Bối rối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ji Hyo giật mình tỉnh giấc,bối rối cựa quậy trên giường.Những cơn đau ê ẩm trên cơ thể sộc tới ngay khi trí óc cô bắt đầu có cảm nhận lơ mơ một chút.Ji Hyo thử cựa đôi chân mình và lập tức đỏ mặt gay gắt.Nơi khó nói của cô tê dại run rẩy trước những cử động nhỏ nhất,trở nên yếu ớt và nhạy cảm hơn cả mức cho phép.Ji Hyo bần thần nhận ra chiếc áo phông trắng thơm mát trên cơ thể mình...và nhận ra cơ thể cô sạch sẽ dễ chịu vô cùng.Nước mắt nóng hổi rơi xuống từ đôi mắt của cô,đọng lại như sương sớm ướt một mảng lớn trên gối.....

Một cơn gió lạnh khẽ lướt qua cô,cánh cửa phòng khẽ mở và anh đứng ở đó.

Ji Hyo quay mặt lấp liếm những giọt nước mắt đang rơi trên khoé mi,mũi cô nghẹt lại đỏ lựng lên sụt sùi.Gary xót xa nhẹ nhàng tiến lại,nhưng ngón tay thô ráp của anh lướt trên gò má cô và trượt xuống đôi môi hằn những vết ngang dọc tai ác của anh.Đầu ngón tay anh êm ái và mềm mại tránh cho cô những nỗi đau không cần thiết.Ji Hyo hé đôi môi của mình ra,hơi thở ấm áp của cô phả vào những đầu ngón tay anh mềm mại và lưu luyến.

_Em còn đau không?_Gary cau mày hỏi cô,ánh mắt anh lướt trên vết răng đen thẫm của mình trên chiếc cổ trắng mịn.

_Đau!Toàn thân em,chỗ nào cũng đau hết!_Ji Hyo nhẹ giọng nói với anh.Khi đã trải qua những việc đó...nói không đau thật là quá khiên cưỡng.

Gary nghiến răng lại,xương quai hàm chuyển động làm gò má anh cứng lên một nhịp.Ji Hyo kín đáo nhìn đôi mắt hối hận của anh,thở nhè nhẹ.Giọng nói cô khẽ khàng vang lên,mang một nét trách móc kín đáo:

_Bây giờ anh còn thấy hối hận sao?Lúc anh trói gập cánh khuỷu em lại có thấy anh hối tiếc gì đâu?

_Anh....._Gary vội vã lên tiếng,ngượng ngùng nhìn cô.Nhìn anh lúng túng tội nghiệp,khác hẳn lúc anh trên giường mạnh mẽ hành hạ cô đủ trò.

_Có khi lúc nào em phải cùng anh đi khám bác sĩ!_Ji Hyo bâng quơ nói với anh,khẽ cựa người để có thể nhìn rõ gương mặt anh hơn.

_Sao lại khám bác sĩ?Em bị thương ở đâu à?_Gary cuống cuồng hỏi cô,ánh mắt anh hoảng hốt lo lắng không biết lúc trước cô vô tình làm cô bị tổn hại ở chỗ nào không.

_Không phải em!Mà là anh đó!_Ji Hyo lắc đầu và nén cười nói với Gary.

_Sao lại là anh?_Gary lại càng khó hiệu,ngây ngốc hỏi lại cô.

_Khám tâm lý xem anh có phải là người đa nhân cách không!Em thấy nhiều biểu hiện lắm rồi đó!_Ji Hyo trả lời và tự bật cười với câu nói đùa của mình.

Gary thừ người ra một lúc rồi lắc đầu với cô.Anh thở phào nhẹ nhõm khi thấy cô vẫn không đánh mất vẻ hài hước của mình,thấy cô vẫn đùa cợt được với anh.Hoàn toàn không tỏ ý giận dỗi chút nào.Gary khéo léo leo lên giường,tìm kiếm chỗ trống để nằm xuống cạnh cô.Ji Hyo khẽ nhích người ra để cơ thể anh thuận tiện nằm sát hơn vào mình.Gary vòng tay lên và Ji Hyo gối đầu vào đó,cánh tay phải cô mềm mại quấn lấy vòng bụng của anh khi cô vùi mặt vào ngực anh.Mùi hương nam tính đặc trưng của Gary ngây ngất khứu giác của cô khi Ji Hyo tham lam hít tràn đầy nó vào phổi mình.

Gary âu yếm nhìn cô quận tròn trong tay anh,thoải mái hít thở mùi hương của anh.Gary thắc mắc nhẹ giọng hỏi cô sau khi Ji Hyo phả một luồng hơi ẩm ướt lên áo anh.

_Em làm gì vậy?

_Hít mùi hương của anh!_Ji Hyo điềm nhiên trả lời và lại thoải mái hít một luồng hơi mạnh mẽ nữa.

_Mùi hương của anh?_Gary bật cười nhắc lại lời cô và thoải mái hỏi._Thế anh có mùi gì nào?

_Mùi thuốc lá thơm,mùi bạc hà,mùi gỗ mới....mùi lửa!_Ji Hyo chầm chậm nói và ngước mắt lên nhìn anh.

_Mùi lửa?_Gary ngạc nhiên hỏi lại cô,càng lúc càng thấy chuyện này thú vị.

_Ukm!_Ji Hyo điềm nhiên trả lời anh._Ấm áp lắm đó!

Gary chớp mắt trầm ấm nhìn cô,bàn tay anh vuốt nhẹ tấm lưng mềm mại của cô.Nuốt xuống cổ họng,Gary trầm thấp nói với cô:

_Em lại đây nào!

Ji Hyo ngoan ngoãn nhướn người gần lên phía anh và Gary dịu dàng đặt một nụ hôn lên môi cô.Vòng tay cứng cỏi của anh bó chặt lấy thân hình mảnh mai của cô và đôi môi anh dịu dàng ép lên cô.Ji Hyo hé đôi môi ra và Gary lùa lưỡi vào trong,rất tự nhiên với nụ hôn mang thương hiệu của mình.

Ji Hyo cau mày lại,bàn tay cô bám lấy ngực áo anh khi cố gắng hô hấp khó khăn.Gary vuốt tay lên và lùa tay vào mái tóc đen tuyền,vẫn ngoan cố đảo lộn ngang dọc trong vòm miệng của cô.Ji Hyo nhắm tịt mắt lại,cơ thể cô mềm nhũn gần như lả đi dưới những đòi hỏi của anh.

Gary cảm nhận được sức lực yếu ớt của cô thì khẽ khàng nhả môi cô ra.Ji Hyo xụi lơ trên ngực anh,hơi thở dồn dập gấp gáp,đôi má ửng đỏ.Gary vuốt vuốt mái tóc cô,nụ cười thoáng hiện lên môi khi anh tinh quái hỏi cô:

_Thế bây giờ em thấy anh có mùi gì?

_Em!

Ji Hyo không chần chừ đáp lời anh ngay lập tức.Gary cứng người lại vì lời đối đáp vừa thông minh vừa chân thực của cô......đúng là lúc này,cơ thể anh tràn ngập hương vị của cô.

Ánh mắt Gary đột nhiên dịu lại,trong đó lại có cảm giác bối rối.Cuối cùng không kìm nổi,anh nhẹ giọng hỏi cô,cũng là nói hết thắc mắc trong lòng mình:

_Em không giận anh à?

_Em không!

Ji Hyo nhẹ nhàng lắc đầu và cười xoa dịu anh.Cô giận anh làm sao được cơ chứ trong khi chính cô cũng cảm thấy việc đó thật thú vị!Đúng là rất khác những gì cô được biết,được xem lúc trước!Tất cả cả nhận,tất cả hình dung,tất cả....mọi thứ.....đều tuyệt!Phải!Cô thú nhận rồi đó!Mọi thứ đều rất tuyệt vời!

_Thật không?_Gary ngờ vực hỏi cô,đôi mắt cô vẫn chưa hết ửng đỏ,những vết xanh tím trên cơ thể,cả việc cô phản đối mạnh mẽ nữa....cô hoàn toàn không giận dỗi anh sao?

_Thật!Em không nói dối đâu!Với lại.....em phát hiện ra một thứ rất thú vị từ anh đấy nhé!_Ji Hyo gật đầu quả quyết,đôi mắt cô ánh lên sự tinh nghịch khi cô nghiêng đầu nâng giọng trêu anh.

_Điều gì?_Gary hỏi lại cô,đôi mắt anh nhướn lên đầy khó hiểu.

_Từ rốn anh trải dọc một đường lông xuống bụng dưới!Những người có dấu này sẽ sinh con trai đầu lòng đó!_Ji Hyo cười toe với anh và vui vẻ nói.

_Thế để anh đi cạo!

Gary nghe cô nói xong liền làm động tác nhỏm dậy.Ji Hyo ngạc nhiên vội níu anh lại,thắc mắc vội vã hỏi lớn:

_Sao?Sao anh lại đi cạo?

_Anh muốn có con gái!Con trai rồi như anh thì để làm gì cơ chứ?Cạo phứt đi cho chắc ăn!_Gary trả lời rồi một hai đòi đứng dậy.

_Thôi!Ơ hay?Anh làm sao vậy?Đấy chỉ là người xưa nói như vậy thôi chính xác làm sao biết được?Anh đừng làm vậy kỳ quặc lắm!_Ji Hyo vừa buồn cười vừa bối rối kéo anh lại.

_Anh muốn con gái!TUYỆT ĐỐI PHẢI LÀ CON GÁI ĐẤY!Em liệu hồn!_Gary nằm lại rồi đột nhiên trừng mắt với cô.

_Em thì liên quan cái gì?_Ji Hyo giật mình cãi lại anh.

_Em sao lại không liên quan?Em không sinh con cho anh thì anh sinh một mình được chắc?_Gary cũng lớn giọng nói lại với cô,đôi tay anh nắm lại kí nhẹ vào trán cô.

_Anh nói chuyện vô lý!_Ji Hyo lắc đầu và dằn dỗi với anh,cánh tay cô buông anh ra và xoay lưng lại phía anh.

Gary lắc đầu bật cười rồi ngồi thẳng dậy.Anh bước xuống giường và kéo tay cô lên,cố không làm cô đau đớn.Ji Hyo thắc mắc nhìn anh vui vẻ lôi kéo cô liền vội vã hỏi:

_Anh làm gì vậy?Định lôi em đi đâu?

_Đi gặp một phần nhân cách trong bộ sưu tập của anh!_Gary úp mở vui vẻ rồi hắng giọng._Nào!Đứng dậy cô bé!

.....................

Ji Hyo há hốc miệng khi Gary đỗ xe lại và tháo dây an toàn cho cô.Ji Hyo đờ người ra khi Gary mở cửa xe bước xuống và vòng sang trái mở cửa cho cô.Ji Hyo bước chân xuống và anh đóng cánh xe lại.Cô vẫn chưa hết bàng hoàng khi Gary chỉnh lại trang phục cho mình,khéo léo thắt lại chiếc khăn voan trên cổ của cô.Ji Hyo ngỡ ngàng hỏi anh khi Gary quàng vai cô bước vào trong:

_Anh đưa em đến đây làm gì?

_Còn làm gì nữa?Tất nhiên là đưa em đi mua sắm rồi!_Gary thản nhiên nói với cô khi khảng khái sải những bước dài.

_Anh à.....đây là cửa hàng Guerlain đó!_Ji Hyo hốt hoảng nói khi nhìn cửa hàng sang trọng đẳng cấp.Khi nhắc đến cái tên Guerlain thì người ta luôn nghĩ ngay đến cụm từ: Đế vương nước hoa!Và giá tiền của nó cũng thuộc hàng đó!Nếu không phải là phu nhân của chủ tịch tập đoàn lớn thì không bao giờ dám động đến!Loại hàng hoá rất rất rất xa xỉ đó không đùa được đâu.

_Ừ!_Gary thản nhiên trả lời._Anh dẫn em đi mua nước hoa mà!

_Không phải....không phải!Ý em là nó...nó...._Ji Hyo vội vàng phủ nhận.Ngượng ngập khi cánh cửa kính to lớn mở ra và hai nhân viên nữ cúi người chào cô.

_Là nước hoa!_Gary mềm mại nói với cô và vuốt tóc cô.Nở nụ cười ấm áp xoa dịu khuôn mặt đang hoảng hốt của cô,Gary nháy mắt nói._Em thoải mái đi!Chỉ là nước hoa thôi mà!

_Ngài Kang!Cô Song!

Ji Hyo giật mình quay lại.Một nữ nhân viên vô cùng xinh đẹp đang cúi người chào cô và anh.Gary thoải mái ôm lấy vòng eo cô và thoải mái nói:

_Jong Ei!Em giới thiệu cho Ji Hyo mấy loại nước hoa nhé!

_Vâng thưa ngài!

Cô gái cung kính đáp lời và chìa tay mời Ji Hyo.Cô ngạc nhiên nhìn anh nhưng Gary chỉ vuốt nhẹ tóc cô và nhẹ giọng nói:

_Em thích loại nào cứ lấy!Anh đợi em ở đây nhé!

_Nhưng....._Ji Hyo vẫn bàng hoàng,chưa kịp thích ứng với hoàn cảnh này.

_Đi đi em!

Gary vỗ vỗ vào lưng cô và quay đầu,bước đến hàng ghế chờ dài thượt sang trọng nhàn nhã cúi xuống.

_Mời cô!

Cô nhân viên cúi người và nhoẻn cười với Ji Hyo,lịch sự và chuyên nghiệp vô cùng.Ji Hyo lúng túng nhìn anh rồi miễn cưỡng bước theo cô nhân viên.Jong Ei dẫn cô đến tủ kính chính giữa phòng và đẩy lớp kính bảo vệ ra.Cô nhân viên lấy xuống một ống thử trước một lọ nước hoa màu be nhạt và cúi người nói:

_Xin cô đưa cổ tay ra!

Ji Hyo vô thức chìa cổ tay ra cho cô nhân viên và cô gái chấm nhẹ lên cổ tay cô,mềm mại giới thiệu:

_Đây là loại nước hoa có tên là L'Heure Bleue.Nước hoa L'Heure Bleue mang hương thơm mềm mại và lãng mạn của bầu trời lúc chạng vạng và khung cảnh khi màn đêm buông xuống.Tầng hương đầu mở ra với vị ngọt ngào của hồi và cam Begamot tươi mát.Tầng hương giữa của hoa hồng, cẩm chướng, hoa huệ tây, violet và dâu cam, hương hoa mơn man và mãnh liệt của vani,đậu Tonka,hoa Iris.

Ji Hyo lướt cổ tay lên mũi,các giác quan của cô bừng tỉnh.Mùi thơm vừa dịu dàng vừa nồng đậm tinh tế đến không lời nào có thể diễn tả nổi.Ji Hyo thích thú vô cùng,ánh mắt cô ánh lên tia sáng.Cô nhân viên Jong Ei mang lọ nước hoa xuống: đó là lọ nước hoa hình chữ nhật với nắp đậy hình trái tim ngược,rất độc đáo.Ji Hyo ngần ngại cầm lọ nước hoa trên tay và nhìn vào giá của nó.Cô giật mình khi nhìn thấy con số 718$.

Ji Hyo nuốt nước bọt và bật cười ngây ngốc. "Bảy trăm mười tám đô la cho một lọ nước hoa ư?Trời đất!!!".Ji Hyo lắc đầu nhẹ nhàng khéo léo đặt lọ nước hoa lại trên tay cô gái,cười nhẹ tìm cách từ chối thì giọng nói Gary bất chợt vang lên:

_Em chọn được lọ nào chưa?

Cô thở nhẹ khi anh tiến lại gần và mỉm cười với cô.Anh cầm lọ nước hoa trên tay cô nhân viên và nhẹ giọng hỏi:

_Em thích lọ này à?

_Vâng!Nhưng mà....._Ji Hyo gật đầu thở dài với anh,hấp tấp nói.

_Tôi mua lọ này nhé!_Gary gật đầu với cô bán hàng và trả lại lọ nước hoa cho cô.

_Gary!_Ji Hyo hét lên với anh và lập tức đỏ mặt.Gary nhìn vẻ mặt bối rối của cô và dịu dàng hỏi lại:

_Em thích lọ đó không?

_Em có....nhưng mà......_Ji Hyo khó xử nói với anh."Em thích nhưng mà đắt quá!".

_Em thích là được rồi mà!

Gary nhẹ giọng nói với cô và vỗ nhẹ đỉnh đầu cô,ý nói cô an tâm không cần lo lắng.Ji Hyo ngạc nhiên nhìn anh và Gary nói với cô nhân viên:

_Lấy cho cô ấy một lọ Shalimar nữa nhé!Thật thiếu xót khi đến tận đây mà không mua nó đúng không?

_Anh ơi!!!!

Ji Hyo níu tay Gary và thảng thốt gọi.Shalimar một trong năm loại nước hoa huyền thoại của các hãng nước hoa nổi tiếng thế giới và là loại nước hoa lâu đời nhất trong lịch sử.Anh đang muốn mua nó đấy!Anh.....nh....anh đang đùa phải không?

_Ji Hyo à!Em cứ thoải mái chọn đi!Đừng bận tâm gì hết!Chỉ cần em thích là được!Nhé?

Cô thừ người ra nhìn anh và Gary nháy mắt với cô.Anh dắt cô ra quầy thanh toán và rút chiếc thẻ bạch kim trong ví ra.Cô thu ngân quẹt thẻ và in hoá đơn cho anh và bỏ vào trong túi,cúi chào anh và cô.Ji Hyo ngạc nhiên nhìn phong cách của anh.Chắc chắn anh không phải vào đây lần đầu.Gary mở cửa xe cho cô và Ji Hyo leo lên,thắt dây an toàn.

Gary vần tay lái và hướng ra đường lớn.Ji Hyo kín đáo nhìn anh,đôi môi cô hết mím lại rồi mở ra như muốn nói điều gì đó nhưng rất khó mở lời.Gary nhìn cô bên cạnh và trầm giọng hỏi cô:

_Em muốn nói gì thế?

_Anh không phải đến đây lần đầu!_Ji Hyo lẩm bẩm nói,giống như một lời khẳng định.

_Ừ!Anh hay mua quà tặng mẹ với Jung In mà!_Gary thoải mái trả lời cô khi ấn phanh đỗ lại vì đèn đỏ.

_Nó....rất đắt!_Ji Hyo thẫn thờ nói,vẫn còn rùng mình khi nhớ lại con số trên hoá đơn.

_Em đừng suy nghĩ về giá cả nữa Ji Hyo!Cứ nghĩ nó chỉ là nước hoa thôi mà!_Gary nhẹ nhàng nói và nhấn ga,chiếc xe lại vọt đi nhanh chóng.

Ji Hyo thắc mắc nhìn anh.Thắc mắc nhìn chiếc Bentley sang trọng anh đang dùng!Cô giật mình nhận ra khu nhà đang ở cũng thuộc sở hữu của anh.Ji HYo không khỏi bối rối bất an.Cô không biết vì đâu mà anh lại có nhiều tiền đến như vậy!Đúng là cô chưa bao giờ tìm hiểu về anh,những khoản thu nhập của anh.Cô chỉ đơn giản là yêu con người của anh,còn tất cả mọi thứ về anh....cô đều không biết!!!

_Đến nơi rồi!

Gary vui vẻ nói và dừng xe lại.Ji Hyo nhìn qua cửa kính xe và thở dài lần nữa!Trước mặt cô là Landmark Centrel,khu mua sắm sầm uất bậc nhất của Seoul!Ji Hyo cau mày lại,đột nhiên cảm thấy bực tức!Anh làm như vậy....khác nào.....đang trả công cho cô vậy?

_Em xuống xe nào!

Gary nhẹ nhàng nói với cô khi thấy cô cau có hậm hực không cởi dây an toàn ra.

_Không!_Cô gắt gỏng với anh và khoanh tay trước ngực.

_Kính ngữ của em đâu?_Gary cau mày nhắc nhở cô.

_Em không thích xuống!_Ji Hyo vẫn gắt lên.

_Sao em lại không thích xuống?Có chuyện gì vậy em?Hay em mệt à?_Gary lo lắng hỏi cô,nhướn người lên để áp tay vào trán cô.

_Em không sao!_Ji Hyo tránh bàn tay của anh và hậm hực nói._Nhưng anh làm như vậy chẳng khác gì đang trả tiền để mua em cả!Em không thích anh làm như thế!

Gary đờ người ra trước phản ứng bất thường của cô rồi bật cười.Cô thật là chúa hay vặn vẹp suy diễn!Cô cứ như vậy hỏi anh biết làm sao?

_Em đừng nghĩ như vậy!Anh đang dẫn em đi mua sắm mà?Sao em lại nghĩ anh đang trả công em nhỉ?

_Nhưng anh làm thế ngay sau chuyện đó!Anh nói em có suy nghĩ được không?_Ji Hyo cau mày nói,bực bội với chính mình.

_Không có đâu!Anh chỉ muốn được đi mua sắm cho người anh yêu thôi mà!_Gary mềm mại nói,cười nhẹ với cô.

Ji Hyo giật mình với câu nói bất ngờ của anh.Mặt cô đỏ ửng và trái tim đập loạn nhịp khi anh nói:"người anh yêu".Chỉ cần chút đó thôi mọi u buồn của cô lập tức trôi đi sạch sẽ.

_Sao nào cô bé?Xuống xe nhanh!

Gary mềm mại nói và mở khoá an toàn cho cô và Ji Hyo bước xuống.Gary đóng cửa xe lại và thì thầm vào tai cô:

_Em nhớ mua mấy bộ váy ngủ nữa nhé!Mua loại nào dễ xé một chút là được!

Ji Hyo đỏ mặt gay gắt và thụi mạnh vào bụng anh.Gary gập người lại ra vẻ đau đớn và hăng hái cùng cô bước vào trong.

Ji Hyo thoải mái lựa đồ trong niềm hứng khởi mua sắm nổi lên.Cô chọn bốn bộ váy,ba đôi giày cao gót,ba chiếc khăn voan Pháp,hai bộ nữ trang phụ kiện,ba chiếc áo phông và một chiếc sơ mi cho anh.Gary nhìn đống đồ trên tay và hướng mắt vào khu đồ lót phụ nữ rồi tảng lờ ra chỗ khác.Ji Hyo đỏ mặt biết ý bước vào trong và chọn thêm bốn bộ váy áo ngủ các loại,toàn bộ là màu trắng.

Gary xách đống đồ ra giúp cô và Ji Hyo vui vẻ nhảy chân sáo và nói lớn với anh:

_Em đói!

_Vậy anh đưa em đến nhà hàng của anh ăn cơm nhé?_Gary nhẹ giọng nói khi bỏ đống đồ vào cốp xe.

_VÂNG!!!

Ji Hyo hạnh phúc reo lên và ngồi chễm chệ trên ghế,vui vẻ hưởng thụ hương vị tình yêu ngọt ngào tràn đầy từng ngóc ngách cơ thể.

........

Cô hãy cứ hưởng thụ sự hạnh phúc viên mãn bên anh đi.........khi cô còn có thể.....!!!


.........................

Au có hai thông tin sau: 1 vui và 1 buồn!Sau đây au sẽ thông báo tin vui trước ná!

Tin vui là chap sau au sẽ hoàn fic nhá! (Blap!Blap!Kekekeke!Vỗ tay x n lần)

Tin buồn là fic này (lại) có hai phần!!!

Au xin lỗi vì sự cố đáng tiếc này nhé!Vì au thấy nếu viết tiếp theo thì quá dài mà cũng rất lan man nên au quyết định cắt thành 2 phần!Yên tâm là au chỉ nghỉ khoảng 2 ngày là tiếp tục viết fic mới ngay!Các mem chịu khó chờ chút nhé!

Và fic "Bên anh là định mệnh" phần 2 au sẽ dành tặng cho một mem vô cùng yêu quý của au!Đây là món quà của au như đã hứa với bạn ấy!Fic mới au sẽ trân trọng ghi dòng thân tặng còn bây giờ au xin phép được dấu tên nhé!

Yêu các mem của au nhiều!

Thân!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net