Chương 13: 121-130

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

121. Lần này Uyển Uyển khỏe rất nhanh, hôm sau đã khỏe hẳn.

Tôi có chút tiếc nuối.

Hết đút cho Uyển Uyển ăn được rồi, buổi tối cũng không thể vào phòng kiểm tra xem Uyển Uyển còn sốt không.

Aiz. Tôi thở dài, rồi dọn dẹp nhà cửa.

122. Uyển Uyển gần đây có chút lạ. Không biết bản thân bị ảo giác hay tính cách vốn có của Uyển Uyển là vậy?

Vừa làm tôi vui, lại vừa làm tôi sợ.

123. "Mộng tỷ".

"Gọi Uyển tỷ cũng được, không thì Tiểu Nhan muốn gọi thế nào cũng được. Đừng Mộng tỷ này Mộng tỷ nọ nữa".

Gì vậy chứ? Chuyện gì đang xảy ra? Bình thường nhất của bình thường nằm ở đâu rồi? Cái này không bình thường.

"Uyển tỷ, hôm nay không đi làm sao?".

"Không đi". Uyển Uyển đang xem cái gì đó trên máy. Cũng không nhìn tôi nữa. Có chút mất mác.

124. "Tiểu Nhan". Lúc ăn cơm Uyển Uyển gọi.

Tôi nhẹ a một cái, vì lúc này tôi đang nhìn Uyển Uyển đến cơm cũng không ăn.

Có bệnh thật rồi.

"Không có gì muốn nói sao?". Uyển Uyển đột nhiên hỏi.

Tôi vô thức lắc đầu, rồi nhanh chóng gật đầu.

"Nói đi".

Chỉ là tôi không biết nói gì cả. Nói gì đây? Nói tôi yêu cô ấy. Hay muốn nói không có gì?

Không biết, thật khó mở lời.

125. "Ăn cơm đi". Chắc do nhìn tôi cả nửa ngày không nói, Uyển Uyển cuối đầu tiếp tục ăn cơm.

Tôi cũng ăn, chỉ là không biết ngon dỡ.

126. Hôm nay tâm trạng tôi không tốt.
Mẹ tôi gọi đến kêu tôi về, trước khi về đi ly hôn ngay, rồi về gặp mặt đối tượng, được liền kết hôn liền.

Tôi về sao? Đương nhiên không về.

Tôi còn nói đời này tôi cũng không về.
127. Sự cố liền xảy ra.

Tôi không khống chế được cảm xúc.

Bị ép buộc nên tôi phải về nhà một chuyến. Vừa về liền ăn tát.

Tôi như người mất hồn nhìn ba tôi rồi nở nụ cười.

128. "Ông cho là ông là gì của tôi? Xin lỗi đừng nói mấy lời ghê tỏm đó, ông không là gì cả". Tôi nói.

"Mày... ". Ba tôi xem ra rất giận dữ, nhưng như vậy thì thế nào?

"Ông muốn tôi ly hôn trừ khi ông chết tôi sẽ ly hôn, mà nếu ông chết do bệnh hay chuyện ngoài ý muốn vậy thì tôi cũng không ly hôn đâu". Tôi xoa bên má vừa bị đánh, lại nhận ngay một cái tát khác.

Mẹ tôi chạy vào ngăn lại.

Đáng tiếc trong mắt tôi hiện tại, hai kẻ đứng trước mặt là kẻ phá đám. Toi ghét họ.

Vậy là tôi đẩy họ một cái thật mạnh.

"Đừng làm tôi phát điên ông bà già, chuyện của tôi các người đã không thể quản rồi, nếu muốn con gái các người lấy chồng sinh con thì hai đứa em gái của tôi đó, kêu nó về mà lấy chồng". Tôi không cảm xúc nhìn họ.

Lúc này đây tôi chỉ nghĩ muốn yooi ly hôn là chuyện không thể, có chết cũng không.

Còn hôn nhân này cho dù là gì đi nữa tôi sẽ không buông tay.

129. Em tôi về tới đẩy mạnh tôi. "Mày làm gì vậy?".

Nó hỏi tôi.

Tôi cười. Trong mắt tụi nó, tôi không là chị tụi nó mà là kẻ phá hoại tương lai và gia đình hạnh phúc của tụi nói.

"Tao làm gì? Tao định giết họ đấy, mày làm gì được tao?".

Nó đánh tôi, cầm cây chổi đánh tôi.

Thật đau, rất đau, vô cùng đau.

Nhưng nước mắt đã không thể rơi.

"Nên nhớ, muốn tôi lấy một tên khốn nạn nào đó hay bắt tôi ly hôn cách tốt nhất là giết chết tôi đi".

Nói rồi tôi bỏ đi.

Nơi đó đã không còn là nhà của tôi nữa.

Đồ đạt của tôi đã bị tôi đem đi từ rất lâu rồi.

Hiện tại tôi đi.

Vậy là xong.

Tạm biệt máy ấm đã từng bao bọc lấy tao.

Tạm biệt người mẹ hiền từ yêu con.

Tạm biệt những đứa em tao đã từng hết mực yêu thương.

Tạm biệt người cha đã cố làm tất cả.

Tạm biệt và không hẹn gặp lại.

Tao Tiêu Nhan đã chết.

130. Hôm đó tôi không về nhà Uyển Uyển cứ đi lang lang trên đường. Rồi dừng lại ở một cây cầu bắt qua bờ bên kia.

Nơi đây đã từng là nơi tôi thích nhất.

Từ đây nhìn xuống tôi có thể thấy khu phố của mình ở.

Khi buồn tôi sẽ ra đây đứng.

Hoặc là khóc lớn.

Ở đây đèn sáng, nhưng lại ít người qua lại. Vì con đường này nó không tiện bằng con đường bên dưới cho nên rất ít người đi.

Có thì các cặp tình yêu sẽ thường qua.
Ngắm cảnh, thật lãng mạn.

Nghĩ nghĩ lại nghĩ tới Uyển Uyển.

Tôi không thấy hối hận vì mình đã làm như vậy.

Đó là sớm muộn, dù gì sức chịu đựng của tôi ở phương diện nào cũng kém.

Chỉ có với Uyển Uyển mới kéo dài được như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net