Quá khứ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ji Hyo mở vòi nước,mát lạnh lan toả lên da thịt cô,làm ướt mái tóc rối tung của cô.Cô cứ đứng dưới dòng nước như vậy,rất lâu....Vuốt những giọt nước vương trên mi mắt,Ji Hyo mím môi lại,thở nhẹ nhàng.Đôi má cô vẫn đỏ hồng và nóng ran,làn da cô vẫn nguyên vẹn những cảm xúc khi nãy...rõ rệt và sống động.

Ji Hyo lướt những đầu ngón tay lên đôi môi của mình,thoáng rùng mình.Hơi ấm riêng tư của những nụ hôn nồng nàn nóng bỏng vẫn còn vương vất nơi đó,chân thực đến từng nếp gấp nhỏ.Ji Hyo nhắm chặt mắt lại và lắc mạnh đầu để xua đuổi những hình ảnh bỏng cháy bên trong,xấu hô đến chỉ muốn chui xuống đất.Vội vàng vớ lấy chai sữa tắm,cô bơm ra tay và bôi lên người,cố gắng tẩy sạch tất cả những gì anh để lại.Soi mình vào trong gương,cô thẹn thùng nhận ra những dấu hôn tím đỏ rõ rệt trên làn da mình.

Cô tắm như rửa tội nhưng không thể nào tẩy sạch được mùi hương của anh trên cơ thể mình.Bất cứ chỗ nào của cô cũng đều lưu giữ dấu ấn của anh,mùi hương của anh,tư vị của anh....không làm cách nào trối cãi.Ji Hyo thần người ra,mặc cho dòng nước vô tư xối thẳng xuống người.....vậy là bây giờ....cô đã trở thành của anh!Trọn vẹn!

Ji Hyo mỉm cười nhẹ nhàng với ý nghĩ đó!Cô thật sự rất vui,rất hạnh phúc và không hề có một ý hối tiếc nào.Cô yêu anh và cô biết anh cũng yêu cô,rất nhiều!Từng cử động,từng lời nói,từng nghĩ suy khi anh ở bên cô đều lộ rõ ra điều đó.Có lẽ anh và cô đã yêu nhau từ rất lâu,rất lâu....nhưng ngây ngốc không nhận thấy!Để rồi cú sốc tinh thần đó đã làm cô và anh tỉnh ra rất nhiều!Cô nghiễm tưởng mình sẽ phải rất hận anh,rất căm ghét anh....vậy mà cô không thể!Cô cứ hét lên nhất định sẽ hận anh,nhất định sẽ ruồng bỏ anh.....nhưng trái tim cô lại không để cô làm vậy!Vì cô đã yêu anh....bằng cả trái tim mình!

Ji Hyo mỉm cười hạnh phúc.

Đây là cảm giác yêu sao?Thoát vui,thoát buồn,ngây ngất,ngọt ngào,nóng bỏng,..........!

Đây là cảm giác dâng hiến sao?Hạnh phúc,tự nguyện,kiêu hãnh,không hề lo sợ,không hề hối tiếc,.......!

_AA...A..A..aa...a..a..aaa....!

Ji Hyo hét lên: "Trời ơi xấu hổ đến chết mất!!!".

_Ji Hyo!Em làm sao vậy em?

Giọng Gary hốt hoảng bên ngoài kèm theo những tiếng gõ cửa vội vã.Bóng hình vững chãi in hằn lên cửa kính phòng tắm làm cô càng xấu hổ hơn.Ji Hyo vội vã túm chiếc khăn tắm bó chặt lấy người,hấp tấp luống cuống trả lời anh:

_Em không sao!Không sao hết!

_Em có chắc em ổn không?_Gary vẫn lo lắng khôn nguôi hỏi vọng vào.

_Em chắc....em chắc mà!_Ji Hyo gật đầu lia lịa và tóm chặt lấy chiếc khăn tắm.

_Anh hâm lại đồ ăn rồi!Em tắm xong ra ăn tối luôn nhé!

Gary nhẹ giọng nói với cô rồi rời đi.Ji Hyo thở ra nhẹ nhõm và cuống cuồng tìm mặc quần áo rồi bước ra ngoài.

Gary múc thìa canh ức bò thơm ngào ngạt ra bát to rồi đặt lên bàn,bất chợt ngước mắt lên.Cả cơ thể anh cứng đờ lại.

Ji Hyo đứng trước anh,mái tóc ướt át nhỏ nước xuống bộ đồ ở nhà vải bông màu xanh chấm trắng.Áo ngắn tay và quần cụt,nhìn rất ngộ nghĩnh.Gary há hốc mồm,máu nóng lại sộc thẳng lên đầu anh.Anh gầm gào tự nguyền rủa bản thân mình: tại sao lại dễ có phản ứng với cô đến vậy?Nhìn bộ dạng ngốc nghếch dễ thương của cô trong bộ đồ ngủ trẻ con,anh bật cười.Cười đến nỗi phải gập cả lưng lại.Cố gắng cười to để át đi cảm xúc thật trong lòng.

Ji Hyo thần người ra nhìn anh rồi nhìn xuống bộ đồ của mình,lập tức hiện ra.Bặm môi lại,cô hét lên lanh lảnh:

_Anh cười cái gì chứ?Em chỉ có bộ đồ như thế này thôi!!!

_Kh..ô..ng...không....phải!_Gary xua tay vội nói,nước mắt chảy ra từ khoé mắt anh.

_Còn nói không phải!Anh không thích thì em đi thay đồ khác!

Ji Hyo gắt lên rồi phụng phịu bỏ đi,tức tối vì thái độ của anh với mình.Nhưng chỉ bước được hai bước chân,vòng eo cô đã bị một vòng tay vững chắc giữ rịt lại.Ji Hyo hốt hoảng khi anh vùi mặt vào tóc cô,hít thở mùi hương ngọt ngào ở đó.

_Em đừng thay!Đẹp lắm!_Gary âu yếm nói,vẫn vùi mặt vào mái tóc cô.

_Vậy tại sao anh lại cười?_Ji Hyo bực bội vùng vẫy khỏi vòng tay anh,nóng bừng lên vì tức tối.

_Tại anh chưa bao giờ được nhìn thấy điều gì vừa gợi cảm lại vừa dễ thương như vậy.Hơn nữa lại rất ngộ nghĩnh.....và.....rất mềm nữa!

Gary cười gian xoả,bàn tay anh vuốt nhẹ lên bụng cô.

_Không đứng đắn!

Ji Hyo đập mạnh tay vào bàn tay đang có ý làm loạn của anh,nghiêm giọng mắng.Gương mặt Gary lập tức xịu lại,tiu nghỉu như mèo bị cắt tai.Ji Hyo bật cười sảng khoái và cốc nhẹ vào trán anh.Gary nghiêng đầu sang một bên và gục mặt vào vai cô.

_Anh buông em ra đi!Thức ăn nguội hết rồi kìa!_Ji Hyo đập đập vào tay anh khi thấy Gary cứ bám chặt lấy người mình,nhất định không chịu buông ra.

_Em thơm quá!Anh không buông ra được!_Gary siết chặt cô hơn,vùi mặt vào tóc cô tham lam hít hương thơm của cô.

_Buông em ra đi!Em không đùa đâu!_Ji Hyo hét lên và gỡ tay anh ra._Em đói rồi!

Gary lập tức buông vòng eo cô ra và chạy một mạch vào bếp,vội vàng dọn đồ ăn.Ji Hyo bật cười rồi theo sau anh,chợt nhớ ra Golden liền lớn tiếng gọi:

_GOLDEN!!!

_GÂU!GÂU!GÂU!

Ji Hyo giật mình khi nghe thấy tiếng nó phát ra từ trong bếp.Vội vã tiến lại liền thấy nó nấp sâu trong góc khuất,cạnh chân anh.Ji Hyo ngạc nhiên chưa kịp lên tiếng thì anh đã nhanh nhẹn giải thích:

_Anh gọi nó ra đấy!Nó ở trong phòng ngủ một mình cô đơn nên anh gọi ra luôn!Em ngồi xuống đi!

Ji Hyo kéo ghế và ngồi xuống.Con Golden quanh quẩn bên cạnh anh và bám chặt lấy chân anh.Gary để đĩa thịt bò xào lên bàn rồi bỏ hộp kim chi ra,đặt đĩa rau trộn bên cạnh bát canh ức bò và mở lò vi sóng lấy nốt đĩa kim bap đầy ụ ra rồi ngồi xuống cạnh cô.Golden lẽo đẽo theo anh và ngồi phịch ngay cạnh ghế của anh.

_Mày ăn cơm rồi đó nhé!_Ji Hyo nạt Golden khi nó há miệng đớp miếng kim bap từ tay Gary.

_Kệ nó em!_Gary cười thoải mái rồi gắp thức ăn bỏ vào bát cho cô.

_Sao hai người lại thân nhau nhanh như vậy được chứ?_Ji Hyo cau mày thắc mắc khi Gary bỏ miếng thịt bò vào miệng Golden.Nó ư ư thoả mãn rồi phủ phục thoải mái nhai.Rõ ràng khi mới đến đây nó còn ghét anh cay đắng,vậy mà bây giờ quay ngoắt 180 độ,không thèm quan tâm tới cô nữa.Bây giờ nó chỉ có anh và anh!Ji Hyo tủi thân lườm Golden sắc lạnh.

_Chắc nó ngửi thấy mùi đồng loại!_Gary tỉnh bơ nói rồi bỏ tọt một gắp rau trộn vào miệng.

Ji Hyo thừ ra.....rồi phá lên cười.Gary nhún vai đầy tự mãn khi cô cười lăn lộn,cười đến chảy nước mắt.Khiếu hài hước của anh bao giờ cũng quấn hút như vậy.Phải rồi.....mùi đồng loại!Anh cũng là "Gae" mà!

_Em vui không?_Gary âu yếm hỏi cô khi liên tục gắp thức ăn cho cô.

_Em vui lắm!Ôi bụng em!_Ji Hyo ôm bụng kêu than.Cười nhiều quá làm cô phát đau bụng.

Gary gật đầu nhẹ nhàng,tiếp tục dùng bữa.Anh gật gù cảm thán với cô:

_Công nhận càng ngày em nấu ăn càng ngon!

_Thật không?Vậy anh ăn nhiều hơn nữa đi!_Ji Hyo vui mừng nói và gắp thức ăn cho anh.Xấu hổ khi nghĩ đến bữa ăn tệ hại đầu tiên cô nấu cho anh.Hại anh phải vào bệnh viện nằm một đêm hồi sức.

Hai người dùng bữa,đột nhiên rơi vào trạng thái im lặng.Ji Hyo gắp miếng rau trộn lên,khẽ liếc nhìn anh.Gary vẫn thản nhiên ăn,thỉnh thoảng cho Golden vài miếng thịt hay kimbap.Ji Hyo khẽ khàng mím môi lại,trong lòng có chút hoang mang.

Tại sao sau những chuyện vừa rồi mà anh....thản nhiên quá!

Giống như không có gì đặc biệt vậy!

Liệu những cảm xúc của anh dành cho cô có phải là thật?Anh vốn là người chơi bời có tiếng,thường xuyên đến hộp đêm hay vũ trường.Liệu những gì anh đôi với cô có phải là thật?Hay mình cô mộng tưởng vu vơ?Ji Hyo buông đũa xuống,gương mặt cô xám lại bất an.

Gary nhận thấy biểu hiện bất thường của cô liêng nghiêng đầu ngắm nhìn gương mặt lo lắng của cô và trầm giọng hỏi:

_Em sao vậy?

_Em...không.....sao!_Cô ấp úng nói và cầm đũa lên,giả vờ ăn cơm mau lẹ.

_Em lo lắng điều gì à?_Gary nhẹ giọng hỏi,đôi mắt anh ánh lên sự lo lắng không nguôi.

_Không....không có!_Ji Hyo ấp úng nói dối,đôi mắt cô nhìn xuống miếng thịt bò trong bát.

_Em lo lắng về anh đúng không?Về con người anh đúng không?_Gary nheo mắt lại,thoải mái trả lời.Anh buông đũa và tựa vào thành ghế,khoanh tay trước ngực.

_Em không có ý đó!_Ji Hyo vội vàng xua tay,lắc đầu phủ nhận.

Gary mỉm cười với cô.Đôi mắt anh ấm áp nhìn cô đầy âu yếm,thở nhẹ một hơi,anh khẽ khàng kể lại cuộc đời mình.Giọng anh buồn bã xa xăm đến nỗi làm Golden cũng buồn theo.Nó nằm phịch xuống và ư ư trong cổ họng:

_Anh ngày trước vốn là một kẻ không ra gì!Đi học thì chuyên xếp cuối,lại thường xuyên bị bắt nạt!Lúc đó anh rất nhát,lại rất sợ hãi,không bao giờ dám đánh lại,chỉ im lặng chịu đựng.Lâu rồi anh thanh chai lỳ,luôn để người khác ức hiếp,dần dần cũng quen!Anh không có bạn!Không ai muốn chơi với anh hết!

Ji Hyo ngạc nhiên nhìn anh,chợt tưởng tượng ra một cậu bé buồn bã,lủi thủi một mình trên trong một góc đường.Quần áo xộc xệch lấm bẩn,gương mặt xước xát,đôi chỗ còn rỉ máu.

_Mẹ anh thường xuyên phải chăm sóc anh,băng vết xây xát khắp cơ thể cho anh.Bà luôn luôn khóc khi nhìn thấy anh như vậy còn anh thì ngày càng bướng bỉnh và lỳ lợm.Nhưng những giọt nước mắt của bà làm anh không thể chịu đựng nổi!Nó còn làm anh đau hơn cả những trận mưa đòn của lũ bắt nạt anh!

Ji Hyo đau xót nhìn Gary nhẹ giọng thủ thỉ.Đôi mắt anh mờ mịt khi nghĩ lại những tháng ngày đó trong quá khứ,đôi môi mím lại.Anh rút ra một bao thuốc lá,đặt một điếu lên môi,anh châm lửa.Ji Hyo im lặng nhìn làn khói mờ mịt toả ra,mờ mịt như chính quá khứ của anh vậy.

_Chắc anh đã cảm thấy cô đơn lắm!_Ji Hyo nhẹ giọng nói với anh.

Gary mỉm cười nhìn cô,gạt tàn thuốc xuống chiếc bát đựng đồ bỏ bên cạnh và lắc đầu.Anh trầm giọng nói:

_Anh không thấy cô đơn!Thậm chí anh còn thấy rất thoải mái!Bởi vì nếu không có những trận đòn như vậy,anh vẫn mãi chỉ là một thằng nhóc yếu ớt và dễ bị bắt nạt mà thôi!Nhờ chúng mà anh thay đổi rất nhiều!

_Thay đổi?_Ji Hyo thắc mắc hỏi lại anh.

_Ừ!_Gary gật nhẹ đầu,tiếp tục gạt tàn thuốc._Anh đánh trả!Lần đầu tiên trong cuộc đời mình,anh phản kháng!Lúc đó có một đứa chửi rủa mẹ anh khi đạp chân vào bụng anh.Nói mẹ anh là đứa khốn nên mới sinh ra đứa con hoang là anh....!Lúc đó anh thật sự rất tức giận.....và anh đánh trả!Không ngờ anh đánh rất khá!Năm tên đó ngã xoài ra đất,có đứa còn bị anh đạp gẫy chân!

Ji Hyo lo lắng nhìn Gary,một cảm giác mơ hồ không rõ rệt ập đến.

_Chắc anh thấy hả hê lắm....vì đã đánh lại bọn chúng!_Ji Hyo ngập ngừng lên tiếng,ánh mắt dò xét nhìn anh.

Gary lắc đầu,anh dụi điếu thuốc lá trong tay rồi châm điếu khác.Hít một hơi sâu,anh nhẹ giọng trả lời:

_Anh thấy tệ hơn rất nhiều!Đi bắt nạt và bị bắt nạt đều khốn khiếp như nhau cả!_Gary gằn giọng nói,nét cười chua chát hiện lên môi anh._Nhưng làm người khác sợ vẫn tốt hơn là sợ người khác!

_Rồi....anh trở thành đầu gấu ở trường!Anh thiết lập băng hội,đánh lộn,phá phách,sống bất cần đời!Anh hả hê với điều đó lắm nhưng mẹ anh thì đau đớn hơn!Bà còn khóc nhiều hơn lúc anh bị bắt nạt!Bà nghĩ rằng anh đã trở thành người xấu,bà lo lắng không biết anh sẽ tồn tại thế nào trong thế giới này......nhưng anh không màng đến!Anh sống vội vã và manh động vô cùng.

Ji Hyo thương cảm nhìn Gary,trái tim cô bỗng nhiên đau thắt lại.

_Rồi.....anh bắt đầu có bạn gái!Bọn anh đã khởi đầu rất tốt nhưng anh chỉ là chơi bời!Lúc bọn anh hôn nhau dưới sân trường trung học của anh,trời đổ mưa rất lớn!Anh nhớ lúc đó anh đã không kìm được cảm xúc của mình,anh muốn có cô ấy!Cô ấy chống cự và anh đã thẳng tay bỏ cô ấy!Ngay sau khi bọn anh có nụ hôn đầu với nhau!Cô ấy tát anh và nói anh là kẻ tồi tệ!Anh đúng là đồ tồi tệ!

Gary cười nhạt rồi hướng ánh mắt buồn bã đến phía cô,giọng anh vẫn trầm thấp êm dịu:

_Và cứ như vậy,anh tồn tại đảo điên đến khi 20 tuổi!Anh bắt đầu bước chân vào âm nhạc....và khi đó thực sự anh mới được sống!

_Rồi....anh bắt đầu yêu!_Gary nhẹ nhàng thuật lại,đôi mắt anh mờ đi buồn bã._Anh yêu cô ấy rất sâu sắc.Đó mới là mối tình đầu của anh!Anh chìm đắm vào tình yêu đó như thiêu thân lao vào lửa.....rồi....bị đốt cháy!

Ji Hyo há miệng đau đáu nhìn anh khi Gary châm điếu thuốc thứ ba.

_Cô ấy phản bội anh trong khi anh vẫn còn rất yêu cô ấy!Yêu rất nhiều!Anh đã tha thứ cho lỗi lầm của cô ấy!Bọn anh đã quay lại và lại yêu như chưa có chuyện gì xảy ra....rồi cô ấy lại bỏ đi!Và lại quay lại.....!Rồi....anh chia tay cô ấy!

Ji Hyo cứng người lại khi nghe anh nói.Nước mắt vô thức rơi xuống gương mặt cô.Ji Hyo xót xa nhìn người đàn ông trước mặt,một người có quá nhiều vết sẹo trong tim!

_Chắc anh vẫn còn yêu cô ấy lắm!_Ji Hyo nhẹ nhàng hỏi,ngạc nhiên là cô lại không hề cảm thấy ghen tuông.

Gary bật cười nhẹ nhõm.Dụi điếu thuốc lá,anh lắc đầu,giọng nói cương quyết:

_Anh không còn yêu cô ấy nữa!Đúng hơn là không còn yêu cô ấy như lúc đầu!Anh chỉ còn yêu những kỷ niệm đầu tiên mà thôi!

Ji Hyo gật nhẹ đầu và cúi xuống.Gary ấm áp nhìn cô,anh khẽ khàng vươn tới và nắm lấy đôi tay cô:

_Em biết không.....anh luôn sợ những cô gái còn trong trắng!Vì điều đó quá thiêng liêng nên anh không bao giờ dám cướp đoạt!Nhưng....với em.....thì anh lại cảm thấy hoàn toàn khác!Anh muốn có em!Anh muốn em thuộc về anh!Anh thật sự rất rất mong điều đó!

Ji Hyo bối rối nhìn sâu vào đôi mắt ấm áp của Gary,trái tim cô đập liên hồi.

_Anh thích động vật nhưng anh không nuôi thú cưng,anh ghét thuốc lá nhưng anh vẫn hút,anh thích xăm hình và anh có rất nhiều hình xăm....em có yêu anh không?Anh không dám gượng ép!Anh yêu em là được!

Gary êm ái nhẹ giọng với cô.Ji Hyo há hốc miệng vì cảm xúc bất chợt ùa đến.Tất cả hồ nghi,lo lắng,bất an tan biến....ngay lúc này chỉ còn tình yêu vô cùng vô tận cô dành cho anh.Và cô biết.....anh cũng yêu cô.....nhiều như thế!

Cô dám dùng cả cuộc đời mình để đánh cược điều này!

Dịu dàng đặt lên môi anh một nụ hôn nhẹ,Ji Hyo âu yếm dịu mũi vào gò má anh,nhẹ nhàng thủ thỉ:

_Có rất ít người thật sự chỉ yêu một lần.Hầu hết đều bắt đầu từ một tình yêu đầu tiên tan vỡ và bắt đầu sợ việc yêu ai đó để được hạnh phúc tột cùng, cũng có thể bị tổn thương đến vô cùng...!Nhưng anh sẽ không sao đâu!.....Vì có em ở đây rồi!

Rồi mặc kệ gương mặt ngạc nhiên thất thần của Gary,cô nhẹ nhàng nháy mắt với anh!



............................

Au viết fic này khi đang nghe bài mới : Kaleidoscope của Leessang. (Thật sự rất hay,rất xúc động!Nếu các mem muốn nghe thì lên youtube,đã có vietsub rồi đó!)

Fic "Mặt tối trong anh" phần 2 au đã đăng từ hôm qua!Các mem có thể tìm theo địa chỉ sau nha:

Mặt tối trong anh [Monday Couple] [Longfic] [18+] [chap 2]

hoặc vào hồ sơ rồi tra trong mục tác phẩm của au nhé!

Thân! ~^^~



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net