Tình Yêu Dang Dở

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-ở nơi này của Trang có sữa hong
Lan Ngọc lơ ngơ chọt chọt vào ngực Thuỳ Trang thắc mắc.
Thuỳ Trang hơi ngại nhưng Lan Ngọc khờ nên chắc không vấn đề gì
-sao mà có được
-bữa chị Huyền nói với Ngọc là có
-tào lao,ngủ đi ngủ đi
-hong có thiệt hả Chang
-đúng rồi,không có
-nhắm mắt lại ngủ đi
-òm
Lan Ngọc hơi hụt hẫn trước câu trả lời của Thuỳ Trang,rõ ràng bữa chị Huyền nói,ở nơi đó sẽ có sữa mà.Vậy mà Thuỳ Trang bảo không có,em nên tin ai đây???vậy là có sữa hay hong
Lan Ngọc ngước mắt lên nhìn thì thấy Thuỳ Trang ngủ rồi,em cũng không muốn làm phiền chị.Lan Ngọc nhẹ nhàng kéo mền lên đắp cho Trang.Dạo này em thấy chị hay ho,giữ ấm 1 chút sẽ tốt hơn





     sáng hôm sau
        vẫn như mọi bữa sáng,Thuỳ Trang luôn phải chờ đợi Lan Ngọc dùng xong bữa.Tính biếng ăn của em không chút cải thiện làm chị đau đầu.Đợi Lan Ngọc ăn xong cũng phải hết gần 1 tiếng.Thuỳ Trang chở em lên công ty,mọi người vẫn quý Lan Ngọc như vậy,nay biết em không còn tỉnh táo thì dành hết tình thương cho em,ai ai cũng quý Ngọc nên Thuỳ Trang cũng khá an tâm.Mấy nay công việc lu bu,Lan Ngọc thì dở tính xấu,hết lo cho công ty thì lại về lo cho em,Thuỳ Trang không còn thời gian xuống hầm tìm Anh Thư.Trung Anh nói cô ta oán hận Lan Ngọc,hể tỉnh táo là buông lời chửi rủa em,Thuỳ Trang cho người ngày ngày canh giữ,cô ta mà sỉ nhục em liền vả không tiếc tay
     [ting ting]
-Thuỳ Trang xin nghe
-chị ra sân bay đón bé đi
-???Thuý Ngân?
-chứ chị muốn ai,lâu rồi không gặp quên luôn người ta rồi hả
-em về rồi hả,mừng quá,chị đến đón ngay
        Thuỳ Trang rạng rỡ cúp máy,chị nhờ Ngọc Huyền canh em rồi phóng xe chạy đi.Trên đường đi Thuỳ Trang vô cùng háo hức,ca hát cả quảng đường.Đến sân bay chị đã thấy Ngân đợi sẵn
      Thuỳ Trang không chần chừ chạy đến ôm Ngân
-chị làm em giật mình đó
-sao bé về nước mà không báo chị biết
-em muốn tạo bất ngờ cho chị
-lâu rồi không gặp,em khác quá
-dĩ nhiên rồi,ta đi ăn đi,em đói rồi

-được được,em muốn là được
       Thuỳ Trang phụ em đem hành lí ra xe,Thuý Ngân là tình yêu dang dở của chị,vì gia đình ép buột nên Ngân phải đi du học xa,đã 4 năm không gặp mặt.Bây giờ gặp lại,cảm xúc đều khó tả
   (Ngân ơi,fic này chị làm phản diện rồi🥹)
-em ăn gì
-cho em 1 phần spaghetti là được rồi
-vậy chị ăn cùng em
       cả 2 chọn món xong thì chờ đợi.Trong lúc chờ đã tâm sự không ít
-em nghe nói chị có người yêu rồi hả
-chị....
     Thuỳ Trang hơi ngập ngừng trước câu hỏi của Thuý Ngân,biết nói Lan Ngọc là gì của mình đây.Cảm xúc Thuỳ Trang rất hỗn loạn,chị không thể xa Lan Ngọc,cũng không thể vứt bỏ Thuý Ngân.
-vậy là tin đồn thiệt hả...
-chị nói sẽ đợi em về mà Trang
-chỉ...chỉ là em gái chị thôi..
-thật không,vậy là chị đợi em về thiệt hả
-em hạnh phúc lắm đó Thuỳ Trang
-khoảng thời gian em ở Đức,nghe tin đồn chị có người yêu
-Trang không biết em đã buồn đến cỡ nào đâu nhưng bây giờ được chị xác nhận,em vui lắm đó
        Thuỳ Trang im lặng nhìn Ngân,cô gái này vẫn hồn nhiên như vậy,Thuý Ngân đã đợi cô 4 năm nay,nếu như em biết được chị có người yêu rồi chắc chắn sẽ rất đau lòng.Thuỳ Trang không muốn
     Lan Ngọc còn bị khờ,cũng không thể không có chị ở bên.Sống chung với em một thời gian,từ lâu chị đã xem em là 1 phần của cuộc sống.Chị biết mình rất tệ,1 lúc đã lừa gạt tận 2 người con gái mà chị cho là yêu hết đời
-đồ ăn ra rồi đó,chị tính ngồi ngâm thơ hả
       câu nói của Thuý Ngân làm chị giật mình mà trở về thực tại,chị rất khó xử.Thuỳ Trang chọn cách im lặng,rồi thời gian sẽ chứng minh tất cả,đến lúc đó xin 2 bé nhỏ đừng trách Thuỳ Trang quá độc ác
      




      cả buổi ăn Thuỳ Trang im lặng không nói lời nào,chỉ khi Thuý Ngân hỏi gì đó thì chị mới đáp lời.Chị xin phép đi trước vì lí do công ty sắp có cuộc họp,Thuý Ngân tiếc lắm nhưng cũng không trách chị,nói bản thân sẽ bắt taxi về sau

      Thuỳ Trang chạy đến 1 tiệm bánh bao nhỏ,mua cho Lan Ngọc vài cái bánh bao dễ thương kèm 1 hộp nho xanh ngọt ngào.Chị vội phóng xe về công ty,Ngọc Huyền bảo Ngọc đã lên phòng chờ chị rồi
      Thuỳ Trang tươi cười cầm đồ ăn lên phòng,cánh cửa mở thì thấy bóng dáng mèo con đang nằm ở ghế sofa.Chị đi đến thì thấy em ngủ rồi,chắc hẳn đã chờ chị rất lâu.Thuỳ Trang nhẹ nhàng để thức ăn xuống bàn,vội lấy điểu khiển tăng nhiệt độ phòng lên.Cởi áo khoác ra khoác cho em,không hiểu sao mấy lúc nhìn Lan Ngọc ngủ ngon thế này chị lại cảm thấy trong lòng nhẹ đi,bình yên đến lạ.Chỉ có Lan Ngọc mới mang lại được cho chị cảm giác đó dù là Thuý Ngân cũng không thể làm được
      Lan Ngọc cảm nhận được ai nhìn mình thì cau mày lại,quay lưng về phía Thuỳ Trang.Chị không muốn làm phiền em bé nên cũng về lại bàn làm việc
    (Thuỳ Trang đa tình🥹)



end


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net