Phần 2: Hiện tại (tt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vài phút sau, hoàn cảnh hiện tại là: 1 soái ca nằm trên giường đen mặt nhìn cái tay đang làm loạn trên bụng mình, 1 cô gái ngồi ở trên người soái ca sờ qua sờ lại cơ bụng của cậu ấy. Hạ Hy đang rất vui vẻ sờ lại sờ cơ bụng của Triệu Kỳ: "Không ngờ nha. Cậu nhìn qua mỏng manh yếu đuối thế mà cũng có cơ nha. Sờ còn rất đã tay nữa. Sao mình lại không phát hiện ra sớm nhỉ?" Triệu Kỳ bất đắc dĩ nhìn cô gái nói líu ríu trên người mình. Cậu không ngờ gan cô bé này càng ngày càng lớn rồi. Lúc trước suốt ngày thút thít trước mặt cậu, giờ thì muốn làm gì thì làm không còn quan tâm cậu thế nào nữa. "Vô tâm vô phế" Triệu Kỳ khẽ nói 1 câu. Hạ Hy dừng lại tay đang vẽ loạn trên người Triệu Kỳ, nhíu nhíu mày: "Cậu nói gì đấy?" " Không có gì, cậu qua đây sớm như vậy làm gì?". Nhìn đồng hồ mới 7h30, đúng là có hơi sớm. Cô còn chưa ăn sáng đâu. "Mình đem theo sách mới của Mrs.Y sang đây đọc cùng cậu. À, cậu có biết bà ấy ra sách mới chưa? Nghe đâu bà ấy viết cuốn này nữa thôi. Sẽ không viết thêm tác phẩm nào nữa. Cậu có cuốn mới này chưa? Nếu chưa thì mình cùng đọc với cậu." Mở miệng ra là tuôn ta 1 tràng, cậu không có cách nào sửa cái tính này của cô. Nếu nói với người khác, sẽ nghe không rõ cô là đang nói cái gì luôn. "Xuống đi, tôi đọc cùng cậu." Hạ Hy nghe vậy cũng từ trên người cậu ngồi dậy. Triệu Kỳ lấy quần áo vào phòng thay đồ thay quần áo. Thay xong ra ngoài thì thấy cô vui vẻ cầm cuốn sách lật qua lật lại trên tay. Cậu đi tới giá sách rút quyển sách "Đi cùng người tìm câu trả lời" rồi đi tới chỗ cô. "Ấy, A Kỳ cậu có sách sao? Đọc tới đâu rồi vậy?" Nhìn qua cuốn sách thấy Triệu Kỳ lật tới hơn nữa cuốn sách, cô ngạc nhiên: "Oa, cậu đọc nhanh vậy sao?" "Ừm, đọc đi". Hạ Hy gật đầu rồi mở quyển sách ra, ngồi dựa lên ghế lười sau lưng. Lật trang thứ nhất, là đề tên nhà xuất bản, tên tác giả, tựa đề tác phẩm, trang thứ hai:  

"Xin chào các độc giả thân yêu của tôi, tôi viết quyển sách này là muốn kể lại cuộc đời của tôi đi cho tới hiện tại. Ừm, nhưng không phải chỉ 1 mình tôi thôi đâu. Tôi sẽ kể về quãng thời gian có bạn đời của tôi. Tôi chỉ muốn nói với các bạn 1 điều rằng: Quý trọng những gì bạn đang có, yêu ai thương ai cũng đừng vội vàng. Cứ chậm rãi từ từ và chờ đợi, giống như thưởng thức 1 ly rượu vậy. Nhấm nháp từng chút 1 để ngẫm lại hương vị của nó. Bạn đừng sợ người bạn yêu hay thương rời bỏ bạn khi bạn đang chậm rãi nhấm nháp quãng đường đó. Nếu bạn yêu ai, bạn phải nắm chắc được quyền chủ động thuộc về bạn. Đừng giao quyền chủ động cho đối phương, bạn phải giữ lại ít nhất 1 đường lui cho mình chứ đúng không. Nếu đoạn tình cảm đó cả 2 cùng chủ động, thì có khi các bạn lựa chọn chia tay thì ít nhất, đoạn tình cảm đó cho bạn 1 kỉ niệm đẹp.  

........

Tôi hỏi các bạn nhé: 'Có 2 người, có 2 lựa chọn cho bạn: 1 người là người thích bạn, 1 người là người thương bạn. Bạn sẽ chọn ai?' Nghĩ kĩ nhé. Đừng quyết định vội vàng. Bạn có biết thích, thương, yêu là gì không? Nếu bạn biết bạn sẽ có quyết định cho câu trả lời của bạn. Thích là 1 cảm giác rung động của bạn đối với người đấy, chỉ là rung động thôi nhé. Thương là từ sự rung động của bạn biến chất thành. Rung động của bạn càng lúc càng nhiều, càng lúc càng lớn. Lớn đến nỗi...muốn bảo vệ người ấy, muốn lo lắng chăm sóc cho người ấy, muốn ở bên cạnh người ấy chia sẻ mọi buồn đau. Yêu là chiếm hữu, muốn chiếm người đó làm của riêng; muốn trong mắt người ấy chỉ có bóng dáng của chính mình; muốn người đó chỉ ở bên cạnh mình, lo lắng, quan tâm, chăm sóc cho mình, chỉ tiếp xúc với mỗi mình mà thôi. Nhưng yêu này nhiều kiểu lắm. Có kiểu muốn nhốt người ấy lại nhưng sợ, sợ đánh mất tự do của người ấy rồi đánh mất cả người ấy. Có kiểu luôn để người ấy thoải mái, tự do, nhưng luôn nghĩ làm sao để người ấy chỉ ở bên cạnh mình. Yêu chính là sự ích kỉ, ích kỉ đến mức khiến người được yêu khó chịu đúng không. Bạn để ý không, ích kỉ đến mức khiến người được yêu khó chịu, vậy bạn có nghĩ người được yêu này có yêu người yêu họ không? Tôi nghĩ là không đấy, bởi bạn biết yêu rồi bạn sẽ không cảm thấy sự ích kỉ này có gì đặc biệt cả. Bởi vì khi bạn yêu bạn cũng sẽ ích kỉ đấy. Có người nói, nếu yêu 1 ai, cứ nhốt người đó lại. Chiếm được người ấy, chiếm được thân thể người ấy là được rồi, không cần trái tim của người ấy cũng được. Câu nói này thể hiện rằng bạn không chắc, không chắc có cần trái tim của người ấy hay không. Sẽ có 1 ngày bạn nhận ra rằng cái bạn muốn chiếm được mãi mãi chỉ có trái tim của người ấy.

........

Ừm, bạn biết không? Đối với 1 đoạn tình cảm mà nói, người càng thương nhiều khi chia tay sẽ càng mệt mỏi. Người càng yêu nhiều khi chia tay thì sẽ càng đau. Tại vì khi bạn thương hay yêu thì cái cán cân trong đoạn tình cảm này nghiêng về bên bạn nhiều hơn, bởi vì bạn trả giá nhiều hơn.

Gặp nhau, là duyên

Còn ghét nhau, là duyên trời định.

Thương nhau, là duyên 1 đời

Còn ở bên nhau, là duyên 10 kiếp.

Bởi vậy, nếu đã có thể làm bạn đời của nhau thì phải biết trân trọng nhau. Thật sự trân trọng người bên cạnh bạn thì 2 người đã có 1 chiếc chìa khóa rồi đó. Giờ chỉ việc ngồi đợi thôi, đợi để mở cánh cửa của 2 người ra.

........

Tôi kể với các bạn đủ nhiều rồi nhỉ, bạn thấy cuộc đời chúng tôi thế nào? Có xen lẫn buồn vui đúng không? Đời người không 1 ai là hoàn hảo cả. Cả con người cũng cũng vậy, thang điểm hoàn hảo là 100, vậy người hoàn hảo nhất chỉ có thể đạt được 99 điểm. 1 điểm còn lại nó sẽ bù vào thành khuyết điểm của bạn. Bởi 1 người hoàn hảo quá nó không chân thật tí nào cả. Đã là người thì phải có khuyết điểm. Bạn đời của tôi cũng vậy. Ông ấy đúng thật là 1 người hoàn hảo, hoàn hảo nhất trong lòng tôi. Tôi không yêu cầu ông ấy phải được mọi người công nhận ông ấy là 1 người hoàn hảo, chỉ tôi công nhận là được rồi. Bởi vì ông ấy là của tôi, nên đánh giá như thế nào là thuộc về tôi, không cần người phán xét. Bạn cũng vậy, nếu đã là bạn đời của nhau đừng quan tâm miệng lưỡi kẻ khác, quan tâm người bên cạnh bạn thôi. Đánh giá thang điểm như thế nào là thuộc về bạn. Chìa khóa để mở ra cánh cửa và sau cánh cửa đó có gì cũng thuộc về bạn. Cuộc đời như 1 bộ phim, có mở đầu, có giữa cũng có kết. Nhưng cuộc đời chúng ta không giống vậy, nó khác cái kết. Kết là do chính chúng ta quyết định và không thể xem trước. Nó không giống phim, có thể coi cái kết bất cứ lúc nào. 

Quyển sách của tôi tới đây là xong rồi, ngắn nhỉ? Nhưng cuộc đời tôi chỉ có vậy thôi. Tôi cũng chia sẻ những kinh nghiệm của tôi cho các bạn tham khảo rồi đấy.

Vậy quyển sách chủ đề về cuộc đời của bạn là gì?"

Hạ Hy thò tay vào hộp bánh, thò vào thấy trống không. Cô bỏ quyển sách xuống nhìn vào cái hộp, lắc lắc: "Hết rồi sao? Hết cũng thật đúng lúc." Cô thở dài 1 hơi, ngẩng đầu lên nhìn thấy Triệu Kỳ nhắm mắt dựa vào sô pha đơn. Nhìn kiểu này chắc là đọc xong lâu rồi đây. "A Kỳ, cậu ngủ sao?" đợi vài giây, Triệu Kỳ mới trả lời: "...Không có" Hạ Hy đưa quyển sách tới trước mặt cậu, hỏi: "A Kỳ, chúng ta sau này nếu có bạn đời, cũng sẽ viết 1 cuốn sách về cuộc đời chúng ta như vậy được không?" Cậu trai ngồi trên ghế sô đơn ngược nắng, 1 bên sườn mặt cậu như đang phát sáng dưới ánh mặt trời vậy. Nhìn thật giống như tinh linh bước xuống trần gian mang vẻ đẹp mê hoặc lòng người. Cậu lười biến híp mắt lại, nhìn qua quyển sách cô đưa tới, cậu khẽ mỉm cười: "Sẽ".

Tiếng nói khàn khàn, gợi cảm nam tính mang theo chút lười biếng sau khi tỉnh lại, nghe thật khiến lòng người nhộn nhạo. Thật êm tai.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net