Chương 8: Khi Ma Tôn trở nên hoang dại (Ngày 27 tháng 6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 27 tháng 6

"Ngươi muốn gì?"

Phu quân của Lạc Băng Hà luôn nói những lời sắc bén, và giọng của y có thể đốn tim hắn làm đôi.

Lạc Băng Hà cười nhếch mép, di chuyển từ dưới chân giường lên, đầu ngón tay kéo dọc theo da Thẩm Cửu, lướt qua cổ chân thon dài của y rồi đi lên đùi. Hắn đặt nụ hôn lên đầu gối Thẩm Cửu, tay gỡ đai áo rồi vuốt ve đùi trong của y.

"Phu quân có nguyện ý không?" Lạc Băng Hà hỏi, giọng ranh mãnh.

Thẩm Cửu run nhẹ dưới sự vuốt ve của hắn, cố gắng giữ bình tĩnh.

"Nếu phu quân không trả lời, vậy ta chỉ đành tự mình giải thích vậy." Lạc Băng Hà luồn tay xuống áo Thẩm Cửu, lướt theo làn da nóng bừng xuống đùi. "Ta muốn được chạm vào mọi nơi của..."

"Đủ rồi!!" Thẩm Cửu lấy tay che mặt Lạc Băng Hà, không muốn nhìn gương mặt gạ tình của hắn. "Cuồng ngôn loạn ngữ! Ta không muốn!"

Lạc Băng Hà cố nhịn cười để giữ chút mặt mũi cho phu quân ngạo kiều nhà mình, miệng liếm lên tay y và thích thú trước gương mặt kinh tởm y dành cho hắn.

"Vậy phu quân muốn gì?" Lạc Băng Hà hỏi, đoạn hôn lên bàn tay mà hắn vừa liếm để xin lỗi, đôi mắt ngây thơ nhìn y.

Một khoảng lặng trôi qua, Lạc Băng Hà bắt đầu nghĩ gương mặt cầu xin của mình không còn tác dụng với Thẩm Cửu nữa. Hắn đang định từ bỏ thì Thẩm Cửu tặc lưỡi, kéo áo hắn xuống ngang tầm mắt y.

Với gương mặt đỏ bừng vì xấu hổ, Thẩm Cửu liếc Lạc Băng Hà và nói: "Chỉ mình ngươi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngọt