Chap 3:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

–––––––––––––––
* tiếng xì xào* Bao nhiêu ánh mắt đang dán lên Uyên Linh

*reng* Tiếng chuông báo hiệu giờ nghỉ ngơi cho các học viên, để tiếp tục tiết học tiếp theo. Vừa nghe tiếng chuông Uyên Linh đã nằm dài trên bàn mà ngủ.

- Nè nhỏ kia!!!- 1 người đi tới đá bàn làm nàng tỉnh giấc. Vừa mở mắt dậy thì thấy đám học viên cũng bao quanh mình. Nàng không để tâm gục xuống ngủ tiếp.
- Con nhỏ này gan. Đến tiểu thư Quách gia mà mày cũng dám kênh mặt để tạo coi mày kênh được bao lâu. Tụi bây.- Mai Ly phất tay ra hiệu cho đàn em mình tiến lên phía Uyên Linh. Một trong đám học viên nữ có 1 người với tay nắm tóc Uyên Linh kéo lên.
- Trường mình có nuôi mấy con gì mà cứ sủa um sùm không để ai yên.- Uyên Linh hất tay ra.
- Mày liệu hồn thì tránh Thu Phương ra đừng có mà ve vãn. Thu Phương là của tao- Mai Ly là con gái của Quách gia, Mai Ly yêu Thu Phương nhưng Thu Phương lúc nào cũng lạnh nhạt nên Mai Ly quyết định năn nỉ ông Quách xin cho Mai Ly vào trường của Thu Phương, vì nể mặt ông Quách và ba Thu Phương có quen biết nên cô mới chấp nhận.
- Con gái Quách gia mà cư xử kém cỏi. Vậy phải coi lại ông Quách dạy con thế nào rồi.- Uyên Linh cười khinh.

- Mày được lắm tao sẽ cho mày biết thế nào là lễ độ khi dám đụng vào chị Phương- Mai Ly giờ đây đã tức đỏ mặt mà giơ tay. Nhưng tay Mai Ly được ngăn lại bởi ai đó.
- Thu Phương...à chị xuống đây thăm em hả ?- Mai Ly ôm tay cô mà nũng nịu nhưng Mai Ly không để ý nét mặt đỏ bừng tức giận này của cô. Cô tay đẩy Mai Ly ra tay còn lại nắm tay Uyên Linh.
- Cô định làm gì Uyên Linh ? Tôi nói cho cô biết nếu tôi thấy được cảnh như hôm nay nữa thì đừng trách tôi không nể mặt. - Dứt câu Thu Phương kéo tay Uyên Linh dắt đi.

Tại phòng làm việc của Thu Phương, khu cao nhất trong công ty T&P.

- An! Cậu xuống bếp kêu làm liền vài món rồi đem liền lên đây cho tôi. Tôi cho cậu 10p.- Thu Phương ra lệnh.
- Dạ - An nghĩ thầm * gì chứ 10p cũng không đủ nấu mì ăn liền nữa.*
- Em có sao không cô bé ? Mai Ly có làm gì em không ?- Thu Phương ngồi bênh cạnh dùng đôi mắt âu yếm mà nhìn nàng.

Đâu có tự nhiên mà chủ tịch nhà ta đi xuống tân phòng học trong lúc nghỉ giữa giờ như thế. Vì có 1 con người muốn ngắm nhìn cô bé này thôi.

- Chị ơi! Em không sao. Em về lớp nha tới giờ vô học tiếp rồi.- Uyên Linh đứng dậy định rằng sẽ đi về lớp nhưng tay đã bị ngài chủ tịch kia nắm lấy sao mà đi đây.
- Từ nay em không cần về lớp. Muốn học chị sẽ đích thân dạy cho em.- Thu Phương kéo Uyên Linh ngồi lại ghế.

-----------------
Cắt ở đây nke. Mà cho Au hỏi là trên phòng riêng thì mình dạy được cái gì vậy??
  Nhớ vote🌟 cho Au nhe. Love all❤️


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC