15.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay, tôi nhận được lời cự tuyệt của anh ấy " Anh chưa bao giờ thích em. "

Tôi yêu đơn phương, biết rằng muốn anh ấy thích lại tôi không dễ dàng gì, nên đáng tiếc, dù có cố gắng đến mấy anh ấy cũng không thích tôi...
Cố gắng kiên trì cũng không còn ý nghĩa gì, vì tôi không thể tự mình quyết định ai sẽ chiếm vị trí trong tim anh ấy.

Tôi yêu anh đến ngu ngốc hết thuốc chữa, lại ngây thơ đến khó tin. Đôi khi muốn hóa thân thành người khác để tiếp tục bên cạnh anh. Người chỉ có một đôi tay, đôi tay ấy không thể dang rộng ôm lấy hết hy vọng của ta. Có lẽ mãi mãi tôi cũng không được như ý...

Yêu anh, chi bằng buông tha cho anh.
Có lẽ mọi thứ không nặng nề như tôi tưởng, mà anh cũng không phải là người duy nhất, trên đời này không có nghĩa phải ở bên người mình yêu mới là hạnh phúc, có lẽ tôi cũng không phải là ngoại lệ, phải mở rộng lòng mình, quên hết mọi u ám của buồn cũ, không gì là không thể phải không?... Liệu có như tôi nghĩ không?...

" Lẽ nào là tình yêu đã an bài chúng ta phải tổn thương? Đời người vốn dĩ ngắn ngủi, tuổi xuân thì có hạn. Nếu em cứ mãi bỏ mặc bản thân, ngập chìm trong nỗi đau thất tình, như thế em chỉ phí hòai tuổi xuân" ( Dưới núi phú sĩ )

Trong khi em còn mải mê bận lòng vì anh thì có lẽ anh đã dành sự quan tâm cho người khác chẳng phải em...
Chỉ trách em không nhìn thấu mới đau lòng đến nhường này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#love