Ân hận (18+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ji Hyo ôm đầu và hét lên thất thanh,bên ngoài tiếng con Golden vang lên ồn ã.Ji Hyo cố sức lao đến cánh cửa đóng chặt nhưng anh còn nhanh hơn cô một bước.Thời điểm cô gần với được nắm cửa liền bị vòng tay cứng cỏi của anh chế ngự thắt lưng,lập tức mạnh mẽ ném cô lại phía giường.Ji Hyo ngã chúi xuống,hoang mang và hoảng sợ lấp đầy tâm trí của cô.Cô ngước lên nhìn người đàn ông thân thuộc mà xa lạ trước mắt,không dám tưởng tượng anh lại chính là người lúc trước đã ôn nhu cùng cô đi lựa đồ,ôn nhu cùng cô nấu bếp,ôn nhu tha thứ cho con vật của cô,ôn nhu không một lời trách móc mọi sai lầm của cô,ôn nhu chở gia đình cô về,ôn nhu chăm sóc,ôn nhu lo lắng....!Ji Hyo cố gắng mở to đôi mắt đã sớm ngập nước hoảng hốt để cố gắng tìm bản tính thân thuộc hiền hoà của anh nhưng cô không thể.Ji Hyo há miệng,cố gằn nỗi đau đớn trong tim.Người đàn ông lúc trước cô tưởng mình đã yêu....thật sự....chỉ là đóng kịch hay sao?

Gary nhìn cô bằng ánh mắt dữ tợn điên cuồng.Khoé mắt u ám lạnh lẽo của anh loé lên một tia sắc lạnh.Gary đưa tay nới rộng thắt lưng của mình và tuột nó ra khỏi đỉa quần.Bằng một động tác nhanh gọn,anh lao tới phía cô và ghì chặt chân vào vòng eo mảnh khảnh của cô.Ji Hyo tuyệt vọng giãy giụa,cố gắng tránh chiếc thắt lưng đang muốn trói tay cô lại.

Gary một lời cũng không nói,chỉ im lặng dùng sức thít một nút buộc chặt chẽ trên cổ tay cô.Ji Hyo chợt cảm thấy một luồng đau đớn gò bó nơi cổ tay yếu ớt của mình,cô nhăn mặt hét lên:

_KANG GARY!!!ANH ĐIÊN RỒI SAO?ĐIÊN RỒI SAO???KẺ ĐIÊN NÀY!MAU THẢ TÔI RA!!!

Gary bất chợt tóm chặt lấy mái tóc đen tuyền của cô và giật nó ra đằng sau.Ji Hyo đau đến mức lặng cả người,đau đến mức nước mắt cuối cùng cũng rơi xuống.

Giọng nói vừa quen thuộc vừa xa lạ,vừa ấm áp vừa lạnh lẽo,vừa ôn nhu vừa tàn nhẫn xuyên thẳng vào trí óc cô,khiến cô không muốn nghe cũng không được:

_Điên sao?Được!Hôm nay tôi sẽ cho em biết điên cuồng là như thế nào!

_KANG GARY!Nếu hôm nay anh ép buộc tôi!Thì cả đời này tôi sẽ HẬN ANH!Cả đời này tôi sẽ CĂM THÙ ANH đến khi tôi CHẾT!

Ji Hyo hét lên và lập tức cảm thấy da đầu đau điếng.Mái tóc của cô bị bàn tay anh siết lại gắt gao hơn,cô phải căng cổ mình ra để giảm bớt đau đớn.Những đường hằn của xương hiện lên sau làn da mỏng manh vừa yếu ớt lại vừa gợi cảm không ngờ.

_Vậy thì tôi lại càng phải làm cho em hận tôi hơn nữa!Hận đến chết cũng không quên!_Gary dồn ánh mắt lạnh lẽo xuống hõm cổ cô,nuốt nước bọt một cách khó nhọc.

_Tôi sẽ giết anh!TÔI SẼ GIẾT CHẾT ANH!KANG HEE-GUN!!!_Ji Hyo dùng hết sức lực để quẫy đạp.Đôi chân thon dài của cô đá mạnh vào người anh.Anh đột nhiên thô bạo như vậy làm cô không khỏi sợ hãi.

_Tôi sẽ đợi ngày em đến giết tôi!Nhưng bây giờ...._Gary nghe xong,giận dữ trên người càng thêm mãnh liệt.Anh gằn mạnh từng tiếng,cố gắng để cô nghe hết được ý tứ trong lời của anh_Khi em ở trong tay tôi!Nằm trên giường của tôi thì em là người đàn bà của tôi!Việc của em là thoả mãn tôi cho tốt!Nếu không.....tôi sẽ đánh em bằng thứ đang trói tay em lại đấy!Giờ thì NẰM YÊN!

Ji Hyo đau đớn mở to đôi mắt của mình,cố gắng nhìn thẳng vào người phía trên.Nỗi đau thể xác không thể so sánh với nỗi đau trong tâm hồn.Hoá ra đây là tất cả những điều anh nghĩ về cô sao?Là tất cả những điều anh muốn ở cô sao?Vậy rằng từ trước đến nay duy chỉ có cô tự mình ngu ngốc,tự mình yêu,tự mình đau khổ....Bây giờ thì cô tỉnh rồi!Tỉnh mộng thật rồi!Ji Hyo nghiến chặt răng lại và giãy đạp như đòn thù,cô nhất định không bao giờ để hắn chạm vào cô!Có chết cũng không!

Gary cảm nhận được người phía dưới bất chợt phản ứng dữ dội.Anh đột nhiên đau lòng đến nghẹt thở.Trái tim anh đau đến tưởng như muốn vỡ nát ra từng mảnh.Hoá ra cô không hề yêu anh mà rất hận anh!Hận đến không giết được anh!Hoá ra trước nay chỉ mình anh một mình yêu cô,một mình ngu ngốc lao đầu vào loại tình đơn phương cay đắng này! "Ngu muội!Thật quá ngu muội!"_Gary cười cay đắng,nỗi thống khổ dường càng nhân lên gấp bội.Nhưng trong đau đớn lại sinh ra cảm giác hưng phấn độc địa:khoái cảm huỷ hoại!Anh buông mái tóc cô ra và tóm chặt lấy đôi tay bị trói của cô,ghìm nó trên đỉnh đầu cô.Bàn tay còn lại tóm chặt lấy chiếc cằm xinh đẹp của cô,dường như muốn bóp nát nó ra.

Gary ấn đôi môi mình lên môi Ji Hyo và nghiến ngấu lấy thớ thịt mềm mại đó.Môi của cô phút chốc bị cắn nát,có thể cảm nhận vị mặn của máu trong miệng.Ji Hyo đau đớn liều mạng cắn vào miệng anh.Gary vội vã bứt khỏi môi cô và đưa mu bàn tay lau vết máu trên miệng.Anh nhìn cô độc ác rồi quay người nhỏ ngụm máu trong miệng.Bàn tay cứng cáp lại lần nữa tóm chặt gương mặt cô.Ji Hyo dường như cảm thấy ngay cả quai hàm của mình cũng như muốn bể nát:

_Nếu em còn cắn lần nữa là tôi bẻ răng em đấy!

Gary quát lên với cô.Ánh mắt u ám lạnh lẽo của anh làm cô lạnh dọc xương sống.Gary cảm nhận được mùi máu tanh trong miệng,vị máu như kích thích từng tế bào hưng phấn chảy trong huyết quản anh.Anh một lần nữa lại hung hăng hôn xuống.

Ji Hyo cứng đờ cố gắng khép chặt đôi môi lại,trân người chịu đựng sự xâm chiếm thô bạo khiếm nhã của anh.Nước mắt của cô cứ thi nhau rơi xuống còn cổ tay thì bỏng rát.Cô nhìn lên trần nhà,đau khổ bật lên cơn nức nở.Nào ngờ lại kích thích dục vọng nguyên thuỷ nhất trong người anh.

Gary nhìn dòng nước lăn dài trên khoé mắt của cô thì đôi mắt u ám càng thêm đen tối.Anh hung bạo xé nát chiếc áo sơ mi trên người cô thành hai mảnh trước khi cô kịp kêu lên.Làn da trắng mịn với chiếc áo ngực màu nuy in vào đôi mắt anh,tạo thành một vẻ đẹp tuyệt diệu,nhưng cũng đầy đau xót.

_Đừng!Xin anh....làm ơn đừng mà!_Ji Hyo hãi hùng đưa tay chặn trước người.Cô nhăn gương mặt lại đầy thống khổ.Cô hoảng loạn cầu xin anh buông tha cho cô.

Nhìn những giọt nước mắt của cô,gương mặt sợ hãi run rẩy của cô anh cũng muốn dừng lại!Nhưng lửa giận của lòng tự ái và nỗi đau trong tim còn lớn hơn cả.Anh bỏ ngoài tai hết những lời cô nói,gạt cánh tay của cô ra và hung hăng cắn lấy chiếc cổ kiêu hãnh của cô.Ji Hyo toát mồ hôi lạnh,đôi tay ra sức đẩy anh liền bị bàn tay cứng cỏi tóm lấy và bóp chặt.Cô kêu lên vì đau đớn.Gary chợt cảm thấy thật hèn hạ khi dùng sức với cơ thể yếu ớt của cô,chính anh cũng không hiểu tại sao trong anh lại có ham muốn làm đau cô nhiều đến như vậy.Dường như càng nhìn cô đau đớn anh lại càng thoả mãn bản tính đàn ông của mình!

Đôi môi anh riết lên quai hàm cô và một lần nữa dừng lại nơi bờ môi đầy đặn,tham lam mút vào.Gary miết đôi môi trên đó,cố cậy răng của cô nhưng Ji Hyo vẫn nghiến chặt lại.Gary cau mày đưa tay bóp chặt lấy miệng cô.Ji Hyo bị đau đớn đột ngột làm hét hàm răng của mình và lưỡi Gary xộc vào bên trong.

Anh cùng quẫy trong đó,một lần lại một lần quấn lấy lưỡi cô.Ji Hyo nhắm chặt mắt lại,cố chống lại cảm giác xâm nhập của anh.Gary vẫn điềm nhiên mút lấy hương vị từ miệng cô,rất lâu mới nhả ra.Miệng anh rời khỏi môi cô,kéo theo một sợi chỉ bạc.

Ji Hyo há miệng để thở.Cô tuyệt vọng vứt bỏ sĩ diện,liều mạng cầu xin anh tha thứ:

_Xin anh!Làm ơn buông tha cho tôi!Đừng như vậy mà!

_Vậy quỳ xuống đi!Em quỳ xuống xin lỗi tôi,xin tôi tha thứ thì tôi sẽ dừng lại!_Gary trâng tráo nói ra những lời mà ngay cả bản thân anh cũng không tin.

_ANH.......!_Ji Hyo quắc mắt nhìn anh,sự khinh miệt căm thù nhen lên trong lòng cô,trào ra từng dòng nóng hổi.

_Không cam tâm sao?Không can tâm vậy thì tiếp tục!_Gary hất hàm với cô và cúi xuống lần nữa,thuận tay đặt lên bầu ngực của cô.

Ji Hyo cố gắng quẫy đạp nhưng vòng eo bị anh trụ lại làm cô hoàn toàn mất khả năng phản kháng,không cách nào chạy thoát.Ji Hyo run rẩy khi bàn tay Gary xâm chiếm nơi nhạy cảm trên người cô.Ji Hyo cố gắng thoát khỏi sợi dây lưng trên tay cô nhưng không thể!Cơ thể cô do quẫy đạp quá nhiều hoàn toàn kiệt sức,giờ chống chọi với từng đợt rùng mình mà anh mang lại còn không đủ khả năng.

Gary quan sát cô nổi da gà dưới mình,bàn tay càng thêm sức.Ji Hyo đau đớn nín chặt môi lại,nhất định không để tiếng rên bật ra bên ngoài vì cô biết làm như vậy càng kích thích anh hơn.Đôi môi cô vừa bị anh tàn ác vùi dập,giờ lại bị cô đang tâm nghiến chặt lại phút chốc sưng đỏ lên,tội nghiệp vô cùng.

Anh xoa nắn ngực cô trái phải đều đặn,cảm nhận từng đợt run rẩy chuyển mình trong cô thì cười lạnh.Bất chợt,anh túm lấy áo ngực cô và dựt đứt nó ra khỏi người cô.Ji Hyo hoảng loạn co rúm lại,cô gắng vòng tay che thân trên hoàn toàn lộ rõ trước mặt anh.Nỗi nhục nhã xấu hổ làm gương mặt cô đỏ ửng,thiêu nóng cả những giọt nước mắt của cô.Ji Hyo nhắm mắt lại khi Gary vứt bỏ áo ngực của cô xuống đất.Anh dùng sức bẻ tay cô lên và chế ngự nó trên đỉnh đầu bằng tay phải,tay trái của anh mân mê trêu đùa sự căng mọng mềm mại của cô.

Ji Hyo rùng mình khi bàn tay anh thong thả thăm dò từng đường cong trên cơ thể,như muốn nhấm nháp nó,muốn hưởng thụ nó,lại như muốn dày vò.Anh dùng sức rất mạnh khiến cô tái người đi vì đau.Cắn chặt răng lại; cái gì là đàn ông,cái gì là nguy hiểm,cái gì là ác mộng cuối cùng cô cũng đã hiểu rõ!Cô khóc đến sưng mắt,khóc đến nghẹn ngào.Cô không hiểu tại sao,không hiểu điều gì mà đột nhiên anh lại trở nên như vậy,mặc cho cô hết sức van lơn cũng nhất định không buông tha cô.Anh làm như vậy....càng làm cô thấy không hề giống tình cảm,lại không hề giống ái ân!Chẳng qua....giống như là phát tiết!

Gary vẫn quan sát từng biểu hiện gương mặt của cô.Bao nhiêu đau đớn,bao nhiêu thống khổ,bao nhiêu nhạy cảm đều nắm rất rõ.Anh nghiêng đầu nhìn đôi mắt nhắm nghiền cam chịu,đôi môi nghiến chặt lại,bàn tay vẫn đều đặn kích thích cô.Dù cho anh có thế nào cô cũng quật cường không chịu phát ra tiếng,dường như lãnh cảm trước va chạm của anh.Nhướn lông mày mình lên,anh liếm ướt môi và nhẹ nhàng cúi xuống,riết hàm răng mình lên ngực cô,hưởng dụng nó.

Ji Hyo chảy nước mắt,cong người lên chống trả.Cô cảm giác được toàn thân nóng lên,như muốn ngất đi,hoàn toàn bất lực.

Gary mạnh bạo riết lấy ngực trái cô,dùng răng cắn lấy nhũ hoa dựng đứng của cô mà tham lam mút vào.Ji Hyo nhăn mặt lại,đôi tay tê dại của cô yếu ớt đẩy vai anh ra xa.Gary vẫn chuyển tiếp từ trái sang phải,không hề dùng môi,chỉ có răng và lưỡi trêu đùa cơ thể cô.Mỗi động tác đều khiến cô hoa mắt run rẩy...đột nhiên,anh hung bạo cắn lấy bầu ngực non mịn của cô.

Ji Hyo thét lên vì đau.Mồ hôi túa ra như tắm.Trên ngực cô hiện rõ dấu răng của anh nhưng Gary dường như không hề thương xót.Quay sang bên cạnh,anh lại lùa lưỡi lên nhũ hoa nhạy cảm của cô lên xuống....và há miệng cắn.Lần này trực tiếp trên nhũ hoa của cô.

Cô đau đến chết ngất.Bờ môi cô bật ra khỏi răng và kéo theo một tiếng thét hãi hùng.Mắt cô ướt nhoẹt nước,không phải vì uất ức hay tủi hổ nữa mà vì đau!Đau thật sự!Đau đớn xa lạ từ cơ thể truyền xuống làm cô kinh hãi.Đôi tai lùng bùng của cô không còn nghe thấy chính giọng nói của mình nữa.

_Đau...quá!Anh làm tôi đau....quá!Tôi không.....không.....muốn!Mau buông....tôi....ra!

_Đau?_Gary cười lạnh và ghì chặt lấy gương mặt tái mét của cô._Em thì biết gì về đau đớn!Đợi đấy đi!Mới chỉ là màn dạo đầu thôi!Khúc sau còn đau hơn rất nhiều!

Anh bám tay vào eo cô và dần dần miết xuống bên dưới.Ji Hyo hoảng hốt run rẩy khi môi và lưỡi anh kéo một đường dai xuống chiếc bụng bằng phẳng của cô và đặt lên nó một dấu răng khác.Ji Hyo há miệng ra để thở,đôi mắt mở to ngây dại nhìn lên phía trên.Cô từng nghe nói khi nam nữ cùng nhau phát sinh tình cảm sẽ có dấu hôn,nhưng tại sao giữa cô và anh chỉ toàn những vết răng xanh tím?Ji Hyo lắc đầu đau khổ.Đây không thể coi là dạo đầu,càng không thể coi là mơn trớn!Anh thậm chí sẵn sàng làm đau cô không hề thương xót......Giống như.....là đang giao cấu vậy!

Gary liếc mắt lên cô và luồn tay xuống chiếc quần ngắn của cô.Ji Hyo choàng tỉnh liều mạng phản kháng. "Không được!Nhất định không được!".Cô hoảng hốt nghĩ trong đầu,giãy chân đạp mạnh vào người anh.

Đó là một sai lầm!

Sai lầm rất lớn!

Gary trợn mắt nhìn cô,cơ hàm anh siết lại.Cô...vừa đạp anh sao?Gary cau mày nhìn cô run rẩy lắc đầu mạnh mẽ trước mắt anh.Cô thốt lên trong tiếng nức nở:

_Tôi xin anh!Làm ơn bắt tôi làm gì cũng được nhưng đừng làm thế!

_Em đạp tôi sao?_Gary không thèm màng tới lời nói của cô,chỉ ngạc nhiên hỏi lại.

_Xin anh....!_Ji Hyo tuyệt vọng lắc đầu.

_Em....giỏi thật đấy!

Gary cười lạnh một tiếng,giống như khen mà giống như giận.Tiếng cười làm Ji Hyo sởn gai ốc,cô cố gắng khép chặt chân mình lại,e sợ nhìn anh.

Anh cũng nhìn thẳng vào cô và lắc đầu.Giọng nói trầm thấp,ôn nhu nhưng ánh mắt thì nguy hiểm vô cùng:

_Sai lầm rất lớn...!


Và anh sộc tới.

Ji Hyo hét lên khi bàn tay anh thô bạo mạnh mẽ xé nát trang phục của cô.Anh dường như chẳng tốn chút sức lực nào để lột chiếc quần ngắn ra khỏi chân cô khi cô hầu như chẳng còn chút sức lực nào với đôi tay bị trói chặt.Ji Hyo càng ra sức lại càng kích thích sự hung bạo của anh.Gary nhanh chóng vứt chiếc quần rách tả tơi sang một bên và giữ chặt lấy đôi chân cô.Ji Hyo tuyệt vọng dùng đôi tay vô lực che khuôn mặt đau xót của mình.

Gary ngắm nhìn sự nữ tính của cô và nuốt khan trong cổ họng.Khuôn mặt nhăn lại đầy giận dữ,anh dùng tay xé nát quần lót của cô ra.

Ji Hyo bật ngươi dậy liền bị anh chồm tới giữ chặt.Gary nằm đè lên cạnh cô và vòng cánh tay trái xuống lưng Ji Hyo để giữ chặt vòng eo của cô,cố định cô sát vào người.Đôi chân anh tách hai chân cô ra khi bàn tay anh lần xuống dưới.

Cô ra sức khép chặt chân lại nhưng không thể.Đấu sức như vậy thật sự chỉ làm cô thêm tổn thương chứ hoàn toàn một chút lợi ích cũng không mang lại.Ji Hyo bật khóc,tiếng nức nở của cô buồn đến xé lòng:

_Rồi anh sẽ phải hối hận!

Gary nhìn gương mặt căm hận của cô,không hiểu ý tứ trong đó.Anh vẫn ngoan cố lần xuống vùng mềm mại của cô và chạm vào hạt đậu nhỏ trong môi thịt đầy đặn gợi cảm đó,ra sức miết mạnh.

Ji Hyo co rúm người lại,cảm giác tê dại xa lạ xâm chiến lấy cô.Tiếng thở dồn dập bật lên từ cổ họng cô ngày một lớn theo từng nhịp của anh.Gary càng lúc càng miết mạnh,xoay qua dồn dập theo từng nhịp căng cứng của cô.Ji Hyo co quắp lại với cảm xúc tội lỗi ngày càng lớn dần,càng lúc càng gần,cuối cùng thì nó ập đến trong cô như thác đổ,khiến cô tê liệt trân mình chịu đựng rồi đổ ập xuống.Tâm trí cô mê mệt sau đợt khoái cảm xa lạ.

Gary quan sát biểu hiện gương mặt cô rồi gia giảm tốc độ.Trong đầu anh chợt loé lên một ý tưởng hung ác.Ngón tay anh mân mê cô rồi chậm chậm tiến vào tận trong cơ thể cô.....


Khoảng khắc ấy...Gary bỗng cứng người lại.Mồ hôi túa ra từ thái dương anh ào ào như mưa lớn,anh vội vã rút tay ra và rời khỏi cơ thể cô.

Ji Hyo nhìn anh giận giữ và thất vọng.Cô co chân lại và lặng lẽ ngồi lên,đôi tay che lấy cơ thể của mình.Ji Hyo găm ánh mắt vào người đang chết sững đứng bên cạnh giường,nước mắt cùng quẫn và uất hận rơi trên gò má cô.Ji Hyo cứ để mặc chúng rơi như vậy,vẫn lặng lẽ nhìn anh:

_Tôi...tôi không...._Gary ấp úng nói.Xấu hổ và ân hận bao trùm lấy anh khiến anh không thốt nổi lên lời.

_Tôi đã nói anh sẽ thấy hối hận!Tôi đã nói.....!_Ji Hyo vô lực cất tiếng,nửa có nửa không.

_Tôi....tôi không biết.....!_Gary vẫn lắp bắp và hoảng sợ.Anh thật sự đã làm một việc độc ác đến không thể dung thứ được.

_Anh ra ngoài đi!Anh làm ơn đi giúp cho!_Ji Hyo mệt mỏi cúi xuống,cô không thể nhìn anh ta thêm một lần nào nữa.

Gary chần chừ khó xử.Cuối cùng đành bước ra và khép cửa lại.Trong lòng anh rối tung lên vì ân hận và xấu hổ,và cả ngạc nhiên nữa!Thật sự....điều vừa rồi.....có chết anh cũng không bao giờ tin nổi,vậy mà lại là sự thực!

..........

Ji Hyo chỉ còn lại một mình trong phòng.

Cô lặng người đi rồi bật khóc.

Tiếng khóc đau đớn của sự nhục nhã,ê chề và cay đắng.Đau đớn thể xác không thể sánh được với đau đớn trong lòng cô lúc này,đau đến làm cô gần như không thể hô hấp được.Điều anh làm với cô hôm nay,giống như một sự khinh miệt và rẻ rúng đến cùng cực,làm cô cảm giác như mình thật nhơ bẩn,thật nhem nhuốc.Cố gắng lắc đầu,Ji Hyo vòng tay tự ôm chặt mình lại,giống như một con búp bê thuỷ tinh vỡ vụn,không thể cứu vãn.Cô bi ai kêu lên ngắt quãng,chợt thấy mình thật thấp hèn!Không sai,rất thấp hèn!Gục đầu vào hai chân mình,cô đau đến run rẩy.Chỉ cầu xin ông trời cho cô lập tức ngất đi,sẽ không phải tỉnh táo mà chứng kiến chính bản thân như vậy nữa.

Ji Hyo ngước mắt lên.Gương mặt đờ đẵn vô hồn của cô buồn thăm thẳm nhưng đôi mắt lại ánh lên tia giận giữ thương tổn đến cùng quẫn.Lời nói bật ra khỏi cô,lạnh lẽo và căm hờn đau khổ:

_Kang-Hee-gun!Tôi hận anh!Cả đời này....nhất định sẽ dùng cả đời này để hận anh!!!



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net