banlongchi gioi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quyển 15 : Trọng bảo.

Chương 1 :Ác ma tề tụ.

Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị

Dịch giả : lythongcz

Biên tập : lythongcz

Nguồn : Tiềm long các. - http://4vn.eu/forum

Nhị tinh cấp nhiệm vụ, từ Diệp mộ phủ Đế dực thành đến Hồng dương phủ Lam phong thành, lộ trình gần bốn mươi ức lý, thù kim (tiền công), hai mươi vạn mặc thạch!

Mặc dù có bốn mươi ức lý khoảng cách, nhưng bình thường dùng kim chúc tánh mạng, hơn mười năm đã có thể tới. Hơn mười năm hộ tống, đạt được hai mươi vạn mặc thạch. Đối với nhất tinh, nhị tinh ác ma đích xác đã là thù lao cực cao.

"Ngươi chọn việc này ?" Tên thanh niên kinh dị ngẩng đầu nhìn ba người Lâm Lôi liếc mắt một cái.

Vẻ mặt tên thanh niên khiến đáy lòng Lâm Lôi có chút nghi hoặc " Sao, không thể sao?"

"Nga, các ngươi đưa ác ma huân chương cho ta một chút ." Tên thanh niên không hề nói thêm cái gì, khi Lâm Lôi đưa ác ma huân chương tới trong tay tên thanh niên chợt xuất hiện một tinh thạch mang quang mang màu tím.

Hắn mang tinh thạch tới gần ba chiếc ác ma huân chương.

Dưới quang mang màu tím chiếu rọi xuống, ba chiếc ác ma huân chương đều hiện ra chữ viết đặc thù.

"Di?" Lâm Lôi ba người đều có chút kinh ngạc.

"Đây là cái gì? Một chuỗi số ?" Bối Bối mở miệng dò hỏi, ác ma huân chương hiện lên đúng là một chuỗi số cực kỳ dài.

Tên thanh niên rất tùy ý nói : "Đây là số thứ tự ác ma huân chương của các ngươi, mỗi một số thứ tự của ác ma đều khác nhau, từ số thứ tự là có thể xác định thân phận các ngươi. Trên ác ma huân chương cũng có tinh cấp của các ngươi nữa." Nói rồi tên thanh niên liền ghi lại số thứ tự của ba người Lâm Lôi lại.

Sau khi ghi xong hắn đưa trả ba chiếc ác ma huân chương lại cho Lâm Lôi nói : "Tốt lắm, ba người các ngươi đợi đến buổ sáng hai mươi ngày sau tới cửa thành. Đến lúc đó, sẽ có người của ác ma tòa thành cùng với khách nhân tới tiếp đãi các ngươi, đến lúc đó bọn họ sẽ kiểm tra lại một chút ác ma huân chương, tự nhiên có thể xác định được thân phận các ngươi."

"Tiếp nhiệm vụ có cần nộp phí dụng không?" Lâm Lôi mở miệng hỏi. Vì hắn từng nghe nói, tại ác ma tòa thành tiếp nhiệm vụ phần lớn là phải nộp phí dụng.

Tên thanh niên nở nụ cười : "Đó là còn phải xem là nhiệm vụ gì nữa. Tiếp nhiệm vụ hộ tống này không cần nộp phí dụng."

Lâm Lôi bọn họ rời khỏi ác ma tòa thành, trở lại chỗ ở của mình.

"A, còn có hai mươi ngày, hai mươi ngày sau sẽ rời khỏi nơi này rồi ." Bối Bối đem thảo mạo để trên bàn, cảm thán nói "Ở đây mấy chục năm rồi quả là không muốn xa nơi này."

Lâm Lôi không khỏi thở dài một hơi.

Đi tới địa ngục lâu như vậy, cuối cùng cũng thành ác ma, hai mươi ngày sau. Chính mình rốt cục cũng bắt đầu lộ trình tới U lam phủ.

"Lâm Lôi." Địch Lỵ Á trên mặt mang theo nụ cười " Tháp La Sa, Đế Lâm bọn họ còn tới địa ngục trước chúng ta, ngươi nói bọn họ trên địa ngục vị diện ở nơi đâu ? Chúng ta lần này rời khỏi Đế dực thành có lẽ trên đường sẽ gặp được bọn họ không chừng ?"

"Tháp La Sa, Đế Lâm?" Lâm Lôi không khỏi nhớ lại chuyện quá khứ.

"Bọn họ ở cùng một chỗ, đặc biệt là Tháp La Sa cùng Đế Lâm chẳng những là trung vị thần, lại còn là thần thú. Bọn họ cùng ở một chỗ, ít nhất trên địa ngục vị diện hẳn là có thể miễn cưỡng đảm bảo an toàn chính mình." Lâm Lôi nhìn chân trời phương xa "Chỉ là địa ngục này quá lớn, cũng không biết, bọn họ tới cùng bị truyền tống tới nơi nào."

Địa ngục có năm khối đại lục cùng với tinh thần vụ hải, hỗn loạn chi hải.

Mà từ vật chất vị diện truyện tống, đó là tùy ý, hoàn toàn có thể xuất hiện tại một trong bảy chỗ. Mà ở hai nơi, khoảng cách lẫn nhau đều cực kỳ xa xôi. Nếu không phải bị đưa đến cùng một đại lục, muốn gặp mặt thật sự khó.

Bối Bối cũng gật đầu nói : "Đúng, Tháp La Sa bọn họ trên địa ngục vị diện còn tốt một chút. Còn Áo Lợi Duy Á chính là một mình một người tới, hắn chỉ là một hạ vị thần trên địa ngục vị diện, sợ rằng so với chúng ta còn muốn khổ hơn."

"Không có tới địa ngục, ai biết địa ngục là như thế bộ dáng ? " Lâm Lôi cười một tiếng " Bất quá vô số vật chất vị diện cường giả bị truyện tống lại đây, hơn nữa tích luy nhiều năm cùng địa ngục có vô số chủng tộc sinh sống ...... có nhiều cường giả như thế cũng là đương nhiên."

Lâm Lôi bọn họ trong lòng đều thấy nhẹ nhàng, dù sao hôm nay chính mình có hơn ức mặc thạch tài phú. Lại đã thành ác ma. Trên địa ngục vị diện đặt chân đã không có vấn đề.

Đối với việc đi tới U lam phủ, trong lòng bọn họ tự nhiên cũng có tin tưởng.

Trong hai mươi ngày cả ba người đều an tĩnh tu luyện, Địch Lỵ Á tự nhiên là toàn thân tâm luyện hóa Thượng vị thần cách, thế nhưng muốn luyện hóa một thượng vị thần cách cũng phải cần hơn mười năm thời gian.

Hai mươi ngày rất mau trôi qua. Sáng sớm ngày đó, làn sương mù còn đang phiêu đãng trên bầu trời Đế dực thành, đương nhiên giờ phút này đã trải qua thời gian nghiêm cấm, sớm như thế ba người bọn Lâm Lôi đã trực tiếp đi tới cửa Đế dực thành.

"Đế dực thành a!" Bối Bối đi ở trên đường lại cảm thán "Sau này, sợ rằng không còn cơ hội tới Đế dực thành nữa."

"Đừng nghĩ vậy." Lâm Lôi thấy bộ dáng cảm khái của Bối Bối cũng buồn cười "Nga, phía trước là cửa thành rồi ."

"Ô, tới." Bối Bối con mắt sáng ngời, lập tức chạy tới "Kim chúc tánh mạng đâu ? Sao ta không nhìn thấy ?" Bối Bối nhìn kỹ trên khoảng không thế nhưng căn bản không thể thấy bóng dáng của chiếc kim chúc tánh mạng nào.

Lâm Lôi trong lòng cũng cảm thấy một tia nghi hoặc.

Theo đạo lý, bên ngoài phải có kim chúc tánh mạng mới đúng.

"Ra hẳn bên ngoài nữa đã." Lâm Lôi nói rồi bước ra khỏi cửa thành, phía ngoài một gã thanh niên mặc áo bào trắng ngân phát nhìn thấy ác ma huân chương trước ngực bọn Lâm Lôi liền lập tức đi tới, thấp giọng dò hỏi : "Các ngươi đã nhận nhiệm vụ hộ tống Hồng dương phủ Lam phong thành đúng không?"

"Đúng!" Lâm Lôi ba người gật đầu.

Ngân phát thanh niên cười gật đầu : "Vậy ba vị trước hết mời đến lầu hai tửu điếm bên cạnh cửa thành, tham gia lần này hộ tống nhiệm vụ tất cả ác ma đều ở nơi đó."

"Bên cạnh cửa thành ?" Lâm Lôi quay đầu lại nhìn "Phía nam hay là phía bắc ......"

"Phía nam, ở cửa còn có một người mặc áo bào trắng giống như ta vậy. Các ngươi tới hắn sẽ tiếp đãi các ngươi."

Lâm Lôi ba người mặc dù đáy lòng nghi hoặc hôm trước người của ác ma tòa thành nói sáng sớm sẽ tập hợp rồi xuất phát giờ sao lại tới quán ăn? Có điều quán ăn ở trong Đế dực thành nên không được phép động thủ thành ra cả ba cũng không sợ người này lừa gạt. Thản nhiên quay lại Đế dực thành, đồng thời, lại còn có những ác ma khác cũng tiếp nhiệm vụ này cũng đi theo Lâm Lôi ba người cùng tiến vào tửu quán kia.

"Ba vị, xin chờ một chút." Người thanh niên mặc áo bào trắng lam phát mỉm cười nói, hắn nhìn thấy đồng bạn mình ở cửa thành dẫn vào liền biết đám người trước mắt cũng là tới tiếp nhiệm vụ.

Tại phía sau bọn Lâm Lôi, cũng có hai vị ác ma.

Quay đầu lại nhìn thoáng qua, Lâm Lôi trong lòng đoán : "Đều là trung vị thần."

"Năm vị, mời đi theo ta." Thanh niên áo bào trắng lam phát lúc này dẫn năm người đi tới lầu hai, lúc này trên lầu hai của quán ăn đã có bốn năm mươi người tụ tập.

Nơi cầu thang lầu hai còn có một vị Hắc bào nhân đứng ở đó.

"Người của Ác ma tòa thành ?" Lâm Lôi liếc mắt một cái đã đoán đúng, bởi vì trong tay người kia còn cầm một viên tinh thạch phát tán ra quang mang màu tím.

"Mời năm vị phối hợp kiểm tra một chút." Người nọ mỉm cười nói.

Hắn dụng quang mang màu tím mà tinh thạch tản ra chiếu tới gần ngực bọn Lâm Lôi. Tia sáng chiếu lên ác ma huân chương khiến nó chợt hiện ra ra số hiệu cùng với tinh cấp. Trong tay Hắc bào nhân còn có một quyển sách đang ghi lại số hiệu các ác ma tham gia nhiệm vụ.

Trải qua nhất nhất đối ứng hắc bào nhân mới xác định xong thân phận của mọi người.

"Hoan nghênh năm vị." Hắc bào nhân mỉm cười gật đầu, lúc này hắn mới nhường đường để cho Lâm Lôi năm người tiến lên lầu hai.

Một vị ngân phát lão giả trên đầu có ba căn hắc giác đi tới, mỉm cười nói : "Hoan nghênh ba vị. Đội ngũ chúng ta lần này xuất phát, không phải là sáng hôm nay mà là đợi đến đêm nay. Bây giờ mời các vị tại đây dùng cơm. Toàn bộ phí tổn ở đây, đều do chúng ta trả hết."

"Đêm nay?"

Lâm Lôi bọn họ mặc dù nghi hoặc nhưng cũng không thèm để ý.

Một hai ngày thời gian, đối với cường giả đã thành thần không tính cái gì.

Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối ba người liền tới ngồi xuống ở một chiếc bàn nơi góc phòng, tùy ý chọn một chút thức ăn.

"Lâm Lôi, ta cảm thấy lần này hộ tống hình như có chút đặc thù." Địch Lỵ Á nhẹ giọng nói.

Lâm Lôi khẽ gật đầu : "Đúng, ngươi xem, ác ma ở đây, ngoại trừ đại đa số là trung vị thần mà ngay cả thượng vị thần cũng có mười mấy. Thượng vị thần ác ma. Bình thường đều là tứ tinh ác ma, cho đến càng cao hơn. Mời nhiều ác ma như vậy ...... giới cách không thể thấp a."

Tại ác ma tòa thành phát nhiệm vụ, thù kim không phải trả bao nhiêu thì trả mà là phải qua ác ma tòa thành.

Mời nhất tinh ác ma, nhị tinh ác ma giới cách còn bình thường, nhưng tứ tinh, ngũ tinh ác ma, vậy giới cách đã có thể kinh người.

"Lý Nhĩ Mông Tư đại nhân!"

"Lý Nhĩ Mông Tư đại nhân. Ngươi cũng tới." Đột nhiên liên tục vài đạo thanh âm vang lên trong lầu hai tửu quán.

Lâm Lôi bọn họ không khỏi quay đầu lại, chỉ thấy một thanh niên lãnh khốc có mái tóc dài màu xanh đi lên, nhất thời có không ít ác ma đều đứng lên nghênh đón. Đặc biệt là thượng vị thần ác ma hơn phân nửa đã đứng lên nghênh đón.

Sau khi người thanh niên tên Lý Nhĩ Mông Tư tiến đến, ánh mắt liền đảo qua khắp phòng, cuối cùng ánh mắt định ở trên người ba huynh đệ tuấn mỹ gần giống nhau, trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi cười : " Ai Đức Hoa Tư, ba huynh đệ các ngươi cũng tiếp nhiệm vụ này, xem ra ta được nhẹ nhàng rồi."

Ba người kia cũng nở nụ cười.

"Lý Nhĩ Mông Tư tiên sinh, nếu ngươi cũng tiếp nhiệm vụ này, vậy dọc trên đường đi phỏng chừng sẽ không có gì nguy hiểm rồi." Một trong ba huynh đệ mở miệng trả lời.

Lúc đó ngân phát lão giả trên đầu có ba chiếc hắc giác đi tới : "Lý Nhĩ Mông Tư tiên sinh, còn có Ai Đức Hoa Tư ba vị, lần này dọc theo đường đi, sẽ phiền toái bốn vị rồi." Trong mắt ngân phát lão giả, căn bản không để ý những ác ma khác.

Phàm ai biết Lý Nhĩ Mông Tư cùng Ai Đức Hoa Tư ba huynh đệ đều cũng sẽ không vì lời nói mà tức giận.

Lý Nhĩ Mông Tư cường đại lục tinh ác ma!

Ai Đức Hoa Tư ba huynh đệ đều là ngũ tinh ác ma!

Thất tinh ác ma cao nhất bình thường đều ẩn tại các nơi, muốn để cho bọn họ tiếp nhiệm vụ đều rất khó. Thế nhưng lục tinh ác ma thực lực, bình thường đã cực kỳ cường hãn, có bọn họ xuất mã, trên đường cơ hồ sẽ không xảy ra vấn đề gì.

"Lý Nhĩ Mông Tư là ai ? " Cách bàn Lâm Lôi không xa, có người bắt đầu thấp giọng bàn luận.

Xem ra, không chỉ mình Lâm Lôi không biết.

"Lý Nhĩ Mông Tư đại nhân chính là lục tinh ác ma, tại Đế dực thành chúng ta chính là cường giả cao nhất."

Lâm Lôi ba người không khỏi cả kinh.

Lần trước tới Ánh Nguyệt tòa thành, cực mạnh đó là Lạc Y Tu Tư ba người, mà Lạc Y Tu Tư cũng bất quá chỉ là ngũ tinh ác ma, nhưng chủ nhân tòa thành căn bản đã không hề có lực phản kháng trực tiếp bị giết chết. Ngũ tinh ác ma lợi hại như thế, vậy lục tinh ác ma còn đến thế nào ?

Một nhiệm vụ hộ tống mà mời lục tinh ác ma càng khiến Lâm Lôi cảm thấy khiếp sợ. Thưởng thức mỹ vị cho đến đêm Lâm Lôi đã đếm được lần này tiếp nhiệm vụ số thượng vị thần ác ma có gần hai mươi vị. Còn có gần trăm trung vị thần ác ma.

Nhiều ác ma nư vậy, đặc biệt cầm đầu chính là một vị lục tinh ác ma.

Để cho một vị lục tinh ác ma hộ tống bốn mươi ức lý khoảng cách, vậy thù kim chính là cực kỳ kinh người. So với mời một trăm trung vị thần ác ma muốn cao hơn gấp mười, gấp trăm lần.

"Hộ tống nhiệm vụ lần này không bình thường a." Lâm Lôi đáy lòng có chút lo âu.

Trời đêm, phía ngoài Đế dực thành.

Một đám Lâm Lôi dưới chỉ dẫn của ngân phát lão giả cùng lén lút tiến vào một chiếc kim chúc tánh mạng, cơ hồ vừa tiến vào kim chúc tánh mạng bọn Lâm Lôi còn chưa kịp xác định ngồi ở đâu thì kim chúc tánh mạng đã khởi động.

Kim chúc tánh mạng nhanh chóng biến mất phía chân trời, rời khỏi Đế dực thành, hướng về phía Lam phong thành bay tới.

Chương 2 : Tử thương thảm trọng.

Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị

Dịch giả : lythongcz

Biên tập : lythongcz

Nguồn : Tiềm long các. - http://4vn.eu/forum

Kim chúc tánh mạng cực nhanh đi tới, thế nhưng bên trong kim chúc tánh mạng lại không cảm giác được chút nào di động, lúc này cả bọn Lâm Lôi một đám người đều ở trong đại sảnh của kim chúc tánh mạng.

"Bố cục rất đẹp." Lâm Lôi nhìn chung quanh than thở.

Kim chúc tánh mạng có thể tích khá lớn, ở giữa là đại sảnh, phía sau đại sảnh là các căn phòng dựa vào vách.

Ngân phát lão giả cười cất cao giọng nói : "Các vị, nơi này là đại sảnh, có miễn phí rượu ngon cung ứng, đồng thời chúng ta còn mời một trù sư chuyên nghiệp, nếu mọi người muốn ăn gì, có thể phân phó hai người bọn họ, bọn họ sẽ nhờ trù sư làm ngay." Nói xong ngân phát lão giả chỉ vào hai thanh niên mặc áo bào trắng bên cạnh.

Trên mặt đám ác ma đều lộ ra vẻ tươi cười, người thuê lần này chuẩn bị thật là chu đáo.

"Phía sau đại sảnh là chõ ở của mọi người, tổng cộng có 130 phòng, mọi người có thể tùy ý lựa chọn, mỗi người một gian. Nếu có ai muốn cùng ở một chỗ, để hai phòng hợp một các ngươi cứ trực tiếp nói với kim chúc tánh mạng là được." Ngân phát lão giả mỉm cười tiếp "Ví dụ, các ngươi có thể nói như vậy - Khang Đăng, đem hai gian phòng này hợp cùng một chỗ. Khang đăng, là tên kim chúc tánh mạng của ta."

Toàn bộ ác ma đều hài lòng gật đầu.

Kim chúc tánh mạng, cũng là trí tuệ tánh mạng, tự nhiên có thể khiến hắn dễ dàng thay đổi bố cục bên trong. Lâm Lôi vừa mở miệng nói, nhất thời hai gian phòng trước mặt hắn đều thay đổi, vốn hai cửa đã biến thành một, vách tường ngăn giữa hai phòng cũng biến mất hợp thành một căn phòng lớn, ngay cả chiếc giường trong phòng cũng biến thành lớn hơn.

"Bối Bối, ngươi sẽ ngụ ở phòng bên cạnh đi." Lâm Lôi quay đầu lại dặn dò.

Lâm Lôi đột nhiên kinh ngạc, Bối Bối cũng nhìn không chớp mắt sang phía xa xa, Lâm Lôi theo ánh mắt Bối Bối nhìn lại : "Di?" Đó là một gã thanh niên mặc trang phục màu đen cùng một tiểu cô nương rất đáng yêu, Bối Bối đang nhìn chằm chằm cô nương kia.

"Bối Bối làm sao vậy?" Lâm Lôi có chút kinh ngạc.

Địch Lỵ Á trên mặt chợt mang theo nụ cười : "Lâm Lôi. Bối Bối có lẽ thích Tiểu cô nương nhà người ta a."

Lâm Lôi nghe xong không khỏi nhướng mày một cái, nhìn kỹ cô nương đáng yêu kia, cô gái đó có đôi mắt khá lớn, ẩn núp một tia giảo hoạt, cô nương kia cũng phát hiện Bối Bối đang nhìn nàng, không khỏi trừng mắt rồi còn hừ một tiếng : " Hừ ! " sau đó quay đầu đi : "Ca, tên mang mũ cỏ kia thật là đáng ghét."

Người thanh niên kia cũng quay đầu về phía Bối Bối, Địch Lỵ Á, Lâm Lôi ba người mỉm cười.

Lập tức, bọn họ liền tiến vào phòng.

"Bối Bối." Lâm Lôi gọi "Người ta đã vào nhà rồi còn đứng ỳ ở đấy làm gì."

Bối Bối đang đứng ngây ra lúc này mới quay đầu nhìn Lâm Lôi : "Lão Đại, cô gái kia thật sự quá, quá, quá, quá đáng yêu !!!" Tiếng hú to khiến một vài ác ma không khỏi quay đầu lại nhìn.

Lâm Lôi, Địch Lỵ Á hai người cũng bị tiếng hô của Bối Bối làm giựt mình trong chốc lát.

"Vào nhà trước rồi hãy nói." Lâm Lôi lập tức nắm áo Bối Bối, trực tiếp kéo hắn vào trong phòng.

Bối Bối kích động đến hai mắt đều sáng lên : "Lão Đại, ta phát hiện một việc!"

"Nói, phát hiện cái gì?" Lâm Lôi, Địch Lỵ Á đều cười nhìn Bối Bối.

"Ta bây giờ phi thường chắc chắn!" Bối Bối hai tay nắm chặt "Trên đời này, thật sự có nhất kiến chung tình a!"

Lâm Lôi, Địch Lỵ Á không khỏi trợn tròn mắt.

"Lúc ta vừa nhìn thấy nàng, OA, liền cảm thấy toàn thân ấm áp, phảng phất trúng linh hồn công kích, đầu óc hoàn toàn không nghĩ được gì nữa. Mất một hồi ta tỉnh táo lại ...... ta tỉnh táo lại. Ta mới hiểu được!" Bối Bối kích động không thôi " Sứ mạng mà ta đi tới địa ngục chính là - theo đuổi cho được nàng !" Bối Bối nắm chặt nắm tay, trong ánh mắt tràn đầy kiên định.

Lâm Lôi hòa Địch Lỵ Á không khỏi cùng nở nụ cười.

"Cười cái gì mà cười ?" Bối Bối hừ hừ nói " Lão Đại, ngươi ngẫm lại đi, sao có thể trùng hợp như vậy, chúng ta đi tới địa ngục lâu như vậy, vừa mới tiếp hộ tống nhiệm vụ thì đã gặp nàng ? Cái này là duyên phận đó !"

Bối Bối tháo mũ xuống, còn chỉnh lại tóc mình một chút, cất cao giọng nói : "Ta quyết định, trước khi tới Lam phong thành. Ta phải đem này cô nương xinh đẹp đó truy tới tay. Lão Đại, các ngươi hãy chờ xem!" Nói xong, Bối Bối cũng trực tiếp đi ra.

"Bối Bối ......" Lâm Lôi căn bản không biết nên nói cái gì.

Địch Lỵ Á cười nói : "Lâm Lôi, ngươi cũng đừng lo lắng, mặc Bối Bối đi."

"Ta lo lắng cái gì ?" Lâm Lôi cảm thán "Bối Bối từ nhỏ đã lớn lên cùng ta, nhiều năm như vậy, bây giờ có thích ai cũng tốt thôi. Bất quá ...... nói thật đi, vừa rồi Bối Bối hắn mới chỉ liếc mắt sao đã xác định thích cô nương đó được."

Lâm Lôi như trước cảm thấy không thể tư nghị.

"Bối Bối, đó là có thể dụng lẽ thường phán đoán sao?" Địch Lỵ Á nói.

Lâm Lôi trong lòng vẫn cảm thấy rất vui vẻ, về phần Bối Bối thích ai, đó là chuyện của Bối Bối, chính hắn cũng không thể can thiệp.

Cuộc sống tại kim chúc tánh mạng rất yên lặng, mặc dù trên đường cũng gặp phải một ít cường đạo kiếp phỉ đui mù, thế nhưng một đoàn ác ma mới đi ra ngoài, đám cường đạo kiếp phỉ đã bị dọa đến lập tức toán loạn khắp chung quanh, đảo mắt, đã sáu năm trôi qua.

Sáu năm rồi, Địch Lỵ Á chủ yếu là luyện hóa thượng vị thần thần cách, còn Lâm Lôi cũng tu luyện.

Về phần Bối Bối đang theo đuổi cô gái kia.

Bối Bối mới chỉ tốn hao ba ngày thời gian đã có thể cùng cô gái kia đùa cùng một chỗ rồi, hai người bọn họ đều tinh quái, cùng chơi đùa ngược lại vui vẻ vạn phần. Ca ca của cô gái kia thấy thế cũng không có phản đối. Sáu năm qua ...... Bối Bối cùng cô gái kia tên là Ny Ti, đã xem như một đôi tiểu tình nhân.

Trong cả kim chúc tánh mạng, mọi người đều biết có một đôi nhóc nghịch ngợm như vậy.

Trong phòng, Lâm Lôi vẫn đang khoanh chân ngồi trên mặt đất, phân biệt có ba người mặc trường bào màu vàng, màu xanh nhạt cùng màu lam.

Đại địa thần phân thân của Lâm Lôi một mực phân tích Trọng lực không gian, Lâm Lôi mặc dù có thể thi triển trọng lực thuật, nhưng đối với trọng lực không gian lại chỉ mới ở bên bờ tìm hiểu.

Lâm Lôi tiến bộ tốc độ nhanh nhất chính là Phong hệ thần phân thân.

Khoái, mạn, thanh ba, thanh nhạc tứ đại huyền ảo, Lâm Lôi lĩnh ngộ chúng đang tăng lên rất ổn định. Đặc biệt là khoái, mạn cảnh giới, dựa theo Lâm Lôi phỏng chừng, với tốc độ như vậy, hơn mười năm sau hai đại huyền ảo đại thành, dung hợp là rất có thể.

Về phần bổn tôn của Lâm Lôi, đang cố gắng hiểu được Hỏa nguyên tố pháp tắc.

Lâm Lôi cảm ứng với Địa, Phong nguyên tố đều cực mạnh, còn hỏa cùng các nguyên tố khác thân hòa lực lại cực kỳ ít.

Hôm nay, Lâm Lôi tu luyện thành hai đại phân thân, hắn tự nhiên sẽ không buông tha cơ hội gia tăng thực lực. Bổn tôn đã bắt đầu tu luyện Hỏa nguyên tố pháp tắc.

"Trọng lực không gian huyền ảo, vẫn không cách nào nhập môn. Ngược lại, Hỏa nguyên tố pháp tắc lại nhập môn rồi." Lâm Lôi tự giễu cười "Đương nhiên, nhập môn chỉ là đơn giản nhất Hỏa chi nguyên tố huyền ảo." Bất kể là Hỏa nguyên tố pháp tắc, hay là Đại địa pháp tắc đơn giản nhất huyền ảo cũng chỉ là Hỏa chi nguyên tố và Thổ chi nguyên tố.

Hơn nữa ......

"Lĩnh ngộ Thổ chi nguyên tố, cùng lĩnh ngộ Hỏa chi nguyên tố, lại có chút cùng loại." Lâm Lôi lĩnh ngộ Hỏa chi nguyên tố huyền ảo ngược lại tương đối dễ dàng nhập môn.

"Lâm Lôi. Ngươi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#q15