Vạn dặm xa cách

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong lúc xếp hàng ở bệnh viện chờ tái khám, buổi phát sóng trực tiếp trận chung kết giải đấu Liên Quân mobile quốc tế APL 2023 được chiếu trên màn hình lớn, Thóng Lai Bâng đang đứng trên bục cao nhất nhận giải FMVP.

Tới lúc cảm ơn, anh không nói gì mà gọi điện thoại trước mặt toàn thế giới.

Sau đó, điện thoại của Jiro reo lên...

1.

Jiro siết chặt tờ giấy đăng ký, gió lạnh thổi qua làm run cả người, bụng dưới đau âm ỉ.

Xuất viện ba tháng, nay Jiro tới bệnh viện kiểm tra lại.

Nhưng không ngờ ở đâu cũng gặp được anh.

Cậu ngơ ngác ngẩng đầu lên, trên màn hình lớn đang chiếu phần trao giải của APL 2023 , gương mặt người cầm cúp vàng trên màn hình vừa quen thuộc vừa xa lạ.

Là tuyển thủ thiên tài, "Thần rừng" thế giới, Lai Bâng hiện tại đã đứng ở trên đỉnh núi, mấy năm nay cùng đội tuyển SGP gặt hái được vô vàn giải thưởng quốc nội , bây giờ lại giành được giải FMVP cùng chức vô địch thế giới trên đất Thái.

Đã rất lâu rồi không có tuyển thủ Việt Nam nào nhận được vinh dự này, mười phút trước, ngay cả màn hình lớn ở bệnh viện cũng đổi sang phát sóng trực tiếp.

Cả nước cùng chú ý, cùng hưởng chung vinh dự với anh.

Lai Bâng vẫn rạng rỡ giống như trong trí nhớ của cậu. Bên cạnh có vài người nhỏ giọng khen ngợi

" Sài Gòn Phantom cuối cùng cũng đạt được cup quốc tế rồi, tôi bỗng dưng không thấy đau nữa luôn."

"Lai Bâng đã giỏi thì chớ, đẹp trai còn không thua kém gì mấy ngôi sao nam trong giới giải trí."

"Này, im lặng, anh ấy sắp phát biểu rồi."

Mọi người ai cũng hồi hộp, ngừng thở nghe anh phát biểu lời cảm ơn. Jiro ngẩng lên nhìn màn hình, Thóng Lai Bâng dưới bao nhiêu ánh đèn chiếu vào im lặng không nói gì. Anh lấy điện thoại ra, cho đến khi anh áp điện thoại lên tai, cậu mới dám tin anh đang gọi điện thoại trước mặt toàn thế giới.

Ngay trong lúc phát biểu lời cảm ơn của mình.

Sau đó, điện thoại đặt trên đầu gối của cậu vang lên. Là một dãy số lạ từ nước ngoài.

Trong lòng cậu đột nhiên có suy nghĩ vớ vẩn.

Mọi người xung quanh cũng quay lại, khó tin, vẻ mặt lạ lùng lẩm bẩm quay đi: "Trùng hợp ghê."

Đúng vậy, đến Jiro còn nghĩ là Lai Bâng gọi điện cho cậu mà.

Bàn tay cầm điện thoại của Jiro run rẩy. Đứa trẻ ngồi bên cạnh vung tay làm di động của cậu xuống đất. Tiếng chuông làm ảnh hưởng đến nhiều người, mọi người đều nhìn cậu với ánh mắt không vui. Jiro mím môi, cuống quýt cúi xuống nhặt.

Lúc sắp cầm được điện thoại thì đứa trẻ đột nhiên cởi mũ của cậu ra, đầu Jiro chợt lạnh cóng.

Tiếng chuông ngừng lại, trên màn hình hiển thị có cuộc gọi nhỡ.

Lời đứa trẻ nói ra thật ngây thơ tàn nhẫn: "Anh ơi, sao anh không có tóc? Trông đáng sợ quá."

Sàn nhà phản chiếu hình ảnh da đầu trọc lóc hơi xanh của cậu, đúng là không có tóc, đúng là trông rất đáng sợ. Jiro lại ngẩng đầu, người thanh niên trên màn hình lớn đã phát biểu, vẻ mặt lạnh lùng.

Lộng lẫy như những ngôi sao, là trung tâm thế giới, đó là cuộc đời của Lai Bâng.

Đến tên cậu được gọi: "Số 86, Nguyễn Quốc Hận, phòng khám bệnh số 3."

Jiro lên tiếng. Đây chính là cậu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net