[ Moon Rùa] Vạn trượng hồng trần.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Tên Truyện: Vạn Trượng Hồng Trần.
     Tác Giả: vuthiennhac ( Vũ Thiên Nhạc)
     Thể Loại: Đoản văn. Cổ đại.
     Reviewer: nhuphamsupi ( Moon Rùa)
      Bắt đầu luôn nha, không dài dòng vì như vậy ý văn sẽ theo gió bay đi mất. Mình là một cô nàng thích đọc, cũng có thể xem mình là một con mọt sách. Mình đọc khá nhiều, nhưng đa phần là ngôn tình hiện đại. Lần đầu tiên mình tìm đến Vạn trượng hồng trần và bị thu hút ngay bởi lối văn phong cổ trang mới lạ. Hôm nay mình xin mạo muội đóng góp chút ý kiến. Vũ Thiên Nhạc bạn yên tâm, mình sẽ không chặt chém đứa con tinh thần của bạn đâu. Hứa đấy. Vì mình cũng rất thích nó mà.
    Đầu tiên mình xin đánh giá đôi chút về bìa truyện. Thật sự mình rất ngưỡng mộ tác giả Vũ Thiên Nhạc đã kì công chăm chút cho đứa con của mình. Thật lòng mà nói, mình bị bìa truyện mê hoặc từ lần đầu tiên. Tông màu là hai phần sáng tối đối lập nhau, tâm điểm là một lư hương đang tỏa ra màn khói mờ ảo, vô cùng ma mị, gợi cho ta thấy được cái mông lung vừa xa vừa gần vừa cụ thể vừa vô hình, nhưng không bao giờ chạm vào được, một hình ảnh thê lương đến nao lòng. Dòng chữ Vạn trượng hồng trần mềm mại uốn lượn ẩn hiện trong khung màu tối giữa màn khói mỏng nó hiện lên vừa kì dị, vừa có cái gì đó đau thương cũng có gì đó tuyệt vọng. Mình nghĩ bạn Vũ Thiên Nhạc đã rất kĩ lưỡng trong việc chọn bìa. Vì đối với một cuốn sách, bìa sách có vai trò rất quan trọng không chỉ thu hút độc giả mà nó còn thể hiện cả hàm ý ẩn chứa trông từng trang giấy mà tác giả đã đặt hết tâm tư vào đó.
     Cái bìa đẹp lại đi kèm với nội dung hay thì sẽ làm nên tuyệt tác. Và theo mình đây chính là tuyệt tác. Lối viết của bạn cực kì ngắn gọn, từ ngữ mang đậm nét cổ trang huyền ảo. Từng từ từng chữ đều mở ra những khung cảnh khác nhau.
" người thiếu phụ cầm ô chờ chồng"
" người thiếu niên tay cầm nhành liễu"
( Trích Tang- Vạn Trượng Hồng Trần)
   Hai hình ảnh hiện lên tượng trưng cho mở đầu và kết thúc của thân phận một người góa phụ trông ngóng kẻ bạc tình. Đọc qua từng chương từng chữ ta sẽ cảm nhận được thế nào là sắc thái ngôn từ. Truyện đã được bốn chương, ba chương đầu Vũ Thiên Nhạc mang đến cho ta những tiếng khóc oán than của người thê tử chờ chồng, hay là của người con gái dõi theo người yêu ở biên thùy... chờ mỏi mòn, dùng cả thanh xuân để chờ cho đến cuối cùng chỉ còn lại làn tóc trắng. Ba chương đầu hình ảnh nhẹ nhàng thoát tục, lời văn sâu lắng đưa người ta vào cõi mộng mị. Nhưng đến chương Tăng thì Vũ Thiên Nhạc lại tự tay đánh thẳng vào đứa con của mình, dẹp đi mộng mị thức tỉnh cảnh đời, mượn lời Phật dạy để cứu cách cho nhân vật đang đắm chìm trong trần thế.
       "Lại đây ta dệt cho ngươi một giấc mộng."

        Giấc mộng dài một đời tỉnh dậy đã thấy đầu bạc.
        Ta dệt cho ngươi một giấc mộng thế sự vô thường, khiến ngươi thấy tỏ nhân gian, lặng lẽ mà ngóng trông bạch vân thương cẩu.
   ( Trích Tăng- Vạn Trượng Hồng Trần)
  
     Đấy! Các bạn thấy không, lời văn như đang bỡn cợt chúng ta, khiến chúng ta tin vào mộng rồi lại làm cho chúng ta tỉnh mộng. Thật quá tàn nhẫn. Nhưng đời là vậy, cuộc đời tàn khốc thì đừng trách tại sao trang giấy vô tình.
    Bên cạnh văn phong hay, bìa đẹp, hình tượng đẹp, mình còn rất ngưỡng mộ sự hiểu biết của bạn về tiếng Trung. Mình nghĩ bạn có một vốn hiểu biết khá ổn về lĩnh vực này, vì từng từ ngữ bạn chon đều đậm mùi Trung Hoa. Nhưng... đó cũng chính là khuyết điểm. Ví dụ như câu: Nhất thế trường an, sinh tử tương tùy. ( Trích Đào- Vạn Trượng Hồng Trần). Mình đọc đi đọc lại nhiều lần nhưng vẫn không hiểu nó mang hàm ý gì. Đôi khi từ ngữ quá trao chuốt cũng làm cho người khác có cảm giác quá cứng nhắc, xa đời. Mình chỉ xin nói bấy nhiêu thôi, mình không thể tự ý dùng cái tôi của mình để đánh giá cái tôi của bạn. Vì chỉ có như thế Vũ Thiên Nhạc mới có thể viết ra Vạn Trượng Hồng Trần không trộn lẫn với ai. Một lần nữa chân thành cảm ơn đứa con tinh thần của bạn đã tạo ra. Mình rất thích nó. Sẽ luôn ủng hộ bạn.
           Giang Nam khói phủ cố nhân xa
            Ai chờ hồng đậu chẳng nở hoa
            Gió bụi mưa phùn hoa tàn tận
            Gảy đàn kể khúc vọng quân ca
   Bìa bài dự thi này mình cố tình chọn hình một đóa hoa, mình cố ý lựa chọn như vậy vì đóa hoa này mình muốn gửi tặng cho Vũ Thiên Nhạc và cũng muốn dành tặng cho Đại Boss. Chúc Đại Boss có một kì thi tuyển thật là thành công, và có một team vô cùng hoàn mĩ.
                Bến Tre ngày 09/04/2017. Kỉ niệm lần đầu review.
               


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net