Người lạ - Người quen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_Em ngồi đây nhé!Anh lên gọi Gary xuống!_Gil nhẹ giọng nói với Ji Hyo và nhảy xuống xe.

_Oppa đi cẩn thận!Cảm ơn oppa!

Ji Hyo gật đầu cười biết ơn anh và Gil chụm đầu ngón cái với ngón trỏ của bàn tay phải lại,ra hiệu với cô và đóng cửa xe lại.

Nhìn bóng anh bước vội vã về phía thang máy,lòng cô khẽ xao động.Gil oppa là một người tốt,nhiệt tình,chân thật và thẳng thắn.Anh coi Gary như em trai và coi cô như em gái.Vì anh chưa lập gia đình riêng nên gần như mọi sự quan tâm bên ngoài anh đều dồn cho Gary.Cứ mỗi lần anh gặp chuyện là Gil oppa lại lo lắng vô cùng,sốt sắng ngược xuôi....Đôi lúc cô còn cảm thấy Gil oppa còn lo lắng hơn cả Gary nữa!Ngày hôm nay cũng vậy!Cô là người yêu của anh còn không nắm được một chút tình hình nòa mà Gil oppa đã một tay lo liệu hết.Thật sự có một người anh trai như Gil oppa ở bên Gary,cô cảm thấy rất an tâm!

Sở dĩ cô không bước vào cùng anh không phải vì cô sợ mọi người nói vào ra dị nghị hay những ánh mắt tò mò xung quanh.Đến nước này cô chẳng còn ngại ngần điều gì nữa rồi.Khi nãy chẳng phải cô ăn mặc như vậy lao ra khỏi phòng của anh rồi mặc sức đứng ở ngoài đường,hàng chục người,hàng trăm con mắt đã nhìn thấy cô!Nếu gây chuyện thì hôm nay cô đã gây chuyện đủ rồi,còn gì nữa đâu mà giữ gìn cơ chứ!

Lý do cô không cùng anh bước vào bệnh viện là vì bộ trang phục kỳ dị trên người.Bên trong là áo sơ mi nam,bên ngoài là chiếc áo khoác da dài quá khổ sắn đến ba gấu.Chẳng cần soi mình trông gương chiếu hậu cô cũng biết mình tả tơi đến mức nào.Khỏi phải nói cũng có thể hiểu bộ trang phục cô đang mặc trên người nó dị hợm ra làm sao!Ngốc tới đâu cô cũng không thể để mình như vậy mà ngang nhiên xông vào bệnh viện_chốn trật tự nghiêm ngặt nhạy cảm như thế!Không khéo cô chưa kịp bước đến cửa đã bị bảo vệ đuổi ra ngoài,có khi còn bị bắt vào trong phòng cấp cứu của bệnh viện khám lên khám xuống xem có bị bệnh gì không.Nơi đây là đâu chứ?Bệnh viện......thừa thuốc tiêm cho chứng bệnh của cô!

Ji Hyo thở dài,nghịch nghịch chiếc cúc bạc tán ở thân áo khoác của Gil....bỗng mỉm cười.Ký ức dường như đã rất lâu ùa đến trong cô,rõ rệt như một thước phim quay chậm.Ngày trước Gary cũng có một chiếc áo khoác bằng da như vậy,cũng là những hàng cúc bằng bạc tán xung quanh như thế.Chiếc áo thời thượng tuyệt đẹp nhưng số phẩn thì hẩm hiu.Vào ngày đầu tiên cô chuyển đến nhà anh,con Golden vàng ruộm của cô đã nhai nát nó qua hàm răng sắc lẹm như đòn thù.Hình ảnh chiếc áo tả tơi,rách lỗ chỗ những mảng lớn nhỏ vẫn in đậm trong tâm trí cô....cả khuôn mặt méo xẹo của anh lúc đấy nữa.Lúc đó anh và nó còn kình địch nhau đến như vậy mà khi cô chỉ vắng nhà có một tuần,không hiểu anh dùng thứ gì dỗ ngọt nó mà Golden trở nên khác biệt 180 độ.Nó yêu anh còn hơn cả yêu cô nữa.Mọi thứ anh nói nó đều nghe răm rắp....thậm chí còn phần nào cho cô ra rìa.Lúc đó cô thực sự rất sốc....và bây giờ vẫn còn sốc!Con chó béo ú đầy tính làm phản!

Nụ cười trên đôi môi cô chợt héo đi!

Đã lâu lắm rồi cô chưa được nhìn thấy nó!Rất lâu rồi!Cô nhớ nó biết bao!Nhớ cảm giác được ôm nó trong tay,sự ấm áp mềm mại khi bộ lông nó chạm vào cô.Nhớ màu vàng ruộm đặc trưng bắt mắt,nhớ cả tiếng sủa của nó,hơi thở và chiếc lưỡi to bè liếm tay cô....và cả tật háu ăn của nó!Ji Hyo mím môi lại....cô bỗng nhận ra cô cần nó biết nhường nào!

_"CỘC CỘC CỘC.....JI !!!"

Ji Hyo giật mình vội vã gạt giọt nước mắt chực trào ra khỏi khóe mi,quay lại và nở nụ cười với anh.

Gary đang đứng ngoài và gõ gõ tay vào kính xe.Khuôn mặt anh trông có vẻ mệt nhưng hoàn toàn khỏe mạnh.Phía sau lưng anh,Gil cũng từ từ tiến lại và Ji Hyo mở cửa xe và bước ra ngoài.

_Cô ấy đây nhé!Ji Hyo.....cậu ấy đây nhé!Tôi coi như hoàn thành nhiệm vụ!_Gil vui vẻ nói với Gary khi Ji Hyo bước ra ngoài và mỉm cười với anh.Gary nhìn bộ dạng của cô,ánh mắt có chút ngỡ ngàng....và lập tức hiện ra tia không vui nhưng anh vẫn im lặng.Ji Hyo nhìn gương mặt anh,lập tức hiểu ra anh đang nghĩ gì liền kéo áo khoác ngoài thấp xuống một chút.

_Cám ơn huynh!_Gary cười nhẹ với Gil và bắt tay anh.

_Học đâu ra kiểu khách sáo đấy vậy!Thôi....không phá đám hai người nữa,tôi về đây!_Gil nhướn mày nhìn Gary và bật cười.Đôi mắt anh di chuyển ra phía Ji Hyo và anh nhẹ giọng nói với cô._Anh về đây Ji Hyo!

_Cảm ơn oppa....oppa đi cẩn thận!_Ji Hyo cúi đầu chào anh và khẽ cởi áo  khoác của anh ra khỏi vai.

_Không cần đâu!Em cứ mặc đi,ngoài trời lạnh mà!

Gil nhìn thấy cô định cởi áo khoác trả mình liền nhanh chóng cản cô.Cô mặc phong phanh như vậy,nếu bây giờ cởi áo ra trả anh không chừng sẽ bị cảm lạnh mất.

_Không sao đâu ạ!Em cũng không lạnh!_Ji Hyo lắc đầu nói dối.Đôi môi cô khô lại phản bác lời nói của cô và Ji Hyo nhất quyết cởi áo khoác trả anh."Gil oppa....anh làm ơn cầm giúp em đi mà!".

_Sao em lại đột nhiên khách sáo vậy Ji Hyo?Em cầm đi....thật mà!_Gil ngạc nhiên nhìn cô ương bướng một mực đòi trả áo cho anh bằng ánh mắt kỳ lạ.

_Huynh....anh cầm đi!Em cũng có áo trong xe rồi!

Giọng nói thiếu kiên nhẫn của Gary vang lên,đầu lông mày của anh cau lại.Ji Hyo khẽ liếc anh và nhìn Gil,lè lưỡi lắc đầu.Gil chợt hiểu ra tình huống,lập tức đón chiếc áo khoác từ tay cô.....Hóa ra là Gary ghen tuông!

Tính sở hữu ghen tuông của Gary không phải anh không biết,thậm chí anh còn thấy thân thuộc là đằng khác!Gary là một người mắc chứng sở hữu rất cao......nhất là phụ nữ của mình!Gary rất ích kỷ trong tình cảm,vì vậy không ít lần khiến người bên cạnh không chịu nổi mà rời xa!Chính anh đã nói với Gary không biết bao nhiêu lần.....rằng phải thay đổi tính nết đi nhưng Gary không chịu nghe anh!Và bây giờ còn quay ra ghen tuông cả với anh nữa!

_Em cám ơn oppa!

Ji Hyo cởi áo khoác trên người ra và đưa cho Gil.Lập tức mắt Gary tối thẫm lại.

"Cô ấy đang mặc cái quái gì thế này???Nghĩ cái chết tiệt gì trong đầu mà lạ mặc thế này ra ngoài không biết???"

Gary thở một hơi nặng nề khi nhìn cơ thể cô mềm mại sau lớp áo của anh.Bộ dạng này mà cô dám để người khác nhìn thấy hay sao?Máu ghen trong huyết quản chảy tràn khắp cơ thể anh theo những mạch máu chằng chịt.Cánh tay anh vươn ra,lập tức tóm chặt lấy cô và kéo sát vào người.Gary choàng tay mình qua vai cô và ép chặt cô vào cơ thể nóng rẫy của anh.

Gil nhìn thấy mọi việc có vẻ sắp không ổn liền nhanh chóng tìm đường tháo lui:

_Vậy hai đứa ở lại nhé!Anh về đây!

_Em chào oppa!

_Huynh đi cẩn thận!

Ji Hyo lễ phép cúi chào anh nhưng Gary tóm chặt cô lại khiến cô không thể cử động.Cổ áo sơ-mi rộng mà cô còn cúi xuống....định khiến anh phát điên lên hay sao.Ji Hyo bất lực trong vòng tay anh chỉ còn cách vẫy tay với Gil và mỉm cười yếu ớt.

Gil gật đầu chào Gary và cô rồi leo lên xe,nhấn ga chuồn thẳng.Nếu ở lại lâu một chút không khéo lại xảy ra cạnh "huynh đệ tương tàn" cũng nên.


Nhìn bóng anh đi khuất....Gary lộ nguyên hình ghen tuông thật sự.Anh buông tay khỏi cơ thể cô và chống tay phải vào hông.Giọng nói anh cất lên bực bội khi tay trái anh chỉ ra một vị trí trước mặt:

_Em đứng ra đây!

_Anh ơi....đây là bãi để xe bệnh viện,có camera đấy!_Ji Hyo khẽ nói với anh và đưa mắt nhìn chiếc camera lắp trước lối ra vào.

_Đừng nhiều lời....BƯỚC RA ĐÂY!!!_Gary chẳng đếm xỉa đến lời nói của cô,vẫn một mực chỉ ra vị trí trước mặt mình.

Ji Hyo đành bỏ cuộc.Cô lẽo đẽo bước ra phía anh chỉ và đứng yên,đôi tay cô chạm chạm vào nhau....bối rối.

Gary cau mày nhìn cô,ánh mắt anh di chuyển từ đầu đến tận mắt cá chân của cô.Lửa giận bừng bừng trong anh và Gary nói như hét lên:

_NÀY JI HYO!!!EM NGHĨ CÁI GÌ MÀ MẶC THẾ NÀY RA ĐƯỜNG HẢ?

Ji Hyo nheo mắt rụt cổ lại trước tiếng hét thất thanh của anh.Khuôn mặt cô xịu xuống phụng phịu trước ánh mắt của anh và Gary tiếp tục hét lên:

_MUỐN TÔI ĐIÊN LÊN HẢ???HẢ????TÔI ĐÃ NÓI VỚI EM BAO NHIÊU LẦN RỒI HẢ???

_Em xin lỗi!_Ji Hyo lí nhí nói với anh.Cơ thể cô phong phanh run lên.

_EM.........

Gary mở miệng,định tiếp tục quát cô nhưng chợt nhật ra cô đang run lên trước mặt.Trái tim anh chợt nhói lên,bao nhiêu giận hờn chẳng hiểu biến đi đâu sạch sẽ.Nhìn cô lạnh lẽo như vậy trong lòng anh cũng cảm thấy trong lòng buốt giá không kém.Gary thở dài,vươn tay ôm chặt cô vào lòng.

Cơn lạnh của cô biến mất,thay vào đó là hơi ấm nóng rực từ cơ thể anh ấp vào cô.Ji Hyo nhắm mặt lại,cọ má vào vai anh và thở khoan khoái.Mùi thuốc lá thơm xộc vào mũi cô,mùi gỗ mới,mùi rượu mạnh.....cô bị nghiện mùi hương của anh mất rồi!

_Nào lên đây!

Gary khẽ nói với cô và vòng tay qua người cô,bế bổng cô lên và sải bước vào trong.Ji Hyo cuống cuống che mặt lại,nhắc anh:

_Anh ơi....thật sự có camera mà!

_Cái đấy chỉ quay bên ngoài thôi,bên trong không quay được đâu!Em yên tâm đi!

Gary nhẹ giọng nói và Ji Hyo bỏ tay khỏi gương mặt mình.Thật ra cô tự đi được mà,không nhất thiết anh phải bế cô lên đâu.Không hiểu sao dạo này anh rất thích bế cô,làm cô đôi khi có cảm giác mình rất giống một công chúa được anh cưng chiều.Vì vậy cô cứ để yên cho anh ôm cô bước tới xe.Những bước chân anh vững chãi sải rộng.Gary nghiêng người để Ji Hyo có thể với tay mở cửa xe và đặt cô vào trong.

Ngay khi cô vừa ngồi xuống,anh lập tức lao thẳng vào cô và riết đôi môi mình lên môi cô.

Ji Hyo đờ đẫn....rồi chợt nhận ra.Đôi tay cô chạm lên ngực anh và đẩy anh ra khỏi cô nhưng quá muộn.Một tay anh nâng lấy gáy cô,một tay ôm lấy eo cô,hoàn toàn không cho cô đường lui để phản kháng.

Sự cọ sát thân mật,chầm chậm,mân mê trằn trọc....đôi tay cô đặt lên ngực anh sớm muộn từ lâu đã chẳng còn chút sức lực nào....

Lưỡi anh quấn lấy bờ môi cô,mạnh mẽ rồi dịu dàng.Cảm giác tê dại ẩm ướt khiến cả cơ thể cô nhũn ra vô lực.Trong đầu cô lại sinh ra khoái cảm muốn ôm chặt lấy cơ thể anh...và đôi môi cô lập tức hé mở để đầu  lưỡi anh ngang nhiên sộc vào bên trong,khuấy đảo lên xuống.

Bàn tay anh lần xuống,vuốt ve lưng cô....dần dần di chuyển lên ngực cô...Qua lớp vải mỏng,tóm lấy phần ngực mềm mại.

Cô hít một hơi lạnh,bứt khỏi môi anh,theo phản xạ thốt lên: "Không thể...."

Gary không nói gì,lập tức đặt lại đôi môi mình vào môi cô,đầu lưỡi anh cũng như thế mà khuấy đảo...khiến đôi mắt cô hoa lên.....và vô thức,đầu lưỡi hai người chạm vào nhau.

Sâu trong cô có gì đó mỏng manh vỡ vụn,có cảm giác đau đớn xa lạ không hiểu trong lòng bật tung ra.Đôi mắt cô nhắm chặt lại...ép một giọt nước rơi xuống cánh tay anh và đôi tay cô cũng vô thức níu chặt lấy áo anh.

Nụ hôn của anh trở nên nhiệt tình hơn,mạnh mẽ hơn,trắng trợn hơn trong sự chiếm giữ và tước đoạt khi bàn tay anh di chuyển đến chiếc lưng mảnh mai của cô....nụ hôn của anh trở nên bạo liệt hơn bao giờ hết.Anh thô bạo cắn nát hết ý chí của cô,thô bạo chiếm đoạt hết ngọt ngào trong miệng cô khiến cô sa vào anh,đờ đẫn hoang dại....!

Và trong giây phút yếu ớt đó....anh đột nhiên dừng lại....và chưa để cô định thần,anh buông cô ra và ngồi thăng lên.Đôi tay mở hộp đựng thuốc lá trên trần xe và lôi ra một bao.Anh dùng răng rút một điếu thuốc và thò tay vào túi quần lôi ra chiếc zippo.Trước đôi mắt thất thần của cô,anh điềm nhiên châm lửa hút thuốc.

Ji Hyo choáng váng,đôi môi cô sưng mọng lên ẩm ướt....sâu trong cô,nơi nào đó khát khao anh biết nhường nào.Cô bối rối đưa tay vuốt mái tóc mình,cài lại cúc áo sơ-mi tuột ra trên người,đờ đẫn hoảng loạn.

_Để anh chở em về nhà!_Gary làm như chẳng có chuyện gì xảy ra,nhàn nhã nói với cô khi vặn khóa điện.

_Vâ...vân...vâng!_Ji Hyo ấp úng trả lời,khép chặt chân lại để ngăn sự run rẩy ướt át sắp trào ra ngoài.Đôi mắt cô chớp liên tục và Ji Hyo thở gấp,vội vã lên tiếng để che dấu sự khó khăn của mình:

_Người ấy....người anh đưa đến đây...sao rồi ạ?

_Ông ấy không sao hết!_Gary trả lời cô một cách bình thường.Một tay anh bám vào vô lăng,một tay nhấc điếu thuốc khỏi môi.Anh mở cửa xe để mùi thuốc bay ra ngoài và mở gạt tàn thuốc.

_Ông ấy....là người có tuổi rồi sao?_Ji Hyo nheo mắt hỏi anh.

_Ừ!Khoảng 50 tuổi hay nhiều hơn thế!_Gary gật đầu với cô._Anh thấy ông ấy ở đường "R".Đi xe phân khối lớn,áo da quần da.Chắc là người sành chơi xe.Tầm tuổi ấy rồi mà  còn chơi được như vậy không có mấy người đâu

_Ông ấy trông thế nào ạ?_Ji Hyo thở gấp,vội vã hỏi anh.Không hiểu sao nghe anh kể,cô bỗng có cảm giác rất lạ.

Gary liếc mắt lên và tả lại Nam Jung cho cô theo trí nhớ:

_Nhìn rất điển trai,để râu quai nón cắt tỉa rất cẩn thận.Dáng người rất đẹp,đặc biệt đôi chân khá dài và có một vết sẹo ở đây này!

Gary miêu tả chi tiết cho cô và chỉ tay vào đuôi mắt phải của mình.Lúc dìu ông lên xe anh mới để ý đến điều này....vậy nên anh nhớ rất rõ.

_Tên ông ấy là gì ạ?_Ji Hyo trợn mắt.....hoảng hốt hỏi.

Gary không để ý đến sự biến chuyển tâm lý của cô,cau mày lại và cất lời:

_Là.....

_Là Kim Nam Jung đúng không ạ?_Ji Hyo vội vã nói với anh.

_Đúng rồi.....sao em biết?_Gary giật mình nhìn cô,khó hiểu đầy tò mò.

_TRỜI ƠI ANH ƠI!_Ji Hyo hét lên với anh_ÔNG ẤY LÀ CHỒNG CỦA DÌ EM ĐẤY!!!

_HẢ?????

Gary hoảng hốt hét lên và phanh kít lại.Đôi mắt anh trợn ngược lên,mặt anh trắng bệch.....

_EM NÓI GÌ.....CHỒNG....CHỒNG CỦA DÌ EM????

Ji Hyo choáng váng gật đầu....và Gary chết đứng!

TRỜI ĐẤT ƠI!!!




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net