Chương cuối - Cứ thế rồi sẽ ổn cả thôi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giọng của Dĩnh đột ngột trầm vang bên tai cô:
- " Ngày xưa, tao cũng từng thích một anh chàng học khóa trên, là bạn của anh Nguyệt".
- " Mày khùng thật". Tiểu Cúc nén cười.
- " Ừ! Cảm giác khác hẳn khi đứng trước mấy tên con trai loi nhoi lớp mình".
- " Và sau đó ?". Tiểu Cúc thấy bắt đầu háo hức vấn đề của Dĩnh thật sự.
- " Anh ấy có bạn gái. Tao biết được và khóc như mưa. Lại còn tỉ mỉ khắc lại cái ngày kinh khủng ấy lưu lại trên mặt bàn nữa chứ".

-" Rồi thế nào nữa ?".
- " Tao quên và tao chợt nhận ra rằng sẽ thật bất thường nếu tụi mình không thích một ai đó có vẻ đặc biệt hơn so với những tên bạn vô tư cùng tuổi".
-" Ừ ". Cũng đúng thôi, tiểu Cúc chợt suy tư rồi  môi vang lên khẽ.
-" Thế sáng mai mày vẫn đến rũ tao đi học chứ ? Dĩnh dùng đôi mắt chớp lia lịa quay sang tiểu Cúc hỏi.
- " Đương nhiên, nếu có anh mày ở nhà ".
Hai đứa ôm nhau cười phá lên. Tiểu Cúc đưa một bên tay phone cho Dĩnh, cả hai ngồi dựa vào lưng và hát khe khẽ bài tình ca du mục.
_ The end_
Có thể ai cũng đã từng có một mối tình đầu trong sáng, nhưng chả ai muốn như cô gái trong truyện cả đúng không nào? Hãy mạnh dạng tự tìm một nửa còn lại và hãy tự mình mạnh mẽ đối diện nó, biết đâu bạn sẽ có nó trong tay. Nếu không thể thì bạn hãy buông bỏ, đừng vương vấn chỉ làm bạn đau và người còn lại cũng khổ mà thôi! Trải qua mối tình đầu không phải ai cũng ổn cả, nó sẽ làm màu sắc trong mình sẽ vơi đi, nụ cười vô tư lúc ban đầu cũng mất đi, có thể mảnh vỡ niềm tin sẽ không thể hàn gắn, nhưng cũng mong bạn hãy đừng buông rồi sẽ một cánh cửa hạnh phúc khác mở rộng hơn và đón nhận bạn thật nồng nhiệt.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net