Chap 36:Liệu...Thằng Đó Có Ghét Bỏ Tôi Không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cạch....!

-Bảo Bình!? Sao em lại.....-chị Song Tử sửng sốt khi nhìn thấy em gái mình thành ra thế này. Người mặc đúng một chiếc áo sơ mi cho nam...tóc tai bù xù và mắt thì đỏ hoe như mới khóc vậy-Em nói đi,cái thằng Song Ngư đó đã làm gì!?

-Em...em...!-tôi ấp úng,không biết nói sao. Giả Dối hay Sự Thật?

-Cái thằng này,không biết trời cao đất dày mà!-chị Song Tử nổi điên lên,kéo tay tôi,tính qua nhà thằng đó để xử lí chuyện.

-Đừng...!-tôi nắm chặt lấy áo chị Song Tử,ý muốn không muốn đi,mặt tối sầm lại cùng với những hạt nước mắt long lanh sáng chói:v

Tác Giả: tả mà cảm thấy ớn lạnh luôn đó trời ạ!

-Bảo Bình,rất cuộc là có chuyện gì?

=============================

Cốc..cốc!

-Bảo Bình Ơi Là Bảo Bình! Có Chuyện Gì Thì Mau Nói Đi Chứ! Đừng Có Trốn Tránh Mãi Như Thế!!!-tiếng vọng giận dữ của chị thốt lên,to đến nỗi ông hàng xóm cũng phải giệt mình. Chị Song Tử an ủi tôi,bắt tôi nói ra sự thật đến mấy thì...cũng chẳng có tác dụng đâu!

Ting...ting...!

Bạn có một tin nhắn từ Lan Anh!

Nhỏ Lan Anh này,không biết có việc gì đây! Muốn nhỏ đó an ủi ghê cơ nhưng mà nghe đâu là mấy bữa nay sang Nhật chơi rồi. Nhỏ đó nghiện Anime nên tất nhiên phải là Nhật rồi chứ cũng chẳng còn nước nào hợp lý với nhỏ đó nữa. Haiz...từ ngày đi đến giờ cách đây cũng hơn 3 ngày rồi chứ nhiêu!

"Bảo Bình! Bảo Bình! Nghe gì chưa!?"-Dòng tin nhắn đó là của nhỏ Lan Anh,chưa kể thì làm sao tôi biết đây?

"Sao,lại có chuyện gì?"-dòng tin nhắn này là của tôi.

"Nghe nói...."-không cần nhìn mặt cũng biết nhỏ Lan Anh này đang khó nói hoặc cố nói làm sao cho tôi bình tính đây mà.

"Nói coi! Tôi không rảnh để tám chuyện với bà đâu,Lan Anh ạ!"-tôi đang tức giận mà thấy mấy cái tin nhắn này của nhỏ Lan Anh thì càng tức hơn chứ có cái tác dụng quái gì đâu!?

"À,không có gì...!"-Lan Anh à,vải thưa không che nổi mắt thánh đâu. Chơi từ đó đến giờ chắc chắn là tôi biết có chuyện gì khẩn cấp lắm đây. Lan Anh,bà đang tính giấu cái gì vậy chứ?!

"Lan Anh,bà nghĩ là bà có thể che mắt được tôi sao? Bà nghĩ là bà dễ dàng lừa tôi sao? Nói! Rất cuộc là có chuyện gì đi!!!"-tôi tức giận,nhỏ Lan Anh này! Đó đến giờ có bao giờ lừa mình đâu,bây giờ lại...

Nhỏ Đó Off...

Off Đấy!

Thông Minh Lắm Lan Anh Ạ!

À mà quên,tôi tính chặn facebook cha Song Ngư kia mà. Thế là tôi nhanh chóng nhấn vào chữ Chặn kế bên cái tên Hoàng Song Ngư! Xoá luon cả những dòng tin nhắn cũ hiện trên Facebook của mình.

Lưu Ý: họ của Song Ngư là Hoàng,họ của Bảo Bình là Phương nhé.

Chặn_là thứ mà tôi yêu thích nhất,chữ chặn đó có thể làm cho mấy đứa trẻ trâu không thể nào vào Facebook của mình nữa,chỉ cần nhấn một chữ chặn thôi mà cả đám không thể vào facebook tôi rồi...! Nhưng bây giờ...tại sao tôi lại chặn người mà mình đơn phương từ nhỏ đến giờ?

Sao Lại Xoá Những Dòng Tin Nhắn Đó Nhỉ?

Sao Lại Ghét Bỏ Người Mình Đơn Phương?

Chỉ Vì Một Suy Nghĩ Tào Lao?

Này! Tác Giả À,Giải Thích Đi Chứ!

Tác giả: tại vì chị Ngu,nhiêu đó đủ cho câu hỏi của chị chưa hả chị Bảo?'-'

Haiz...dù cố vẫn không,dù có ghét cũng chẳng thành. Sự Thật Là Thế! Hãy Chấp Nhận Nó Đi!

Ấy mà sao thằng đó lại...kì lạ đến vậy nhỉ? Có chuyện gì đó chăng? Bất hạnh hay hạnh phúc? Hừm...Song Ngư! Ông Bí Ẩn Quá Đó!

Dù ghét vẫn không thành,nên tôi vẫn quyết định là vào cài đặt trên Facebook để Bỏ Chặn thằng Song Ngư. Nói thiệt nhé,dù có như thế nào,tôi vẫn không thể ghét bỏ thằng đó được.

Nhưng...

Thằng Đó Có Ghét Bỏ Tôi Không...?

Hết Chap 36
Tác Giả:như tui đã nói với mọi người ở dòng giới thiệu,tôi không biết viết ngược nên tui đã lựa chọn một kết cuộc rất là hạnh phúc đó chính là Bad Ending=))) giỡn thôi,làm gì căng thế?'-' chỉ là giỡn thôi mà!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net