..38..

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vài ngày sau đó, khi mọi thử lại bình yên như thường lệ. Buổi sáng ngày cuối xuân, ánh nắng ấm áp len lỏi qua tấm màn cửa sổ, chiếu vào phòng ngủ của đôi vợ chồng trẻ. Rosé tỉnh dậy, vươn vai một cái rồi bước xuống, cô nhìn bên cạnh không thấy cậu chắc là cậu đã đi làm rồi. Cô mặc bộ đồng phục trường MBY . Chải tóc gọn gàng rồi bước xuống dưới. Thấy cậu ngồi xem tin tức trên sofa, Rosé vội chạy lại.

"Byul . Chào buổi sáng"

Moonbyul bỏ tách cà phê xuống. Ngoắc ngoắc.

"Lại đây."

"Hửm ?"

Yongsun khó hiểu bước lại, cậu đưa tay kéo cô ngồi xuống bên cạnh, một tay đưa lên giữ chặt đầu cô, cậu dịu dàng hôn lên cánh môi anh đào của yongsun.

"Chào buổi sáng."

Lời ngon ngọt biến mất trên khóe môi. Khuôn mặt nhỏ bé của yongsun chợt đỏ ửng. Dạo này cậu rất thích hôn cô, mỗi lần gặp cậu là cô lại bị cậu hôn đến mức tim như muốn nhảy vọt ra ngoài. Thấy cô ngồi thẫn thờ, moonbyul nhéo mạnh bên má trắng nộn của Yongsun.

"Á...a...byul làm cái gì vậy! Đau lắm đó!" - yongsun đưa tay xoa xoa, ai oán nói.

"Bị byul hôn đến nỗi mơ màng luôn sao?" - moonbyul cười trêu chọc.

"Không...không có. Byul đừng có mà ảo tưởng."

"Vậy sao ?" - Cậu cười tà, tiến đến gần cô, yongsun vội lùi lại.

"Moonbyul muốn làm gì? Em..em phải đi học đó."

"Không cần đi học cũng được."

"Byul ...không được làm càn..."

Cô đưa tay đẩy cậu ra, khuôn mặt đỏ bừng. 

"Sáng sớm hôm nay công ty Bae Thị do Bae Jin Young đứng đầu đã tuyên bố phá sản. Theo như lời ông nói: Thì ông đã bị hãm hại, có người đứng đằng sau bày trò. Nhưng nguồn tin được biết thì do ông làm ăn bị thua lỗ, cổ phiếu giảm nhanh chóng, các cổ đông đầu tư vào tập đoàn Bae Thị đồng loạt rút ra, và đặc biệt Bae Jin young còn đã trốn thuế nhiều năm, kinh doanh bất động sản phi pháp .. Hiện tại Bae Jin young đã bị cảnh sát bắt giữ, niêm phong tài sản, vợ và con gái tên là Bae ..."

*Bíp... - moonbyul tắt ti vi, kéo cô đứng dậy "Không cần phải xem, đi ăn sáng."

"Vâng!"

Sau khi dùng bữa sáng xong, moonbyul đưa yongsun đến trường. Hôm nay cậu đặc biệt chuẩn bị bữa trưa cho cô đựng trong hộp cơm bằng nhựa cao cấp hình trái dâu dài. Yongsun tươi tắn đi vào lớp. Cơm của cậu làm chắc chắn sẽ rất ngon...

*Cạch.... Mở cửa bước vào.

Yongsun liền thấy bằng hữu mới làm quen vẫy tay lại, cô híp mắt tươi cười bước tới.

"Junghwa, Soo Ah ! Xin chào."

"Hi...chào buổi sáng." - Junghwa tươi tắn, mở miệng chào.

"Chào cậu." - Soo Ah cũng vui vẻ nói.

Cô ngồi xuống chỗ, lấy sách vở để gọn trong hộc bàn.

"Nè nè, cậu biết gì chưa? Tập đoàn của Bae Suzy vừa mới phá sản rồi đó." -Junghwa chợt lên tiếng.

"Phá sản sao?"

"Ừ! Là tập đoàn Bae Thị,Suzy và umma cô ta đã bỏ trốn rồi."

Junghwa say sưa nói, yongsun có chút bất ngờ thì ra công ty lúc sáng cô xem ti vi là của Bae Suzy , nghe nói đó là một tập đoàn cũng khá lớn vậy mà chỉ phá sản trong vòng 1 đêm... Nghĩ đến đó, cô chợt nhớ tới công ty của moonbyul , cũng là một tập đoàn lớn mạnh, cô lo sợ có khi nào sẽ giống như tập đoàn Bae Thị. Đang mơ màng suy nghĩ chợt có tiếng nói trầm bổng vang lên.

"Yongsun..."

Cô ngước mắt nhìn, là Zico ?

"Có...chuyện gì sao?"

"Người hôm trước là ai vậy ?" - Zico lạnh giọng hỏi.

"Đó là chồng chưa cưới của tôi."

Hắn nghe câu trả lời của cô, khuôn mặt tối sầm lại. Cách trả lời rất dứt khoát.

"Hình như em chỉ mới 20 tuổi. Còn cậu ta hình như đã hơn 25."

"Phải, nhưng...đó không phải là vấn đề."

"Chỉ là chồng chưa cưới thì không sao. Yongsun, chiều hôm nay tôi sẽ tuyên bố với cậu ta. Tôi...sẽ cướp em."

Hắn thản nhiên nói, khuôn mặt vô cùng nghiêm túc không một chút bỡn cợt. Cả lớp ai cũng đăm đăm nhìn cô, sự ngạc nhiên nhất chính là cô chỉ mới 20 tuổi. Yongsun cắn chặt môi dưới, không phải hồ sơ lai lịch của cô đã bị cậu phong tỏa rồi sao. Với lại nếu để moonbyul biết được, cô sẽ không thể đi học nữa. Yongsun đứng dậy cương quyết nói.

"Tôi không thích anh, mãi mãi sẽ không thích anh."

Zico tối sầm mặt lại nhưng vẫn giữ dáng vẻ bình tĩnh, đưa tay nghịch cọng tóc mượt mà của cô.

"Rồi em sẽ thích tôi. Từ trước đến giờ chưa ai dám nói không với tôi. Kể cả em cũng không được."

Yongsun giương mắt nhìn đầy tức tối. Tại sao hắn có thể ngang ngược như thế???

"Yongsun..."

Junghwa chợt lên tiếng, cô quay đầu nhìn, rồi thở dài ngồi xuống. Junghwa lại nói tiếp.

"Cậu 20 tuổi thật sao?"

"Ừ, xin lỗi vì đã giấu cậu, đáng lẽ mình phải gọi cậu là unnie mới đúng." - yongsun áy náy nói.

"Không sao, mà phải công nhận, cậu học giỏi thật đó. Chỉ mới 20 tuổi mà đã học đại học năm 4 rồi. Chúng ta cứ xưng hô như trước được rồi." 

"Ừ." - yongsun khẽ cười.

Nhưng vấn đề bây giờ là không để cậu biết được, nếu không công cô bỏ ra năn nỉ cậu cho cô đi học tan tành thì sao ?? Thật là bực quá đi. Yongsun trong lòng không ngừng ai oán....Tiết học kéo dài hơn 1 tiếng rưỡi, yongsun ngồi học mà trong lòng không yên. Cô lo rằng chiều nay sẽ lại có chuyện. Mấy ngày nay, cậu đã đổi tính rất dễ giận, cô không biết là do cậu cố tình muốn bắt nạt cô hay là trở nên khó tính. Thấy tâm trạng cô không tốt Junghwa ngồi bên cạnh, khẽ lên tiếng.

"Yongsun, cậu sao vậy?"

"Ưm...mình đang lo...chiều nay..."

Yongsun ngập ngừng, cô không biết phải nói sao cho junghwa hiểu. Moonbyu6 đã dặn cô là không nên kể quá nhiều chuyện của cô cho người khác biết....

"Cậu lo rằng chiều nay sẽ có chuyện?"

"Ừ..."

"Haizzz Woo Zico là một người rất ngông cuồng, chỉ sợ anh ta sẽ làm loạn. Mà vị hôn phu của cậu thế lực có lớn lắm không? "

"Vị hôn phu mình là chủ....."

Yongsun chợt khựng lại, nếu để cho Junghwa biết thân thế của cô, chỉ sợ cô ấy sẽ tránh xa cô. Cậu cũng không muốn nhiều người biết bởi vì sợ cô sẽ gặp nguy hiểm, yongsun cũng muốn có người bạn thật sự nên cũng đành phải giấu kín, cô lại cất tiếng nói tiếp. 

"Hôn phu mình là chủ của một tiệm buôn bán phụ tùng xe hơi."

"Phụ tùng xe hơi? Nhưng mình thấy hôn phu cậu đi chiếc siêu xe hàng hiếm đón cậu mà."

"Thật ra, đó là chiếc xe của người khác. Chỉ là đang đưa cho hôn phu mình bảo quản thôi."

Tim cô đập thình thịch, đây là lần đầu cô nói dối người khác, tim như muốn rớt ra ngoài.

"Thì ra là vậy... Vậy thì không ổn rồi, chỉ sợ Woo Zico sẽ làm khó chồng của cậu thôi! Nhưng mà công nhận một điều rằng chồng cậu rất ngầu và phong độ nhe, hai người thật đẹp đôi"

Junghwa cảm thán. Biết bao cô gái muốn Woo Zico để ý, vậy mà yongsun lại từ chối. Đủ biết cô rất yêu vị hôn phu kia. Nhưng mà...nếu như vậy cuộc sống cô và chồng cô sau này sẽ gặp khó khăn thôi...

"Cảm ơn cậu. Chắc là không sao đâu !?"

Yongsun thở dài, cô chỉ cầu mong hôm nay moonbyul có việc đột xuất không thế đi đón cô được, thay vào đó sẽ nhờ Mark đi đón. Vậy thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn....

______tbc__=______ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net