Chương II: Con Ngài xám

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó run bần bật. Nhưng nó không khiến Wirt sợ. Hắn chỉ hơi bất ngờ và bắt đầu quan sát nó. Đôi mắt hắn chăm chú lướt qua từng nơi trên cái bóng kì bí kia, nhưng thất bại. Bóng tối đã bao trùm cả nơi này. Ánh trăng không đủ sức lọt qua.

Bất giác, hắn đưa ánh sáng duy nhất trong tay lên, em trai hắn, và từ từ tiến lại gần. Tiếng thở dốc khàn đặc của thứ kia ngày càng gần, và sõi hơn. Nó khiến da gà của Wirt nổi lùng bùng. Đôi giày cao cổ bạc màu của hắn giẫm lên lá, loạt xoạt. Thứ kia không để ý đến hắn, kể cả khi ánh sáng Greg chiếu tới sõi cả một khoảng lưng chiếc áo vest.

Đó là một cái áo đuôi tôm ngốc xít, Wirt nghĩ thế. Ai lại đi mặc thứ đồ này khi đi vào trong rừng, trừ phi họ bị đuổi chạy đến bây giờ. Có lẽ "nó" bị tấn công, đến mức độ phải leo qua cái hàng rào một cách trối chết, và tới đây, như cách hắn và Greg đến vùng đất kì lạ không tên tuổi này.

-...ngươi ổn chứ?

- HA! - Thứ kia bỗng hét lên, ngẩng mặt, giương đôi đồng tử hẹp đen nhánh giữa tròng mắt vàng khè. Chúng doạ chết Wirt, nhưng hắn chỉ cau mày thôi. Một thằng bé non choẹt, nhưng rõ ràng là bị nhập. Cái cảm giác quen thân gờn gợn dưới da Wirt, chỉ nhờ một vài giây nó ngửa mặt lên nhìn hắn đe doạ.

Thân xác này là của thằng nhóc Dipper Pines, cái thằng bé vướng vào đủ loại rắc rối trong khu rừng gần nhà. Wirt biết thế vì hắn chưa từng bỏ lỡ thông tin nào về những khu rừng. Hắn cần phải biết để có thể phòng thủ chắc chắn nếu có bất trắc gì liên quan tới nơi ở của mình. Còn kẻ đang nhập vào thằng bé này, Wirt còn có thể lạ nữa sao.

- Bill Cipher. - Giọng hắn trầm xuống, nhàn nhạt gọi tên con quỷ tam giác. Nhiều người yêu thích gọi gã là miếng Doritos 100% nhúng sốt. Vì hắn có cái màu vàng trông đặc sệt.

Quả nhiên thân thể "của" gã đã dừng run rẩy. Cái lặng thinh cả hai níu giữ chỉ được vài giây khi gã ngước lên chầm chậm, nhìn đăm đăm đôi mắt đa sắc xinh đẹp của hắn. Hai giây sau, cái miệng với hàm răng nhọn hoắt của gã nhe ra cười hềnh hệch, rồi lên tiếng.

- Wirt. Wirt, người bạn của tao!

- Tao chưa từng mong được gặp mày một lần nữa. - Wirt ném cho gã một ánh nhìn khinh bỉ. Ngay từ đầu Bill không hề xứng đáng được hắn tôn trọng.

- Thôi nào, chúng ta là bạn tốt mà? Beastie của tao, đừng lạnh lùng như vậy. - Gã lảo đảo đứng dậy, không hề phủi bụi mà đi tới bắt lấy bàn tay lạnh cóng của Wirt. Lòng bàn tay Bill đầy đất cát, nó khiến hắn khó chịu. Thật bẩn thỉu.

Wirt nhanh chóng giật tay mình ra khỏi kẻ trước mặt. Đứa trẻ này chắc hẳn đã lập một cái giao kèo nào đó với Bill Cipher, một miếng Doritos chuyên đi lừa phỉnh. Ngốc nghếch, hết sức ngốc nghếch. Hắn lặp đi lặp lại câu nói đấy trong đầu như một đoạn băng dài vô tận.

Nhưng ngay sau đó đoạn băng ấy bị bấm dừng, khi điều mà Wirt bắt đầu thêm thắc mắc là lí do của việc Bill Cipher xuất hiện ở đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net