🐺🐰.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Minho là một người theo đuổi một lối sống nhẹ nhàng và yên bình hơn ai hết. Em ghét sóng gió, ghét ồn ào, ghét cái nhốn nháo của vạn vật. Em hưởng thụ cảm giác yên bình thưởng thức ly cafe vào mỗi buổi sáng sớm trong cửa hàng đối diện, yêu cảm giác mỗi chiều chầm chậm đi xe đạp trên cánh đồng lúa chín trải rộng tận chân trời, hay chỉ đơn giản là một bản nhạc lofi dịu êm vào buổi tối cũng là điều mà em thật sự rất tận hưởng.
Tại sao cuộc sống này lại ồn ào và vội vã như thể ta không còn thời gian cho một việc gì khác ngoài bận rộn với một đống việc? Nhiều khi chính những việc tưởng chừng như đơn giản, hời hợt nhưng thực chất lại là một trải nghiệm quý báu mà ta đã bỏ lỡ trong cuộc đời. Cuộc đời thật sự không khó khăn như người ta thường nói. Nhưng tìm được cách để tận hưởng cuộc sống này không phải là điều mà ai cũng làm được.
Trong cái chốn bộn bề của vạn vật, Minho gặp được anh ấy, người mà em sẽ chẳng nghĩ tương lai sẽ chiếm một vị trí quan trọng trong lòng em đến thế. Đó là tại một buổi chiều trên cánh đồng lộng gió cuốn theo mùi hương thơm phức của lúa chín và cỏ cây.
Thật sự, đến bây giờ Minho vẫn không hiểu tại sao hai người lại đến với nhau một cách tình cờ như vậy. Chỉ một cuộc nói chuyện nhỏ, hai người đã tâm sự bao điều như một đôi bạn đã quen từ lâu.
“Tại sao em lại thích ngồi ở đây?”
“Em ghét sự náo nhiệt. Còn anh?”
“Anh thích sự ồn ào, nhưng anh không thích bị cuốn bởi sự ồn ào ấy.”
~

Khi những cơn gió lạnh bắt đầu tràn về bao trùm khắp thành phố độ cuối tháng mười một là khoảng thời gian bận nhất trong năm. Minho và Chan mỗi người đều bận rộn với công việc riêng của mình để chuẩn bị nghỉ đông. Cả hai tuy bận như vậy nhưng mỗi ngày đều dành một chút thời gian cho nhau, có thể là cùng nghe nhạc, cùng xem phim hay chỉ đơn giản là Minho ngả đầu vào vai Chan, còn Chan nhẹ nhàng ôm lấy em, thủ thỉ vào tai em những lời đường mật đã là điều mà Minho cảm thấy mãn nguyện nhất. Còn nếu hôm nào bận đến khuya, Minho sẽ pha cho chan một cốc cafe cho anh, ngược lại Chan sẽ đến bên em và trao cho em một cái hôn để tiếp sức cho em tiếp tục làm việc.
Để nói về hai người, Minho và Chan chính là hai thái cực ngược lại với nhau.
Minho là một người hướng nội chính hiệu thích cảm giác được ngồi một mình thả hồn theo mây gió, thích vu vơ luẩn quẩn rong ruổi theo những tâm tư chôn vùi sâu trong lòng. Về Chan, anh là một người cởi mở, hay giao du và cũng có nhiều bạn bè. Anh ấy giỏi giao tiếp, trái ngược hoàn toàn với một người ăn nói khá vụng về như em.
Minho đôi lúc hơi trẻ con, còn Chan chính là một người đàn ông trưởng thành để cho Minho dựa vào mà tâm sự, mà làm nũng.
Nam châm hút nhau khi trái dấu, Banghino cũng vậy.
Chỉ có một thứ duy nhất cả hai giống nhau tuyệt đối. Minho yêu Chan, và anh cũng vậy
Chan yêu Minho nhiều lắm


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net