Lựa chọn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu ý: Từ chương này tôi bắt đầu lái thuyền ma đấy.

-Cô Erika, cô lại đưa ngài Korn đi dạo à.

Erika gật đầu với vệ sĩ vừa đi qua, bà cúi xuống nói với ông Korn "Ngài Korn, hôm nay cậu Vegas sẽ đưa con trai về đây, Khun nủ và mọi người đã đến đông đủ rồi, cô Nampheung cùng cậu Macau cũng về đến đây, tôi sẽ đi đón".

Ông Korn hỏi "Con Kim thì sao, nó có đến không". 

"Cậu Kim không tới" Erika  hỏi tiếp "Ngài muốn tôi làm gì" 

"Ta muốn bà tiễn Porsche và Kinn một đoạn đường, Erika, bà làm được không" 

Erika gật đầu " Mọi việc  theo ý ngài, chỉ cần ngài giữ lời hứa với tôi, cho cậu Thankul lên làm chủ chính gia".

"Tất nhiên, Thankul là con của ta và Limba mà"

Porche đứng trên ban công nhìn theo bóng ông Korn quay lại phòng bệnh, rồi mới quay lại đứng trước gương chỉnh trang lại áo quần, anh cầm món qua mua cho Venice đi xuống phòng họp riêng

...

Hai hàng vệ sĩ đứng đầu là Ams và Pol đứng nghiêm túc, cúi chào Vegas, hắn ung dung gật đầu, vừa bế Venice đi qua họ vừa nói "Trước đây, ba Pete của con cũng chào ba như vậy đấy" hai cha con đi vào  thang máy  lên phòng họp riêng, Pol đi theo định bấm thang máy cho họ, hắn ta cũng muốn bế em bé của Pete. Cửa thang chưa kịp đóng lại thì có một bàn tay đưa vào. Ams giữ cửa cho Kinn bước vào, có vẻ hắn vừa đi họp về.

Kinn nhìn Vegas, dừng lại vài giây cũng bước vào, hắn thầm đánh giá Vegas, cao hơn một chút, mắt mũi cũng sắc nét hơn, có chút hiền, cậu ta sau khi trút đi hết gánh nặng thật sự nhìn bớt ghét hơn rất nhiều, nhưng hơi gầy. Vegas thấy Pol và Ams nhìn chằm chằm Venice hơi lâu không định bấm thang máy thì nhắc nhở "Tôi và anh hai cần lên phòng họp riêng", Ams gật đầu như trống bỏi nhưng vẫn nhìn Venice, Pol lúc này mới nhớ ra bấm số tầng.

"Anh hai" Kinn vảnh tai lên, thì ra thằng chó con vẫn còn biết nó có anh hai, vậy mà hai năm qua, không thèm gửi về một lá thư cho hắn hay Porsche. Hắn cũng chẳng mong gì đâu, nhưng thấy Thankul ngúng nguẩy khoe quà của Vegas và Pete, là người được Pete tin tưởng  hắn cũng hơi buồn, hơi thôi.

Thang máy nhảy đến tầng 12 thì dừng lại, Vegas bế Venice ra ngoài, Kinn đi theo sau. Pol và Ams đứng ngoài cửa. Ba người  qua sảnh họp chính, đi vào phòng họp riêng.

Trong phòng, Thankul ngồi trên so pha không ngừng nhún nhảy, Porsche nhìn anh thấp thỏm mà buồn cười "Khun nủ, họ đang lên phòng rồi, anh gấp gáp thế này, sẽ dọa sợ đứa nhỏ". Lúc này  Venice được Vegas bế nhìn thấy Thankul, bé nhanh chóng muốn nhảy xuống, Vegas bị bất ngờ hơi lảo đảo, Kinn đứng phía sau kịp đỡ hông cho cậu ta, hắn nhíu mày đưa tay lên tự hỏi 

sao lại gầy như vậy.

"Kul Kul, Por Por" Venice chạy về phía hai người, Porsche đưa tay bế bé đặt lên ghế sopha  cạnh Thankul.

-Cháu trai của bác, nhìn gần thế này bụ bẫm ghê  ta, thật giống ba Pete của cháu, nói xem, Vegas đã đưa cháu đi những đâu.

Venice móc kẹo trong túi áo đưa cho Thankul " Đi tàu thật to, gặp ông bà cố, cho ba Pete đi ngủ ở ngôi nhà rất lớn, sau đó đến đây"

Thankul xoa đầu bé "Nào, đói chưa, ăn bánh, uống sữa đi cháu, Vegas còn có việc cần nói với bác Kinn và bác Porsche".

"Đó là bác Kinn" Venice nhìn theo bóng ba người đang ra ngoài "Ba Pete có nói, bác Kinn rất tốt".

Thankul đưa sữa cho bé "Đúng rồi, bác Kinn rất tốt"

Vegas lắc cốc rượu trong tay, nhấp một ngụm rồi nói "Tôi định sẽ ở lại đây, tôi sẽ không làm phiền hai người, đảm bảo đấy".

"Mày đã tìm được nơi ở chưa, từ khi hủy bỏ Chính gia, Thứ gia, nhà lớn Thứ gia vẫn để không, chỉ có dì Namphueng và Macau  ở đấy, Porsche vẫn thường xuyên cho người quét tước các phòng, đó là nhà mày" Kinn nói.

Vegas gật đầu "Vậy thì cảm ơn anh hai, mẹ NamPhueng và Macau  chưa đến sao" vừa nãy còn nhắn tin nói lên sảnh chính trước cả hắn mà .

Vegas vừa hỏi xong thì Pol và Ams  đã chạy  vào, Pol nói "Cậu chủ, Ngài Korn muốn nói chuyện với cậu".

Kinn nghe điện thoại, gân xanh trên trán hắn bắt đầu nổi lên, hắn cúp máy "Vegas, Porsche, ba muốn gặp chúng ta, dì Namphueng và Macau đang ở chỗ ba".

Porsche gật đầu đứng dậy, Kinn cũng đi theo sau,  Vegas nhíu mày đứng dậy nhìn Ams " Cậu  và Pol ở đây với Kul và Venice, mang máy vào cho hai người xem phim cũng được"

...

Trong phòng bệnh của ông Korn, người đáng lẽ phải ngồi xe lăn lại đứng dậy đi lại, Namphueng và Macau bị trói trên ghế, hai mắt họ nhắm nghiền, ông Korn đứng cạnh Namphueng cầm một khẩu súng ngắn rà trên tóc bà.

Kinn, Porsche bước vào phòng, ông Korn nhìn hai người nói rất rõ ràng "Vegas đâu", đứa con trai mà ông ta mong đợi, 30 năm qua, xa tận chân trời, gần ngay trước mắt.

Vegas đi vào sau "Con chào bác". Hắn nhìn về phía mẹ và em trai mình, hai người họ không có vết thương nào.

" Không sao, họ chỉ ngủ thôi" Ông Korn nhìn Vegas vẫy tay, Vegas không hề do dự bước đến, ông ta bắt đầu đưa tay gần như mô tả  gương mặt hắn vừa lẩm bẩm "Đáng lẽ ta phải nhận ra chứ nhỉ, quyết đoán, gian xảo, nhạy bén, dùng mọi thủ đoạn để lấy được thứ mình muốn,  Pete chết rồi, không có đồ chơi, chắc con đang nhàm chám, yên tâm, con là con trai cưng của ta, ta nhất định sẽ tìm cho con những món đồ chơi thật đẹp".

Kinn nhìn ông Korn sờ soạng trên người Vegas lại nghe những lời ông ta nói mà khó chịu, hai năm qua ba hắn không giao tiếp với ai, hắn cứ nghĩ ông ta bị tai biến không nói được, thì ra không phải, mà là vì hắn không còn giá trị thì mặt nạ người cha quan tâm cũng không cần đeo nữa, những lời ông ta nói khiến hắn rợn sống lưng. Hắn nhìn bàn tay của ông Korn sờ đến cổ Vegas rồi dừng lại ở gáy nó rất lâu, Kinn muốn lao lên lại bị  Porsche đưa tay giữ lại. 

"Hai bọn mày  bỏ súng  xuống sàn, đá về phía này, sau đó quay ra cửa đứng đó, bỏ hết súng ra, đừng  gian lận". Ông Korn lại đưa tay vuốt mặt Vegas "Con có vẻ giống nhà Thanan hơn Namphueng đấy, à đuôi mắt thì giống Nampheung, cũng phải,  là Thanan đã mang thai con nửa năm trời mà, nào ngồi  xuống đây" ông ta đẩy Vegas ngồi xuống chiếc ghế còn lại rồi đứng sau lưng hắn, ghé vào tay hắn mà nói  "Nhìn đi, Vegas, hai đưa trẻ hư này, chúng đã nhốt cha ở đây, chúng cướp hết những thứ thuộc về con, hôm nay, ta sẽ lấy lại mọi  thứ cho con", ông ta vuốt tóc hắn, cúi xuống hôn nhẹ lên đầu hắn. "Ồ, con là Omega sao, không sao, không sao cha sẽ bảo vệ con thật tốt". Ông ta từng nghe nói Gun cho Vegas tiếp "đối tác" để lấy được hợp đồng, thằng bé này đúng là rất có giá trị, đến từng đầu ngón tay. 

Vegas ngồi yên trên ghế nhìn về phía Porsche và Kinn, hắn định mở miệng nói, Porsche lắc nhẹ đầu với hắn. Lúc  này, Erika đi đến từ phía sau Kinn, ông Korn cười lớn "Erika, làm nhiệm vụ của cô đi".  

Erika gật đầu, không do dự rút súng bắt thẳng vào Kinn và Porsche,  hai người ngã xuống, bà ta kiểm tra mạch đập của hai người rồi gật đầu với ông Korn, Vegas nhìn cảnh này trợn mắt, thật hả. Ông Korn kéo tay hắn dậy "Erika, chúng ta đến sảnh chính tìm Thankul", bây giờ chỉ cần Thankul chết nữa, Kim cũng dễ xử hơn nhiều.

"Xin lỗi, thưa ông chủ"  Erika bắn một phát  ngay giữa trán ông  Korn, rồi cầm súng kéo Vegas  quay ngược lại phòng bệnh, nước mắt bà ta giàn dụa, bà ta trói Vegas vào ghế.

"Cậu Vegas, tôi rất xin lỗi, cậu chỉ được cậu Thanan mang hộ trong mình thôi, cậu Thankul mới là người có dòng máu Devandat, nhà Devandat có ơn với  cha mẹ tôi, tôi sẽ nhẹ nhàng, cậu sẽ không cảm thấy gì đâu" .

"Bà giết tôi rồi, vẫn còn Kim, bà nghĩ với tính cách của Thankul, nó đấu lại được Kim à"

Erika đưa súng lên "Cậu nghĩ phu nhân Natha tự nhiên mà chết sao, tôi giúp cậu ta giết ông Korn, Kim còn phải cảm ơn tôi, còn cậu Kinn tôi sẽ xuống địa ngục đền tội với cậu Kinn và Porsche ngay thôi"

"Đoàng" tiếng súng không gắn giảm thanh vang lên.

Erika ngã xuống, Porsche vứt khẩu súng đi, tiến đến  tháo dây trói cho Namphueng và Macau, hắn lay hai người họ tỉnh dậy. Kinn thì tiến đến cởi trói cho Vegas, cả quá trình hắn không nói một lời, khi nhìn đến cổ tay bị lằn đỏ của Vegas, hắn hơi ngừng lại rồi lại tiếp tục kéo Vegas đứng dậy, đưa tay phủi bụi trên người Vegas, phủi từ đầu đến chân, còn lấy khăn ướt lau tay cho Vegas, Kinn không nhìn Porsche mà kéo tay Vegas đi luôn.

...

"Sao Erika có thể làm như thế chứ, ba đã đối xử tốt với bà ta rất tốt"Thankul mếu máo cầm khăn giấy xịt mũi.

Vegas bế Venice,  Venice cầm hộp khăn giấy trong tay thấy hết giấy lại đưa cho Thankul, Kim và Porschay cũng đến để chuẩn bị lo hậu sự cho ông Korn,  Macau và dì Nampheung đã về Thứ gia, hai người họ  quyết định không tham gia tang lễ.   

Kim đi đến cạnh Vegas "Chuyện của Pete, chia buồn, tao cũng xin lỗi" ngày hôm nay hắn biết Erika sẽ ra tay nên cố tình không đến, chỉ không ngờ bà ta định giết cả Vegas.

"Không sao, anh nên lo cho Porschay thì hơn" hơn 20 tuổi rồi mà việc gì cũng không biết, hãy nhìn gương mặt ngây thơ, ngơ ngẩn kia xem.

"Tao sẽ xem xét, mày cũng  nên cẩn thận Kinn đấy" Kim nói xong đi về phía Porschay.

Porschay đứng ở cửa sổ, Kim đến bên cạnh đỡ lưng cậu nói gì đó, Porschay gật đầu rồi theo Kim đi về phía Vegas, cậu gật đầu với hắn rồi chào "Anh hai".

Vegas cười nhẹ, nheo mi lại với Porschay, cậu ta ngẩn người, khi Kim nói Vegas là anh trai  cùng mẹ của mình cậu còn không tin nhưng có vẻ đúng, thế thì Macau sẽ là anh trai của cậu, hay em trai.

Vegas đưa điện thoại cho Porschay "Chay cho anh số, chúng ta kết bạn".


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net