Chương 10: Quang Minh's pov

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mai Anh là đứa con gái cực kì đặc biệt. Nói thẳng cmn luôn là tôi thích em vãi l Ốc ạ.

Mà hình như thằng Khang cũng thích em hay sao á. Bữa sau khi tụ tập xong về lại Vinh nó tâm sự với tôi là nó thấy em đặc biệt. Con c*c gì vậy Thế Khang? Anh em tình thân mến thân tính hốt luôn crush của bạn hay gì?

Tôi có nhắn hỏi con Panh em thích gì, dù còn lâu mới tới sinh nhật em nhưng tôi phải chuẩn bị trước mọi người ơi. Thế mà con Panh nó lại nhắn em thích thằng Dương, tôi đọc mà tức vãi loz. Tôi ghen lắm, có thằng đéo nào thấy crush của mình crush đứa khác là không ghen. Nhưng tôi kiềm được.

Em thích Dương Hoàng, tôi biết. Tôi thích em, em đéo biết. Dương Hoàng thì ok, do thằng này biến vô Nam rồi. Còn thằng Mạnh Nguyễn, nó thích Ngân Chi mà sao nó cứ xà nẹo bên em hoài vậy?? Nó bay đến cạnh em nói chuyện rất thân thiết. Quá trời rồi.

Em xinh, em xinh, em xinh đẹp và lung linh. Em cực hợp gu mấy thằng good-trap-fuck và cả bình thường boy. Nói chung thằng nào thấy em mà đéo ngoái lại nhìn thì một là bede hai là có người yêu rồi. Nhưng mà thấy thằng muốn tán được em thì hiện tại có ba cửa ai cần gặp: 1 là Dũng Nguyễn, 2 là Panh, 3 là tôi(nhưng này là tôi tự thêm vào)

Tôi có nhiều đối thủ lắm mọi người ơi. Thế nên lần đi hướng nghiệp tôi triển luôn. Tôi thấy em đi ra ngoài, chắc em không chịu được mùi cồn quá nồng. Tôi định đi ra ngoài nhưng đcm thằng Bảo cứ giữ lại í.

-"M định đi đâu đm?"-Thằng Bảo đưa lon bia qua chỗ tôi
-"Uống hết nổi rồi."
-"Xàm loz à? M quất cả két bia này chưa biết đã xỉn hay chưa nữa mà."-Thế Khang quay qua tôi

-"Quang Minh sao đấy? Thay đổi vì em à?"-Panh quay qua cười khẩy
-"Em nào đấy?"-Thằng Bảo ló đầu vào tò mò
-"Em cc. Bây say xong xàm c*c à?"
-"Ai biết."-Panh nhún vai

Tôi cầm lấy lon bia uống cạn 1 hơi xong đi ra ngoài. Tôi nhanh chóng tìm thấy em đang ngồi trên chiếc xích đu gần đó.

Cái loz hình như tôi say thật rồi mọi người ạ. Tôi say khi gặp em, em mặc đồ rất basic, chỉ là chiếc áo len rộng với quần ống loe nhưng sao em đẹp thế nhỉ.

Chân tôi không tự chủ mà bước lại sau lưng em, tay tôi cũng không từ chủ mà ôm em từ phía sau. Tôi xin nhắc là tay chân tôi nó tự hoạt động.

Em bất ngờ nhưng mỏ em vẫn hỗn. Tôi nói tôi thích em, tôi biết em không thích tôi. Nhưng tôi mong em có thể để ý đến tôi một chút. Từ lúc gặp em tới bây giờ, tôi chỉ thấy mắt em lúc nào cũng hướng về Khánh Dương. Tôi có gì kém nó chứ. Tôi giàu, tôi giỏi, tôi tinh tế, tôi thực tế, tôi tử tế, và tôi thương em.

Tôi gục đầu vào vai em, mùi bodymist của em thoang thoảng mùi đào. Không biết thế đéo nào tôi lại hỏi em có thương tôi không.

Omg em nói em thương tôi, chắc tôi nhảy hiphop tại ngay thời điểm đó luôn quá. Thế mà câu sau em lại nói em thương tôi như anh em. Wtf tôi là trò đùa của em à Ốc.

Sau này khi đi hướng nghiệp về thì tôi cảm giác em tránh tôi. Và đến hôm đi đánh bi-a thì thôi đúng rồi, em dứt khoát né sang bên cạnh khi tôi định choàng áo khoác của tôi cho em.

Sao vậy Mai Anh? Sao vậy Ốc? Tôi thương em, tôi yêu em, sao em lại vậy với tôi là Ốc? Tôi không cần em yêu tôi, tôi chỉ cần em để ý đến tôi một chút, một chút thôi. Em chỉ cần để tôi thương em và để tôi quan tâm em được không Mai Anh?

TỪ ĐÓ QUANG MINH THÀNH SADBOY VÌ NGƯỜI ẤY CẢ NHÀ ƠI


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net