Chương 6: Anh nói đúng không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc rời khỏi công ty thì nhân viên cũng đã về hết, sếp Ngao bận rộn từ chiều tới giờ nên chưa ăn cơm, đợi tới khi Lý Hoành Nghị gọi điện thoại đến mới bất giác nhớ đến bánh ngọt Omega làm rất tỉ mỉ.

Nhân viên bảo vệ đang nghịch chiếc chìa khóa trong tay thì thấy sếp Ngao  vội vàng xuống lầu.

Bảo vệ: "Sếp Ngao, bình thường không phải công ty mình không tăng ca à?"

Ngao Thụy Bằng: "Hôm nay là ngoại lệ."

Bảo vệ cũng không hỏi tiếp, ngáp một cái rồi tiếp tục xem điện thoại. Ngao Thụy Bằng ho khan một tiếng tự chỉ chỉ vào đồng hồ mình, hết chỉ đồng hồ rồi lại chỉ chỉ vào điện thoại.

Ngao Thụy Bằng: "Khụ khụ!"

Ngao Thụy Bằng: "Hôm nay vốn phải tăng ca nhưng mà nhà tôi giục tôi về."

Bảo vệ:??

Mình nhớ là mình không hỏi nguyên nhân mà?

Bảo vệ còn đang tự hỏi thì Ngao Thụy Bằng lại nói tiếp: "Anh không về nhà à?"

Được sếp Ngao quan tâm có chút bất ngờ nhưng bảo vệ vẫn nghiêm túc giải thích: "Hôm nay tôi trực ca đêm."

Sếp Ngao nhìn bảo vệ bằng ánh mắt quan tâm: "Muộn vậy rồi mà anh còn trực đêm một mình? Nhà anh không giục anh về à?"

Bảo vệ suy nghĩ một chút rồi chỉ vào hộp cơm giữ ấm của mình trên bàn rồi chỉ vào điện thoại: "Nhà tôi vừa mới mang sủi cảo đến cho tôi đây."

Bảo vệ giơ ngón cái lên.

Bảo vệ: "Sủi cảo nhân bầu và trứng gà, ăn ngon lắm!"

Bảo vệ: "Sếp Ngao đã ăn chưa?"

Sếp Ngao bận bịu cả ngày lại còn ở trong văn phòng chịu đói chờ "nhà mình" gọi điện, đi tới đi lui cũng hơn chục vòng vẫn chưa ăn gì: "... Vẫn chưa ăn."

Đến khi sếp Ngao về đến nhà thì đã 10h15, con đường bình thường đi nửa tiếng đột ngột bị Alpha rút ngắn xuống còn mười lăm phút.

Người còn chưa thấy đâu đã nghe thấy tiếng: "Em yêu ơi anh về rồi này!"

Lý Hoành Nghị từ trên lầu đi xuống, không biết là do căng thẳng hay là ngượng ngùng mà hai tai hơi hồng lên, giọng nói có chút khô khan: "Đừng gọi em là em yêu nữa."

Ngao Thụy Bằng: "Hả?"

Sếp Ngao không nghe hiểu, vừa tháo đồng hồ vừa nhìn về phía Omega: "Ý là anh chỉ được gọi là vợ thôi sao?"

Sếp Ngao suy nghĩ một chút rồi lấy đồ đi ra khỏi cửa.

Lý Hoành Nghị đứng khá xa nên không nghe rõ lời Ngao Thụy Bằng vừa nói, vẫn còn đang chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Một lát sau cậu thấy Alpha lặp lại động tác vào nhà lần nữa, lại một lần nữa người chưa thấy đâu đã nghe thấy tiếng, lần này Alpha đã đổi xưng hô rồi.

Sếp Ngao mở cửa: "Vợ ơi, anh về rồi này!"

Sếp Ngao nghĩ rất đơn giản, cho dù chỉ liên hôn thôi nhưng Lý Hoành Nghị cũng là Omega của hắn.

Thân là một Alpha, đứng trước mặt Omega nhà mình thì người ta nói cái gì chính là cái đó!

Sếp Ngao ngoan ngoan đặt đồ xuống rồi nhìn về phía Omega với vẻ mặt "Thấy anh nghe lời chưa này, em thật sự không khen anh một chút à": "Vợ ơi, như vậy đã được chưa? Anh vào nhà được chưa?"

Lý Hoành Nghị cụp mắt, cảm giác hoảng hốt lại ập tới lần nữa.

Lý Hoành Nghị hơi hé miệng định nói mấy cái xưng hô như "vợ", "em yêu" chỉ dành cho người mình thích thôi, hai người họ chỉ liên hôn nên không thể tùy tiện gọi như vậy được.

Nhưng lúc nghĩ tới đây chẳng hiểu sao tâm trạng cậu hơi xuống dốc. Lý Hoành Nghị nghĩ một lát vẫn không biết tại sao tâm trạng mình lại sa sút như vậy.

Dù sao thì cậu và Ngao Thụy Bằng cũng không phải yêu nhau thật.

Một lát sau Lý Hoành Nghị mới lên tiếng: "Anh gọi tên là được rồi."

Sếp Ngao không hề biết trong lòng Lý Hoành Nghị đang rối ren, hắn chỉ đang đắm chìm trong cảm giác vui sướng vì Omega gọi điện giục mình về nhà.

Cơ mà vợ nói gì cũng đúng nên sếp Ngao gật đầu đồng ý: "OK vợ!"

Lý Hoành Nghị:...

Sếp Ngao gãi đầu có chút tủi thân: "Xin lỗi vợ, anh quen miệng rồi."

Sếp Ngao: "Vợ ơi, gọi tên... có hơi xa lạ ấy."

Lý Hoành Nghị:...

Trong lòng Lý Hoành Nghị có chút rối bời. Kết hôn vài tháng cậu với Ngao Thụy Bằng như nước sông không phạm nước giếng, nhưng một lần phát tình ngoài ý muốn xảy ra lại làm tất cả mọi thứ loạn lên.

Như thể... có thứ gì đó đã mất khống chế.

Sếp Ngao thay giày, tháo đồng hồ xuống rồi lập tức đi vào phòng tắm, tới lúc hắn tắm xong bước ra thì thấy Omega đang ngồi ngẩn người.

Đánh dấu tạm thời vẫn còn tác dụng nên trên người Omega vẫn còn mùi hương pheromone nhàn nhạt. Sếp Ngao bước qua lén dùng pheromone của mình bọc lấy Omega.

Sếp Ngao lặng lẽ vui vẻ một mình.

Bảo vệ có sủi cảo thì sao chứ? Hắn có Omega đó!

Omega nhà hắn còn gọi điện giục hắn về nhà nữa!

Hắn cũng không phải trực đêm một mình!

Đúng rồi, Omega của hắn làm bánh ngọt cũng rất ngon!

Nghĩ đến bánh ngọt, sếp Ngao nhớ ra từ trưa tới giờ mình chưa ăn gì, thế là bụng hắn lập tức kháng nghị.

Sếp Ngao ôm tâm trạng chờ mong đi một vòng quanh nhà, nhưng thứ mà hắn nhìn thấy lạ là... phòng bếp được dọn dẹp sạch sẽ và một cái tủ lạnh chẳng còn chút đồ ăn thừa nào.

... Cũng không có bánh ngọt.

Ngao Thụy Bằng:???

Ngao Thụy Bằng quay lại ngồi bên cạnh Lý Hoành Nghị hệt như một chú cún bự đáng thương: "Vợ ơi, anh chưa ăn cơm nữa."

Lý Hoành Nghị còn đang rối rắm chuyện xưng hô thì bị tóc của cún bự đâm vào người hơi ngứa nên tùy ý trả lời đại: "Ừa."

Lý Hoành Nghị ăn cơm rồi, nếu không phải nhớ tới chuyện Alpha luôn miệng dặn cậu phải gọi điện thì bây giờ cậu đã ngủ lâu rồi.

Sếp Ngao nghe câu trả lời của Lý Hoành Nghị lập tức vểnh tai lên, theo kịch bản bình thường thì Lý Hoành Nghị phải nói là "Vậy anh muốn ăn gì? Em nấu cho anh!" chứ.

Nhưng sếp Ngao đợi rồi lại đợi vẫn không nghe Lý Hoành Nghị nói tiếp câu này.

Ngao Thụy Bằng: "Em... không có gì khác muốn nói với anh à?"

Lý Hoành Nghị:???

Lý Hoành Nghị không hiểu, nói cái gì cơ? Cậu nghĩ một hồi rồi trả lời: "Em ăn rồi..."

Thấy biểu cảm không hài lòng của sếp Ngao, Lý Hoành Nghị nghĩ do cậu chưa kể chi tiết, lại nghĩ đến cách chào hỏi khách sáo giữa hai người hồi đầu gặp mặt nên cậu thành thật khai báo: "Dì đã nấu canh hải sản, tôm chiên trứng, cá kho với hành, đậu bắp xào tỏi..."

"Ọt..."

Bụng sếp Ngao không chịu thua mà réo lên một tiếng.

Lý Hoành Nghị:...

Sếp Ngao:....

Sếp Ngao sắp tự kỷ mất rồi.

Sếp Ngao khó chịu, thế là nhích lại gần Lý Hoành Nghị rồi dùng tóc cọ cọ cổ cậu.

Ngao Thụy Bằng: "Vợ ơi, anh đói."

Lý Hoành Nghị sợ ngứa, thế là bật cười ngăn động tác của Alpha lại: "Đừng... đừng cọ nữa."

Lý Hoành Nghị: "Hay là bây giờ chúng ta ra ngoài ăn đi?"

Ngao Thụy Bằng lắc đầu không cọ nữa. Alpha ôm chặt Omega của mình, giọng điệu trầm thấp giống như đã đói lắm rồi, ngữ khí đáng thương đến độ nói chuyện cũng không chút sức lực: "Hôm nay lúc anh tan ca thì Tiểu Trần trực đêm ở cổng đang ăn sủi cảo."

Ngao Thụy Bằng: "Tiểu Trần nói là nhà cậu ta làm cho."

Ngao Thụy Bằng: "Nhưng mà anh không ghen tị đâu, nhà anh làm bánh ngọt rất ngon!"

Sếp Ngao chớp mắt với Lý Hoành Nghị mấy cái: "Vợ ơi, anh nói đúng không?"

Ách Tây Tây Tây:

Ngao - cún bự - Thụy Bằng: "Anh nói đúng không? QAQ!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net