Chapter 13: Every single word

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Cô ấy thực sự rất xinh đẹp, phải không?'

Giọng nói của Hermione đã ngay lập  tức làm vỡ vụng một ánh nhìn như sắp bùng cháy về phía cô gái kia . Cô gái mà hắn đã nhìn chằm chằm trong năm phút vừa qua và không biết gì về đôi mắt mệt mỏi cùng với tiếng thở dài của Hermione, đó là vị khách cuối cùng còn lại ngồi trong nhà hàng của Hermione .

Xung quanh cô ta là đống giấy lộn xộn hết cả lên còn cô thì đang viết nguệch ngoạc gì đó, có lẽ đang hoàn thành một số công việc cho ông chủ, Draco nghĩ thầm. Mái tóc vàng óng buông xuống một bên vai rũ rượi, đôi mắt trang điểm có phần đậm với ánh mắt dán chặt trên tờ giấy không rời ngay cả khi cô ta lấy một miếng cá chiên và đưa nó lên miệng. Cô mặc một chiếc váy bút chì và áo sơ mi trắng có một thực ra là  hai nút không gài ở phía trên . Tay áo được xắn lên gọn gài tuy đơn giản nhưng lại nổi bật , Draco nhận thấy màu  sơn móng tay và lớp trang điểm hợp nhau đến hoàn hảo ,không quá nhiều nhưng đủ để nó đáng để hắn đưa mắt nhìn hai lần. Tay cô vòng quanh ly nước nhấm nháp nó, đôi mắt vẫn không rời đống giấy trên bàn,đó là khi giọng nói của Hermione rạch nát suy nghĩ nhập tâm của Draco nãy giờ.

'Ghen tị hả, Granger?'

 Draco hỏi, khẽ nhếch mép và nghiêng người về phía cô gái của hắn - hắn ta thực sự không biết nên đặt tên cho mối quan hệ của họ là gì - đưa tay vuốt lọn tóc ra sau tai cô, nụ cười trở nên tươi hơn khi thấy Hermione trông có vẻ phòng thủ.

'Ghen tị với một cô gái như vậy à?' 

Hermione hỏi,hơi  trầm trọng hơn, đếm lại số tiền của hôm nay rồi buộc lại kĩ lưỡng trước khi đưa mắt lên nhìn vào cô gái tóc vàng kia ,nhếch mép.

 'Bộ trong em giống vậy lắm hả, Draco.'

'Nếu không phải vậy tại sao em lại chú ý chứ?  '

 Draco hỏi, đưa tay vuốt cái cằm nhỏ rồi lên má của cô phù thủy hắn yêu.

'Để em làm việc trong hòa bình đi .' 

Hermione đảo mắt và nhìn lên hắn .

 'Em còn phải về nhà và làm xong việc sắp xếp đồ đạc nữa.'

'Sắp xếp đồ sao ?' 

Draco đưa một quả nho vào miệng từ cái đĩa gần đó, Hermione khẽ rên rỉ, di chuyển chiếc đĩa ra xa hắn.

' Đúng vậy, là sắp xếp đồ . Chúng ta sẽ tận hưởng ngày cuối tuần trên thuyền cơ mà, anh dự định không mặc gì suốt trong những ngày đó à ?, em khuyên anh nên về nhà và sắp xếp đồ đi là vừa.'

Hermione nói, hoàn tất công việc của mình là cất cọc cẩn thận tiền vào tủ.

'Anh định sẽ không mặc gì nhưng nếu vậy thì các cô gái cứ quấn lấy anh mất.  Và anh cũng không thích chuyện đó lắm. '

Draco nháy mắt với cô. Hắn với tay qua và lấy một quả nho khác, đưa nó vào miệng; Hắn thực sự luôn thích trêu chọc cô mọi lúc, còn cô lại  thấy một nửa khó chịu, nửa thích thú,

'Ồ vậy à. Có lẽ cô gái kia chẳng hề để tâm tới anh thì phải. '

Hermione nói với giọng mỉa mai thật chậm rãi từng từ một khi cô nhìn thoáng qua cô gái đó.
Draco đưa mắt về phía cô gái kia. Đúng là cô ấy không hề nhìn hắn như cách những cô gái thường làm, dù sao điều đó cũng không làm Draco lo lắng. Hắn ta đã hôn Hermione lúc cô gái ấy bước vào và gọi đồ ăn nên chắc đã quá rõ ràng là Draco và Hermione đang trong một mối quan hệ. Cô ta sẽ thật ngu ngốc khi thử điều gì đó với một chàng trai có người yêu .

'Thôi được rồi, em sẽ xếp đồ giúp anh.' Hermione đề nghị.

'Huh?' Draco hỏi.

Hermione nhìn hắn trừng trừng rồi thở dài.

 'Nếu anh ngừng tưởng tượng mình với cô gái đó, anh sẽ biết rằng em rất, rất ích kỷ, lại đề nghị đóng gói quần áo cho anh. Mặc dù em còn hàng tá việc phải làm, nhưng em lại sẵn sàng- '

'Nhắc anh tại sao anh muốn đi thuyền với em ?'

 Draco hỏi, và sau đó nói thêm.

 'Ý anh là anh có thể đi cùng mẹ anh và nó cũng không khác là mấy.'

'Anh vừa so sánh em với mẹ của anh ?'

'Đúng.'

' i hate you. Nếu vậy tại sao anh không cùng người khác đi cái chuyến tàu chết tiệt đó đi , có lẽ anh sẽ có nhiều niềm vui hơn là đi với một người được cho là có hành động giống mẹ anh. Tôi sẽ ở nhà với con gái tôi và- '

'Nhưng anh yêu em.'

 Draco nghiêng người qua quầy và nhìn cô, khiến cô im lặng. Đôi mắt của Hermione bắt gặp hắn rồi cô cúi đầu, một nụ cười thoáng hiện trên đôi môi đỏ mọng. Draco nhìn vào mắt cô rồi lẩm bẩm.

 'Cộng thêm việc , anh muốn đưa em lên giường và đây dường như là cơ hội hoàn hảo.'

'Anh đang làm điều này vì tình dục?'

 Hermione hỏi. Cô không cảm thấy khó chịu vì cô biết Draco thực sự quan tâm đến cô nhưng đôi lúc hắn lại thích trêu chọc cô.

'Tất nhiên.'

 Draco đảo mắt đùa giỡn và cúi xuống hôn cô một lát, cảm nhận sự mềm mại của đôi môi mình với môi cô rồi thở dài.

 'Em định khi nào thì đóng cửa nhà hàng để chúng ta có thể về nhà chứ?'

'Em có nên tặc lưỡi cô gái đó không? Sao cô ấy không quan tâm đến anh nhỉ? '

Hermione nói đùa và đặt tay lên má hắn

'Nhưng không sao vì có em quan tâm anh rồi. '

'Chà, tôi thích một người nóng bỏng hơn.' Draco đảo mắt.

Hermione chỉ thở dài. 'Em nên ghét anh vì điều đó nhỉ.'

Draco chỉ mỉm cười và cúi người về phía trước để hôn cô một lần nữa, đưa tay lên má cô và kéo cô về phía trước một chút. Lưỡi hắn chạm vào lưỡi cô khi Draco lùi lại và cau mày.

'Anh cần một điếu thuốc.'

 Draco thừa nhận, cảm thấy những cơn thèm thuốc thông thường lại quay trở lại.
Hermione nhìn hắn một lúc, nhìn vào đôi mắt xám đó. Cô khoanh tay trước ngực và trông như một bà mẹ không tán thành việc làm nào đó của con, cô nói:

 'nhưng anh vừa hút một điếu vào một giờ trước còn gì.'

 Draco không thể giải thích cho cô ấy cảm giác thèm thuốc là như thế nào ,hắn tự hỏi liệu cô có cảm giác thèm ăn khi mang thai không? Hắn ta đã nghe nói về việc phụ nữ mang thai thèm những thứ rất khác thường nhưng Draco chắc chắn rằng việc thèm thuốc lá còn tệ hơn. Hắn đã cố gắng bỏ hút thuốc lúc Eva cố gắng khuyên nhủ nhưng không thành công lắm.
Draco đoán rằng căng thẳng và thèm thuốc lá có thể khá giống nhau vì đó không phải là cảm giác vật lý và khá khó để xác định chính xác nó như thế nào. Chỉ là ... . 

'Chà, giờ anh cần một điếu khác.'

Draco lẩm bẩm ngắn gọn, thậm chí không buồn giải thích với cô vì tất cả những gì hắn nhận được sẽ chỉ là một biểu hiện khó chịu như thể cô không nghĩ nó khó khăn như hắn nói.

Hermione bắt đầu trao cho hắn cái nhìn đó còn Draco chỉ quay đi; hắn thực sự không muốn có một cuộc trò chuyện khác với cô về điều này. Hắn gần như có thể cảm thấy miệng Hermione bắt đầu mở ra nhưng cô chắc chắn đã đóng nó lại vì tất cả những gì tiếp theo chỉ là sự im lặng. Draco thở dài và quan sát khi cô gái cuối cùng kia đã bắt đầu dọn dẹp đống giấy . Vài phút sau, cô ta đang đi về phía cửa.

'Cảm ơn vì thức ăn.' 

Cô gái mỉm cười với Hermione khi cô đi ngang qua. Cô liếc nhanh vào Draco và sau đó vẫy tay với họ trước khi rời đi.
Hermione vẫy tay lại với cô và rồi nhìn Draco.

 'Em dọn dẹp xong rồi chúng ta sẽ đi.'

Draco gật đầu, biết rõ những việc cô thường làm. Hắn liếc nhìn những chiếc đĩa bẩn thỉu và thở dài, ước gì cô có thể sử dụng phép thuật để làm sạch chúng nhưng Hermione luôn chọn cách đi theo con đường Muggle. Hắn lại thở dài một lần nữa như thể cố gắng thu hút sự chú ý của cô nhưng Hermione không chú ý, cô bước tới cửa và thay đổi bảng hiệu từ Mở sang Đóng .Hermione sau đó đi đến bàn và nhặt thu dọn chén dĩa. Cô để cái ly trên đĩa rồi nhanh chóng lau bàn. Hermione đi ngang qua hắn, không hề chạm mắt, và đi vào nhà bếp nơi cô sẽ rửa chén ... bằng tay ... đến mức khó chịu của Draco

Draco đẩy mình ra khỏi quầy nơi hắn đang dựa vào và sau đó trèo qua nó để vào bếp. Hắn thực sự phải đưa nó cho Hermione rằng cô có thể giữ nhà bếp của mình gọn gàng như nhà cô. Draco nhìn quanh quầy hàng và sàn nhà sạch sẽ, khẽ cười khúc khích, trước khi mắt hắn chạm vào ánh mắt Hermione đang dọn dẹp các món ăn. Hắn mỉm cười và đi về phía cô, nhẹ nhàng đặt tay lên cái eo thon của cô và hôn vào cần cổ trắng ngần.

'Hãy nói rằng em sắp hoàn thành đi?'

Draco nửa nài nỉ, khẽ ấn mình vào người cô khi Hermione tắt vòi và với lấy một miếng vải, bắt đầu lau khô chén đĩa.

'Sắp xong rồi.'

Hermione thì thầm lặng lẽ và rồi đảo mắt khi cô nói thêm

'Và anh thực sự không nên quay lại đây.'

'Sẽ không ai để ý đâu, quý cô  Goody-Two-Shoes,'

*( Theo mình biết thì biệt danh đó chỉ những người tốt một cách thái quá)

Draco đảo mắt, lần nữa ấn môi vào cổ cô và cảm thấy tiếng cười của cô trào lên cổ họng.

'Biệt danh mới à?'

Hermione cười khẽ khi cô đặt cái đĩa khô lên quầy và lau khô cái ly còn lại một cách nhanh chóng, không muốn gì hơn là về nhà với Rose và lên giường với Draco.

*( Chắc là đi ngủ hả?)

'Mmm.'

Draco lầm bầm dựa vào cổ cô và rồi khẽ kéo cô phù thủy lại khi cô đặt ly xuống.

'Em yêu anh.'

Hermione lẩm bẩm, nhìn vào mắt hắn.

'Anh cũng yêu em.'

Draco nói, nhìn vào phía đối diện là đôi mắt nâu ngọt ngào. Hắn nói thêm:

'Được rồi, và bây giờ về nhà thôi! '

Hermione mỉm cười:

'đợi em ở ngoài kia. Tôi cần bỏ những thứ này đi và đóng cửa lại. '

' Yes, madam.'

Draco nói đùa rồi bắt đầu tiến về phía cửa bếp đi ra ngoài. Hắn nhìn quanh nhà hàng trống rỗng, thở dài một tiếng trước khi rời khỏi cửa và cảm nhận bầu không khí lạnh lẽo bên ngoài.

Draco hơi dựa vào cửa sổ,tay rút gói thuốc ra, lấy đại một điếu rồi đưa lên môi. Hắn đặt gói thuốc lá vào túi, bắt đầu châm lửa hút từng hơi dài để cảm thấy sự căng thẳng của cơn thèm tan biến dần theo không khí đi vào phổi hắn. Thổi một vòng khói vào màn đêm rộng lớn, hắn thấy đèn của cửa hàng tắt và rồi Hermione bước ra, khoác áo lên. Cô nắm lấy tay Draco và nhìn hắn rồi từ từ nhìn thoáng qua điếu thuốc.

'Kết thúc nó đi. Em không muốn Rose nhìn thấy anh hút thuốc đâu.'

Hermione nói, kéo hắn ta lại gần để họ có thể sưởi ấm nhâu giữa trời đông.
Draco đi cùng cô, cầm điếu thuốc tránh xa vì hắn biết cô ghét hút thuốc. Hắn khẽ liếc nhìn Hermione, cô gái của hắn luôn rạng rỡ và xinh đẹp như vậy. Hắn thật sự không biết ai lại muốn chia tay với một người đẹp như cô chứ?

'Em sẽ xếp đồ giúp anh.'

Hermione quyết định sau vài phút im lặng

' Sáng mai, trước khi chúng ta xuất phát-'

'Không cần đâu.'

Draco cau mày và lắc đầu.

'em chỉ cần sắp xếp quần áo của em. Anh sẽ tự lo. '

Hermione nhìn hắn.

'Tốt thôi nhưng anh phải thức dậy sớm hơn thường ngày đó.'

'Vâng, thưa quý cô.'

Draco rút hơi cuối ra khỏi điếu thuốc rồi thả nó xuống đất, nghiền nát nó bằng gót chân. Hermione cau mày nhìn hắn, đầu cô bức xúc hiện lên câu nói để nói rằng hắn không nên xả rác như vậy nhưng cô đã kiềm chế. Nếu cô nói câu đó Draco sẽ tuyên bố cô lại hành động như mẹ hắn cho xem ...Draco đột nhiên ngừng lại trong khi Hermione vẫn đang chú tâm với suy nghĩ đó mà không biết rằng họ đã tới trước căn hộ của cô, hơi vấp ngã nhưng một đôi tay mạnh mẽ bắt kịp lấy cô.

'Xin lỗi.'

Draco cười khúc khích khi hắn giúp cô đứng vững.

'Mommy!'

Rose nhanh chóng vòng tay quanh chân Hermione trước khi cô bé được mẹ bế lên và ôm chặt.

'Bác Granger.'

Draco gật đầu khi thấy mẹ của Hermione đi ra khỏi bếp, cảm ơn Chúa vì bà đã không thấy họ trong tư thế lúc nảy.

Đôi mắt của bà Granger nhìn Draco , xem xét một lượt khi bà bước tới chỗ họ. Hermione liếc nhìn Draco, lo lắng vì đã không nói với mẹ về hai người họ mặc dù cô đã khóc qua điện thoại khi Michael chia tay cô. Bà Granger nhìn Draco một cách nghiêm khắc với giọng hơi tra hỏi:

' Mẹ ngửi thấy mùi khói thuốc.'

'Mẹ ơi, Rose ăn tối chưa? Còn đã để con bé một ít thức ăn trong tủ lạnh. '

Hermione nói, cố gắng dời mắt mẹ mình khỏi Draco.
Bà Granger nhìn con gái và gật đầu.

'Rồi mà con bé cũng tắm rửa sạch sẽ luôn. Còn nên nghỉ đi, con yêu. '

Draco quan sát khi Hermione ôm mẹ mình rồi hỏi cha cô thế nào và tất cả những chi tiết khác mà Draco không thực sự quan tâm. Năm phút sau, cô đang vẫy tay chào mẹ và khóa cửa rồi quay sang nhìn con gái đang vẽ trên bàn.

'Thôi nào,  con yêu, đến giờ đi ngủ rồi.'

Hermione mỉm cười với Rose.
Rose lắc đầu, định tranh luận rằng cô bé muốn tiếp tục vẽ mặc dù Hermione đã bắt gặp cô ngáp trước đó. Draco nhướn mày nhìn Rose.

' Để chú đưa con đi ngủ. Thôi nào, Rosie. '

Rose mỉm cười và đứng dậy.

'Cảm ơn.'

Hermione cười rạng rỡ với Draco, thật biết ơn khi có hắn ở đây vì cô biết rằng đôi khi Rose có thể chiến thắng với cơn giận dữ của mình.
Draco hôn lên má cô:

'Không có gì , Granger.'

Hermione nhìn theo Rose đang kể cho Draco về mọi thứ cô bé đã làm ở trường hôm nay khi họ đi vào phòng ngủ. Với một nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt, cô bắt đầu dọn dẹp mớ hỗn độn trong nhà. Hermione đã không biết gì về về người nào đó bên ngoài cánh cửa cánh căn hộ của mình có thể nghe thấy mọi thứ. Từng chữ một.

( Sorry mấy bồ rất nhiều🥺🥺🥺🥺, mình comeback hơi trễ hơn dự kiến do một vài lý do cá nhân cũng như app Wattpad hơi lỗi .
Mong mấy bồ sẽ tha thứ cho sự chậm trễ này nha)
Còn về lịch ra truyện 1 tuần sẽ ra một chap nha {  do 30% lười+ 70% việc cá nhân}
Chúc mấy bồ đọc truyện vui vẻ ! ❤️❤️❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net