(16)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phòng tuyến cuối cùng trên cơ thể cậu cũng đã bị anh xâm lấn. Môi lưỡi ướt át như khuấy đảo phần dưới của Anh Trì. Gương mặt cậu đỏ bừng, quẫn bách. Bàn tay nắm chặt mái tóc ngắn của ai kia.

- A... hưm... khoan... khoan đã...

Vì lâu rồi hai người không làm nên mất khá nhiều thời gian để nới lỏng. Hai ngón tay của Hướng Từ đưa vào nơi ấy, anh cảm thấy rất nóng, như thể khiến tay người ta tan chảy...

Hướng Từ lấy gel, cây gậy phát sáng lộ ra. Trời má, "cái... đó" sao có thể to đến như vậy. Không biết phải do mấy tháng không làm hay không mà Anh Trì cảm giác sợ vô cùng. Nó "dựng" lên từ khi nào thế... không... tuyệt đối không cho vào được. Không!

Cậu hốt hoảng, toan chạy nhưng đã quá muộn. Tay cậu từ lúc nào đã bị anh trói vào đầu giường, nhanh đến độ không thể nhận ra.

- Bảo bối, em chạy đi đâu vậy?

- Anh... anh tự xử đi... em phải nấu canh giải rượu cho họ...

Lớn mật ha, dám trói cả cậu. Uống rượu vào là bật nóc luôn. 

- Em sao có thể cưỡng lại được cơ thể này của anh chứ... Ngoan ngoãn đi nào...

Hướng Từ nâng eo câu lên, cái thứ to lớn đó đâm vào hạ bộ yếu ớt.

- Aaa... anh bị điên à, rút cái thứ đó ra... ưm... haa...

Đau chết mất, thiên đường chỗ nào, địa ngục thì có. Anh Trì không thể nào kháng cự, chỉ có thể phối hợp theo, nước mắt tràn ra. Hướng Từ áp người xuống, đưa lưỡi khuấy đảo khoang miệng cậu. Nụ hôn nồng cháy phảng phất mùi rượu, Hướng Từ còn cắn lên môi cậu, có chút máu chảy ra. Bàn tay anh lần lên, cởi trói cho cậu, nhấc bổng cả người bé con thân mình.

- Em chuyển động đi xem nào...

Anh Trì nhân cơ hội này, leo ra khỏi người anh nhưng vẫn bị kéo lại. Cậu vô vọng kéo lấy ga giường nhưng không thể... Hướng Từ nắm lấy, giữ chặt hai bàn tay Anh Trì phía sau lưng. Anh đẩy người cậu xuống, vào... hết rồi.

- Ưm... hức... 

Thanh âm của Hướng Từ khản đặc , khóe miệng giương lên đầy ranh mãnh, đôi tay thon dài bắt đầu đan vào từng sợi tóc cậu một tay còn lại bắt lấy hông cậu, " nơi đó " không ngừng đưa đẩy.

- Đau sao?

- Ừm... hức... dừng... dừng lại...

- Miệng nói đau sao thân dưới của em ngậm chặt thế này. Anh tưởng sắp đứt rồi á...

Hướng Từ nâng cả người Anh Trì lên, gặm mút sau gáy cậu. Bị đụng vào chỗ nhạy cảm nhất, Anh Trì không ngừng rên rỉ. Tình yêu của anh gợi cảm quá, đã say lại càng say hơn...

- Ư... ha... Tư thế này... sâu quá...

- Em thích vậy sao?

Hướng Từ vừa nói vừa cắn tai cậu, hơi ngóng phả vào tao, hương rượu lưu lại khiến cậu đêm mê, thần trí chẳng thể nghĩ đến điều gì khác.

~ Dừng lại... được không, đã... đã hơn ba lần rồi đó...

- Em đoán xem.

Anh nói rồi lại tiếp tục đè Anh Trì xuống giường.

- Bấy bì à, em đáng yêu quá đi...

(Cuộc chơi còn dài nhưng tui lười lắm, mai ra chap tiếp nhaa. Pái pai đi chơi đây)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net