Chương 21 - Phơi bày sự thật ( phần 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Này , Minh Luân , tôi không ngờ cậu vẫn ngốc như xưa . Sao lại không cho cậu ta một bài học . Tôi đây đã có một kế hoạch , lại đây . " - Tôi gian xảo nói với cậu ta , Minh Luân ghé sát tay vào nghe . Tôi nói xong , cậu ta quay đầu nhìn tôi rồi cũng gian trá nói : 

" Cậu cũng thâm hiểm lắm đấy , Thảo à ! " 

" Thâm hiểm gì chứ ? Gậy ông đập lưng ông , tôi chỉ cho cậu ta biết một bài học . Không giống như tên ĐẠI NGỐC nhà cậu . " - Tôi trách móc cậu ta , ĐẠI NGỐC thì vẫn là ĐẠI NGỐC ! 

Sau khi nằm ở phòng y tế hết một tiết học , tôi được tên ĐẠI NGỐC kia đèo về nhà . Trước khi tôi vào nhà thì cậu ta còn lôi tôi lại , dặn dò : 

" Nhớ phải uống thuốc đó , đừng để bị bệnh như vậy nữa , ... " - Minh Luân nói càng ngày càng nhỏ dần , nhỏ dần , đến nổi tôi không nghe cậu nói gì . 

" Cậu nói gì vậy ? Tôi nghe không rõ lắm , nói lại từ đầu nghe xem . " - Tôi đề nghị , toàn là tôi đề nghị . 

" Hả ?! À , không có gì . Nhớ uống thuốc đầy đủ đó , nghe lời đi . " - Rồi cậu ta bây đi mất , như một cơn gió vừa bay qua . Ờ ... tôi nghĩ gì vậy ta ? 

Tôi vào nhà thì thấy ngay ba và mẹ đang ngồi ở sofa , nói chuyện gì đó . Bước vào thật khẽ , không dám quấy rầy ba mẹ .

" Minh Thảo à , lại đây đi con . " - Bị phát hiện rồi . Tôi quay đầu lại cười hì hì , hỏi : 

" Mẹ gọi con có việc gì ạ ? " 

" Ngồi xuống đây , ba mẹ có chuyện muốn nói . Chuyện quan trọng ! " - Mẹ chỉ chỉ vào ghế bên cạnh , bảo tôi ngồi đấy . Tôi cũng rất ngoan ngoãn nghe lời , ngồi xuống . Tôi an toạ xong thì bà mở lời : 

" Con gái , chuyện là thế này . Ba mẹ đã quyết định rất kĩ càng rồi , chúng ta sẽ qua Mỹ , con cũng sẽ qua Mỹ du học . " - Tôi vô cùng ngạc nhiên , mở to mắt . Đang yên đang lành , sao lại có thể chuyển đi chứ ? Nói chuyển đi thì có thể chuyển đi sao ? 

" Sao lại chuyển đi ? Vô duyện vô cớ sao lại quyết định đi chứ ? Con không đồng ý ! " - Tôi chạy nhanh lên phòng , đóng mạnh cửa , buồn bực vứt đồ tứ tung . Sao không ai hỏi ý kiến tôi mà đã quyết định rồi ? Tôi không phải là người trong nhà sao ? 

' Tít , tít ' - Có tin nhắn , ai lại nhắn nữa vậy trời ? Là cái tên phiền phức Trần Minh Luân . 

Cậu đã uống thuốc chưa ? " - Giờ này làm gì mà còn nhớ được chuyện uống thuốc hay không cơ chứ ?! 

Tôi hỏi cậu cái này , được không ? " 

" Hỏi đi ! " 

Nếu như tôi rời khỏi đây , thì sẽ thế nào ? Tôi chỉ nói là ' nếu như ' thôi . " - Tay tôi run run , bấm bấm . 

Thì tôi sẽ giận cậu , sẽ ghét cậu , sẽ hận cậu . " - Tôi khụy xuống sàn nhà . Tim tôi bỗng nhiên nhức nhói , không tài nào thở được . ' Bụp ' , điện thoại rơi xuống sàn , tạo nên tiếng động . Tôi chỉ biết ngồi đấy , từng giọt nước mắt rơi xuống , rơi xuống làm ướt hết gương mặt tôi . 

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Hết chương 21 ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net