.8. Can I finally know who your crush is?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Can I finally know who your crush is? | Em có thể biết người anh thích là ai không?

Au: tiniestar (AO3)

Trans: Len Armoa

Couple: BeomHyun

Thể loại: ngọt ngào, hôn, lần đầu tỏ tình, HE. 

Tóm tắt: Tae Hyun muốn hỏi mà lại không nói thành lời... rốt cuộc thì Beom Gyu thích ai?

Note: Au đã ngưng hoạt động nên fic này mình dịch mà chưa có sự cho phép của au.

"Em quyết định rồi, em sẽ làm như thế."

Beom Gyu hạ quyết tâm thông báo, cậu đặt khay ăn lên bàn và ngồi cùng mọi người. Bốn người còn lại ngạc nhiên nhìn cậu.

"Làm gì cơ?" – Soo Bin hỏi trong khi miệng anh vẫn nhai đầy bánh mì vừa mua ở căn tin.

"Lát em sẽ rủ crush đi chơi." – Beom Gyu trả lời tràn đầy tự tin với nụ cười nhếch mép. Mọi người xung quanh nháo nhào lên cổ vũ cho cậu.

"Phải vậy chứ! Anh tự hào về em có Beomie!" – Yeon Jun vỗ tay lên lưng cậu bôm bốp, mặt hớn hở chúc mừng. 

Soo Bin và Kai cũng nhìn cậu một cách đầy mong chờ, nhưng chỉ có mình Tae Hyun là không biết phải mở lời thế nào. Cậu cố gắng cười chân thành, anh là bạn thân của cậu cơ mà, cậu nên vui chứ, nhưng cậu không biết cậu giấu được bao lâu nữa, thâm tâm cậu thấy ghen tị với người đó lắm.

Tae Hyun crush Beom Gyu cũng được cả năm nay rồi, từ lúc nhận ra cậu đã cố gắng chối bỏ cảm xúc đó, vì họ là bạn thân cơ mà, nhưng trái ngang thay tình cảm này cứ một ngày lớn dần lên.

Beom Gyu lúc nào cũng nhắc đến crush của mình thế này thế kia với mọi người trong nhóm, nhưng mà Tae Hyun vẫn cảm thấy có mình mình là chẳng biết gì cả. Mỗi khi có hai người với nhau, thì Beom Gyu không đề cấp mấy về crush nữa. 

Dù cho Tae Hyun có ráng hỏi thế nào, thì Beom Gyu cũng chẳng tiết lộ gì thêm, tính ra thì cậu cũng thấy thôi như vậy cũng tốt, vì cậu không chắc mình có thể giữ bình tĩnh khi mà anh nhắc về crush của mình hay không. Cậu dễ ghen lắm. Nhưng cậu không muốn anh mất hứng, mắt anh lúc nào cũng lấp lánh khi nói về crush của mình hết. 

Nếu như người đó thực sự có khả năng khiến anh hạnh phúc như vậy, thì Tae Hyun nên mừng cho anh thay vì ghét người đó.

"Em hi vọng mọi chuyện sẽ thuận lợi." – Tae Hyun nói, cậu cúi đầu xuống cười nhẹ.

Beom Gyu mỉm cười nhìn cậu nói. – "Anh cũng thế."

Tae Hyun mong là anh không nhìn ra tâm tư này.

"À mà Hyunie... em có muốn qua nhà anh không? Anh cần em giúp lựa đồ ý." – Beom Gyu tiếp tục nói. Tae Hyun nhìn qua Yeon Jun, thấy anh nheo mắt nhìn Beom Gyu một cách khó hiểu, bộ hai người họ lại có chuyện riêng mà cậu lại không biết à. Tae Hyun bặm môi khó chịu.

"Uhm... okie anh." – Cậu trả lời.

Beom Gyu gật đầu cười mãn nguyện, đến lúc này anh mới quay lại chú ý đồ ăn của mình mà ăn tiếp.

Cầm thìa gẩy gẩy mấy hột cơm trong khay, Tae Hyun tự nói với bản thân mình thôi đừng ghen tị nữa, đó là hạnh phúc của anh ấy mà, ít nhất thì cậu cũng có thời gian bên anh rồi.


.


"Hi Hyunie! Vào nhà đi." – Beom Gyu mở cửa chào đón cậu với nụ cười tỏa nắng tiêu biểu của mình. Tae Hyun gật đầu bước vào nhà.

"Nay mặc đồ đẹp ha!" – Beom Gyu dòm cậu một lượt từ trên xuống dưới mà khen ngợi.

Tae Hyun thoáng nhìn qua cái gương dài kế bên tự đánh giá chính mình. Hôm nay cậu mặc một cái áo hoodie màu trắng, kèm cái mũ màu xanh, trên tay áo có hai đường màu xanh vàng, dưới mặc kèm quần jeans đơn giản. Tính ra cậu cũng chẳng mặc gì đặc biệt lắm, mà thôi anh khen là được rồi. Má Tae Hyun hồng hồng nói cảm ơn rồi hai người đi về phía phòng của Beom Gyu. Tae Hyun nhận ra Beom Gyu cũng vừa làm tóc xong, anh uốn cong mấy lọn tóc vàng của mình. Nhìn siêu đáng yêu.

"Vậy... uhm... anh rủ anh ấy đi chơi hả? Hai người sao rồi?" – Tae Hyun hỏi.

"Thành công mĩ mãn luôn! Cậu ấy nói 'đồng ý' đó!" – Beom Gyu vừa nói vừa cười.

"Tốt rồi." – Tae Hyun vui vẻ nói, mong là anh thấy như cậu đang mừng cho anh. – "Hai người tính hẹn hò ở đâu?"

"Anh đang nghĩ là đi xem phim, xong rồi về nhà, đói thì ăn gì đó, đại loại vậy." – Tae Hyun gật gật đầu nghe Beom Gyu nói.

"Nghe vui mà."

"Thật hả? Anh còn sợ nó chán cơ." – Beom Gyu quay qua lựa quần áo, Tae Hyun tìm một chỗ thoải mái trên giường anh rồi ngồi xuống chờ.

"Hừm... anh nên mặc đơn giản hay fancy nhỉ?" – Beom Gyu hỏi.

"Em thấy anh mặc đơn giảm là đẹp rồi, mà nếu hai người tính ngồi coi phim cả giờ thì cũng thoải mái nữa." – Nghe Tae Hyun nói, Beom Gyu trầm mặc suy nghĩ.

"Có lý... nhưng anh nghĩ cậu ấy sẽ có ấn tượng tốt hơn nếu anh mặc đồ đẹp ạ." – Bĩu môi nhìn Tae Hyun, mặt Beom Gyu đầy bâng khuâng.

"Em chắc là anh mặc gì thì bạn ấy cũng thích thôi." – Tae Hyun nói xong cũng thấy ngài ngại, cậu lảng tránh nhìn qua chỗ khác khi thấy anh chăm chăm nhìn mình.

"Hyunie cảm ơn nha. Vậy chắc anh lựa gì đơn giản thôi." – Beom Gyu lại tiếp tục lục lọi đống quần áo của mình.

"Mấy cái này được không?" – Sau vài phút tìm kiếm, Beom Gyu lôi ra hai bộ đồ. Một cái là hoodie màu nâu và một cái áo sweater màu trắng với mấy chữ bằng tiếng anh. Tae Hyun cũng không khó chọn lắm, cậu nói ngay.

"Cái màu nâu đi." – Vừa dứt lời, Tae Hyun tự dưng thấy hơi hối hận. Người đó chắc chắn sẽ ôm anh, hôn anh rồi, nhất là khi anh mặc cái áo đáng yêu và mềm mại như vậy nữa chứ. Làm sao mà Tae Hyun không biết được rằng cái áo hoodie đó mềm và ấm thế nào, cậu không muốn chia sẻ anh cho ai hết, thật là mệt quá đi. Nhưng nhìn Beom Gyu cũng hài lòng với lựa chọn đó, nên thôi cậu không nói nữa, anh vui là được rồi.

"Vậy chắc mặc quần jeans đen..." – Anh bắt đầu nói tiếp, nhìn qua Tae Hyun chờ ý kiến rồi chợt nói. – "À không, quần xanh chắc nhìn hợp hơn ha?"

"Uhm, nhìn nhẹ nhàng hơn." – Tae Hyun cố gắng tỏ ra bình thường nhất có thể, cậu gãi gãi mũi nhìn Beom Gyu.

"Cảm ơn Hyunie." – Beom Gyu bỏ lại quần jeans đen vào rồi lấy màu xanh ra.

"Em nghĩ anh nên đi tất kiểu gì?"

"Tất cũng quan trọng ha?"

"Dĩ nhiên rồi! Anh có nhiều kiểu lắm nên dĩ nhiên phải lựa cái đẹp nhất rồi."

"Okay, okay, uhm, lấy cái có hình donuts ý, nhìn đáng yêu mà." – Tae Hyun cố gắng lục lọi trí nhớ xem xem bộ sưu tập tất của Beom Gyu có những đôi nào.

Beom Gyu nhìn qua hộc tủ, không mất thời gian lắm để anh có thể tìm ra đôi mà Tae Hyun nói. Tae Hyun thở dài nhìn anh vui vẻ chạy lon ton vào phòng thay đồ. Nghĩ đến việc crush của Beom Gyu sẽ ở bên anh cả tối, nhìn anh trong bộ dạng đáng yêu đó đến hết ngày. Còn chính là bộ đồ mà cậu chọn cho anh nữa chứ. Tim cậu như có ai bóp nghẹn vậy, anh là bạn thân của cậu mà, cậu nên vui lên chứ. Mong rằng Beom Gyu có buổi tối vui vẻ.

Một lúc sau, Beom Gyu quay trở lại sau khi đã thay xong đồ mới. Tae Hyun thất thần nhìn anh, anh nhìn bông bông giống như gấu bông vậy. Tóc anh được uốn cong mềm mại hơn, má hơi hồng hây hây, mắt thì long lanh hơn, anh như một người khác vậy. Tay anh chỉ chừa ra một xíu, giống như móng vuốt cún con qua tay áo, kết hợp với jeans xanh và tất đáng yêu kia nhìn anh còn cưng hơn cả gấu bông nữa.

"Đáng yêu ghê."

Tae Hyun chợt bật ra rồi tự giật mình. Mặt cậu nhanh chóng nóng lên, cậu lấy tay vuốt vuốt cho bình tĩnh lại.

"E... em xin lỗi, ý... ý em... ý em là ừm... crush của anh sẽ nói vậy đó. Giống như... ừm... giống... như em thấy bộ đồ anh mặc đáng yêu vậy."

Beom Gyu bật cười nhìn điệu bộ ngơ ngơ của Tae Hyun.

"Cảm ơn nha." – Anh dịu dàng nói. Ngồi xuống kế bên Tae Hyun, Beom Gyu lấy điện thoại ra xem thời gian, giả vờ như là anh không thấy má cậu hồng hồng lên. – "Hai mươi phút nữa phim chiếu rồi, taxi sẽ mau đến thôi."

"Em có thể biết người anh thích là ai không?"

Tae Hyun nghĩ cuối cùng thì mình cũng nên biết mặt crush của anh ấy mà. Cậu suy nghĩ mãi về vấn đề này rồi mới lấy động lực hỏi. Cả tháng nay cậu đã suy nghĩ về câu hỏi này rồi. Hôm nay cậu còn giúp anh lựa trang phục nữa, thì cậu nên được biết đúng không?

Beom Gyu quay sang nhìn cậu, hàng lông mi cong dài của anh rủ xuống, hít một hơi sâu rồi thở ra. Tae Hyun thấy anh cũng có chút ngập ngừng nhưng cậu vẫn chờ anh nói tiếp. Giống như đang lựa chọn từ ngữ phù hợp nhất, Beom Gyu từ từ nói.

"À... cậu ấy rất đẹp trai. Nhưng mà cũng có lúc ngây ngô đáng yêu lắm. Còn hài hước nữa, dù cậu ấy không cố gắng pha trò gì đâu, nhưng mỗi ngày ở bên cậu ấy anh đều thấy vui ý. Cậu ấy học cũng giỏi nữa, phải gọi là cực kì tâm huyết, vậy mà còn biết chơi cả bóng đá. Cậu ấy muốn nuôi một con chó nhưng lại ghét tất cả những ai nói xấu về con mèo cậu ấy đang nuôi. Anh nghĩ cậu ấy là người có đôi mắt đẹp nhất mà anh từng biết, cười cũng đẹp nữa. Mỗi khi ôm là cậu ấy sẽ vòng tay mình qua tay anh thế này này. Thực ra anh thích cậu ấy cũng lâu rồi mà chắc cậu ấy không biết đâu, nhưng mà anh đoán là cậu ấy cũng thích anh đó."

Nghe Beom Gyu nói mà Tae Hyun không biết phải trả lời làm sao, cậu cứ thế nhìn anh, miệng mấp máy từ gì đó mà lại nói không thành lời, tim cậu, ngừng lại đi mà, đập nhanh quá rồi.

"Hyung...? Người mà anh nói tới..." 

Beom Gyu ngước đôi mắt sáng long lanh của mình sang nhìn cậu, anh vừa cười vừa nói.

"Tối nay cậu ấy còn rảnh nữa, lát nữa anh với cậu ấy sẽ đi xem phim. Vừa rồi cậu ấy còn giúp anh lựa quần áo nữa." – Beom Gyu cười tủm tỉm, má anh hơi hồng hồng giống như hai cái bánh mochi nhân đào vậy.

"Beom Gyu hyung... anh đang đùa đúng không?" – Tae Hyun nói lí nhí trong họng. Lúc này trong đầu cậu như có một đám mây bập bùng vậy. Cậu không thể giải thích được những gì mà bản thân, à không crush, à không... Beom Gyu hyung đang nói với cậu nữa.

"Hyunie, người mà anh muốn hẹn hò hôm nay chính là em." – Ngay lúc anh dứt câu, có ánh đèn pha chiếu qua ô cửa sổ khiến anh cười lấp lánh như vì sao tinh tú.

"Xe tới rồi, đi thôi."

Không để cho Tae Hyun kịp suy nghĩ, Beom Gyu nắm lấy cổ tay nhỏ nhắn của cậu mà kéo ra ngoài. 

Tae Hyun vẫn ngơ ngác nhìn anh, cậu không tin vào tai mình nữa. Bây giờ cậu chỉ là dựa theo sức anh kéo mà đi thôi. Tae Hyun chớp chớp mắt chập choạng bước theo bước của anh, nghĩ lại thì mọi việc cũng khá là logic mà. Beom Gyu chẳng bao giờ tâm sự với cậu về crush của anh ấy cả, đến cả tên thôi cậu cũng còn chẳng biết nữa. Trong khi mọi người trong nhóm đều có vẻ biết người đó thế nào, thì Tae Hyun lại chẳng biết gì cả. Sau đó thì Beom Gyu liền hỏi cậu tối nay có rảnh không, ngay sau khi anh ấy nói với mọi người là tối nay sẽ hẹn hò cùng crush. Anh ấy còn để cho Tae Hyun lựa đồ để mặc đi chơi nữa chứ, thôi có trách thì trách cậu quá ngốc rồi.

Hai người im lặng suốt quãng đường tới rạp chiếu phim, tới cả lúc mua vé rồi vào rạp chờ cả hai cũng vẫn ngại ngùng giữ im lặng ngồi bên nhau. Lâu lâu Beom Gyu lại ngó qua xem Tae Hyun có khó chịu gì không. Bỗng dưng có một cảm giác lấn cấn nhen nhóm lên trong lòng anh. Đáng ra anh không nên đường đột như thế, bây giờ đến chính mình còn thấy hồi hộp đây, nhỡ đâu anh khiến cậu không thoải mái thì sao, nhỡ đâu... cậu không thích anh như anh nghĩ thì sao?

Dĩ nhiên là Tae Hyun không thấy khó chịu gì rồi, cậu chỉ là vui quá mà không biết phải biểu đạt làm sao. Trong não cậu nhập nhằng bao nhiêu là tình huống có thể xảy ra, mà cậu không biết phải phản ứng thế nào nữa, đau đầu quá đi mất. Chỉ mỗi việc hít thở thôi mà Tae Hyun còn cảm thấy khó khăn đây, con tim ngu ngốc này sao lại đập nhanh thế làm gì. 

Cậu thấy hôm nay như một giấc mơ vậy, hai người là bạn thân từ hồi tiểu học, sau đó cậu crush anh và giờ thì anh có tình cảm lại với cậu. Không phải là giống phim quá rồi hay sao? Mà tại sao anh không nói với cậu chứ, sao lại để cậu bất ngờ thế này? Tae Hyun muốn hỏi nhưng phim bắt đầu chiếu rồi nên lại thôi. Cậu không muốn khiến anh mất tập trung, còn bản thân cậu vốn dĩ cũng chẳng tập trung nổi rồi. 

Chút chút Tae Hyun lại liếc qua nhìn trộm anh, cậu chẳng biết phim đến đâu rồi nữa.

Tới khi phim bắt đầu nhiều cảnh bom nổ rồi màn hình nhảy vồ ra hù khán giả, Tae Hyun mới nhận ra anh dẫn cậu đi xem phim kinh dị đó. Tae Hyun ghét nhất là mấy cảnh cứ đột nhiên hù vậy a, Beom Gyu có xem trước giới thiệu khi mua vé không vầy nè. Chẳng còn chỗ nào khác, Tae Hyun đành nép vào anh, nắm chặt tay anh mấy khúc kinh dị cứ nhào ra hù cậu. 

Mấy lúc khác cậu cũng nghĩ muốn buông lơi, nhưng mà có bản năng nào đó bảo cậu nắm lấy tay anh đi, cho anh biết là cậu cũng muốn được nương tựa nơi anh, nói với anh rằng dù anh khiến cậu bất ngờ thật, nhưng cậu không giận anh đâu. 

Nghĩ là làm, Tae Hyun vuốt theo cánh tay tìm đến tay anh đang đặt ở trên đùi. Beom Gyu ngoảnh mặt sang nhìn cậu, sao mà đáng yêu quá đi, sợ vậy rồi mà vẫn tập trung coi. Ôm bàn tay nhỏ nhắn của cậu vào trong lòng bàn tay mình, Beom Gyu thấy khóe môi cậu có ý cười mới an tâm xem phim tiếp.

Khoảng tầm một tiếng sau thì phim kết thúc, hai người đi ra khỏi rạp chiếu phim. Thời tiết tối nay man mát, mà lại không lạnh.

"Tụi mình đi bộ về ha?" – Beom Gyu nhìn qua thấy Tae Hyun gật đầu, nên khoác tay cậu đi tiếp.

"Em... có thích phim ban nãy không?" – Beom Gyu lên tiếng hỏi.

"Cũng hay cơ mà nhiều cảnh đáng sợ ghê."

Nhìn Tae Hyun than thở mà Beom Gyu len lén cười. Dĩ nhiên đáng sợ rồi, đó là chủ ý của anh mà.

Hai người sánh bước đi sát bên nhau, mu bàn tay hai người cứ thế đong đưa qua lại mà chạm vào nhau. Mím mím môi lấy ba phần quyết tâm, Beom Gyu chủ động nắm lấy tay Tae Hyun. Cậu giật mình nhìn xuống nơi họ đan mười ngón tay vào nhau nhưng cũng không nói gì, hóa ra cảm giác này thoải mái thật đấy.

Trời bắt đầu tối dần với vài vì sao bắt đầu sáng lấp lánh, mặt trời lặn dần phía chân trời xa. Hai chàng trai dảo bước về phía công viên vắng, bình yên nắm tay nhau, trong tâm trí của hai người đều có vô vàn câu hỏi mà lại không biết phải bắt đầu từ đâu.

"Beom Gyu hyung?" – Tae Hyun nhẹ giọng nói. Beom Gyu quay sang nhìn cậu, tỏ ý là nói đi, anh đang nghe đây.

"Anh làm tất cả những việc này, là có ý gì?" 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net