Chương8:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở chương trước , Kuromu đã được hồi phục lại cơ thể nhưng phần linh hồn của cậu đã được chuyển đến một ranh giới giữa sự sống và cái chết và Sento đã quyết định nghe lời những lời của lão giáo quan nói là đi tìm cỏ sự sống để có thể khiến Kuromu tỉnh dậy. Trong lúc

<Kuromu> " thần chết , có gì chơi không ? , tôi chán quá "

<Thần chết>"  ngươi chịu khó đi , thường thì để người ta khóc cũng khó lắm với cả ta đang rất bận"

Thần chết lôi một tờ giấy dài và gạch những dòng chữ đi .

<Kuromu> " đó là danh sách những người sắp chết sao ?"

<Thần chết> " đúng "

cả 2 đang nói chuyện có tiếng hát đang lại gần  .

<?> " ồ , không ngờ còn có 1 linh hồn vất vưởng ở vườn hoa của ta đấy "

<Kuromu> " cô là ai ? "

<Thần chết> " để ta giới thiệu đây là Higanbana , người có trách nhiệm giống của ta , à không giống ta cho lắm "

<Kuromu> " Higanbana ... hoa bỉ ngạn á hả , thế cô là thư kí của thân chết ?"

<Higanbana> " ừ ta là hoa bỉ ngạn ...  mà ngươi giám nói ta là thư kí của tử thần "

Cô ta gõ vào đầu cậu một cái rồi nói .

<Kuromu> " Aaa "

<Higanbana> " ta là bị nhốt ở đây , ngươi hiểu không "

<Kuromu> " Hiểu rồi hiểu rồi , mà ai lại nhốt cô ở đây mới được "

<Higanbana> " tất nhiên là ả diêm ma rồi , ả đàn bà chết tiệt . Ả ta đã nhốt ta ở đây hàng ngàn thế kỉ , nghĩ mà ta tức . Ngươi biết không bà ta cứ ra đây là hai bọn ta đánh nhau liên tục "

<Kuromu> " à , thật tội nghiệp "

*Bùm

<Kuromu> " tiếng gì vậy ?"

<Higanbana> "haizzz ta phải quay lại có chút chuyện rồi , bye"

Cô ta bay sang bên cây cầu .

<Kuromu> ( haizz không biết bao giờ mình mới quay lại đây , nhớ mọi người quá )

-------------------------

Trên nhân giới .

<Izumy> " Iris à phụ mình lau người của Kuro với "

<Iris> " Ừ "

cả 2 đi lấy chậu nước và 2 cái khăn lâu rồi cởi áo cho cậu , cơ thể cậu trắng bệch lạnh như băng , cả hai lấy khăn ấm bắt đầu lau .

<Izumy> " xong rồi , để mình lấy áo mặc cho cậu ấy , Iris cậu trông Kuro nha "

<Iris> " ừm "

khi Izumy rời phòng . Iris bắt đầu lau người cho Kuromu.

<Iris> ( Giờ mới thấy , cậu ấy trông gầy gò quá , không biết quá khứ cậu ấy như nào )

Izumy bước vào.

<Izumy> " Iris để cậu đợi lâu rồi "

<Iris> " Izumy , cậu đến rồi"

<Izumy> " Có chuyện gì sao ?"

<Iris> " Mình đang thắc mắc về quá khứ của Kuro , Không biết cậu ấy sống như thế nào ?"

<Izumy> " Mình không biết , mình quen bọn họ lúc lên cấp 2 "

<Iris> " Thật là bí ẩn "

<Izumy> " Cơ thể cậu ấy gầy thật như bị suy dinh dưỡng ý "

Hai người không nghĩ nữa mà thay áo cho Kuromu . Izumy và Iris  xuống sảnh tìm đồ để ăn , Izumy thấy anh mình ngồi ăn một cô liền kéo Iris ra ngồi cùng trò chuyện với nhau . Cô chợt nhận ra thiếu thiếu nên hỏi anh .

<Izumy> " anh hai , Kaoru đâu rồi ?"

<Uzumi> " em nhắc anh mới để ý đấy , anh không gặp cậu ta từ lúc cả nhóm bị thương "

Karma với Hinata đi đến vì thấy đông vui .

<Uzumi> " Hey Karma , cậu thấy Kaoru không?"

<Karma> " tôi cũng không thấy cậu ta "

<Izumy> " Hinata thì sao ?"

Hinata lắc đầu .

Giáo quan bỗng xuất hiện và nói .

<Giáo quan>" mọi người không phải lo đâu , Kaoru đang luyện tập ở một nơi đặc biệt , cậu ta vẫn ổn sẽ gặp lại sớm thôi "

Nói xong ông rời đi . Izumy nhìn qua bên của Midorima .

<Karma> " Midorima cậu đang suy nghĩ gì vậy ? "

<Midorima> " à ... không có gì đâu , mình chỉ nghĩ ông ta có vẻ khả nghi "

<Sensei> " cô cũng nghĩ như vậy "

mọi người " Sensei!! "

<Uzumi> " Khoan Midorima cậu từ đâu chui ra vậy "

<Midorima> " Đi với Sensei chứ sao nữa "

<Izumy> " Ý cô là sao "

<Sensei> " cô đã đi điều tra được một vài thứ , rằng thế giới này không hề bị cai quản bởi ma vương hay thiên sứ nào hết , thực chất nó là một thế giới tự do và cả ba phe ma tộc , thiên thần tộc và con người đang chiến đấu dành lấy tất cả và cai trị thế giới "

<Uzumi> " thật sao ạ , vậy ông ta đang có kết hoạch gì đây ?"

<Sensei> " cô không biết , cô chỉ mới điều tra được từng đấy thông tin thôi , các em lên trông chừng Kuro thật kĩ vào "

<Izumy> " tại sao ạ ?"

<Sensei> " cô đã nghe lén được ông ta nói ,
{ cái tên kuromu đó trong tương lại có thể sẽ cản chở chúng ta vì lời tiên tri , ngươi hãy chọn thời cơ mà giết nó đi không kế hoạch sẽ nát mất } ông ta đã nói như vậy đấy , giờ chúng ta lên đóng kịch theo ông ta để cho ông ta không biết "

mọi người " vâng thưa Sensei "

<Sensei> " À còn 1 trường hợp nữa là tên giáo quan đó đang bị điều khiển thể xác hoặc bị nhập gì đó vì con người ở đây cứ nở ra một nụ cười vô hồn ý "

<Midorima> " Làm thế nào mà  Sensei cô rút ra kết luận đó vậy ?"

<Sensei> " à thì là cô rút ra khi xem anime , đọc manga đó . Hầyyy tóm lại cô là một otaku được chưa"

<Karma> " wow , em không ngờ luôn cô xem mấy thứ đó"

<Sensei> " ê , Karma đừng có trêu cô mà , cô vẫn còn trẻ lên thích mấy thứ đó thôi . Làm giáo viên cũng áp lực lắm chứ , nên cô cần tìm thứ xả stress "

Sensei 24 tuổi , vai trò hỗ trợ.

<Iris> " Vẫn còn một giả thuyết nữa là họ cấu kết với ma tộc hoặc thiên thần tộc "

<Sensei> " Cũng có khả năng "

<Midorima> " Thôi , chúng ta lên để thời gian cho đáp án "

Ở một nơi nào đó trong giáo đường . Một đường hầm tối đen như một ngục tù .

<Giáo quan> " Cậu đã chuẩn bị tinh thần chưa?"

<Kaoru> " rồi "

<Giáo quan> " đây là hạt giống của ác quỷ "

Hạt giống ác quỷ một loại hạt giống khi cấy vào người khiến người dùng trở thành một bán quỷ với sức mạnh khổng lồ .

<Kaoru> " là cái này ?"

<Giáo quan> " ta sẽ cấy vào người của ngươi , chuẩn bị đi sẽ đau lắm đấy "

<Kaoru> " Ta chịu được "

Cậu ta cởi áo ra và nằm lên một bàn đá , rồi ông ta đưa hạt giống rồi gắn vào người cậu . Những cơn đau bắt đầu ập đến dữ rồi .

<Kaoru> " Gaahhh ..... gựh ..."

Sau khi xong xuôi , cơ thể cậu đã biến đổi một ít , một bên mắt đã đổi màu lòng đen bắt đầu hoá đỏ cơ thể bắt đầu trắng lên .

<Giáo quan> " Thành công rồi , cuối cùng cũng đã thành công "

<Kaoru> " hàh ... ta đã dần cảm nhận được sức mạnh đang tuôn trào trong cơ thể "

<Giáo quan> " ta có nhiệm vụ cho ngươi luôn đây "

<Kaoru> " nói "

<Giáo quan> " đi theo tên Sento và ám sát hắn đi"

<Kaoru> " Được , còn ông sẽ sử lý tên kia sao "

<Giáo Quan> " Ừ "

Cậu ta nhanh chóng bay mất trong làn gió.

----------------------------

<Người chở khách> " Cậu thanh niên à , tôi chỉ có thể chở cậu tới đây thôi "

<Sento> " Tại sao vậy ?"

<Người chở khách>" đi sâu nữa sẽ gặp nguy hiểm "

<Sento> " À được rồi , cảm ơn chú cho nhờ quá giang , tạm biệt chú à chú cầm một ít xu đi"

<Người chở khách> " Cảm ơn cậu , chào cậu tôi đi đây , HÃY BẢO TRỌNG "

Cậu vẫy chào và nhìn người chở khách rời đi . Cậu mở bản đồ ra .

<Sento> ( Để xem nào sắp tới rồi , mình nên ăn chút gì thôi .... đói quá )

sau khi ăn xong cậu cũng bắt đầu đi sâu vào rừng . khi đến cuối đường cậu thấy ánh sáng phát ra từ một cái cây cổ thụ .

<Sento> ( Tìm thấy rồi , cậy cổ thụ )

nhưng khi cậu nhảy xuống thì . cái mê cung bự hơn cậu nghĩ .

<Sento> " haizzz giờ làm sao đây , cái mê cung này to quá " ( kệ đi quan trọng là phải lấy được cỏ sự sống )

Cậu bắt đầu đi vào . vừa vào cậu đã đụng độ phải một con cóc siêu to khổng lồ .

<Sento> ( con cóc to như này lần đầu mình thấy đấy ) , " Yaaaa , nó bắn ra gì vậy "

cóc nhảy sồ vào chỗ cậu chất nhờn của nó tiết ra và bắn ra xung quanh khiến những cây cối cỏ dại chết dần , da con cóc chứa 1 loại độc tố có khả năng ăn mòn . Cậu cố gắng chạy quay nó để tìm điểm yếu quả nó .

<Sento> ( mình không nhìn thấy gì cả , rót cuộc điểm yếu của nó ở đâu )

*Ộp Ộp

Con cóc bắt đầu kêu lên ngực nó phồng to ra . cậu đã nhận ra là dưới bụng nó không có chất độc . cậu nghĩ cách tiếp cận hạ gục nó .

<Sento> ( tìm được rồi , giờ thì phản công thôi ) "Triệu hồi ma sói "

một đàn sói khoảng 15 con xuất hiện xung quanh cậu .

<Sento> " ồhh lợi ghê , tất cả tấn công "

cả đàn sói nhảy vào tấn công con cóc .

<Sento> " ể lũ sói cắn ... mà ko bị chúng độc sao ??? " ( mà triệu hồi tốn năng lượng quá , phải nhanh kết thúc thôi )

khi lũ sói lật con cóc lại cậu nhanh chóng nhảy lên dùng Án Tử hạ gục con cóc .

<Sento> " phù ... xong rồi , chúng mày làm tốt lắm về nghỉ đi . Hàh ... Hàh , ú có skill mới rồi , đi tiếp thôi"

Mặc dù mệt mỏi nhưng cậu vẫn tiếp tục đi , nhưng cậu không nhận ra mình đang bị theo dõi .

To be continued.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#isekai