Chương 6: MỐI NGUY HIỂM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tổ trọng án điều tra SSS

"Anh Chu Dương, phiền anh kể lại tường tận quá trình gặp gỡ và nói chuyện của hai người."

"Hôm đó là một buổi tối, tôi từ quê lên thăm nó, cũng chủ yếu là mượn nó ít tiền."

"Anh biết rõ Chu Quế Phi hoàn cảnh khó khăn, tại sao vẫn đến hỏi mượn?"

"Tôi đánh bài, thua nợ, trùng hợp bạn trai cũ của nó có máu mặt trong xã hội cho nên tôi muốn nhờ nó giúp đỡ một chút."

__

"Ngọc Ân, đã khám nghiệm thi thể của Danh Tố Phi chưa?" Hứa Gia Hưng đưa báo cáo kết quả Pháp Chứng cho mọi người.

"Hung thủ nghĩ rằng có thể thủ tiêu mọi chứng cứ, nhưng hắn hoàn toàn không biết rằng mọi hành động, thủ thuật giết người của hắn đều để lại những bằng chứng rất quan trọng." Ngọc Ân chỉ tay lên hình ảnh của nạn nhân trên màn hình. "Cả hai nạn nhân đều có những vết thương tích trên người trùng khớp đến từng milimet, có nghĩa là hung thủ là cùng một người, dùng một cách duy nhất để đối đáp với cả hai nạn nhân. Phía dưới đùi của nạn nhân có vết thương, nghi ngờ đó là vết thương gây nên cái chết của cả hai. Tuy nhiên, độ sâu của vết thương không hề gần bất cứ dây thần kinh nào, có thể thấy vết đâm rất bé và lực đâm vào cũng rất yếu ớt."

"Điều này xác định được, người làm ra những chuyện này là nữ."

"Phía lời khai của nhân chứng thì sao?"

"Bất cứ một câu một chữ thủ phạm, nghi phạm nói ra đều là manh mối, có thể trở thành bằng chứng trước toà! Chu Dương khai nhận sau khi đến mượn tiền không thành và bị em gái đuổi đi anh ta đã trở về Trung Hoàng, thời gian hoàn toàn trùng khớp, cũng có thêm bằng chứng ngoại phạm nên không thể bắt giữ."

"Số nhân chứng và người liên quan đến hai cái chết trên không nhiều, nhưng lại lạ là không có một người phụ nữ nào tầm độ tuổi 30-40 có thể gây án cả."

"Nếu như không thể nhìn thấy bằng mắt thường, thì bằng chứng sẽ giúp chúng ta tìm ra hung thủ." Hứa Gia Hưng chiếu lên màn hình về những mẫu bằng chứng tìm được xung quanh thi thể nạn nhân. "Trên móng tay Danh Tố Phi có vệt máu, sau khi đem đi xét nghiệm xác định được là của một người phụ nữ tên Hùng Nhược Thuỷ."

"Hùng Nhược Thuỷ?"

"Kiến Toàn, Thanh Thư, lần này giao cho hai người trọng trách đi bắt người."

__

"Kiến Toàn, sao anh lại lái moto thay vì ngồi xe hơi chứ?"

"Thật ra sếp Hứa chỉ là muốn cho chúng ta cơ hội gần nhau thôi. Nói gì thì nói, sếp Tô và sếp Hứa cũng đã quay về bên nhau, em còn chừng chờ gì mà không cho anh cơ hội?"

"Đang trong giờ làm việc, em không muốn nói tới mấy chuyện này."

"Giai Thanh Thư, cẩn thận!" 

"Á!"

_

"Ưm..." 

Cả hai thức dậy trong một nơi tăm tối, đáng sợ. Một mùi ẩm móc sộc thẳng vào mũi thật kinh tởm."Tỉnh rồi à?"

"Cô là ai?"

"Tôi là người các người cần tìm, Hùng Nhược Thuỷ!"

"Cô...cô biết rõ những bằng chứng chúng tôi tìm được gây bất lợi cho cô nên mới ra tay với chúng tôi đúng không?"

"Cô hỏi thật dư thừa. Châm ngôn sống của tôi là phải động thủ trước khi nó cho mình độn thổ."

"Cô là người giết chết Chu Quế Phi và Danh Tố Phi đúng không?"

"Đúng là tôi, là tôi làm đó, thì sao?"

"Đâu là động cơ để cô giết người?"

"Vì đâu hả? Vì Chu Quế Phi có con với chồng của tôi, tôi không muốn cái tên Danh Phu nhân của tôi bị cô ta cướp mất. Còn về Tố Phi nó là em chồng của tôi, nhưng mà tôi giết nó vì nó quá nhiều chuyện. Nó tố cáo chuyện bán hàng trắng của tôi cho cha mẹ chồng, nó còn giành mất những bản hợp đồng lớn của tôi. Là tại nó, tại nó mà tôi mất trắng, cha mẹ không lo, nhà chồng bỏ mặt. Tất cả là tại nó."

"Hừ, haha" Lâm Kiến Toàn đột nhiên cười phá lên. "Bao nhiêu đó đã đủ để kết tội cô rồi."

"Hừ, hai người nghĩ hai người có thể ra khỏi đây không? Trong kho, có rất nhiều xăng, haha, cùng lắm chúng ta ôm nhau chết chung thôi."

Cô ta nói xong thì cầm bật lửa đi ra ngoài, giây sau liền ném thẳng vào kho xăng đang có dấu hiệu phát nổ.

"Kiến Toàn, chúng ta phải làm sao?"

"Đừng sợ, có anh ở đây, có chết thì cùng chết, sống cùng sống."

"Kiến Toàn, nhưng..."

"Em yên tâm, nhắm mắt lại, nào, ngoan!"

Cô bình tâm nhắm chặt mắt, không biết qua bao lâu, nhưng khi cô mở mắt ra đã thấy mình ở bên ngoài, đám cháy cũng rất gần bên cạnh, nhưng Kiến Toàn, anh đâu rồi?

"Kiến Toàn? Kiến Toàn anh đâu rồi?"

"Anh ở đây, mau lên xe!"

__

Đám cháy đó không cướp đi sinh mạng của họ nhưng đã giúp Giai Thanh Thư mở lòng đón nhận Lâm Kiến Toàn. Nhược Thuỷ lại không may bỏ mạng trong đám cháy.

___

"Lâu lắm rồi bốn chúng ta mới được tụ họp đông đủ như vậy."

"Vụ án căng vừa giải xong, cũng là lúc nên nghỉ ngơi một chút."

"Hai người có ý định đi đâu không hả?"

"Tôi và Ngọc Ân sẽ chuẩn bị cho đám cưới của chúng tôi!"

"Anh à, chưa có gì hết mà!"

"Sao vậy, hôm đó em đã đồng ý rồi mà."

"Đúng là..."

[RENGG]

Điện thoại của cả bốn cùng vang lên.

"Nghe rõ, 30 phút nữa tôi sẽ có mặt!"

"Lại có vụ án mới rồi!"

"Cùng đi thôi!

____

ENDING


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net