Chap 7: Jeon Jungkook

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EM GÁI

" Bao giờ cậu mới đến hả Soyeon?" YN nhủ thầm trong lòng mình.

Đứng ở ngã tư đường, một cô gái với mái tóc dài buông xõa mượt mà, đồng phục trắng tinh gọn ghẽ, hai tay vòng ra sau nắm lại, đưa chân đạp đạp cục đá dưới lề.

Vì chuyển đến trường mới nên Soyeon bạn học cũ của cô bảo rằng sẽ đích thân tới đón rồi cùng đi đến trường. Ấy thế mà đã gần 7h vẫn chưa thấy bóng dáng đâu.

Chỗ YN đang đứng là một ngã tư trong hẽm ít người lui tới, thỉnh thoảng có một vài chiếc xe chạy qua. Xuất hiện một đám người, ăn mặc đoán là thanh thiếu niên, đầu tóc thì đủ kiểu đủ màu sặc sỡ.

Mắt chạm phải ánh nhìn không tốt kia, dự cảm chẳng lành, YN nép vào cột điện.

" Chà, đâu ra một cô em xinh thế này?" Một gã có vết sẹo ở mặt cười lại gần cô, đám còn lại cũng gian nãnh tiến tới.

YN gượng gạo cố tránh tới tránh lui, đám người này vừa nhìn đã biết không có ý tốt.

" Còn là học sinh à? Em học trường nào?"

" Tôi..." YN rụt rè không muốn đáp.

" Hm... Đi chơi với bọn anh không? Một ngày.. à không.. một buổi thôi. Tiền bạc anh lo hết, đảm bảo vui lắm"

Ẩn ý trong câu nói bộc bạch rõ ràng, gã còn đụng chạm người cô, YN thiếu chút hét lên kinh hãi.

Bây giờ cô chỉ ước mong, Soyeon hay một người nào đó lướt qua, cứu vãn đi tình thế lúc này.

Nhận thấy người trước mặt phản kháng, gã mặt sẹo thôi cười, trực tiếp nắm cổ tay cô kéo đi. Quả nhiên là đám đàn ông không đứng đắn, dùng bạo lực để ức hiếp người khác.

" Không... Thả tôi ra....." Cô cố sức kéo lại, tựa chú mèo nhỏ van xin.

Đúng lúc đó, một chiếc cặp màu đen bay tới đập vào mặt hắn. Gã mặt sẹo vì thế giật mình lui lại 2,3 bước thả luôn tay cô.

Lúc hắn sờ lên mặt mình, tay chạm tới vết máu mới liền tức giận tối mặt quát lên.

" Mày.. mày dám....!!! "

Từ bên phải cô, vóc dáng cao lớn di chuyển tới, khoảnh khắc cô ngẩng lên trùng hợp chạm phải ánh mắt người ấy. Anh là chàng trai vừa nhìn đã thấy rất khôi ngô, tuấn tú. Chỉ là đôi mắt kia nhìn cô hiện lên những tia kinh ngạc kì lạ.

Đám người kia ra sức chữi rủa, thách thức anh, còn cố tình xoăn tay áo để lộ hình xăm, chứng minh mình là đám lưu manh trác táng.

Người con trai không nói câu gì, trực tiếp đi tới đánh liên tiếp vào đám người những cú đấm liên hoàn. YN ôm miệng kinh ngạc, tất thảy đều ngã hết rồi.

Chỉ mất 1p đã hạ gục hết bọn chúng, xong xuôi anh phủi tay lại gần nhặt chiếc cặp ở chân cô.

Khoảng cách gần đến như vậy, YN nhìn xuống đã thấy được từng góc cạnh khuôn mặt tinh tế, có cả bảng tên in ' Kim Taehyung' kia, trái tim cô bất giác lỡ nhịp.

" Cảm ơn anh.." Giọng cô thủ thỉ vang lên.

Anh lạnh lùng nhìn cô không nói gì, trước khi đi còn phủi đi những vết bụi trên áo cô do gã biến thái đem lại.

Cô nhìn về cuối góc đường, bóng dáng cao ráo dần khuất sau vách xi măng, người con trai trong bộ đồng phục xuất hiện dưới ánh ban mai rực rỡ.

----------------------

" Bạn ấy tên là Kim YN, từ IIsan chuyển tới, kể từ hôm nay sẽ học chung với lớp chúng ta, các em đối xử với bạn thật nhiệt tình nhé"

Cô giáo vừa giới thiệu xong trong lớp đã nổi lên lùm xùm, náo nhiệt bàn tán.

" Cậu ấy chuyển từ IIsan sao?"

" Trông cậu ấy dễ thương quá"

" Da cậu ấy trắng mịn chưa kìa..."

" Nhưng mà.. lớp mình hết bàn rồi sao?"

Cô giáo lướt mắt qua cả lớp. Ai nấy nghe xong thì thôi cười, ái ngại nhìn ' khu bàn đó', quả nhiên, vài giây sau khi phát hiện chỗ trống, cô nhẹ cười nói to.

" Em ngồi ở cái bàn trống cuối lớp nhé"

" Vâng" YN lững thững đi xuống, chẳng hiểu sao mọi người cứ nhìn cô với ánh mắt kì dị, nói đúng hơn.. là sợ sệt.

Ra chơi, có vài người đi đến bên cô.

" YN này, tớ sẽ kiếm thêm ghế lên kia ngồi, cậu chuyển qua bàn này đi"

YN không hiểu nhìn cô bạn.

" Thật ra là chỗ này có người ngồi rồi, hôm nay anh ta vắng học"

" À. Vậy sao?" Cô cũng không hỏi nhiều, di chuyển sách vở qua bàn bên cạnh.

Mọi người nhìn cô ái ngại cười, ấy là đã thương cô lắm rồi. Dù vẫn là gần ' chiếc bàn đó' nhưng ít ra không phải ngồi ở đó. Mọi chuyện sau này trông đợi vào vận may thôi.

" YN" Soyeon xuất hiện ôm chầm lấy cô bạn.

YN trề môi giả vờ gạt gạt ra.

" Độc ác. Cậu đến điểm hẹn vào 8h đấy à?"

Soyeon nghe thế kéo mày, tỏ ra đáng thương.

" Xin lỗi YN, sáng nay xe đột nhiên thủng lốp, tớ cũng dậy trễ nên..."

YN uất ức phụng phịu hai má, cô đã từ chối ba chở tới trường vậy mà...

" Haiz.. thôi mà. Lâu ngày gặp lại xí xóa hết nhé. Chào mừng cậu đến với Seoul"

Soyeon nói câu cuối xong lần thứ hai ôm chầm YN. Mọi người bao gồm cả mấy gã con trai trong lớp đều nhìn với ánh mắt ghen tị.

Theo sự hướng dẫn của Soyeon, YN rốt cuộc hiểu sơ phần nào cấu trúc của ngôi trường. Trang thiết bị tốt, mọi người thì thân thiện, chả bù cho mấy nhận xét ' trường thành phố hs cực chảnh' được đồn thổi.

Đúng vào ngày đầu tiên cô học ở đây, cũng là ngày phát động phong trào giải trí dành cho hs. Mỗi năm đều bình chọn và bầu cử các hotboy, hotgirl của trường, sau đó sẽ diễn ra lễ hội vui chơi.

Cầm lấy tờ giấy trên tay, một hàng chữ đập vào mắt cô " Handsome boy of school" theo sau đó là loạt tên lạ lẫm:
Kim Namjoon, Jung Hoseok, Park Unha.. Kim Taehyung.. Jeon Jungkook...

Kim Taehyung?

Ánh mắt YN khẽ sáng lên, trái tim nhất thời nhớ về người con trai ra tay giúp cô lúc sáng.

Ấn tượng tốt, cô liền khoanh ngay tên Kim Taehyung, mọi đánh giá dựa trên các tiêu chí tốt cô đều chọn anh tất.

Soyeon thấy YN miệt mài suy ngẫm để khoanh tên, tò mò chồm đầu qua " Cậu chọn Taehyung sao? Ah.. là goodboy nữa?"

" Có.. vấn đề gì sao?"

" Cậu gặp Taehyung rồi à? Còn mấy người kia nữa, vậy nên nãy giờ mới suy ngẫm lắm. Mà cậu mới đến Seoul 1 ngày thôi mà?"

Bị ánh mắt hiếu kì của Soyeon tia lên, YN ngượng ngùng chuyển đề tài.

" Aizz... mà cậu làm gì đó?"

"Hm? Giờ tớ chuẩn bị khoanh tên đây. Nhưng chắc chắn là chọn anh Namjoon đáng yêu rồi" Hai mắt Soyeon rực sáng một cách kì lạ, tựa như có hàng trăm ngôi sao đua nhau hiện lên.

Cậu ta chưa có bạn trai, vậy chắc đây là crush trong lòng rồi.

Lúc YN đứng dậy đi bỏ phiếu, tình cờ lướt qua phiếu bình chọn của Soyeon. Ở badboy cậu ta đánh vào ô gần cuối.

Cô nhớ.. Đó là ô của Taehyung mà?

Không phải chứ?

YN cảm thấy thực khó hiểu, trở về bàn có chút trầm mặc. Có thể chỉ là nhầm lẫn mà thôi.

YN mới đến trường mà đã nổi tiếng trở thành chủ đề bàn tán và các topic hotface. Suốt 3 ngày nay, có không ít người đến lớp tìm cô, đồng nhất là đều là nam nhân.

Hôm bữa thì có anh năm 2 xuống cầm nguyên một bó hoa, còn nhảy nhót vặn vẹo để thể hiện tình yêu gì đó. Anh ta giới thiệu mình là Hoseok, là con người rất hay cười, hai má lộ đồng tiền đáng yêu. Nhưng mà YN lại không thuộc tuyp người ưa náo nhiệt.

Chiều hôm qua, lại một con người nữa xông vào lớp cô. Anh đùng đùng xuất hiện khiến mọi người trông thấy đều tái mặt tránh ra. Dáng vóc thon thả với chiều cao khá khiêm tốn, đầu tóc xanh trời nổi bật, còn cả cái dáng đi hùng hồn toát ra vẻ lạnh lùng, cao ngạo như tổng tài trong truyền thuyết.

Anh đến cạnh, đập xuống bàn cô một cái rầm.

" Làm bạn gái anh nhé?"

" Da..Dạ..??" YN hoảng hồn ngập ngừng.

Từ trong túi áo, anh lấy ra đóa hoa hồng đỏ rực, chuyển đến bên môi cô, sau đó nói với chất giọng không thể ' trầm' hơn nữa.

" Yêu hay không yêu, không yêu hay yêu nói một lời?"

" Dạ... em..." YN chỉ sợ mình nói ra sẽ bị đánh chết, nhưng là nghĩ cho tương lai yêu quý của mình, cô lấy ra dũng cảm " Em.. xin lỗi.."

ẦM ----

Anh ta đấm đến độ chiếc bàn muốn gãy đi, sau đó không nói một lời bước ra khỏi lớp.

YN bị anh làm cho hoảng hồn, trái tim yếu ớt thiếu chút nhảy ra ngoài. Nhìn cành hoa bị anh đấm bẹp dí trên bàn, cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm, vỗ tay cho quyết định sáng suốt của mình, không uổng công cô lấy hết can đảm để từ chối.

Nhưng mà... anh ta có làn da trắng mịn như bông ấy nhỉ.

-------------------

" Em đem lên lớp 11.3 giúp thầy nhé"

" Vâng"

YN cầm xấp tài liệu đi lên lầu, nhìn thấy lớp 11.3 vẫn còn đang học, mặc dù là giờ ra chơi. Cô quyết định đứng ở góc cửa chờ, tính đợi mọi người xong mới bước vào.

" Taehyung"

Taehyung?

Cô không nghe lầm chứ? YN bất giác ngoái lại phía sau.

Ở hành lang, ngoại trừ cô với mấy chị năm 2 đang trò truyện, chỉ độc nhất một người con trai ở phía lan can đối diện. Anh dựa vào tường, tai nghe cắm vào hai tai, nhắm mắt yên bình mà hưởng thụ. Ngũ quan của anh phải nói là rất tinh xảo, đặc biệt là chiếc mũi thon cao đẹp cô chưa từng thấy bao giờ. Thế nhưng, anh lại chẳng phải cái người con trai tên ' Taehyung' mà cô biết.

Dường như tiềm thức hay sự nhạy bén cho biết có người đang nhìn mình, anh đột nhiên mở mắt ra đối diện với cô, sau đó cười tươi nâng một tay lên chào.

YN khẽ giật mình, ngay lúc ấy trong phòng thầy nói vọng ra.

" Em đem tài liệu 11.3 lên đấy à? Vào đây đi"

Cô rời đi sau đó.

Nơi này, một cậu con trai chạy ra vỗ vào lưng người vốn đang nghe nhạc.

" Taehyung, kêu cậu nãy giờ mà, đằng sau trường đang có tụi năm 3 choảng nhau đấy"

" Vậy à?" Người được gọi ' Taehyung' kia cất tai phone vào túi, khóe môi nở nụ cười thích thú.

" À, đúng rồi, Yun Hye vừa gọi cho cậu"

" Kệ cô ta đi"

Cả hai cùng sải bước vào lớp.

----------------------

Bởi vì tiết 3 giáo viên bận đột xuất nên cả lớp được nghỉ, chỉ sinh hoạt trong lớp. YN mệt mỏi nên ngủ một giấc tới tiết 4, lúc chuông reo lên thông báo, cô mới thức dậy.

Xoay người lấy cặp sách được treo ở góc dưới, cô giật mình hoảng sợ khi phát hiện có người nằm ở bên cạnh.

Trời ạ, làm cô lần nữa xém rớt tim. Vắng học suốt cả tuần rồi đùng một phát xuất hiện như dọa ma người khác.

Sắp vào tiết rồi, nhưng nhìn anh ta gục đầu nằm dài trên bàn thế kia hẳn rất mệt, mà thật ra có rất nhiều người đã khuyên cô không nên quan tâm làm gì. Thế nên YN cũng không chú ý nhiều, tiếp tục lật sách vở ra coi trước, tiết học sau giáo viên cũng chẳng buồn điểm danh.

Tiết cuối cùng là thực hành lí, vậy nên cả lớp chuyển qua một phòng khác.

Hôm nay lại đột nhiên đổi giáo viên chấm bài nên ai nấy đều dè dặt.

Ri Hyun- Cô lớp trưởng hiền lành đi đến gần cô thỏ thẻ " YN này, cậu lên lớp gọi Jungkook tới được không?"

" Jungkook?"

" Là cái người nằm gục cạnh bàn cậu đấy"

" A..." Thì ra cậu ta tên Jungkook. Nhưng không phải chứ, tiết lấy điểm cũng cúp luôn?

" Được rồi.. "

YN lén lút trốn về lớp, quả nhiên chỉ còn cậu ta nằm gục đó trong cái lớp trống không. Cô tiến lại gần.

" Này, hôm nay giáo viên chấm gắt nên cậu mau qua phòng thí nghiệm đi"

...

Không có động tĩnh, YN kéo giọng một lần nữa " Nếu cậu không qua thì sẽ bị điểm trừ cho cả lớp đấy. Hơn nữa, cậu chắc chắn cũng sẽ bị con 0, cậu còn có thể ngủ tiếp nữa sao?"

Dường như lần thứ 2 đáp lại chỉ là sự im lặng nên YN thất vọng không bàn nữa. Cái con người này mệt mỏi như thế cớ sao còn đến trường làm gì? Ở nhà ngủ nệm chẳng phải sướng hơn sao?

Nhưng là Ri Hyun đã một lòng nhờ nên cô đành giữ chút kiên nhẫn, kề sát vào đầu cái người đang gục kia mà thầm thì.

" Jung..kook"

Lần này anh ta quả nhiên có phản ứng, mà lại phản ứng rất nhanh nữa.

Cổ tay của YN đột nhiên bị chụp lấy khiến người cô ngã tới, chóp mũi chạm tới màu tóc đen dày.

Anh ta vẫn gục đầu xuống bàn, một tay giữ tay cô, cảnh tượng như ác quỷ đang nắm bắt con mồi.

YN hoảng hốt rồi lại kinh hãi kéo cổ tay ra. Chưa để bàn tay kia của cô chạm vào, anh đã nhanh chóng thả tay cô ra, giống như chỉ giỡn chơi vài giây vậy. Cơ mà vài giây đó đủ khiến cổ tay cô nổi đỏ rồi.

Lúc trở lại phòng thí nghiệm, ai nấy đều tròn mắt nhìn cô, Ri Hyun là người hỏi đầu tiên.

" Cậu có sao không?"

" Cậu.. làm sao biết tớ bị gì?"

" À.. thì.." Ri Hyun ngượng ngùng ngập ngừng.

Một người trong số đông cúi đầu dè dặt.

" Xin lỗi YN, thật ra bọn tớ trước giờ đều không dám gọi Jungkook"

" Tại sao lại không dám?"

" Bởi vì anh ấy sẽ khó chịu và đánh người"

" Sao?" Hai mắt YN như tròn hết sức có thể.

" Xin lỗi cậu nhé, YN"

" Nhưng mà.. tại sao lại gọi người đó bằng anh?"

" Bởi vì.. anh ấy lớn hơn chúng ta 1 tuổi. Là hs lưu bang"

Hơi thở của YN như mắc nghẹn ở cổ. Vậy ra cô vừa gặp một ác ma sao? May là chỉ bị cảnh cáo như này chứ với sức lực đó mà đánh thì cô không tưởng tượng nổi.

Thường thì ra về sẽ có Soyeon đi cùng, nhưng hôm nay cậu ta bệnh nên YN lủi thủi về một mình. Có vài người con trai muốn chở cô, nhưng cô đều từ chối.

Đi trên con đường quen thuộc, YN lại nhớ về cái ngày gặp được người ấy. Kim Taehyung, nghe nói anh thuộc khối trên, thế nhưng cô lại chẳng có can đảm để tìm hiểu.

Có khi ngày nào đó sẽ lại tình cờ lướt qua nhau?

" Hey!"

Một chất giọng trầm thấp vang lên. YN nghe tiếng ' két' bên tai, xoay người qua liền thấy chiếc mô tô cỡ lớn.

Trên chiếc mô tô đó, người con trai có vẻ ngoài thanh tú đang nhìn cô, nụ cười ấy xuyên qua ánh nắng có phần lấp lánh hơn cả.

Điều đáng ngạc nhiên, anh chính là người vẫy tay với cô lúc sáng.

" Đi bộ đường này nguy hiểm lắm, lên xe đi"

" Tôi.."

YN tính từ chối, nhưng người kia đột nhiên cúi đầu áp sát gần mặt cô, từng đường nét tinh tế hiện rõ mê hoặc.

" Không cảm thấy nắng sao?"

" Nhưng tôi.. mặc váy" YN tìm đại một lý do.

" Dễ thôi"

Người con trai xuống xe, cởi áo khoắc trên người rồi quấn ngang hông, phủ xuống tới tận gối chân cô.

Hai má YN nóng rực, cái thời tiết chói chang này như khuếch tán mùi nước hoa nam tính nồng đậm. Anh cột gút xong xuôi kéo YN lại tính bế cô lên, YN lắc đầu cự tuyệt.

" Tôi.. tự lên"

" Được rồi"

YN nhìn bóng lưng to rộng của anh, trong lòng nổi lên cảm xúc không lời. Không phải rung động, mà là có chút khó hiểu.

Bởi vì yên xe quá cao, YN dồn hết sức để bật lên, vừa ngồi đến ghế đã mất thăng bằng, hai tay không tự giác tìm đến phía trước ôm chặt. Người con trai khẽ cười, đóan rằng sau cái rút tay đầy lúng túng của cô thì khuôn mặt sẽ rất thú vị.

" Hú.. là người mới nữa sao. Ji Yon đang đợi ở trường kìa" Đám người lái mô tô từ đâu xuất hiện, hết bóp cò rồi huýt sáo gây chú ý. Có vẻ chính là bạn của cậu.

" Thì sao? Thích thì chở cô ta đi"

Người con trai vừa nói vừa cầm 2 tay YN vòng qua eo mình, giây sau chiếc xe đã lao vút như tia sáng.

YN không tưởng tượng được mình đang ngồi trên cái thứ gì? Với cái tốc độ ' bình thường' tới không kịp nhìn cảnh vật xung quanh, gió như muốn táp vào mặt, mà mũ bảo hiểm cũng không có.

Trời ạ, tên này đang đùa giỡn với tử thần sao.

" Em tên là gì?"

" Tôi.. là Kim YN"

YN tính hỏi ngược lại, nhưng người kia có lẽ đoán được nên nói luôn.

" Gọi tôi là V."

" V?" YN nhấp môi " Anh biết tôi sao?"

" Có lẽ không"

Vậy tại sao tỏ ra gần gũi đến vậy?

" Được rồi.. khi nào mát hơn tí chúng ta đi dạo nhé. Giờ nói địa chỉ nhà em đi"

" A.." YN sực nhớ từ khi leo lên vẫn chưa chỉ đường về, xe cứ như thuận theo cơn gió mà vun vút từ đoạn này qua đoạn khác. Cô không phải kiểu người mê sắc hóa dại, chỉ là người này đối với cô không hề toát ra sự nguy hiểm, ngược lại có thứ gì đó rất tươi trẻ và thoải mái.

Ngày hôm sau, rốt cuộc YN cũng nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc của Soyeon ở trường, cậu ta có lẽ đã khỏi bệnh nên trông đầy sức sống.

Từ khi chuyển đến đây, Soyeon mỗi ngày đều huyên thuyên kiến thức của mình về dàn trai hot ở trường. YN uể oải nghe, cuối cùng ngập ngừng hỏi.

" Kim Taehyung.. là người như thế nào?"

" Anh Taehyung? Phải nói sao nhỉ.. "

YN tò mò, trái tim nương theo từng giây suy nghĩ của Soyeon.

Khuôn mặt Soyeon thoáng chốc sáng lên.

" Phải rồi.. là kiểu badboy ấy"

" Cái.. gì?" YN sững người.

" Ừm.. thật vậy đấy. Bởi vì anh ấy không phải kiểu người hiền lành, thư sinh, mà là có chút giảo hoặc, thường vướng vào mấy vụ đánh nhau hay tai tiếng ở trường. Về bạn gái hả, anh ta thay như thay áo vậy"

YN vẫn còn ngẩn ra, tiếp thu không nổi những gì mình nghe được.

Soyeon nơi này chắp 2 tay trước mặt, ánh mắt sáng rực " Nhưng mà.. được làm bạn gái của cái người đẹp trai đó dù chỉ 1 ngày cũng mãn nguyện rồi"

Không phải đâu, trong nhận thức của cô Taehyung không giống người như vậy. Đôi mắt to long lanh, phảng phất nỗi buồn man mác, sự lạnh lùng thể hiện bên ngoài thật khiến người khác đau lòng.

Anh là một kẻ lăng nhăng như lời Soyeon ư?

YN rối bời suốt tiết học, cả tiết toán yêu thích cũng trở nên vô vị, cái bận tâm duy nhất trong lòng cô chính là về người ấy.

YN thật không hiểu, tại sao mình dành nhiều sự quan tâm đến anh ta như vậy, cho dù chỉ chạm mặt một lần.

Chuông reo báo hiệu giờ ra chơi, ngôi trường tràn ngập trong sự náo nhiệt.

Lớp học từ bên ngoài mang vào cái ồn ào, sau đó thì im phăng phắt. Có thể nghe thấy cả tiếng bước chân đều đặn, mọi người đã tránh xa cánh cửa một khoảng tự lúc nào.

Một người con trai xuất hiện trong bộ đồng phục ngăn nắp, bề ngoài thanh tú, vẻ đẹp ảo diệu như bức tranh khiến ai nấy đều sững người mở to mắt.

Anh đi thẳng xuống bàn cuối, đôi chân dài thon gọn cùng dáng đi thong thả đầy thu hút, cảm giác như nơi này xuất hiện một vị vua.

Bởi vì không có ai dám lại gần nên anh ta tùy tiện ngồi lên một chiếc bàn, chân tự do đặt lên ghế, hơi khom về phía trước, khí chất tỏa ra thật mê người.

" Jungkook, thỏ mê ngủ, cậu nghĩ trời đang tối sao?"

" Cái gã bê bết này, quái nào tớ đã cho mượn bảng tên còn để trễ giờ học hả?"

Cậu ta hơi gằn giọng, nhưng vẻ mặt không có một chút cáu gắt, một tay cố ý mạnh bạo xoa rối đầu người đang úp mặt kia.

" Đau đầu quá"

" Hôm qua cậu ngủ với cô nào sao?"

" Cậu nghĩ tớ là cậu chắc? Taehyung" Người kia vẫn nằm im không đổi.

YN trải qua một giấc ngủ khá dài, vừa thức dậy thoải mái co giãn cơ tay, một giọng nói trầm ấm truyền đến.

" Lại gặp, YN"

Nhất thời, YN còn chưa kịp định thần đã bị khuôn mặt kia làm cho kinh ngạc.

" V?"

" Đúng vậy" Anh ta di chuyển đến nơi YN rồi dựa vào bàn cô, nở nụ cười tỏa nắng " Tớ rất nhớ cậu"

" Ồn ào quá...!!!"

Một giọng nói thanh thanh cắt ngang, người con trai phía đối diện cuối cùng chịu ngồi dậy, lười biếng ngã người vào ghế, tay xoa đầu.

" Đây không phải nơi cua gái đâu"

YN miễn xen vào, nhún vai lấy sách vở ra, không biết rằng mình là người duy nhất ở trong khu vực ' chói nắng' ấy.

" Trả này" Người kia giục lên bàn một vật nhỏ.

YN cũng không hẳn để ý, chỉ khi lướt sơ qua cái bản tên kia, 3 chữ ' Kim Taehyung' đập vào khiến hơi thở cô ngưng lại.

" Kim.. Taehyung... là ai?" Suy nghĩ của cô bật thành tiếng.

" À.." Người con trai dựa ở bàn cô mỉm cười, cầm lấy bảng tên bỏ vào túi " Quên giới thiệu tên thật, tớ là Kim Taehyung"

YN trố mắt đơ người, vậy vốn dĩ cậu đúng là Taehyung, nhưng khuôn mặt này đâu phải...

" Trường này còn ai tên Kim Taehyung không?"

Taehyung bật cười " Không tìm ra cái tên thứ 2 đâu" Vì hắn sẽ đá đít hết những cái tên trùng, tên hắn ở đây là độc quyền.

YN trong phút chốc rối bời không nói được lời nào.

" Thằng Jungkook bạn tớ, nó có ăn hiếp cậu không vậy?"

YN vô thức nhìn theo hướng tay của Taehyung, một khuôn mặt mới hiện ra.

À không... đó là khuôn mặt rất đỗi quen thuộc. Khuôn mặt mà cô đã hằng ấp ủ và nhớ ngay từ lần gặp đầu tiên.

Anh có đôi mắt tròn long lanh như chứa đựng ánh sáng của những vì sao nhỏ, man mác cơn gió nhẹ của mùa thu. Đôi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net