two short(end)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau nữa

_ Seobie ah~~~~~~Em dậy đi~~~~~~_ Giọng Kikwang mè nheo

_...

_ Đúng rồi đó. Hyung dậy đi._ Dongwoon bắt chước Kikwang

_ ..._ Vẫn im lặng

Thấy lạ, cả đám lật tung chăn của Yoseob lên ( au: Nè! Tính sàm sỡ bé Seob hả). Junhyung lấy tay rờ trán Yoseob, liền giật mình lấy tay ra.

_ Trán của Yoseob nóng như lửa đốt vậy đó. Chắc là bệnh rồi.

_ WHAT? CẬU NÓI GÌ CƠ? SEOBIE BỊ BỆNH?_ Cả đám hét lên( au: Ôi lủng màng nhỉ rồi)

_Ừ, tớ nói thật, tớ ko có đùa._ Junhyung giọng lo lắng trả lời.

_ Vậy là Seobie hyung bị bệnh rồi sao. Oa oa oa!_Dongwoon mè nheo khóc lớn, chắc là bị lây bệnh làm nũng của Yoseob rồi.

_ Thôi, đừng khóc nữa._ Kikwang vỗ về

_ Oa oa oa_ Dongwoon vẫn tiếp tục khóc

_ Không khóc nữa nín đi_  Junhyung nổi cáu lên

_ Hức...hức... oa oa oa_ Dongwoon vẫn cố chấp khóc tiếp

_CÓ IM KO THÌ BẢO _ Kikwang nổi cáu lên hét lớn

_..._ Dongwoon im bặt

_ Seobie chỉ bị cảm nhẹ thôi ko sao đâu. Em đừng quá lo_ Dujun vỗ về

_ Ừ, Joonie hyung nói đúng rồi đó._ Hyunseung nối tiếp câu của Dujun

Cả đám đưa Yoseob vào bệnh viện. Sau vài ngày , Yoseob gần như đã hết bệnh. Sáng ngày hôm sau, cả đám đem trái cây vào cho Yoseob, Junhyung lên tiếng

_ Seobie à, tụi hyung mang đồ ăn cho em nè.

_ Cái gì vâỵ_ Nghe đến đồ ăn, Yoseob sáng mắt lên

_Là trái cây với tokpokki cay món em thích nè_ Hyunseung cười cười nói

_ Yey yey yey yey, Seungie hyung là tuyệt nhất.

_ Ể, đâu có được, đồ ăn là hyung chọn mà_  Junhyung mè nheo nói

_ Vậy Hyungie hyung là tuyệt nhất_ Yoseob cũng nghe lời nói

_ Nè nè nè, Seobie hyung thật ba phải nha, đúng là gió bay chiều nào bay theo hướng ấy mà_ Dongwoon nói.

_ Aigoo~ai dạy em câu đó vậy hả_ Hyunseung giọng trêu chọc nói

_ Em tự học đấy

_ Ủa, hôm trước hyung nhớ là hyung dạy em câu này mà

_ Hyung im đi_ Dongwoon đánh vào người Kikwang, lí nhí nói

Cuộc nói chuyện vui vẻ. Bỗng, từ đâu một ông già mặc áo trắng, nghiêm trang, cười vui vẻ. À, thì ra đó chính là vị bác sĩ đến thông báo tình hình của Yoseob đây mà.

_ Hôm nay, cậu Yoseob có thể xuất viện được rồi đó

_ Thiệt hả bác sĩ

_Ừ, bây giờ, thu xếp đồ đưa cậu Yoseob về nha đi

_Dạ, thưa bác sĩ

Cả đám hấp tấp thu xếp đồ đạc của Yoseob khi nghe bác sĩ nói. Đưa Yoseob ra ngoài cổng, gọi liền 1 chiếc taxi, 6 đứa lần lược lên xe ngồi. Nói địa chỉ nhà cho bác tài xế chở về nhà. Phóng thẳng lên kí túc xá, đắp chăn nằm ngủ.

Qua ngày hôm sau

Hyunseung có việc phải đi quay. Ở nhà, 5 đứa còn lại chơi gêm. Đến trưa, cái bụng của 5 quý tử réo lên. Mà khổ nỗi, trong nhà chỉ có 1 mình Hyunseung biết nấu cơm, ngoài ra ko ai biết nấu ăn cả. Đến chiều tối, Hyunseung mới về. Cả bọn ko còn sức để đi nữa, cậu đành phải đi nấu 1 bữa ăn hoành tráng cho. Mà bữa ăn chỉ toàn là rau, nước tương và cơm thôi. Cả bọn mè nheo cây kéo, đưa con 10 con mắt ngây thơ vô(số) tội nhìn Hyunseung

_ Sao bữa ăn toàn rau, nước tương với cơm thôi vậy hyung, bọn em đang đói mà

_ Em ko nghe người ta nói sao

_ Nói gì_ Đồng thanh tập 2

_ Ăn sáng như 1 ông vua, ăn trưa như 1 vị hoàng tử, và ăn chiều như 1 gã ăn mày

_ WHAT? VẬY HYUNG ĐỊNH ÁP DỤNG CHO TỤI EM SAO?

_ Ờ

_ Sao hyung nỡ đối xử với chúng em như vâỵ_ Yoseob ứa nước mắt nói

_ Chúng em thương hyung mà_ Kikwang tiếp lời

_ Chúng em là những ca sĩ chuyên nghiệp cũng như những cậu hoàng tử đẹp trai, sáng láng, tốt bụng và đáng yêu như hoàng tử trong truyện mà_ Dongwoon mặt méo xệ nói

_ Thôi mấy đứa tránh ra đi

_ Seungie hyung~~~~

_ Thấy ghê quá im dùm cái coi

_ Seungie hyung~~~

_ CÓ IM KO THÌ BẢO! ĐỨA NÀO KO IM THÌ NHỊN ĐÓI

_ Nae_ ỉu xìu

Ăn xong, ai cũng đi hết, bỏ 1 mình Hyunseung ở lại rửa chén. Dongwoon đang coi TV, bỗng nhiên, Junhyung lại bảo.

_ Woonie bé bỏng của hyung, cho hyung mượn máy chơi gêm nha.

_ Ko

_ Đi mà, Woonie à~~~~~

_ Thấy ghê quá, hyung im giùm cái đi đã rồi em cho hyung mượn_ Rợn người, cậu giật mình phản kháng, ai lại tin một rapper lạnh lùng như Junhyung làm aegyo chỉ vì mượn một cái máy gêm cơ chứ

Bên kia, Ki, Seob, Du đang chơi oẳn tù tì rửa chén

_ Ki à, em nhớ ra cây kéo nha

_ Hyung lại định hợp tác với Yoseob lừa em chứ gì, em biết tỏng rồi

_ Ko có đâu, hyung sẽ ngồi sát bên em ko đi tới gần Seob đâu

_ Ok vậy em sẽ tin hyung lần này vậy

Khi Seob bước ra, cả 3 cùng chơi oẳn tù tì

_ Kéo, búa, bao

_ A ha thắng rồi_ Du và Seob reo mừng

_ Hả sao tớ cứ bị lừa hoài vậy. À mà nè, sao Joonie vẫn ngồi bên cạnh tớ mà vẫn hợp tác với cậu được vậy?

_ He he, lúc cậu ko để ý, Joonie hyung đã dơ cây búa rồi thì thầm nhìn đây, xong sau đó tớ cũng ok

Nghe xong, Kikwang tỏa ra 1 luồn sát khí, tức giận. Du và Seob biết mọi chuyện sắp tới đây sẽ ko lành, liền chạy trốn. Kikwang đuổi theo sau, cả 3 cứ rượt đuổi nhau quanh kí túc xá rồi bị hàng xóm mắng cho 1 trận

Sau trận rượt đuổi maratong đó, mọi người cứ ngỡ đã êm xuôi. Nào ngờ, Junhyung lại làm hư máy gêm của Dongwoon, trận rượt đuổi thứ 2 được diễn ra. Hàng xóm lấy cây chổi, phang cho mỗi đứa 1 nhát, rồi mới yên ổn. Tối trước khi đi ngủ, Dongwoon ko quên lườm cho Junhyung 1 cái

_ Anh hãy đợi đấy. Tôi sẽ trả thù

~~~~~~~~~~~~~~
End

Thế là au đã làm xong 1 truyện nữa rồi. Au sẽ cố gắng ra truyện mới sớm. Tạm biệt nha. À mà quên, mai mốt, gọi au là sứa nha. Au sẽ lấy nick này để viết truyện nha. Sứa chào tạm biệt các mem


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net