Chương 23 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, Lưu Vũ tỉnh lại trong vòng tay ấm áp của Châu Kha Vũ, nhìn gương mặt khiến người say đắm gần trong gang tấc, một xúc cảm không tên lặng lẽ cuộn trào trong lòng anh

Mỗi buổi sáng thức dậy Lưu Vũ đều phải tự nhủ với bản thân rằng... liệu hôm nay có phải là Ngày Đó hay không?

Ngày mà Châu Kha Vũ nhớ lại mọi chuyện... ngày mà anh sẽ lại đánh mất em ấy một lần nữa...

Bởi vì quá yêu nên mới lo được lo mất, Lưu Vũ vẫn luôn sợ hãi liệu hiện tại có phải hay không chính là những khoảnh khắc cuối cùng mà anh được ở bên cạnh Châu Kha Vũ... Quãng thời gian tươi đẹp này, đến bao giờ sẽ kết thúc đây?

Lưu Vũ không biết.

Và cũng vì không biết, cho nên ngày ngày đều phải thấp thỏm không yên, chỉ hận không thể móc ruột móc gan ra mà đối tốt với Châu Kha Vũ, vì có thể một lát nữa thôi... cả tư cách được đứng cạnh em ấy anh cũng không có được.

Ngay khi Lưu Vũ còn ngẩn ngơ không tập trung, Châu Kha Vũ đã khẽ cong người, hơi dùng sức kéo anh vào một cái ôm thật chặt

"Em tỉnh rồi?"

"Tiểu Vũ..."

"Ừm."

Hành động thân mật không hề bất thường lại khiến con tim đang lo sợ của Lưu Vũ dần ổn định, lén lút thở phào một hơi

Thật tệ hại khi nghĩ như vậy, nhưng may mắn là... em vẫn chưa nhớ lại.

.

Thoắt cái đã đến buổi trưa, Lưu Vũ nhìn một thân mồ hôi nhễ nhại của Châu Kha Vũ thì vội vàng xua hắn đi tắm, bản thân thì ở lại sắp xếp một chút rồi cũng tranh thủ tắm một lượt

Vô cùng thỏa mãn nhìn căn nhà ngăn nắp đâu vào đấy, Lưu Vũ khẽ cười, không uổng công vất vả làm việc cả buổi sáng...

Bởi vì cơ thể mệt mỏi, cộng thêm tinh thần vẫn luôn căng thẳng, Lưu Vũ phá lệ ngâm mình một hôm

Hơi nước xông đến hai má ửng hồng, Lưu Vũ có chút choáng váng mà tựa vào thành bồn tắm, cuối cùng thì ngất đi lúc nào không hay

Châu Kha Vũ ở bên ngoài hết nửa tiếng đồng hồ sốt ruột muốn chết, rốt cuộc mặc kệ có bị mắng hay không mà đạp cửa xông vào, kinh ngạc phát hiện người đã bất tỉnh nằm trong bồn tắm, lập tức lao đến ôm lên thân thể đã bị xông đến ửng lên một màu hồng nhàn nhạt

"Tiểu Vũ, Tiểu Vũ!!"

"Tỉnh lại đi anh!"

Đem được người ra ngoài, Châu Kha Vũ vỗ nhẹ lên gương mặt có chút nóng của anh, lo lắng nhìn đôi mắt xinh đẹp vẫn nhắm chặt mặc kệ hắn có gọi bao nhiêu lần

"Tiểu Vũ..."

Thân thể trắng nõn vì bị đột ngột đem ra khỏi nước mà vô cùng sợ lạnh, theo bản năng tìm đến nguồn ấm áp trước mặt, vô thức vùi sâu vào trong lồng ngực Châu Kha Vũ mà làm tổ

Cục bột nhỏ cứ cọ mãi không chịu yên trong ngực, cọ đến khi nổi lửa mới thôi...

Châu Kha Vũ không ngờ chính mình vậy mà có phản ứng, bối rối đem Lưu Vũ quấn trong chăn rồi chui vào nhà vệ sinh giải quyết

Đến khi trở ra mới sợ hãi phát hiện thân thể Lưu Vũ dù được chăn bọc kín vẫn lạnh lẽo đến đáng sợ, vội vàng ôm chặt lấy anh, hy vọng có thể truyền chút hơi âm nhỏ nhoi cho anh

Hai thân thể trần trụi dán chặt lấy nhau bên dưới lớp chăn, Lưu Vũ cuối cùng cũng tỉnh lại, không những không đẩy hắn ra mà còn chủ động câu dẫn người kia, trúc trắc hôn lên môi hắn

"Kha Vũ... ôm anh."

Châu Kha Vũ ôm lấy thân thể nóng hầm hập của Lưu Vũ, chậm rãi vươn tay xoa nắn hai cánh mông non mềm, vô tình mà cố ý lướt qua huyệt khẩu hồng hào bên dưới

Một ngón tay khô khốc đâm vào trong, Lưu Vũ liền không chịu nổi mà bật khóc, quả thật là rất đau... đau hơn cả trong tưởng tượng

"Ha... hức... Thuốc... thuốc ở... đầu giường..."

Châu Kha Vũ nghi hoặc vươn tay lấy xuống, đến khi cầm lại gần mới phát hiện chỉ là Vaseline bôi da bình thường, vậy mà hắn cứ nghĩ...

Ngón tay mang theo một lượng lớn thuốc mỡ chậm rãi cắm vào lần thứ hai, quả thực đã bớt đi mấy phần đau đớn, nhưng cảm giác căng chặt khó chịu vẫn chưa hề thuyên giảm

"A... a..."

Lưu Vũ đau đến toàn thân co quắp, cuộn tròn trong lòng Châu Kha Vũ mặc hắn đâm chọc, đến khi hai ngón tay dễ dàng ra vào thì đã mệt đến vô lực ngã xuống

"Tiểu Vũ..."

Châu Kha Vũ đau lòng đến không ngừng hôn lên mái tóc ướt đẫm mồ hôi, nhưng mà bên trong quá chặt, hắn chật vật lắm mới có thể chen vào hai ngón, nhìn xuống cự vật cương cứng của bản thân, còn chưa được nửa đoạn đường...

Lưu Vũ cũng biết hắn nhịn đến vất vả, việc này lại quá tốn sức, chi bằng đau dài không bằng đau ngắn, dứt khoát tiến vào đi thôi...

"Kha Vũ... Cho anh..."

"Anh muốn em."

Nói rồi cắn răng cầm lấy dương vật cứng rắn đang dựng đứng của người kia, không chần chừ nhắm thẳng vào huyệt khẩu đã hơi hé mở, một hơi đâm mạnh vào

"A..."

Cả hai đồng thời hô lớn, Châu Kha Vũ là vì quá sảng khoái, nhưng Lưu Vũ là vì đau đến hét lên

Côn thịt chỉ vào được phân nửa đã không thể động đậy, nhưng chỉ bấy nhiêu đã khiến Lưu Vũ đổ một thân mồ hôi lạnh, cả người cứ run lên bần bật, hô hấp cũng ngày một rối loạn

"A... hức... oa..."

"Có phải rất đau không?"

"Không mà..."

Lưu Vũ yếu ớt nâng mắt, thanh âm nhẹ tênh vang lên, kèm theo những tiếng rên rỉ cùng thở dốc đầy khiêu gợi

"Tiểu Vũ, chúng ta đổi tư thế được không? Tiến vào từ phía sau sẽ giúp anh bớt đau một chút."

"Không muốn!!"

Thấy Châu Kha Vũ đang muốn xoay người mình lại, Lưu Vũ đột nhiên thất thanh kêu lớn, kịch liệt lắc đầu phản đối

"Hức... anh muốn... nhìn em... nhìn mặt Kha Vũ..."

Gần như trong tích tắc, phân thân chôn chặt bên trong huyệt động lại to thêm một vòng, Châu Kha Vũ nén đau đẩy mạnh hông một cái, rốt cuộc cũng hoàn toàn tiến vào

"A... a..."

Địa phương mẫn cảm lần đầu tiên bị khai phá, mặc dù vẫn có khoái cảm nhưng đau đớn vẫn chiếm ưu thế rõ rệt. Nhìn Lưu Vũ đau đến không thốt nên lời, còn không ngừng rơi nước mắt, Châu Kha Vũ rốt cuộc vẫn không nỡ mà rút ra

"Đừng..."

Lưu Vũ đột nhiên bật khóc nức nở ôm chặt lấy hắn, liều mạng động đậy eo nhỏ, đem côn thịt thô to nuốt vào trong

"A... hức... cho anh... Kha Vũ..."

"Tiểu Vũ... anh chảy máu rồi..."

Châu Kha Vũ hốt hoảng muốn lui ra, lại không cẩn thận đỉnh mạnh vào trong khiến Lưu Vũ đau đến suýt cắn phải lưỡi, nhưng anh vẫn dịu dàng mà mỉm cười

"Không sao... anh rất vui..."

"Bởi vì anh đã thuộc về Kha Vũ..."

Biểu tình quá mức đau thương của anh khiến Châu Kha Vũ vô cùng khó chịu, cẩn thận dùng hai tay nâng lên gương mặt ướt đẫm nước mắt, chậm rãi hôn lên cánh môi đã bị chủ nhân cắn đến bật máu

"Đau không?"

"Không đau..."

"Nói dối..."

Châu Kha Vũ đau lòng ôm lấy cái người ngốc nghếch kia, cẩn thận chuyển động hông tìm kiếm nơi nhạy cảm nhất bên trong hòng giúp anh thoải mái

Lưu Vũ đột nhiên hét lên một tiếng thất thanh rồi gục xuống, thân thể run lên bần bật, phân thân phía trước cũng đã cương đến xung huyết

"Là đây sao?"

Châu Kha Vũ ra sức nhắm vào điểm vừa rồi mà đâm tới, Lưu Vũ oằn mình hứng chịu cơn khoái cảm chạy dọc sống lưng rồi đánh thẳng lên đại não, vô thức phát ra những thanh âm ngọt ngào mà dâm đãng

"A... a... chỗ đó... thích quá..."

"Ưm... Kha Vũ... anh ra..."

"Tiểu Vũ... em cũng muốn bắn..."

"Kha Vũ... Kha Vũ... cho anh... bắn cho anh..."

Đôi chân thon dài quấn chặt lấy vòng eo rắn rỏi không buông, Châu Kha Vũ gầm lên một tiếng rồi cũng bắn thật sâu vào trong huyệt động mê người kia

"Aaaaaa..."

Cảm giác bỏng rát bên trong khiến Lưu Vũ run rẩy không ngừng, phân thân giật mạnh một cái rồi cũng phóng thích, dịch thể màu trắng ngà bắn ra khắp ra giường cũng như thân thể cả hai, Lưu Vũ dùng chút sức lực còn lại nâng lên thân thể nặng trịch, khiến hai thân thể kề sát không còn kẽ hở

"Kha Vũ..."

Nói đoạn dịu ngoan dâng lên môi châu no đủ, mặc người đến cắn mút, thỏa mãn khép mắt

Châu Kha Vũ có thể nếm được vị mặn đắng của nước mắt, anh ấy đang khóc

"Xin lỗi... vì đã yêu em..."

Hắn có thể nghe thấy tiếng thì thầm rất nhỏ của người kia, khi Châu Kha Vũ còn chưa kịp hỏi rõ, Lưu Vũ đã mất đi ý thức mà ngất xỉu

Lần đầu tiên quá mức kịch liệt, anh ấy chịu không nổi cũng là đương nhiên...

Châu Kha Vũ ôm Lưu Vũ vào phòng tắm tẩy sạch cho anh, khoảnh khắc nhìn thấy dịch thể theo dòng nước chảy ra khỏi huyệt khẩu mang theo một vài tia máu chói mắt, hắn thật sự rất muốn đánh chết chính mình

Sau khi bôi thuốc cẩn thận, Châu Kha Vũ cẩn thận đắp chăn che kín thân thể trần trụi của người kia, nhẹ nhàng đặt lên trán anh một nụ hôn rồi mới rời khỏi

____________________

Écccccc em Dan hôm nay quá được, ôm ôm rồi còn hi5 chạm tay, nên mình up chương mới luôn nhá :)))) mong em từ giờ bớt rén, mãi iu ^^


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net