Rác rưởi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 19

Ánh náng mặt trời đã bắt đầu tỏa sáng. Cô đang ngồi đối diện với chiếc máy tính, tay cô gõ liên tục với chiếc bàn phím trước mặt, xung quanh cô toàn là những tờ giấy quan trọng mà cô cần phải làm xong trong ngày hôm nay, hôm nay cô có rất nhiều việc phải làm , thứ nhất là công ty PT, thứ hai là mấy cái giấy tờ cần phải xử lý trong ngày hôm nay và thứ ba là xử lý tên đàn ông dám đụng vào người cô sáng nay. Ngay bây giờ cô cần hack vào công ty PT để tìm hiểu một chút thông tin về công ty PT đó. Cô thì đang chăm chú tìm hiểu về công ty PT còn anh thì đọc những giấy tờ trên bàn và ký giấy tờ

~~Knock knock knock~~ một tiếng gõ cửa làm cho hai người họ mất tập trung và phá vỡ bầu không khí im lặng trong phòng.
"vào đi" anh lạnh lùng nói
"chủ tịch đây là hợp đồng của công ty RD công ty RD muốn hợp tác với chúng ta" cô thư ký ăn mặc hở hang và người nồng nặc mùi dầu thơm lại tới một lần nữa, công ty to như thế này mà ăn mặc kiểu đó chắc chắn là bị đuổi việc.
"ừm để đó chút đã tôi coi sau" Quang Kiệt trả lời

'công ty RD, không phải là bang Red Dragon chứ, họ đã đi nhanh tới mức này sao' cô liền cầm cái điện thoại lên rồi gọi cho Lục Anh và Hồng Mai, nhưng lại bị cắt đứt bởi người thư ký ăn mặc hở hang đó, cô thư ký lấy điện thoại của cô rồi nói "không gọi điện trong giờ làm việc!" cô thư ký nói với cái giọng ra lệnh.
"Cô giám ra lệnh với tôi" 'ra lệnh' hai từ mà cô ghét nhất trên thế gian này
"ừm thì sao, Thư Ký Linh Nhi, cô tới đây để làm chứ đừng tới đây để đánh cắp thông tin rồi giao dịch qua công ty khác"
"cô không biết thì đừng nói, nếu nói tôi là kẻ đánh cắp thông tin thì đưa mấy giấy tờ này cho tôi để làm gì" Thiên Kim trả lời với cơn giận trong người.
"mấy giấy tờ đó chỉ là rác rưởi mà thôi"
"vậy thì cô cũng là một tờ giấy rác rưởi rưởi" một câu này từ cô có vẻ làm cho cô thư ký đó tức giận đến điên cả máu.

"slap" một tiếng vang lên làm cho cô phải giật mình, 'người này giám tát cô sao'. Nghe thấy tiếng slap anh liền ngẩn đầu lên nhìn, vì quá chăm chú với những giấy tờ trên bàn mà không nghe họ đang cãi nhau, anh thấy vậy liền đi nhanh tới chỗ cô coi cô có bị sao không rồi anh lại nhìn cô thư ký đó trước mặt.
"có chuyện gì vậy!?" anh lạnh lùng nói, đôi mắt liếc cô thư ký trước mặt
"dạ thưa giám đốc cô Linh Nhi không lo làm việc mà lo nói chuyện điện thoại, khi tôi nói không gọi điện trong giờ làm việc, cô ấy liền cãi lại tôi ạ" cô thư ký cuối đầu nói
"cô ấy là vợ sắp cưới của tôi, cô ấy có thể làm gì cô ấy muốn" Quang Kiệt nói

"Vợ Sắp Cưới!!" Thiên Kim và cô thư ký bên cạnh cô la lên như mới biết chuyện, rồi hai người nhìn nhau vì đã nói cùng một lúc
"giám đốc là chồng sắp cưới của cô, sao cô lại la lên như mới biết vậy?" cô thư ký khó hiểu nhìn cô hỏi
"tôi... Tôi" cô nhìn cô thư ký rồi lại nhìn qua anh hỏi "hồi nào mà em chấp nhận em là vợ sắp cưới của anh?"
"không phải em nói em yêu anh sao? " anh nhẹ nhàng hỏi, mặt không cảm xúc, giọng cũng y hệt như vậy.
'Ààà, nhớ rồi... trí nhớ ơi trí nhớ sao mày dễ quên thế cơ biết' cô nghĩ thầm trong đầu
"à... " cô nhìn anh xong rồi nhìn qua cô thư ký nói "quên.... " cô trả lời.
Bây giờ nhìn lại cô thì trông giống hệt như một con ngốc. 'lúc đó mình đã bày tỏ như vậy, lãng mạn như vậy.. Sao có thể quên chứ, thật là trí nhớ của mình làm mình sắp điên lên mất rồi!'

5 phút gây im lặng anh liền chuyển qua chủ đề cũ rồi nói
"cô bị sa thải! "
"nhưng tôi không biết đó là.... "
"tôi nói Cô. Bị. Sa. Thải" anh nhấn mạnh bốn từ cô bị sa thải rồi cô thư ký cuối đầu đi ra ngoài

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net