UvO H+

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ĐỪNG XEM CHÙA'-'

Em vừa về đến nhà thì một người hầu đã chạy đến cạnh em , mặt mày tái mét trán đổ mồ hôi giọng điệu run rẩy :

-" T...Tiểu thư, Chủ nhân cho gọi người ạ"

-"có chuyện gì sao?" em nghiêng đầu hỏi

-" Ngài ấy bảo muốn nói chuyện thôi ạ " người hầu

-" Dẫn tôi đi " em nói

Em đi theo người hầu đến phòng cô , người hầu mở cửa mới em vào . Căn phòng rộng rãi với nội thất bằng gỗ tạo cho ta cảm giác ấm áp . Hai bức tường lớn đều được trưng bày những quyển sách trên các kệ sách to lớn cao ngất ngưởng . Giữa căn phòng có một bộ bàn ghế sofa màu kem với ba ghế ngắn và một ghế dài . Gần cửa sổ là một cái bàn làm việc , trên bàn vật dụng được sắp xếp gọn gàng ngăn nắp .

Em nhìn người với mái tóc đen dài ngắn không theo trình tự nào đang ngồi cắm đầu vào làm việc kia . Cô bấy giờ mới liếc mắt nhìn em , đôi mắt đỏ như máu nổi bật trên làn da trắng sứ của cô của khuôn mặt mang vẻ không hài lòng của cô . Cơ thể em lập tức cảm thấy bất an lo sợ , em không giám đối mặt với cô . Giọng nói trầm khàn của cô khiến em lo lắng thêm phần nào :

-" Tôi bảo nhóc đi mua quần áo chứ đâu bảo cho nhóc đi chơi "

-" E..Em xin lỗi!" đó là câu duy nhất , em có thể nói ngay bây giờ

-" Xin lỗi? Chỉ cần xin lỗi là xong sao ? Vậy chỉ cần người yêu nhóc và bạn thân nhóc xin lỗi là nhóc tha thứ cho họ nhỉ?" cô nói

-"......" em im lặng không biết trả lời cho câu hỏi này thế

-" Em đã phạm tội nên phải phạt chứ nhỉ ? Lại đây " cô nói , tay vỗ lên đùi mình đôi mắt đỏ không cảm xúc nhìn em

-"V..Vâng " em ấp úng đáp

Đôi chân run rẩy bước từng bước đến gần cô đôi mắt phong lan của em tràn đầy sự sợ hãi . Bước đến gần cô , em lập tức bị cô kéo ngồi lên đùi mình . Cơ thể nhỏ bé đáng yêu và đáng thương ngồi trên đùi cô không ngừng run rẩy . Đặt lên đôi môi đỏ hồng mềm mại kia nụ hôn, một tay ôm lấy vòng eo mỏng manh còn một tay đỡ lấy tấm lưng nhỏ . Hành động này của cô khiến em trợn tròn mắt ngạc nhiên , em không cảm thấy sợ hãi hay kinh tởm trước hành động này mà thay vào đó em lại thấy thật kì lạ và quen thuộc . Lưỡi cô tách cánh môi em ra nhanh nhẹn luồn lưỡi vào trong , thấy em sơ hở lập tức dùng lưỡi tách hàm răng ra mà luồn lưỡi vào trong . Lưỡi cô tìm đến chiếc lưỡi nhỏ mềm ngọt rụt rè kia mà tham lam mút lấy mật ngọt . Bàn tay nhỏ đáng yêu của em vịn vào đôi vai săn chắc của cô làm điểm tựa , cơ thể không ngừng run rẩy nước mắt ứa ra lăn trên đôi má dỏ ửng . Nụ hôn của cô kéo dài 3p và kéo đi toàn bộ không khí của em khiến em nghẹt thở vỗ vào vai cô . Cô luyến tiếc rời đôi môi ngọt ngào xinh đẹp của em , từ đầu lưỡi của cả hai còn kéo theo sợi chỉ bạc đất giữa không trung. Em thở hổn hển khi vừa được thoát ra khỏi nụ hôn đó , cơ thể mềm nhũn không một chút sức lực tựa vào người của ngươi kia . Cô úp mặt vào hõm cổ em , thì thầm vào tai bằng chất giọng đầy quyến rũ và ma mị :

-" Nhóc ngọt như vậy chắc không phải Hadoku rồi "

-"ha...ha....sao ngài nói vậy..ha..được"

-" Vì vốn dĩ tất cả Hadoku đều có chất tê lệt nhẹ ở khắp cơ thể chúng khi mới chào đời và đến lúc chết nhưng nhóc thì không "Cô nói

-"ahh~~ um...Dừng lại đi " em rên rỉ nói

Tay cô cởi những cúc áo trắng để lộ ra cái cổ trắng xinh đẹp mê người rồi hôn liếm sự kích thích này khiến em rên rỉ vì đây là lần đầu . Thấy em rên rỉ khi mình chỉ mới làm vậy , cô tò mò hỏi :

-" Lần dầu à ?"

-" Haaa~~...Em mới 18 tuổi thôi đó " em phồng má nói

-" Ohhhh hèn gì còn mới ghê, tôi cũng mới 20 thôi " cô cười nói tay nhanh nhẹn cởi phanh chiếc áo của em ném đi , bàn tay xoa bóp bầu nhực căng tròn mềm mịn khiến nhũ hoa cứng lên vì kích thích. Cúi xuống hôn liếm cái cổ trắng xinh đẹp để lại bao nhiêu dấu mang tính đánh dấu

-" Ahhh....um.."em cố gằng ngừng rên rỉ trước hành động này , đầu óc em quay cuồng.

-" có vẻ nhóc vốn không có tình cảm gì với người con trai đó mà nhóc chỉ buồn vì bị phản bội nhỉ " cô dừng việc với cái cổ xinh đẹp của em lại nói vào tai em

-'Điều ngài ấy nói mình thấy không sai , mình chỉ thích cảm giác được quan tâm của hắn ta ' em nghĩ

-" Lâu rồi không gặp lại mùi hương của nhóc vẫn như ngày nào"cô nói tay không ngừng xoa bóp

-"haaa~~~ khoan đã ý ngài là sao?" em đẩy cô ra hỏi

-" Em được biết và còn được đối sử tốt còn tôi không được gì thật bất công đó " cô giọng buồn nói

-" Em có gì cho ngài chứ "em cau mày nói

-" Vậy làm phu nhân của tôi đi Ruji Ran lấy thân báo đáp " cô cười nói

-" Ngài làm như đó là chuyện bình thường đấy " em giận giỗi nói

-" Tôi chỉ đang thực hiện lời hứa năm đó với em thôi " cô nói " Có vẻ như đã có tai nạn sảy ra với em nhỉ " cô nói thêm

-" Em không nhớ gì về lúc bé hết vì em đã từng bị ngã chấn thương sọ não nên dẫn đến việc mất chí nhớ nặng " em nói

-"Thôi ở đây chật quá không tiện cho hành sự , về phòng nào " bỏ qua câu nói của em cô bế cơ thể nhỏ bé nhẹ cân của em lên , dùng phép kéo lấy chiếc áo đang nằm trên đất khoác cho em rồi dịch chuyển về phòng , nhìn khuôn mặt ngạc nhiên đầy tò mò của em khiến cô buồn cười .

ĐỪNG XEM CHÙA


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net