Phiên ngoại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

            Lạc Băng Hà đang rất là không vui, tại sao ư, đương nhiên là vì một chó ba mèo kia rồi.
        Băng muội: - sư tôn ta muốn ăn bánh...
        Thẩm Viên: - trong tủ đó ta còn phải làm cơm cho các con ta đã.
        Băng muội: - Sư tôn, ta muốn cùng người đi chơi.
       Thẩm Viên: - Không rảnh.
       Băng muội: - Sư tôn....

      Thẳm Viên: - Không rảnh.
Mà tất cả những cái" không rảnh" đều vì bốn tiểu súc sinh kia, Lạc Băng Hà quyết định phải làm rõ với sư tôn nhà hắn.
             Băng muội rất chi là soái khí bước lại gần Thẩm sư tôn, bịch một cái quỳ xuống ôm đùi y (=3):
          - Sư tôn người không còn thương ta nữa rồi!
Thẩm Viên đang chải lông cho ba cục cưng ( ba chú mèo nhỏ đó a) thì bị làm phiền, không khách khí mà phun ra một chữ:
          - Ừ
Lạc Băng Hà: ....
           Từ đó Lạc ma tôn chính thức bị thất sủng....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net