5. Warmth

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

B.A.P bắt đầu ghi hình cho trương trình thực tế một tháng trước khi tổ chức showcase, vào khoảng thời gian nghỉ ngơi của các buổi tập. Các thành viên đang tụ tập lại trong phòng họp của TS để nghe cấp trên giải thích về kịch bản chương trình, vai trò mà mỗi người đảm nhận, cùng với các linh vật Matoki.

Cuộc họp kết thúc, Youngjae vẫn không thể ngừng cười vì giới tính của Kekemato, trong khi Daehyun lại xem nó như một điều hiển nhiên:

"Rõ ràng, chỉ có thể là sự nam tính của tớ mới có thể đảm nhận được Keke." Daehyun phát ra một tiếng rít chói tay khi Youngjae nhéo vào hông cậu.

"Yeah!!"-Youngjae cười lớn- "Rất là nam tính."

Trong khi hai giọng hát của nhóm tiếp tục cãi nhau, Himchan khoác tay qua vai Yongguk, cố tình nói với anh bằng cái giọng lè nhè thái quá của mình: "Tớ không thể nói rằng đây là một điều tốt lành hay đáng tiếc khi họ che đi cái miệng dễ thương của Daehyun. Bây giờ vẫn đang nói, hầu như em ấy chưa bao giờ dừng lại."

Yongguk cố gắng lờ đi cảm giác ghê rợn đang chiếm lấy mình từ câu nói của Himchan và cái nhìn ranh mãng của cậu bạn. Thật sự, anh cũng cảm thấy như vậy, anh bị giằng xé bởi việc không thích gương mặt của người trẻ tuổi hơn bị che mất một nửa, và cũng thầm biết ơn khi anh sẽ không mất tập trung và bị cám dỗ bởi cái miệng xinh xắn đó nữa. Anh nở một nụ cười thoải mái: "Thật đáng tiếc vì họ không bịt luôn miệng cậu lại, Channie."

"Yah, Bang Yongguk, nếu tớ cũng như vậy thì fan của chúng ta sẽ nghĩ rằng bọn mình là một nhóm kịch câm. Dù sao đi nữa, cậu cũng đã nói sẽ kết thúc sớm buổi tập hôm nay và sẽ về kí túc xá nghỉ ngơi, hmm?"

Yongguk ngập ngừng, ngày tổ chức showcase đang đến gần và còn rất nhiều việc phải làm, nhưng anh biết rằng bọn trẻ đã làm việc thật sự chăm chỉ. Kể từ bây giờ sẽ ngày càng bận rộn hơn, vì vậy thời gian để có thể nghĩ ngơi một chút chính là lúc này.

Yongguk và Himchan mỉm cười trước khi ra thông báo với các thành viên.

***

Mặt dù là người có khả năng nấu ăn tốt hơn các thành viên, tuy nhiên có vẻ như Himchan sẽ không thể cho bỏng ngô vào lò vi sóng mà không đốt luôn nó, vậy nên nhiệm vụ được chuyển sang cho Yongguk. Anh có thể nghe thấy những chàng trai của mình bật cười ngoài phòng khách và Yongguk không thể phủ nhận sự ấm áp mà anh cảm thấy. Anh có một trái tim nhạy cảm và anh thật sự yêu quý những thành viên của mình, mặc dù điều này chưa xuất hiện khi anh bắt đầu theo đuổi ước mơ âm nhạc.

Anh cho đầy bỏng ngô vào ba cái bát để Junhong mang ra phòng khách. Cậu út ngay lập tức nhảy xuống ghế ngồi bên cạnh Youngjae, chắn trước TV. Yongguk để cậu ngồi đó và tìm chỗ khác, Anh nuốt nước bọt khi để ý thấy chỗ ngồi cuối cùng, ngay cạnh Daehyun.

Hãy nói chuyện tự nhiên, Yonggguk. Tự nhủ trong đầu chắn chắn đây sẽ là cách tốt nhất để bắt chuyện.

Yongguk trượt người vào ghế và ném cái điều khiển TV anh tìm được dưới đệm cho Himchan, người sẽ bắt đầu các bộ phim hành động rẻ tiền mà họ đã chọn. Ánh sánh trong phòng khách khá mờ, và Yongguk có thể cảm nhận được thân nhiệt của người trẻ hơn đang ngồi sát bên cạnh mình. Ngay cả mùi bòng ngô cũng không thể che lấp được mùi hương ngọt ngào bên trái anh. Yongguk cố gắng không nhảy dựng lên khi tay của Daehyun lần mò tìm bát bỏng ngô trên đùi mình, anh không chắc mình có thể ăn nhiều vào lúc này; dù vậy, anh bắt đầu nghĩ rằng điều gì khiến cho nó trở nên bền vững hơn so với các mối quan hệ của anh, đây không chỉ đơn giản là một cơn cảm nắng. Yongguk không biết Daehyun có cảm giác gì với mình không, có phải thật sự như cậu nói rằng anh là một người anh và một trưởng nhóm. Anh chắc chắn rằng ở thời điểm hiện tại, nếu anh có bất kì cố gắng nào để thử một mối quan hệ sẽ là vô trách nhiệm và gây bất lợi cho B.A.P.

Nhưng Yongguk đang ngày càng khó khăn hơn để chịu trách nhiệm.

***

Daehyun cố gắng giấu đi sự phấn khích của mình khi Yongguk ngồi bên cạnh mình. Cậu khéo léo nhích lại gần anh hơn bằng việc bốc bỏng ngô. Thật sự mà nói cậu chẳng quan tâm gì đến bộ phim, hơn hết cậu cảm thấy hạnh phúc khi cùng quây quần với các thành viên, nằm giữa hai anh lớn và chìm mình vào chiếc sofa. Những ngày này, sự nghỉ ngơi đối với họ đã là một phần thưởng, còn giấc ngủ là điều quá xa xỉ. Tuy nhiên sự phấn khích của các cậu em rất dễ lây nhiễm khiến cậu phải phá lên cười với những lời bình luận của họ và trò đùa của Himchan. Cậu lén liếc nhìn vị trưởng nhóm đang ngồi bên phải mình và bắt gặp nụ cười trên gương mặt người lớn tuổi hơn.

Làm việc cùng Yongguk trong một tháng qua đã mang hai người đến gần nhau hơn, Daehyun mừng là hai người không còn quá khó xử nữa ngay cả khi Yongguk đóng vai nghiêm khắc, leader-hyung. Bên cạnh Youngjae, Yongguk là thành viên cậu cảm thấy gần gũi nhất. Daehyun đã thích Yongguk ngau từ lần đầu tiên hai người gặp mặt; một người đàn ông quá kiên nhẫn và tử tế, ở thành phố này hầu hết những người mà cậu gặp đầu quá bận rộn để dành thời gian cho những đều nhỏ nhặt như vậy. Ngay cả khi Daehyun hầu như một mình nói suốt trong những lần hai người trò chuyện, nhưng anh đã cởi mở hơn một chút trong những tuần qua.

Yongguk đã nói về những ảnh hưởng trong âm nhạc, cách anh dựng máy bay mô hình cùng với ông của mình, anh yêu mưa và cái cảm giác bình yên nó mang lại như thế nào, và ước mơ một ngày nào đó sẽ có một trường học từ thiện mang tên B.A.P. Cậu hài lòng khi học hỏi được nhiều điều mới mẻ từ người đàn ông này. Một vài suy nghĩ xuất hiện trong đầu Daehyun, cậu nằm trên giường sau một ngày dài, cùng với bờ vai rộng của anh.

Daehyun nhận ra rằng càng ngày mình càng hướng về anh, có thể bắt đầu bằng việc ngưỡng mộ anh, nhưng cậu nhận ra rằng dần dần nó nghiêng về phía hấp dẫn nhiều hơn. Daehyun giật mình với suy nghĩ này, trước đây cậu chưa bao giờ có cảm giác như vậy đối với một người cùng phái. Nhưng cậu đã sống dựa vào câu thần chú của mình "không nên lãng phí thời gian vào những điều mình không thể kiểm soát" và Daehyun biết rằng việc kiểm soát cảm xúc của mình với Yongguk là một điều không hề dễ dàng.

Mặc dù cảm xúc vừa chớm nở khiến cậu sợ hãi, nhưng nó cũng kích thích Daehyun hơn bất kì điều gì khác, ngay cả khi nó đi kèm những bối rối. Tất nhiên, không có vẻ là Yongguk sẽ chia sẻ những cảm xúc giống cậu, nhưng cậu hoàn toàn ổn với điều đó. Daehyun nghĩ cảm giác rồi sẽ mờ dần theo thời gian. Yongguk chỉ là một chàng trai tuyệt vời và Daehyun đã rất cô đơn khi vừa đặt chân đến Seoul. Nó là cho cậu có cảm giác rằng mình có thể dựa dẫm vào người anh lớn, người có thể tâm sự và dẫn dắt cậu.

Quyết định không nghĩ thêm về vấn đề này nữa, Daehyun nhích nhẹ người ngồi lại ngay ngắn và tận hưởng buổi nghỉ ngơi cuối cùng mà họ có được sau một thời gian dài. Cậu cố gắng kiềm chế nụ cười của mình khi cảm nhận một cánh tay mạnh mẽ đang ở sau vai mình.

***

Thật tuyệt vời, Yongguk trầm ngâm, những cố gắng nhỏ bé, sự chuyên nghiệp của TLC, và số tiền đã đầu tư có thể mang đến một con người mới.

Yongguk chưa bao giờ tự cho mình là một người đẹp trai, nhưng người anh đang nhìn thấy trong gương chắn chắn không phải cậu thiếu niên với một chút lúng túng trước đây. Chế độ ăn uống của HLV thể hình và những bài tập luyện đã giúp cho cơ thể săn chắc hơn, và những cơ bắp cũng xuất hiện, làm toát lên vẻ nam tính, làn da của anh cũng được cải thiện và khỏe mạnh hơn. Mẹ anh đã luôn càm ràm về tác hại của việc ăn quá nhiều mì gói, mặc dù biết vậy nhưng anh vẫn thường ăn nó thay cơm.

Những buổi chăm sóc da cùng với những chuyên gia da liễu hàng đầu đã giúp cho làn da của Daehyun cải thiện hơn. Mặt dù da cậu vẫn còn dễ bị mụn và chưa được mịn lắm, nhưng những vết sẹo cũ đang mờ dần. Giọng ca chính cúi đầu đi qua đi lại bên ngoài hội trường của TS.

Yongguk khẽ mỉn cười khi thấy cậu có vẻ tự tin hơn trước. Được bao quanh bởi những vẻ đẹp hoàn hào như những tiền bối Secret (và Himchan) đã khiến cậu thiếu tự tin, mặc dù họ đã vô cùng thân thiện cho cậu chữ kí sau buổi họp đầu tiên. Buổi sáng trước khi bắt đầu ghi hình cho "Ta-dah" bắt đầu, cả hai vẫn cỏn phải luyện tập "I remember" vào sáng sớm. Daehyun đã gần như hoảng loạn khi nhìn thấy chính mình trong gương, và nhận ra làn da của mình không như lần trị liệu gần đây nhất.

"Chết tiệt!"- Daehyun giận dữ chà tay lên gương mặt vốn đã hơn đỏ lên do tác dụng của thuốc. "Em sẽ không bao giờ bước lên sân khấu như thế này được, nếu như các máy quay của Ta-dah không quá tệ. Ngay cả khi có mặt nạ..."

"Sao nào, cho anh xem?" Yongguk cau mày.

Daehyun chỉ thất vọng chôn mặt vào tay: " Nhìn em thật khủng khiếp, hyung."

Yongguk ngập ngừng, cuối cùng cũng kéo được tay của cậu em ra khỏi mặt cậu, dung một tay để giữ chúng lại, tay còn lại vuốt phần tóc mái trên trán người đối diện- "Không có gì xấu cả, Daehyun ah~! Tất cả bọn anh đều từng trải qua, các nhân viên make-up sẽ làm nó biến mất, nếu điều đó khiến em cảm thấy tốt hơn. Không sao đâu mà!"

Daehyun thở dài, nhìn vào bàn tay của mình đang được anh nắm chặt: "Sau đó thì sao? Em vẫn mang một làn da không ai muốn nhìn thấy của một idol-"

"Hey"-Yongguk cắt ngang-"Em biết có bao nhiêu người trên Thế giới này muốn có được làm da khỏe mạnh như em không. Himchan và Junhong đẹp theo cách của họ cùng với nước da trắng bóc, còn em thì luôn hợp với làn da này, và bất cứ ai nói khác đi đều là những tên ngốc."

Daehyun vẫn chưa bị thuyết phục nhưng vẫn mỉm cười: "Anh nói vậy chỉ để an ủi em thôi."

Yongguk lắc đầu thở dài: "Em biết đó, anh không bao giờ hiểu được thế giới này. Nửa thế giới vung tiền cho các loại kem làm trắng da, nửa còn lại tìm mọi cách để có làm da rám nắng khỏe mạnh. Anh thì nghĩ rằng màu da tự nhiên là đẹp nhất, em đồng ý chứ?"

Daehyun nở nụ cười tươi tắn: "Anh rõ ràng đã làm em đỡ buồn chán hơn rồi đấy."

"Đúng vậy, còn nữa"-Yongguk xoa đầu cậu khi đứng dậy rồi kéo Daehyun đứng dậy- "Làn da của em khiến anh nhớ đến coffee, giống như một ly coffe buổi sáng, và bậy giờ anh muốn uống một ít. Anh nghĩ rằng Himchan sẽ chỉ uống hai ly Amoricanos hôm nay, anh nghĩ chúng ta cũng cần nó nếu không sẽ ngủ gục vào giờ ăn trưa mất."

"Không muốn việc đó xảy ra chút nào."- Daehyun nhanh chóng bước đi và nhìn qua ông anh của mình- "Cảm ơn anh, hyung."

"Bất cứ lúc nào, Dae."


End chap 5.

FIC DỊCH KHÔNG CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ NÊN VUI LÒNG KHÔNG MANG RA KHỎI WATTPAD NÀY.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net