Phần 1: Mười thế giới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1: Cửu Mệnh Thiên Tinh Khai Mở

“A!! Cừu nhân, cừu nhân! Sẽ có một ngày ta báo thù cho Phong Ngọc Kiếm Phái, sẽ có một ngày ta dẫm đạp tất cả khiến các ngươi nát bét thành phân nhão!!”.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

Phong Mặc Trần uất hận hét lên một tiếng lớn, hắn đã lâm vào đường cùng. Xung quanh ba phía vực thẳm vách đá cao vạn trượng, rơi xuống nhất định thịt xương vỡ vụn không còn đường sống sót. Duy chỉ còn một đường trước mắt là sinh lộ cũng đã bị bốn tên sát thủ cáo to vạm vỡ tay cầm đại đao chặn đứng. Hắn hận, hận không thể biết những kẻ trước mắt này là ai, vì sao lại ác độc hãm hại Phong Ngọc Kiếm Phái.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

Phong Ngọc Kiếm Phái một đời ẩn thế không xuất hiện, tại vì sao lại xuất hiện cừu nhân muốn đồ sát. Phong Mặc Trần nắm chặt nắm đấm hiện lên những đường gân guốc thật lớn trong tay, muốn một lần liều mạng nhưng không thể.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

Bốn tên sát thủ tên nào tên nấy cao to vạm vỡ lông mày rậm rạp, khuôn mặt bịt kín không kẽ hở. Căn bản là không có khả năng phát hiện ra danh tính của bọn chúng. Phong Mặc Trần năm nay hai mươi hai tuổi, vốn trong Phong Ngọc Kiếm Phái với độ tuổi này đã có thể đạt tới Trung Cấp Đạo Sư. Có thể đạt được danh cấp Đại Đệ Tử. Nhưng mà vì hắn đam mê luyện đan nên không mấy ham muốn thao tập võ công. Dẫn đến hiện tại võ đạo chỉ dừng lại ở cấp bậc Thượng Đạo Học, đối mặt với bốn tên sát thủ trước mắt đều đã đạt tới cấp bậc Hạ Cấp Đạo Sư căn bản không có khả năng đánh lại. Bốn tên Hạ Cấp Đạo Sư ngày càng giơ cao bốn thanh đao lớn tiến dần đến phía Phong Mặc Trần hắn, ngày càng ép hắn lui xuống càng gần một bước vực thẳm hơn.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

“Tiểu Tử! Còn muốn chạy!!”.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

Một tên sát thủ ánh mắt lăng lệ ở giữa, tỏa ra sát khí áp bách, hô lớn lạnh lẽo đẩy nhanh thanh đao lớn tiến tới.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

“A! Ta hận!!!..”

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

Phong Mặc Trần cắn chặt răng hét một tiếng lớn, chân hắn tiếp tục lui thêm một bước cuối cùng chạm tới vực thẳm khoảng cách giới hạn. Vách đá trơn tượt căn bản không có khả năng bám vào, những tiếng lạch cạch lạch cạch của đá vụn rơi xuống. Kèm theo ánh mắt uất hận không cam lòng của Phong Mặc Trần, cũng theo những viên đá kia lao xuống một cách vô lực.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

Núi cao vạn trượng phía dưới là vực thẳm, Phong Mặc Trần quả thực không cam tâm một đời hắn lại kết thúc như vậy. Đỉnh cao võ học hắn mơ ước cũng chưa có chạm tới, đan đạo sau này xem ra cũng không thể thực hiện nữa rồi. Phong Mặc Trần từ từ nhắm nghiền mắt lại buông xuôi, thân thể hắn lao xuống vực thẳm nhanh như xé gió, vậy mà trong khoảng thời gian này hắn như cảm nhận được không gian, khiến hết thảy mọi thứ đều chậm chạp lại. Một khắc rơi xuống vực thẳm mà khiến cho hắn cảm nhận như hắn đang trải qua vô số năm tháng trôi qua, giống như có vô số khoảnh khắc một đời người hắn đều có thể cảm nhận trong lúc này.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

“Bình!!”.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

Đúng lúc này một cỗ ánh sáng màu trắng nhạt trải rộng xuống miệng vực, ánh sáng như vậy mà lại chiếu rộng chính xác toàn bộ thân mình Phong Mặc Trần. Hắn cảm nhận rất rõ ràng, thân thể nặng nề của hắn vậy mà lại từ từ trở nên thanh thoát, tâm thần cũng là nhẹ nhàng hơn một cách thư thái.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

“Thật sự! Rất thoải mái!”.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

Phong Mặc Trần khẽ thở hắt ra một hơi thật dài.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

“Cửu Mệnh Thiên Tinh!!!”.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

“Hừ, tiểu tử này không ngờ vận cứt chó lại may mắn đến như vậy!!”.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

“Đáng nhẽ ra ta phải lập tức cho hắn một đao!!”.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

Bốn tên sát thủ mắt thấy tia ánh sáng màu trằng nhạt kia chiếu rọi thanh niên nam tử trước mắt đang tận mệnh rơi xuống vực thẳm. Thì liền lập tức đá đất dậm chân điên loạn chửi bới liên hồi, đao lớn trong tay cũng là run lên chém xuống tảng Vẫn Thạch cứng rắn trước mặt như để trút tức giận. Ánh đao chém xuống lập tức sinh ra những tia lửa tóe sáng lốm đốm. Vẫn Thạch kia vậy mà cũng bị một đường chém này khiến cho nứt vỡ. 

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

….

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

“Ách, đây là đâu!!”.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

Phong Mặc Trần từ từ tỉnh lại, cảm giác thân thể vậy mà có một chút gò bó. Mắt hắn đờ đẫn lướt nhìn khung cảnh xung quanh, đại não hắn liên tục co giật đau nhức.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

“A… LÀ THỨ GÌ!!”

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

Phong Mặc Trần hét lớn lên một tiếng, đầu hắn thật sự đau nhức, đau nhức không phải từ thể xác. Mà hắn cảm nhận rất rõ ràng, đây chính là sự đau nhức về Hồn Thể.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

Hợp dung, là hợp dung hai Linh Hồn lại với nhau. Phong Mặc Trần vật lộn tâm thần liên tục, tình trạng hiện tại rõ ràng là tranh đấu giữa hai Hồn Thể với nhau. Là hắn và tia Hồn Thể chủ nhân của thân xác này đang tranh chấp khả năng khống chế thân thể. Kẻ chiến thắng sẽ làm chủ thể xác này và kiểm soát toàn bộ kí ức của đối phương.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

Từng tia gân xanh hiện trên gương mặt co quắp gầy gò, rõ ràng người này đang phải chịu sự thống khổ không thể đo đếm. Một thanh niên nam tử bộ dáng gầy gò ngồi trên chiếc xe lăn đang liên tục co giật như bị lên cơn động kinh. Hắn chính là cái thể xác mà Phong Mặc Trần và chủ nhân thể xác này đang tranh chấp sinh cơ.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

Thời gian dần trôi qua cuối cùng thân mình nam tử kia cũng chậm rãi dừng lại bất động không nhúc nhích. Một ánh mắt vô hồn trằng dã khẽ ngước nhìn lên, khuôn mặt khẽ nghiêng sang một bên, làn môi khô héo và thâm quầng, răng khẽ nhe nhởn ra thật giống với bộ dạng bị quỷ nhập. Hình ảnh lúc này trông thật sự rất kinh dị, bất giác nếu có kẻ nào đi qua gặp cảnh này đều sẽ phải rùng mình mà hãi hùng. Thanh niên nam tử giờ đây không biết là Người hay Ma.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

“Cuối cùng, cuối cùng ta cũng đã chiến thắng! Người anh em, xin lỗi nhưng ta bắt buộc phải làm như vậy, cho dù ngươi có thắng ta đi chăng nữa thì ngươi cũng vẫn không thể sống một kiếp người trọn vẹn! Hãy để cho ta sống cuộc đời thay ngươi, phục hận báo thù cho ngươi. Người anh em, yên nghỉ đi!”.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

Thanh niên nam tử trên chiếc xe lăn bộ dáng nửa Ma nửa Người kia vậy mà lúc này lại cất dọng nói một hồi. 

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

Ánh mắt cũng dần trở lại bình thường, miệng khô héo vậy mà lại từ từ khôi phục lại chút ẩm ướt. Khuôn mặt hốc hác xanh xao giờ đây cũng đã có chút hồng nhuận.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

Người chiến thắng, là Phong Mặc Trần.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

Phong Mặc Trần vừa mới tỉnh lại đã phát hiện tình trạng của mình, vậy mà hắn lại bị mất đi thân xác. Hiện giờ không ngờ lại còn đang tạm thời áp chế một tia linh hồn yếu ớt. Thế nhưng sự áp chế đó không được lâu dài, Hồn Thể kia như đang không cam tâm chống trả một cách mạnh mẽ, thế nhưng đó cũng chỉ là sức tàn lực kiệt. Người này là một thường nhân, chính vì vậy Hồn Thể của hắn không thể nào có thể so sánh được với Phong Mặc Trần.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

Phong Mặc Trần tuy không chú tâm vào võ đạo nhiều như đan đạo, nhưng ít ra hắn cũng đã đạt tới cảnh giới Thượng Đạo Học. Linh Hồn thể vốn thường nhân là không thể nào so sánh, Hồn Thể của hắn ít ra cũng đã được cố thể ngưng hồn dẻo dai đến gấp mười lần. Tia Hồn Thể của thanh niên nam tử này tuy chống cự mạnh mẽ nhưng cũng không thể nào phản kháng được trước thực lực tuyệt đối của Hồn Thể Phong Mặc Trần.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

Diệt hồn đoạt xác tuy là chuyện nhẫn tâm, thế nhưng sau khi chiến thắng tia linh hồn thể của thanh niên nam tử kia Phong Mặc Trần lại cảm thấy chuyện này thực ra lại là tốt hơn. Diệt hồn dung hợp kí ức, Phong Mặc Trần cuối cùng đã phát hiện ra kí ức người này vậy mà đau khổ đến như vậy.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

Bản thân bị người ta ám toán, dẫn đến hai chân hoàn toàn thành phế vật. Sau này cũng vì vậy mà trở lên điên loạn, thần trí không thể kiểm soát. Nếu tiếp tục sống căn bản không còn được gọi là người nữa rồi.

<br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" /><br style="color: #333333; font-family: 'Palatino Linotype'; font-size: large; line-height: normal; text-align: left; -webkit-box-shadow: none !important; background-color: #fafafa;" />

Phong Mặc Trần cũng cảm thấy như vậy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net