[SNH48] [SMY x YYQ] 1/4 Quãng Đời (1) - Tử Ngạn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

• Nhân vật chính: Thẩm Mộng Dao x Viên Nhất Kỳ.
• Nhân vật phụ diễn: Tùy duyên xuất hiện.
• Thể loại: Tùy tâm hạ bút.
• Văn án: Không có.

______________________________________________________________________

2024,

Tổng tuyển cử khép lại với số phiếu áp đảo của nhà Nguyên Khí Đạn. Viên Nhất Kỳ thành công thăng lên Cung Điện Minh Tinh. Trở thành thành viên đầu tiên của team HII ghi lại màu cờ của Ngân Hà Chiến Đội vào lịch sử Sông Seine tại nơi cao nhất. Nối tiếp truyền thống của các vị Đường Tỷ, Đường Ca, Đường Tam hiệu xưng Đường Đệ.

Khoảnh khắc khoác lên hoàng bào đỏ thắm, Viên Nhất Kỳ tâm tình lại khác hẳn năm ngoái. Cùng một vị trí, cậu đứng trước mọi người ánh mắt kiên định mỉm cười phát biểu lời cám ơn đến fan cùng đồng đội trong suốt bao năm đã cùng nhau thực hiện ước mơ này.

Bốn năm sau,

Viên Nhất Kỳ sau khi tranh chấp vấn đề hợp đồng với công ty, với sự nổ lực của bản thân Viên Nhất Kỳ thành công lọt vào mắt xanh của một công ty giải trí có tiếng mảng âm nhạc. Họ liền giúp cậu giải ước hợp đồng với Truyền Thông TiBa.

Từ đây, sự nghiệp ca vũ của Viên Nhất Kỳ bước sang một trang mới. Cùng với sự cố gắng của bản thân và sự hậu thuẫn lớn mạnh từ công ty chủ quản mới Viên Nhất Kỳ trở thành một trong những ca nhạc sĩ được quan tâm nhất hiện tại.

Ca khúc "1/4 Quãng Đời" do chính cậu sáng tác đã trở thành một trong những ca khúc được yêu thích nhất năm. Giọng hát có phần từ tính cùng ca từ chân thành kể về một câu chuyện tình dang dở của thiếu niên thành công chiếm trọn lòng thính giả.

Khi được PV phỏng vấn hỏi:" Bài hát kia có phải là trải nghiệm của chính cậu trong quá khứ?"

Viên Nhất Kỳ chỉ mỉm cười đáp:" Có những việc, những chuyện không nhất thiết phải trải qua mới có thể cảm nhận được. Đương nhiên, theo tôi nghĩ thời niên thiếu ai lại không có một cuộc tình dang dở. Có lẽ cũng vì dang dở mà khắc cốt ghi tâm".

Đa số khán giả bình thường nghe được câu trả lời của Viên Nhất Kỳ đều cảm thấy câu trả lời không có gì không thỏa đáng, nhưng cũng có phần khuôn mẫu. Duy chỉ một số ít fan lâu năm đã theo dõi cậu từ khi còn trong Sông đến lúc bơi ra biển lớn lại có chút ngậm ngùi cảm thán vài câu chuyện xưa cũ. Nhưng họ cũng không dám khẳng định Viên Nhất Kỳ có phải ý như họ nghĩ. Dù sao trong dòng Sông kia, yêu hận tình thù, thật thật giả giả sớm đã khiến lòng người nguội lạnh.

.

.

.

Trong không gian mang gam màu cam nhạt ấm cúng của một quán cà phê mèo, vị lão bản xinh đẹp đang vuốt ve bộ lông của chú mèo Golden tròn trịa nằm trong lòng mình. Bên tai lắng nghe giai điệu cùng tiếng hát sớm đã trưởng thành hơn xưa.

[[ Trong rất nhiều đêm khuya, em đều nhớ về sự ấm áp của Người khi xưa.

Người nói xem, nếu khi ấy em trưởng thành hơn sẽ thế nào?

Nhưng thời gian là chuyến tàu một chiều không thể quay lại.

Người xuất hiện trong 1/4 quãng đời em rồi rời đi như thế.

3/4 còn lại em phải làm sao đây? ]]

"Haizzz, bảo bối con lại tròn hơn rồi", một giọng nữ trầm ấm cảm thán vang lên. Chú mèo vàng trong lòng tựa như nghe hiểu "meow meow" vài tiếng khán nghị.

Tiết trời Trùng Khánh vào mùa Thu tương đối mát mẻ hơn nhiều, trời cũng không còn hay mưa bất chợt như Hạ. Nhờ vậy mà căn bệnh hen suyễn lâu năm của cô cũng trở nên tốt hơn, vấn đề tâm lý nhiều năm như vậy sớm cũng được cải thiện. Đã không cần dùng thuốc hỗ trợ từ hai năm trước.

Chưa ngồi nghỉ bao lâu, tiếng chuông nơi cửa vang lên. Quán lại bắt đầu đông khách. Dường như thời gian không có ý cho cô nhớ lại quá lâu về quá khứ. Thả xuống tiểu bảo bối trong lòng, vuốt lại chiếc tạp dề vô tình dính phải vài sợi lông mèo. Môi cong lên lộ ra một nụ cười có phần ngốc manh.

"Xin chào, quý khách muốn dùng gì ạ?".


_TBC_

______________________________________________________________________

Đôi lời của tác giả: Vốn chỉ định viết một fic ngắn, nhưng không ngờ lại viết nhiều hơn dự kiến. Hiện tại cũng không biết fic này sẽ kết thúc ở phần bao nhiêu. Nhưng cũng có thể sẽ lại là một quả fic dang dở không có tiếp diễn càng không có kết thúc thì sao? Thôi thì tới đâu thì tới vậy :")))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net