉ cần các ngươi luyện tập chăm chỉ, có thể tăng lên tốc độ của các ngươi."

Sau đó cô dạy Phiêu Miểu bộ pháp cho bọn họ, tuy bộ này nàng cũng biết nhưng phải nói cô biết còn sớm hơn nàng , ba tháng thời gian bọn họ không có khả năng có tiến bộ lớn, nhưng chỉ cần bọn họ đạt được trình độ nhập môn, lợi ích rất lớn.

Đương nhiên, này cũng không nói cô rộng rãi thế nào, cô chỉ muốn tăng cường thế lực cho bảo bối mà thôi, còn thế lực của cô sau có thể là mấy kẻ khó dạy này, thế lực của cô đủ lớn để quét sạch cả huyền Nguyệt đại lục này đấy . Bây giờ cô giúp nàng bồi dưỡng người, sau này bọn họ sẽ trở thành trợ lực cho nàng tuy không quá mạnh ,dù nàng không tìm thế lực thì cũng đã có sẵn thế lực giúp nàng . Mà những người này đều thề, có thể không tùy tùng nàng, nhưng tuyệt đối không thể phản bội chính mình. Cô biết nàng từng bị người khác phản bội , nên đối với nàng lời thề của thế giới này thật đúng là thứ tốt.

Sau khi cô hoàn thành mấy việc này, thì nàng bắt đầu tìm kiếm trong đầu có đan dược giúp kiếm sư thăng cấp hay không, không nghĩ tới nàng thật sự tìm được rồi, Phá Cấp Đan, có thể giúp huyễn sư và kiếm sư tăng lên 2 đến 4 cấp nhỏ. Nhưng vì đây là đan dược bát phẩm, bây giờ nàng không thể luyện chế, cho nên nàng đành nhờ đến sự giúp đỡ của cô, vì sao vì cô có thừa khả năng luyện chế nó

Thời gian bình tĩnh lướt qua, đảo mắt đã đến tháng tư.

Trong Luyện Yêu Hồ, một con thủy long, hỏa long lần lượt xuất hiện trên không trung, "Oanh", ngọn núi xa xa bị mất đỉnh. Sau đó lại xuất hiện rất nhiều cương đao, tước tảng đá thành rất nhiều mảnh nhỏ. Mấy cái cây mây gắt gao bắt lấy một tảng đá.

Độc Cô Thiên Diệp và chúng thú trợn mắt há mồm mà nhìn cảnh tượng trước mắt, hồi lâu Lam Mân mới thì thào nói: "Sức chiến đấu này cũng quá cường hãn đi!"

"Oa, chủ nhân, ngươi thật lợi hại!" Vài con thần thú trong hình dáng tự vệ chạy đến bên người Độc Cô Thiên Diệp, vây quanh nàng, "Chủ nhân, sức chiến đấu này của người, đấu cùng cấp chỉ là một bữa ăn sáng!" (ý nói trong những người cùng cấp tỷ là lợi hại nhất)

"Rống rống, chủ nhân chúng ta đương nhiên lợi hại rồi!" Liệt Hỏa nhảy trái nhảy phải nói.

"Liệt Hỏa nói đúng lắm, bảo bối của ta đương nhiên mạnh " Cô phía sau nàng nói

Độc Cô Thiên Diệp cũng vừa lòng gật gật đầu, nói: "Không nghĩ tới bản huyễn kỹ Tạ bà bà cho ta lại lợi hại như vậy, này thật là nhân cấp sao ? Tại sao ta có cảm giác cái này lợi hại hơn huyễn kỹ phụ thân để lại rất nhiều."

"Sau này ta sẽ cho nàng thêm vài bản huyễn kĩ còn lợi hại hơn, đến lúc đó những bản huyễn kĩ này không còn khó đối với nàng " Cô cười nói

"Được, nhưng trước hết ta phải thành Thục những cái này đã " Nàng cười nói lòng thì thầm nghĩ 'không biết mình yêu phải loại yêu quái hay thần tiên nữa mà thứ gì cũng có thể làm , không có thứ gì làm khó được cái con người này cả, nếu mà gia tộc khác có được người này không biết sẽ như thế nào' đó là ý nghĩ của nàng hiện tại

Nhưng mà rất tiếc trên đời không có chữ nếu, hiện tại không phải Tiêu Nguyệt Vũ là người Mạc gia không, hiện tại không phải Tiêu Nguyệt Vũ chính là người yêu của nàng sao

Rồi nàng cũng không nghĩ nhiều nữa, dù sao người đó luôn bên cạnh bảo hộ nàng mà

"Quản nó có tốt hay không, chỉ cần uy lực mạnh mẽ là được ." Tiểu Cửu lên tiếng

"Ừ, cũng đúng." Độc Cô Thiên Diệp nói: "Cấp bậc huyễn lực càng cao, phát ra uy lực huyễn kỹ lại càng lớn, chủng loại huyễn kỹ lại càng nhiều. Huyễn kỹ ghi lại trên sách còn có rất nhiều ta không thể học tập bây giờ!"

"Chủ nhân, chúng ta không vội." Lam Mân nói.

"Ta hiểu được. Ta sẽ không nóng lòng cầu thành ." Độc Cô Thiên Diệp nói. Vì dù có cố gắng nhưng thực lực không đủ thì chỉ làm hại bản thân mình, dù gì phía sau Độc Cô Thiên Diệp chính là Tiêu Nguyệt Vũ

Luyện tập huyễn kỹ xong, Độc Cô Thiên Diệp mới cùng cô rời khỏi Luyện Yêu Hồ, đi vào văn phòng hiệu trưởng. Nhìn thấy hai người Độc Cô Thiên Diệp, Tạ Bình bắt buộc mình tỉnh táo lại.

"Tiểu Vũ nha, ngươi không đi xem đám trẻ kia, sao lại chạy đến nơi này của ta ?"

"Ta vội tới nói với người, ta chuẩn bị mang các huyễn sư và kiếm sư rời đi, đi sơn mạch Miễn Miễn lịch lãm một chút."

Đế quốc Thương Khung ở phía đông nam của sơn mạch Miễn Miễn. Đi từ đế quốc Mạc Nhĩ Tư đến đế quốc Thương Khung, có thể đi ngang qua sơn mạch Miễn Miễn, cũng có thể đi vòng qua theo điểm cực đông. Người bình thường sẽ không lựa chọn điều thứ nhất, bởi vì như vậy quá nguy hiểm.

"Ngươi nghĩ tốt rồi sao ?" Tạ bình hỏi.

"Thực lực chỉ có thể tăng lên trong chiến đấu thực tế." Độc Cô Thiên Diệp nói thay cô

"Vậy được rồi." Tạ Bình nói, "Vậy các ngươi đi sơn mạch Miễn Miễn trước, đầu tháng 7 gặp ở Lam thành của đế quốc Thương Khung." Lam thành là thành thị đầu tiên mà đế quốc Mạc Nhĩ Tư giáp với đế quốc Thương Khung.

Nói xong lấy một khối đá tương tự thủy tinh từ trong nhẫn không gian ra, giao cho Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Đây là Thông Tin Thạch, có nó, mặc kệ xa cỡ nào đều có thể liên hệ."

Độc Cô Thiên Diệp tiếp nhận tảng đá, tò mò quan sát. Cái này không phải giống với điện thoại ở Địa Cầu sao ? Chỉ là không biết nó truyền thông tin thế nào. Nghĩ không ra, nàng lười suy nghĩ.

"Cái đó ta có đầy, sợ dùng không hết này , nàng lấy thêm chỉ mắc công nàng mang theo thôi, khi nào cần liên lạc ta đưa cho nàng , cái này trả lại cho người " Cô nói rồi cầm lấy thông tin thạch trả lại cho Tạ Bình

Nàng nghe cô nói thì cũng không có gì bất ngờ cả vì khi ở bên cô nàng luôn được thấy bất ngờ bất cứ lúc nào , chỉ có Tạ Bình là đứng hình

Hai người cũng không đưa Tạ Bình trời về thực tại mà đi ra khỏi văn phòng hiệu trưởng, cô và nàng đi vào phòng huấn luyện. Nhìn thấy nàng đến, mọi người đều dừng lại.

"Cho các ngươi thời gian một giờ về thu thập đồ, sau đó chúng ta tập hợp ở quảng trường." Tiêu Nguyệt Vũ lên tiếng

Mặc dù có nghi hoặc, mọi người vẫn trở về đi thu thập đồ vật tùy thân rất nhanh, bây giờ bọn họ đã bị huấn luyện thành nghe theo mệnh lệnh vô điều kiện, mơ hồ hình thành kỷ luật của quân nhân hiện đại. Mọi người thu thập xong đi vào quảng trường, nhìn thấy bên cạnh quảng trường có một loạt phi ưng đang đậu.

"Tôn Khuê, ngươi có biết lão đại có ý tứ gì không ?" Tần Hạo đi đến bên cạnh Tôn Khuê, hỏi...........

Đến đây thôi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net