Chương 23: Một ngày yên bình (đã sửa)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Tạm thời cấm túc trong Biệt phủ Bóng Tối nửa tháng!-Maria tức giận quát lên 

#Óa, tha em, hu hu!#-Murua phía bên kia quả cầu 

- Akira cũng vậy!-Miko

#Ớ, không chịu đâu!#-Akira

Mặc xác hai thằng em đang ăn vạ, Maria ngắt kết nối.

- Sao hai ngài cấm túc hai cậu ấy vậy ạ?-Sap

- Hôm qua tụi nó làm loạn khắp Ma Thành, hên là chị Miko phát hiện kịp, nếu không thì cả thành phố về với cát bụi rồi!-Maria

(Ma Thành: Thành phố kiêm thủ đô của Ma Quốc. Khác với Tempest, Ma Quốc này sống biệt lập với bên ngoài.)

- Nhưng cấm túc hai ngài ấy trong nửa tháng... có ổn không ạ?-Yuiko

- Haizz, không sao đâu, cấm túc tụi nó trong lâu đài rộng cả chục km thì có gì mà sợ!-Miko

- Hồi nãy ta gửi đến đó 1 vạn linh hồn cho tụi nó chơi rồi, không lo đâu!-Maria 

- V-Vâng!-Sap, Yuiko

- Không nói chuyện đó nữa, làm việc thôi!-Maria vươn vai bình thản nhìn núi giấy tờ.

15 phút sau...

- Xong rồi!-Maria

- Nhanh hơn hôm qua 5 giây!-Miko bấm nút đồng hồ

- Khì khì!-Maria cầm cốc nước uống

- À đúng rồi, hôm nay xuống Tempest đi, mấy hôm không xuống rồi!-Miko

- Vâng!-Maria

Hai người xuống Tempest, vừa đáp xuống, hai người đã cảm nhận được mấy nguồn năng lượng khá quen thuộc

- Veldanava, Lucia, Milim, Guy, Velzardo, Velgrynd, Rudra, Veldora, mấy nhóc rồng, sao nhiều vậy? Còn có Leon, Dino, Chloe?-Maria

- Hôm nay có gì mà tập trung đông vậy nhỉ?-Miko

- Đi vào xem thử!-Maria bước đến đẩy cánh cửa đến sảnh chính của tòa nhà Hội đồng. Trước mắt hai người là Veldanava đang ngồi uống trà với Rimuru, mấy bà rồng với Luminous và Chloe đang ngồi thản nhiên ngắm cảnh. Giữa sảnh chính, Guy quỳ trên một tảng băng, Veldora quỳ với đống lời nguyền bao quanh, còn Rudra thì quỳ trong đống lửa. Gần đó là Leon với vẻ mặt thỏa mãn quỳ bầm đầu gối mà vẫn không ho he câu nào. Phòng bên cạnh có tiếng vui đùa của trẻ con, chắc là Lucia đang canh chừng bọn nhóc rồng với Milim.

- Rimuru, Veldanava, thản nhiên quá ha!-Miko

- A! Miko, Maria!-Rimuru

- Chào hai ngài!-Veldanava

- Maria, vào phòng kia chơi đi, chị nói chuyện với Rimuru một lát!-Miko

- Vâng!-Maria hồn nhiên đáp, vui vẻ chạy vào phòng

- A! Chị Maria!-Garzardo

- Chị Maria, lâu lắm không gặp!-Ruris

- Chị Maria, lại đây chơi với tụi em đi!-Ludor

- Rồi rồi, từ từ nào mấy đứa!-Maria

- Chị Maria, chơi với em nữa!-Velroght bấu áo cô nhỏ

- Rồi rồi, ngoan nào!-Maria xoa đầu cậu nhóc

- Maria sama, phiền cho ngài rồi!-Lucia

- Không sao đâu!-Maria cười hồn nhiên, rồi để ý đến cô nhóc tóc hồng ăn mặc khá gọn gàng, là Milim

- Milim, bố mẹ về là ăn mặc gọn gàng nhỉ?-Maria

- Ừm, mẹ tớ bắt mặc đấy, nhưng có vẻ thoải mái hơn nhiều!-Milim

- Dễ thương mà!-Maria

- Thật không?-Milim

- Thật chứ!-Maria

- Chị Milim không được dành chị Maria của em!-Ludor bấu tay áo Maria

- Bình tĩnh, chị chơi với mấy đứa là được chứ gì!-Maria dùng Sáng tạo vạn vật tạo ra cầu trượt, xích đu, thú nhồi bông,.v.v.. Một, à không, mấy núi đồ chơi cho cả lũ nhóc. 

- Em thích chơi mấy cái này lắm, nhưng mà...-Garzardo

- Sao vậy?-Maria

- Tụi em cứ đụng vào chúng là chúng vỡ nát, không chơi được gì!-Garzardo

- À, không sao đâu, mấy cái này có trời cũng không phá được, cứ chơi thoải mái!-Maria

Lũ nhóc hớn hở chạy lại chơi. Những tưởng nhẹ nhành rồi thì Milim lại...

- Maria, chơi bóng chuyền với tớ đi!-Milim

- Rồi rồi!-Maria nhanh chóng cường hóa căn phòng, lập một kết giới quanh khu vực tụi nhỏ, rồi tạo ra một quả bóng chuyền

Mấy phút sau...

- Óa, thôi thôi, không chơi nữa!-Maria bị đập bóng trúng đầu mấy lần đâm ra dỗi

- Ơ... Chán vậy!-Milim ỉu xìu

- Chờ chút!-Maria cầm quả cầu liên lạc ra 

- Murua, Akira! Muốn đi chơi không?-Maria

#Có!!!#-Hai thằng nhóc hớn hở

- Được rồi!-Maria triệu hồi hai thằng nhóc

- Milim, cứ chơi với bọn chúng!-Maria

- Ì hì, đỡ nè!-Milim phát bóng. Sau một hồi chơi.

- Đánh bóng hay đánh nhau vậy?-Maria nhìn bụi bay mù mịt, cô bé nhốt cả ba vào Không gian ảo

Một lúc sau...

- Maria, mở ra, bọn tớ chơi xong rồi!-Milim

- Xong rồi à? Vậy thì ra!-Maria đang chơi với tụi nhỏ thì nhận được thông báo. Cô nhỏ bình thản mở cửa không gian, lúc nãy nếu không nhốt cả ba vào Không gian ảo, có lẽ cái phòng này nát bương rồi!

----Phía--ngoài-----------

- Đồng minh, ba người này lại làm gì à?-Miko

- Ừm, tối qua ba ông này gặp nhau, rồi tám nhảm về mấy đứa con! Sáng nay đã chạy vội đến đây, tui chưa kịp làm gì đã thấy mấy người kia lôi mấy đứa con đến nhờ tui trông hộ, rồi bắt ba ông này quỳ sáng giờ!-Ri chỉ vào ba ông giữa sảnh, rồi chỉ vào ba bà đang ngồi nói chuyện

- Thế Leon?-Miko

- À, ổng tối qua lỡ đập vỡ bình thủy tinh của Chloe!-Ri

- Còn Veldanava với Lucia?-Miko

- À, thần rỗi quá nên qua đây xem thôi, còn Lucia thì đến canh chừng Milim!-Veldanava

- Vợ ơi anh biết lỗi rồi!-Ba ông giữa sảnh khóc ròng xin tha, còn Leon vẫn cam chịu, quỳ im phăng phắc

- Ngồi yên đó!-Velgrynd

- Cấm đi đâu!-Luminous

- Còn nhúc nhích là đóng băng!-Velzardo

- Hic...-Ba ông câm nín

__________________

Ừm, thì tui đang ở nhà một mình. Sáng ra đau cổ quá nên dậy sớm, mà mò mãi giờ mới có chương mới:))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net