Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Năm thứ chín đời Kyuudaime, vương triều Vongola...

Bấy giờ, phủ doãn phủ Namimori là ngài Sawada Tsunayoshi, hay được gọi thân mật là ngài Tsuna, vốn nổi tiếng là một vị quan nhân hậu, thanh liêm, chính trực... Nhưng ngài lại có điểm yếu chết người là vô cùng... sợ thuộc hạ. Nói đi cũng phải nói lại, lý do của điểm yếu chuối củ trên là bởi vì thuộc hạ của ngài toàn hàng khủng cả. Đầu tiên phải nói đến là cánh tay phải của ngài - Ngự tiền tứ phẩm đới đao hộ vệ, được đích thân hoàng thượng ban cho danh hiệu "Hắc miêu" (ý nói ai gặp là tỏi), ngài Hibari Kyouya - nổi tiếng gần xa với câu nói "Ta sẽ cắn các ngươi đến chết." khi gặp bất cứ đám đông nào. Thế nhưng công đường lại là nơi thường xuyên tụ tập của một đống người, từ phủ doãn cho đến dân thường. Chính vì thế cho nên...

Tiếp theo không thể không nhắc tới cánh tay mặt của ngài, sư gia Mukuro tiên sinh, tên cúng cơm là Rokudou Mukuro. Dân chúng trong phủ sợ tiên sinh như sợ cọp (tất nhiên ngài Hibari còn cao hơn cọp nửa bậc) bởi lẽ mỗi lần ngài nổi hứng là cả cơ số người trong phủ được "ngồi sau nải chuối ngắm gà khỏa thân". Mức độ gian tà của vị sư gia này nức tiếng thiên hạ. Với điệu cười "Kufufufu" trứ danh, mỗi lần ngài cất tiếng cười, cả phủ Namimori chấn động...

Sức phá hoại kém hơn hai vị trên một bậc là bốn vị hộ vệ trung thành "tuyệt đối" (cái này còn phải xem xét) - Gokudera Hayato biệt danh "bom khói", Yamamoto Takeshi, Sasagawa Ryohei và Lambo. Nhóm hộ vệ này chuyên đi theo cặp, ngài Gokudera mặc dù rất ghét đi với ngài Yamamoto, nhưng đúng là "ghét của nào trời trao của đó", chả biết vô tình hay cố ý, Tsuna đại nhân luôn bắt hai vị đó đi cùng với nhau. Kết quả là lúc nào cũng có một góc phố hay góc chợ nào đó bị cháy xém hoặc vài cái lỗ xuất hiện trên đường. Hai vị còn lại, với tinh thần khó khăn nào cũng bỏ qua, cuộc vui nào cũng xông tới nên sàn boxing và cửa hàng kẹo nào sau khi các ngài đi qua cũng phải treo biển sập tiệm...

Chỉ qua vài câu giới thiệu căn bản, chúng ta đã phần nào hình dung được sự náo loạn của phủ Namimori cùng với sự bất lực của ngài Tsuna khi cai quản nơi này...

.

.

.

Ngẩng đầu lên ngó cái nóc của triều đình, ta có thể hiểu vì sao kinh đô của vương quốc lại trở nên hỗn loạn như vậy. Đương kim hoàng thượng là ngài Timoteo, một vị vua nhân ái, thương dân như con, hiếu thảo với thái hậu... Nhưng cũng vì lý do ngài là con hiền cháu thảo nên suốt ngày ngài quẩn quanh bên mẹ, để cả vương quốc cho ba "cụ chột", à nhầm, trụ cột chống đỡ. Điểm mặt từng người chúng ta có một dàn toàn sao. Đứng đầu là ngài thừa tướng Reborn với dàn bộ trưởng - quên, lục vị thượng thư: Colonello, Lal Mirch, Fon, Verde, Viper và Skull. Trong các buổi thượng triều, súng ống, dao dĩa đều được các ngài phóng ra nhiệt tình, khiến cho đại điện luôn trong tình trạng "công trường đang thi công, không phận sự miễn vào". Cũng chính vì lý do đó, Thánh thượng rất nhàn nhạ vì không ai dám tấu trình chi hết.

Về mảng quân sự phải nói đến sự góp sức của thái sư đương triều, ngài Byakuran. Trước đây, ngài được mệnh danh là Bạch Lan tướng quân, oai danh vang dội, "kẻ thù khiếp hãi, hoàng thượng sợ hơn". Dưới trướng của ngài là sáu vị phó tướng, có biệt danh là "sáu loại cỏ đưa ma". Tài quân sự của thái sư nổi một thì độ tà của ngài nức mười, đến nỗi mà Mukuro tiên sinh của phủ Namimori còn phải kiềng mặt.

Cái cột cuối cùng là Bát hiền vương Dino Cavallone, nức tiếng trong triều nhờ vẻ hào hoa "hút gái", nhưng điểm trừ lớn nhất của ngài là sự hậu đậu vô đối, trẻ lên ba cũng không sánh kịp. Ngoài ra, ngài còn là học trò cưng của thừa tướng và là sư huynh của Phủ doãn phủ Namimori. Nhưng không phải vì thế mà cả ngài Dino lẫn ngài Tsuna được ngài thừa tướng cưng chiều. Nói không có ngoa nhưng hai ngài còn sợ sư phụ của mình còn hơn sợ hoàng thượng nữa.

Haizzz...

.

.

.

Ngó lên rồi thì cũng phải nhìn xuống, triều đình như vậy thì cũng đừng trách dân gian xuất hiện một nhóm giang hồ bá đạo mà không ai có thể thu phục - Ngũ thử hồ Varia. Nhưng đã từ lâu, dân chúng quen gọi những kẻ này là Ngũ quỷ ven kinh kỳ. Cầm đầu băng nhóm chống phá cách mạng là Toàn Thiên thử Xanxus, với vết sẹo trứ danh trên mặt mà anh luôn ấm ức, đi thẩm mỹ viện liên tục mà không ăn thua, đến nỗi phải dùng tóc để che. Vết sẹo gắn liền với một câu chuyện dài mà không ai dám nhắc đến... Đứng ngay bên cạnh là một tên quái đản, con chuột trũi Triệt Địa thử, hay còn được gọi là "tỷ tỷ" Lussuria. Người dân kinh thành mỗi khi nghe đến tên người này đều bỏ chạy mất dép, trẻ con còn sợ đến nỗi không dám khóc huống chi là người lớn. Người thứ ba trong nhóm là Xuyên Sơn thử - Leviathan, gọi tắt là Levi, một kẻ bất tài, chả có điểm gì đáng nói, trừ việc cuồng đại ca Xanxus một cách quá đáng. Tuy chỉ đứng thứ tư trong Ngũ quỷ nhưng Phiên Giang thử Squalo, lại có tiếng nói nặng tựa ngàn cân, sau có mỗi Toàn Thiên thử, về cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Mỗi lần anh cất tiếng nói, dân chúng trong bán kính một cây số phải vô viện chữa tai. Anh luôn nhận được hoa hồng của các bác sĩ tai - mũi - họng với số tiền không nhỏ, đủ sức nuôi anh tới già mà chẳng cần phải suy nghĩ trong khi anh hoàn toàn không biết lý do tại sao lại có được những khoản kếch xù như vậy. Kẻ cuối cùng trong nhóm là hoàng tử tự phong, Cẩm Mao thử Belphegor-sama. Với thú vui tao nhã là chơi dao và chơi dây, hắn luôn khiến cả một vùng trở thành bánh cắt, không kể người, vật, cây cỏ... Nói tóm lại, ai đến gần Ngũ quỷ hay những nơi nhóm này xuất hiện, đều khó được bảo đảm mạng sống.

Lời khuyên chân thành, vương quốc Vongola không phải là nơi dành cho những kẻ yếu tim. Đặc biệt là thủ phủ Namimori, nơi được biết đến là nơi một đi không trở lại và được truyền tụng qua các câu ca dao:

"Nami đi dễ khó về
Khi đi trai tráng, khi về hồn ma
Nami đất dữ thấy ghê
Ai đi đến đấy, thời không đường về..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net