Chương 62

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng thì tôi cũng gặp được kẻ khiến mẹ thay đổi 180 độ như thế, đó là một ông chú có dáng vẻ phục phịch, hơn 60 tuổi, bạn trai hiện tại của bà.
Tôi có mơ hồ nhớ được ông ta, tuy nhiên ký ức kiếp trước đã mờ nhạt lắm rồi, vả lại, người bạn trai nào của mẹ cũng có dáng vẻ xấu xấu như nhau, tôi cũng không chắc mình có nhận nhầm người. Lần gặp mặt đầu tiên, tôi được ông ta mua cho một con thú nhồi bông to gấp hai lần cơ thể, mà trong khuôn mặt con chó bông này cũng có nét hao hao khuôn mặt người đã tặng nó cho tôi lắm.
Dĩ nhiên ông ta biết tôi là ai, còn nói cháu gái của mình cũng tầm tuổi này, hai đứa chắc sẽ chơi thân với nhau.
Hai người dẫn tôi đi công viên trò chơi rồi vườn bách thú hệt như tôi mới 5 tuổi chứ không phải là 15 tuổi vậy. Quá chán nản với cái buổi sáng tệ hại ấy tôi phải lấy cớ công việc để rời đi. Tôi nhìn mẹ, bà ta không hề thay đổi, vẫn là bộ dạng trong ký ức, tôi cười thảm, chả lẽ không thể khác được hay sao?

Ngày nhập học nhìn thấy gương mặt không thể quen hơn của Bảo Anh tôi trút ra ngoài một hơi trọc khí . Bốn năm cấp II thêm ba năm cấp III nữa, tôi và cô nhóc này cũng khá có duyên đấy nhỉ. Ấy là chưa kể cô ta hai năm trước cũng đã gia nhập Colour với vai trò là một ca sĩ, giống như tôi tuy có muộn hơn vài năm, nhưng cô ta cũng tham gia giới giải trí rồi. Thêm vào thân phận là cháu họ tổng giám đốc, con đường cô ta đi phải nói là trải đầy hoa hồng. Đấy là chưa kể mẹ cô ta xuất thân trong một gia đình cực kỳ giàu có nữa chứ, so với cô ta, tôi hệt như một con vịt đứng cạnh con thiên nga. Phải không? Giống lắm!

Hai chiếc xe song song đậu ở cổng trường, hai cánh cửa cùng bật mở, hai đôi chân cùng bước xuống và bốn con mắt nhìn nhau tóe lửa. Đúng là một khởi đầu tuyệt vời!

Nhưng trong cái rủi có cái may cô ta học ở A1 còn tôi được xếp vào A2, một lớp chuyên Văn và một lớp chuyên Anh. Đây cũng coi như là một chút an ủi cho cả hai bên.
Cùng học một trường, lại cùng hoạt động một công ty, cơ hội gặp gỡ quả có hơi nhiều. Tôi không thích điều này cho lắm, thực sự là như vậy và tựa như đối phương cũng không khác là bao. Cả giới Showbiz đều biết mối quan hệ thần kì giữa Ban Mai và Bảo Anh.

Lên cấp  kiến thức khó dần, tôi bắt đầu hoạt động nghệ thuật một cách cầm chừng, bắt đầu chú tâm cho việc học hành. Khanh học cùng lớp với tôi và giữa bao nhiêu khuôn mặt xa lạ tôi nhận ra một gương mặt quen thuộc khác, đó là Đạt - cậu con trai của 'Đại Gia Chân Đất' năm nào nào. Trùng hợp làm sao ba đứa lại ngồi chung bàn chỉ là ngồi ở chỗ Lúa là Khanh mà thôi.

Xuất hiện bên bảo anh không còn là cô bé 'Abecedarian' nữa mà là hai cô nàng lạ hoắc, trông có vẻ còn ABC hơn cả người cũ, quả là bi kịch. Lần đầu tiên gặp mặt hai cô nàng đó liền đưa hai chân ngu ngốc của mình ra hòng ngáng đường của chúng tôi. Thủ đoạn hạng bét này tất nhiên là tôi không thèm để vào mắt, nhưng những người bên cạnh tôi thì không. Do bất ngờ, Khanh vấp ngã, còn tôi thì ác liệt dí mạnh gót giày xuống chân của cô nàng còn lại. Kết quả, bên tôi thì Khanh bị rách một đường dài ở cổ tay, bên đó thì cô nàng tấn công tôi phải chống gậy đi học mất 1 tuần vì gần bị đứt gân chân. Về nhà kiểm tra lại gót giày, tôi thè lưỡi tự hoảng sợ trước vũ khí lợi hại này.

_____________________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net