Hai mươi mốt
Park Chaeyoung thường ngày đều đem bữa trưa đến cho Lalisa sau đó cùng ở lại công ty với anh . Người trong công ty biết cô ngày càng nhiều . Lâu lâu cô còn ngồi nói chuyện với họ. Cũng như mọi ngày , Chaeyoung đang ngồi ăn cơm trưa cùng với anh.
"Xin lỗi vì đã quấy rầy hai người đang dùng cơm , đây là những thứ mà ngài cần." - Thư kí Vương bước vào cung kính nói , cô đặt một chiếc hộp nhung hình chữ nhật lên bàn.
"Được rồi , ra ngoài đi." - Lisa lạnh nhạt nói . Sau đó đưa chiếc hộp cho cô. Chaeyoung buông đũa xuống , tò mò hỏi "Là gì vậy ?"
"Mở ra đi."
Chaeyoung mở chiếc hộp ra . Bên trong là một sợi dây chuyền bạch kim lấp lánh , mặt giây chuyền đính viên đá Shophire xanh được gọt giũa thành hình mặt trăng cùng chiếc nhẫn bạch kim , cũng được đính đá shophire. Chaeyoung say mê nhìn , thật là món trang sức quý báu , chắc hẳn nó cũng không ít tiền.
"Để anh đeo cho em." - Lisa mỉm cười ,anh đưa tay lấy sợi dậy chuyền ra nói.
"Ưm..không được đâu." - Cô vội nói. Lisa nhíu mày nhìn cô "Tại sao ?"
"Sao anh lại tặng cho em món quà đắt tiền như vậy ?"
"Vì em là vợ anh !" - Anh tỉnh bơ trả lời , cô vì câu nói của anh mà hai bên má ửng hồng . Lisa bật cười , nhéo nhẹ má cô , không hiểu sao mỗi lần thấy mặt cô đỏ lên lại rất muốn nhéo một cái."Quà anh tặng không được từ chối." Anh đưa tay đeo cho cô , sợi dây bạch bạch kim nằm gọn trên cổ cô , thật đẹp.
"Còn nữa chiếc lắc này em phải luôn mang theo . Mất hai thứ kia được nhưng tuyệt đối không được mất thứ này , biết chưa." Chaeyoung khó hiểu nhìn anh , chiếc lắc này làm bằng bạch kim. Xung quanh gắn ngôi sao , và những cái chuông bé nhỏ rất hợp với sợi dây chuyền cùng chiếc nhẫn."Cảm ơn anh !"
Được rồi , ăn cơm tiếp đi." - Anh mỉm cười , gắp thức ăn cho cô.
Vẫn như mọi khi , ăn xong thì cô lại cùng anh , cô ngồi trên sofa mân mê chiếc lắc...cho đến khi anh cùng trở về nhà...
----------
Một buổi chiều ngày giữa đông , khi mọi vật bao quanh một màu trắng . Tuyết rơi khắp sân , Chaeyoung ở trong phòng thử quần áo. Cô lựa qua lựa lại rất nhiều.
"Phu nhân , cô thử bộ đầm này đi." - Người giúp việc đưa cho cô bộ đầm hai dây mảng to , bên trên là áo màu trắng , từ phần thắt eo là váy xòe màu đen . Chaeyoung cầm lấy mặc thử "Hi...bộ này được đó . Cảm ơn chị."- Cô cười tươi nói .
"A...không có chi ạ." - Người giúp việc bối rối trả lời. Thật không ngờ phu nhân lại thân thiện như vậy.
Ít phút sau , Chaeyoung bước ra , mái tóc dài uốn cong buông thả bên vai , cặp mắt đen láy to tròn. Đôi môi đỏ mọng xinh xắn , hai bên má ửng đỏ . Xương vai xinh đẹp lộ ra , trên cái cổ trắng nõn là sợi dây Shophire lấp lánh . Bộ đầm công chúa xinh đẹp , để lộ đôi chân thon dài cùng đôi cao gót màu trắng. Nhìn cô hệt như búp bê thiên sứ. Lisa đang ngồi trên sofa dưới sảnh chờ cô , phát hiện ra cô đang từ từ đi xuống , anh đứng lên , đưa tay ra đón cô . Anh mặc bộ Âu phục màu đen lịch lãm , mái tóc hạt dẻ được chải chuốt gọn gàng . Đôi lông mày rậm , cặp mắt màu hổ phách sắc bén hút hồn , cái mũi cao , cùng đôi môi mỏng khiêu gợi , chỉ khi nhìn thấy cô , đôi môi ấy lại nhốch lên tạo thành một đường cong hoàn mĩ .Chaeyoung vì vẻ đẹp ấy mà bị hút hồn , đứng ngây người. Hằng ngày cô luôn thấy anh chỉnh tề và phong độ như vậy , nhưng không hiểu vì sao hôm nay lại đặc biệt mê người đến vậy . Lisa nhìn dáng vẻ của cô , anh liền bật cười , để lộ hàm răng trắng đều "Đi nào , bà xã."
Vì hai tiếng "bà xã" của anh mà khiến cho khuôn mặt cô đỏ ửng , không biết phải làm sao. Lisa kéo cô lại rù rì nói "Da mặt em thật mỏng.
"Hứ..." - Cô bặm môi trừng mắt nhìn anh. Lững thững đi theo. Anh cầm chiếc áo khoác lông cừu khoác cho cô , sau đó lên xe ra khỏi cổng.
"Lice , anh lại mới mua xe sao ?" - Chaeyoung thắc mắc hỏi , chiếc xe này cô chưa thấy bao giờ.
"Không phải , anh mua lâu rồi , bây giờ mới lấy ra đi."- Lisa vừa lái xe vừa trả lời.
"Hửm...anh...rốt cuộc cuộc có bao nhiêu xe vậy ?"
"Không biết , anh cũng không nhớ." - Anh nhếch miệng cười , đưa mắt nhìn cô.
"Hả !? Anh có sở thích sưu tầm xe quý hiếm sao ?"
"Haha...chắc vậy."
Chaeyoung nhíu mày khó hiểu nhìn anh . Chiếc siêu xe vi vu trong gió sau đó dừng ở nhà hàng "Noble(Quý phái)" - Đây là nhà hàng của nhà họ Kim. Do Kim Quốc , ông nội của Kim Jisoo nắm giữ.
Từ trong xe bước ra là một người đàn ông ngũ quan tinh tế , dáng vẻ cao ngạo và phi thường , cùng cô gái kiều nhỏ hệt như thiên sứ bước ra theo sau. Mọi ánh mắt đều dừng lại trên người của Park Chaeyoung và Lalisa Manoban , thật đẹp đôi.
Chaeyoung khoác tay anh đi vào trong , cánh cửa ghỗ cao to mở ra , mọi người trong nhà hàng đều hướng mắt về phía cánh cửa . Đó chẳng phải là chủ tịch tập đoàn Ban Thị sao ? Còn cô gái xinh đẹp kế bên là ai vậy ???
"Lisa , Chaeyoung đến rồi sao ? Mọi người đang chờ đấy." - Kim Jisoo từ xa đi đến . "Chà...hôm nay em còn lộng lẫy hơn mọi ngày đó. Chaeyoung." - Kim Jisoo cười tươi nhìn cô.
"Cảm ơn anh ! " - Chaeyoung híp mắt nói.
"Lisa , lên phát biểu kìa." - Jungkook cùng Lương Trịnh Thâm đi tới.
"Được , canh chừng Chaeyoung dùm tôi." - Lisa lạnh nhạt nói.
"Không cần...tại sao lại canh chừng em ?"
"Nghe lời anh , đừng đi lung tung." - Anh dịu dàng xoa đầu cô .
"Vâng..." - Cô khó hiểu nhìn anh . Cuối cùng cũng phải vâng lời . Lisa bước lên bục , để cô lại Jungkook , Jisoo và Lương Trịnh Thâm .Chaeyoung bắt đầu tìm kiếm món ngon để thưởng thức , vì vốn dĩ cô đến đây để ăn mà... Cô vừa ăn vừa nghe Lisa phát biểu.
" Xin chào , tôi là Lalisa Manoban , chủ tịch tập đoàn Ban Thị , đây là tiệc mừng 10 năm thành lập tập đoàn này . Cảm ơn mọi người đã đến đây."
Tiếng pháo tay tràn ngập , cô ở đằng xa nhìn anh , hôm nay anh còn oai hơn mọi khi nữa . Ánh mắt của cô vô tình chạm với đôi mắt của anh , có chút bối rối , hai gò má cô ửng hồng.
"Còn một việc nữa , đây...là vợ tôi." - Lisa đưa tay về phía của cô , Chaeyoung đang cầm chiếc bánh chocolate liền giật mình , xém chút nữa là rơi xuống đất. Jungkook đặt tay cô khoác lên tay anh , từ từ tiến tới chỗ Lisa . Chaeyoung sợ hãi nói nhỏ "Anh...làm gì vậy ?"
"Đưa em cho cậu ta." - Jungkook cười tươi nói . Anh đẩy cô lên phía trước , bàn tay nhỏ bé nắm lấy tay của Lisa có chút ngượng ngùng. "Cô ấy tên Park Chaeyoung." - Thanh âm trầm thấp vang lên . Mọi người trong đây đều kinh ngạc , thật không ngờ anh đã có vợ , họ không biết đám cưới của hai người diễn ra khi nào , chỉ số ít người trong đây là không kinh ngạc vì họ đã biết trước . Chaeyoung cúi đầu chào , cô cố gắng tươi tắn nói "Tôi là Chaeyoung...xin chào mọi người."
Tiếng vô tay cùng tiếng cười lại vang lên . Anh ôm ngang eo cô bước xuống bục . "Sao vậy ?"
"Anh đó...làm em muốn đứng tim." - Chaeyoung cảm thán nói , bây giờ tim cô còn đập rất mạnh.
"Hah...chỉ là do em nhìn anh nên anh mới nhớ tới mục đích lần này thôi." - Lisa bật cười . Từ Tử Hàn chu môi bất mãn , cái miệng bé xinh không ngừng lầm bầm"Sau này không nhìn anh nữa ... Sẽ không bao giờ nhìn."
"Em cứ thử đi , em mà không nhìn anh , thì anh cũng không nhìn em . Anh đi nnhìn người con gái khác." - Lisa vờ mặt lạnh chọc ghẹo cô. Chaeyoung bặm môi ngước mắt nhìn anh "Không được , Anh không được nhìn cô gái khác . Không được . Biết chưa ?"
Đôi mắt màu hổ phách say đắm nhìn cô , thì ra cô cũng biết ghen , lần đầu tiên anh thấy cô ra lệnh cho anh đấy . Quả thật to gan..."Được." - Anh mỉm cười trả lời.
"Lice...anh nói đi . Tai anh thính lắm sao . Mỗi lần em lầm bầm anh đều nghe rất rõ là sao ?" - Cô thắc mắc hỏi. Thật kì lạ nha . Mỗi lần cô nói nhỏ hay lầm bầm , dù là rất nhỏ anh cũng đoán được . Anh đưa mắt nhìn cô , vẻ mặt thích thú trả lời "Anh có thể đọc khẩu hình !"
"Sao ?" - Cô trố mắt nhìn anh.
"Hừm...ngoan ngoãn đừng đi lung tung. " - Anh đưa tay vuốt má cô , cưng chiều nói.
"Ban tổng , xin chào !" - Một vị khách trung niên cầm ly Whisky bước đến.
"Chào !" - Lisa chào lại ngắn gọn . Chaeyoung thấy anh đang tiếp khách liền đi qua bên kia . Từ cánh cửa xuất hiện một người phụ nữ mặc đầm đỏ tiến vào . Cô gái ấy thân hình rất hấp dẫn , cổ áo rẽ sâu để lộ đường cong lả lướt . Đôi lông mày thanh tú , cặp mắt sắc bén , cái mũi cao . Đôi môi được đánh son đỏ . Nhìn cô gái ấy vừa khiêu gợi vừa rất cao ngạo , cô ấy chính là con gái của giám đốc công ty Giản thị - Giản Tiểu Mạn, Chaeyoung cũng chẳng để ý , chỉ cắm cúi ăn.
"Phu nhân." - Chợt một tiếng gọi phát ra từ phía sau của cô . Chaeyoung quay đầu lại . Khi phát hiện ra cô gái ấy liền nở nụ cười thân thiện "Chào chị , thư kí Tĩnh."
"Hôm nay cô thật sự rất đẹp." - Thư kí Tĩnh vui vẻ nói.
"Hi..cảm ơn . Chị cũng vậy . Hôm nay nhìn ch thật khác ngày thường . Rất xinh đẹp."
"Phu nhân quá khen. Phải rồi , đây là bánh mà chủ tịch nhờ tôi đưa cho cô."
"Vậy sao . Cảm ơn chị."
"Thư ký Tĩnh." - Một tiếng nói phát ra cách đó không xa , Tĩnh Nhược cúi đầu chào cô "Xin phép tôi đi trước." Chaeyoung cũng cúi đầu chào . Sau đó quay sang thưởng thức cái bánh Kiwi thơm ngon . Tuy rằng anh đang bận nhưng vẫn quan tâm đến cô , điều này làm cô rất hạnh phúc.
*Bốp.
"Á..." - Một tiếng kêu phát ra.
"Đau quá..." - Chaeyoung ôm đầu nói. Vừa nãy đột nhiên có người đập vào đầu cô , khiến cho miếng bánh chư kịp bỏ vào miệng đã rơi xuống sàn.
"Nè , sao cô lại đứng trơ trơ ở đó hả." - Giọng nói đanh đá phát ra . "Là do cô đi mà không nhìn đường mà." - Chaeyoung tức tối nói.Rõ ràng là cô gái này có lỗi trước vậy mà còn hét toáng lên.
"Gì hả ? Cô..." - Giản Tiểu Mạn vốn định sẽ chửi Chaeyoung nhưng cặp mắt liếc thấy sợi dây chuyền trên cổ cô cùng chiếc nhẫn liền ngưng lại , tức giận nói "Sợi dây chuyền này...cô lấy ở đâu ?"
"Ở đâu sao ? Lice tặng tôi ". Chaeyoung nhíu mày trả lời.
"Sao ? " - Sợi dây chuyền do cô thiết kế , chết tiệt , Lalisa , anh kêu tôi làm nhanh để rồi tặng không cho người khác."Đưa trả lại cho tôi."
"Sợi dây chuyền này là của tôi mà.
"Của cô ? huh...Tôi nói cho cô biết , sợi dây chuyền cùng chiếc nhẫn này là do tôi thiết kế , chưa kịp tung ra thị trường , Lalisa bắt tôi phải hoàn thành nó trong vòng hai ngày , vậy mà lại đem tặng không cho cô ! Mau trả lại cho tôi."- Giản Tiểu Mạn hừ lạnh . Cô ta rít từng tiếng. Chaeyoung nhìn cô ta không khỏi kinh ngạc
"Là do cô hợp tác với anh ấy , thì anh ấy có quyền nói cô làm mẫu thử chứ !"
"Im đi , mau đưa sợi dây chuyền đây." - Giản Tiểu Mạn hét lên . Mọi người trong nhà hàng vì tiếng hét mà quay sang nhìn . Jeon Jungkook , Kim Jisoo, Lương Trịnh Thâm và Lalisa cũng kinh ngạc quay sang phía tiếng hét phát ra , chỉ thấy cô đang bị bắt nạt . Lisa vội chạy lại. Giản Tiểu Mạn vốn định đưa tay giật sợi dây chuyền , nhưng rất nhanh , một bàn tay rắn chắc kéo Chaeyoung lùi lại . "Chậc...là con gái sao lại hung dữ như vậy ?"
Chaeyoung quay đầu lại nhìn. Cô vô cùng kinh ngạc khi thấy người con trai ấy , cô lắp bắp nói "Park...Park Chính..."
Park Chính cúi xuống nhìn cô , vui vẻ nói "Đã lâu không gặp !" . Anh là anh trai của Chaeyoung , tuy không cùng huyết thống nhưng từ nhỏ hai người đã xem nhau như anh em ruột. Mười mấy năm nay anh sống bên A . Ngay cả tin tức cũng không có , vậy mà bây giờ anh lại ở đây . Anh...đã biết hết mọi chuyện . Park Chaeyoung lo lắng nhìn Park Chính . Cô đang sợ...vô cùng sợ chính cô sẽ nhận những lời oán trách , mỉa mai của Park Chính...
. • Park Chính : 26tuổi Con của Park gia , từ nhỏ đã ngang bướng cao ngạo ,và hay bốc đồng với Park Mason nên khi lên 12 đã sang A du học và từ đó sinh sống ở bên A . Là tổng giám đốc công ty tài chính CNA. Một người rất mạo hiểm ...
🪐
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net