8. Còn Yêu Không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngọc Quý ơi, em còn yêu Thóng Lai Bâng này không?

Quá nhiều tổn thương, trái tim vốn đã héo mòn nay lại còn vỡ vụn, nếu ngày trước em chỉ dừng ở việc xem hắn là đồng đội là đội trưởng, không hơn không kém thì có thể giờ đây em chẳng ướt mi nhiều lần.

Nói ra họ lại bảo có kẻ đơn phương nhiều năm còn không bỏ cuộc, thế sao người mới một năm mấy tháng như em lại buông xuôi?

Nhưng họ nào đâu biết, đơn thêm sắc là đớn, đớn đau thay người em thương luôn biết em thích hắn, nhưng lại lờ như không biết hoặc biết rồi sau cùng lại muốn trêu đùa nó. Nguyễn Ngọc Quý em chẳng phải con búp bê, lúc thì cất gọn trong tủ lạnh nhạt, khi thì nâng niu ban phát biết bao hi vọng, phương thêm hướng là phương hướng, đường đến tim người biết đâu nhiều ngã.

[ ... ]

" mình nói chuyện một chút được không Quý? "

Đã hai ngày, em chẳng còn là em, không còn Ngọc Quý đối với Lai Bâng của trước kia nữa, đứng trước mặt hắn hình ảnh thân quen nhưng sao xa lạ.

" Bâng nói đi. "

Cả cách xưng hô, em hết yêu rồi sao.

" dạo này.. Thấy Quý cứ lờ anh á, kiểu xa cách sao sao.. Anh làm gì em giận hả? "

" không đâu, tui bình thường mà."

" ... "

" tui đi."

Giờ nói chuyện với em cũng thật khó, nhiều lần của trước kia ta bông đùa lắm điều, vì sao hiện tại lại khó khăn thốt lên câu từ quen thuộc.

Sự thay đổi của em không chỉ có hắn thấy, mà nó quá rõ ràng để mọi người nhận ra. Từ khi nào cái khoảng cách của hai ta dần trở nên mênh mông để kẻ lạ xâm nhập vào khoảng trời riêng đôi ta. Lương Hoàng Phúc thật biết tranh thủ.

Gã hay rồi, hay giờ tim em đã nát vụn ra sao cả tâm hôn non trẻ cũng dần mụt rửa, kéo theo làn khí tâm tối che lấp cả mặt trời. Chẳng biết là vui hay buồn, Hoàng Phúc lại chọn thời cơ này để gần em, và nghênh ngang thách thức Thóng Lai Bâng.

" Quý ơi. Quý ăn gì chưa? Sau ngồi đây quài vậy?? "

" ừm..Quý ăn rồi. Ngồi đây hóng mát xíu thôi.. "

Vươn theo mắt em là cả bầu trời đầy sao, gã thấy có một sao đang rực sáng cả bầu trời nhưng theo thời gian nó lại bị mây đen che phủ. Như Nguyễn Ngọc Quý vậy, em đẹp đẽ biết bao sau cùng lại vì tổn thương mà tan nát ánh mai.

" Quý.. Cá hỏi cái này nha.. "

" không còn yêu đâu, cũng chẳng còn thích nữa.. Quý bây giờ, cũng chỉ muốn làm bạn, đồng đội.. "

Em biết gã tính hỏi gì liền lên tiếng trước, để em tự nói sẽ tốt hơn.

Thật muốn khóc mà.

Bỗng một bàn tay ấm áp xoa loạn hết tóc em, a nhìn xem em giờ có khác gì con méo xù lông không chứ, tim Hoàng Phúc tan chảy mất thôi.

" vậy Quý ơi. Bây giờ để Cá thích Quý được không? "

" hả? "

" ý là cho Cá ở bên Quý như một người bạn.. Được chăm sóc Quý á, an ủi mỗi khi Quý buồn nữa..

..thương Quý nhiều hơn một chùt nữa "

Cuối cùng chỉ biết giữ trong lòng.

[ ... ]

Tệ, thảm hại.

Tấn Khoa nghĩ cách yêu của mấy người như Hoàng Phúc là cách yêu của kẻ hèn, tại sao không nói thẳng ra đi, một mầy một còn. Thế quái nào lại âm thầm chịu đau một mình chứ.

Mấy anh nhìn nó mà học hỏi nè.

" Khoa, em chưa ngủ à? "

" em ngủ không được. "

" ngủ sớm đi em. "

" ... "

Khoảng lặng dài thay câu trả lời của Tấn Khoa, Hoài Nam cũng ngại ngùng mà không lên tiếng vờ như buồn ngủ mà chuồn đi trước. A, khi không được crush đề nghị yêu thử, thử ai trong hoàn cảnh của anh có khó xử chết đi không. Mà nhìn lại việc " yêu thử " này sao nhìn cứ lạ, lạ là vẫn bình thường, không tiến triển gì, chắc chỉ có việc Khoa quan tâm anh hơn thôi chứ có tình cảm gì thêm đâu.

" mày đang nghĩ gì vậy Hoài Nam.."

Đắng nghét, chính bản thân Phạm Vũ Hoài Nam đang hi vọng gì về cuộc tình này vậy.

Suy xét cho cùng, anh không khác gì là người dạy nó cách yêu.

Khi biết rồi, nó lại đi yêu người khác.

________________________

Tui xóa bộ chuyển ver r mấy ní.

Ban đầu bn tui gửi bảo chuyện này hay, cp 9 có h nhiều🤡 nó chuyển sẵn 1 chương cho tui đăng lên W luôn. Ai ngờ lúc đọc tp gốc thì thấy cp9 ko có cảnh h nào.

Mà mấy bồ biết đó, tui đang đói h, mà chắc ko chỉ mình tui:)))



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net