H nhẹ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Beomgyu: anh, Taehyun: em)

____________________________

Tính cả khoảng thời gian làm thực tập sinh thì cũng đã ở cùng nhau trong kí túc xá được hơn tám năm, Beomgyu rất trân quý các thành viên đã cùng mình trãi qua biết bao nhiêu khuôn bậc cảm xúc cùng nhiều sự khó khăn và áp lực mới đi đến thành công như ngày hôm nay nhưng anh lại đặc biệt dành một thứ tình cảm hơn mức anh em bình thường đối với cậu em nhỏ hơn mình một tuổi Kang Taehyun

Kang Taehyun

Một người hoàn hảo không kém phần dễ thương khiến anh rất muốn ở cạnh bên cho dù em ấy không hoàn hảo thì anh vẫn muốn ở cạnh bên nhưng thật đáng tiếc em ấy khi vừa mới sinh ra thì đã là một con người hoàn hảo như vậy rồi

Em thấp hơn anh và dáng người cân đối, khuôn mặt xinh đẹp, em còn rất ấm áp, em tài giỏi, em ngoan ngoãn và hay vâng lời như một đứa trẻ và điều đó thể hiện cho sự thành công về việc giáo dục của gia đình em

Khi anh có tâm sự em sẵn sàng ngồi hẵng vài giờ liền để lắng nghe anh giải tỏa lòng mình và em ngay lập tức dùng bộ não thông minh của mình suy nghĩ sau đó truyền tải những lời an tủi anh bằng lời nói

Phải làm sao đây, mọi chuyện anh điều tâm sự nói ra hết và không giấu diếm bất cứ chuyện gì nhưng chỉ duy nhất chuyện anh yêu em thì anh lại không dám nói ra bởi anh lo sợ em sẽ...kì thị anh...

Anh yêu tất cả mọi thứ thuộc về em, anh yêu em khi anh và em vẫn còn là những chàng niên thiếu chưa ra trường, phải...anh yêu em lúc cả hai còn là thực tập sinh

Và đến thời điểm hiện tại anh nghĩ rằng cũng đã đến lúc chọn một thời điểm nào đó thích hợp để bày tỏ tình cảm của anh với em rồi vì dạo gần đây...à không, nói một cách chính xác nhất là đã hai tháng em không còn ở cạnh anh nhiều như lúc trước nữa, em cứ mãi quấn quýt với hai người anh lớn và cậu em út, em còn có nhiều tiếp xúc cùng cử chỉ thân mật với họ nhiều hơn mặc dù công ty đã sắp xếp cho anh và em sẽ là một đôi chính được fan đẩy thuyền nhưng từ lúc em bắt đầu tự ý tạo nhiều khoảnh khắc thân mật với ba người kia hơn cho dù anh đã cố bắt chuyện và cả cố gắng thân mật với em như lúc trước nhưng em lại tránh né anh và chỉ cười ngượng trả lời qua loa rồi lại cười đùa cùng ba người kia, ngay khi anh cả và anh trưởng nhóm đã yêu nhau nhưng vẫn cùng em thường xuyên tạo skinship

Công ty đã sắp xếp và đồng thời cũng gián tiếp cho anh và em gần nhau đến như vậy rồi kia mà...

Anh cũng muốn giống như Soobin và Yeonjun, được công ty sắp xếp và tạo nhiều khoảnh khắc cho hai người thân mật với nhau và hai người đó lại thật sự yêu nhau và lại còn đã yêu nhau được hơn bốn năm

Không! Kang Taehyun em không được thân thiết quá mức với ai ngoài anh, anh không cho phép chuyện ấy tiếp tục xảy ra nữa

Cái tính chiếm hữu của Choi Beomgyu vì bị Taehyun em ngó lơ mà đã không thể kiềm chế lại được nữa...
________________

Trong thời gian chuẩn bị cho buổi biểu diễn tiếp theo thì cả nhóm phải tập luyện một cách chăm chỉ nhất, sau khoảng thời gian tập luyện chăm chỉ thì hôm nay là buổi tập cuối cùng vì ngày mai là đến buổi biểu diễn rồi, không còn dùng tất cả thời gian trong ngày để luyện tập nữa và thay vào đó sẽ tập luyện trong vòng hai tiếng trong ngày sau đó là thời gian nghỉ ngơi của các thành viên. Và các huấn luyện viên đã thống nhất với nhau sẽ cho phép cả năm người tự tập luyện vào ngày cuối trước ngày diễn ra buổi biểu diễn khi anh là người nêu lên ý kiến đó ngoại trừ em thì ba thành viên còn lại đều nháo nhào lên vì đồng tình, các huấn luyện viên chẳng còn cách nào khác ngoài việc chiều theo ý của số đông

Tất cả năm người đã sớm có mặt ở phòng tập, vì hôm nay có nhiều thời gian hơn nên các thành viên đều tự do nô đùa với nhau, trưởng nhóm Soobin cùng người mà anh đang yêu Taehyun và đứa em út trong nhóm Kai lại lao vào nhau đùa giỡn, anh cả thì cầm máy quay vừa quay vừa cười vui vẻ, chỉ có anh ngồi tựa lưng vào bức tường lạnh lẽo phía đối diện cả bốn người nhìn họ vui vẻ với nhau, thấy người mình yêu vui vẻ cười đùa với người khác anh không thể giả vờ vui vẻ và lạc quan như tám năm nay được nữa

"haha nè Soobin, Taehyun, dừng lại đi, hai đứa mà kéo nữa là cái mông của Kai nó bốc lửa luôn bây giờ"

Tiếng hét cá heo của Kai vang vọng khắp căn phòng khi bị Soobin và Taehyun thay phiên nhau người thì nắm hai tay người thì nắm hai chân kéo đến đầu căn phòng rồi lại kéo ngược lại đến cuối căn phòng mặc cho Kai cố gắng thoát khỏi bốn bàn tay của hai người anh em của mình, cảnh tượng làm anh cả Yeonjun cười muốn đau bao tử, Soobin và Taehyun nghe Yeonjun nói xong thì cả hai kéo Kai đến giữa phòng rồi mới buông tha cho cái mông tội nghiệp của người em út, Kai mệt đến nỗi muốn xuất hồn nằm thở hổn hển còn cười đến run cả người, Soobin cùng Taehyun cười như được mùa

"Ya, con người chứ có phải cái dẻ lau nhà đâu mà kéo nhiệt tình vậy hả hai con người khốn nạn"

Khi đỡ mệt, Kai ngồi dậy hét vào mặt hai con người đang cười như hai kẻ hết thuốc kia, nói xong càng làm cho hai người kia cùng anh cả cười lớn hơn

"Thôi đùa giỡn nhiêu đó đủ rồi, chúng ta bắt đầu luyện tập thôi"

Anh cả lên tiếng xong cả ba con người đang đùa giỡn kia cũng bắt đầu đứng lên chuẩn bị tập luyện, cả bốn đưa ánh mắt về phía anh, anh với tâm trạng không mấy vui vẻ đứng lên tiến lại phía bốn người kia, không khó để nhận ra vẻ mặt có chút nhăn nhó khó chịu rỏ ràng của anh, thấy vậy Soobin mở lời hỏi han

"Em sao vậy Beomgyu? Em không khỏe sao? Em có luyện..."

"Em ổn hyung, em không làm sao cả, chúng ta bắt đầu luyện tập thôi"

Không chỉ khuôn mặt khó chịu mà ngay cả giọng điệu của anh cũng khó chịu không kém cắt ngang câu nói thể hiện sự quan tâm của Soobin làm cho Soobin có hơi khó hiểu nhưng rồi cũng thôi

"Được rồi, nếu em cảm thấy không ổn thì cho anh biết nhé"

"Vâng, em biết rồi"

Và cả nhóm bắt đầu buổi luyện tập tập...

Hôm nào cũng vậy, em không tìm ba con người kia thì cũng là ba con người kia tìm đến em, khiến anh dù muốn cũng không thể kiểm soát lý trí muốn em là của riêng anh, chỉ duy nhất một mình Choi Beomgyu anh thôi

+×+

Aish...điên mất thôi

Trên sân khấu, không biết đã là lần thứ bao nhiêu em hào hứng liên tục khoe cơ thể cho tất cả MOA thấy rồi, và camera lại quay và chiếu trực tiếp cảnh tượng ấy lên màn hình lớn, em còn cùng Yeonjun xoay đầu theo nhịp của bài hát do fan yêu cầu, mặt của cả hai lại còn gần nhau nữa chứ

(Xin lỗi vì ảnh mờ nha, tại tui có thử chỉnh rõ ảnh nhưng nhìn nó giả trân dữ lắm nên để ảnh này luôn, mong mấy bà thông cảm nha)

Không thể rồi, anh sẽ không thể kiểm soát bản thân mình được nữa mất

Cả buổi biểu diễn và giao lưu với MOA anh chỉ cố vui vẻ được đến nửa buổi
.....

"Beomgyu hyung, đau em, anh muốn nói gì thì trước tiên buông tay em ra đi, ah"

Sau khi buổi biểu diễn kết thúc, em cùng ba con người kia đang ngồi tựa cả người lên ghế để nghỉ mệt thì anh lại đột ngột nắm cổ tay em kéo đi còn bảo là muốn nói chuyện riêng, làm em bất ngờ chả hiểu ất giáp gì, cứ mở to mắt thắc mắc nhìn anh kéo mình đi, mọi người ở đó cũng đều nghe anh bảo muốn nói chuyện riêng với em thì cũng không có ý định xen vào

Từ khi em bắt đầu không còn quấn quýt anh nữa thì anh lại đi tập thể hình để giải tỏa cơn buồn bực nên cơ thể anh bây giờ săn chắc và có phần to hơn lúc trước nên lực tay nắm cổ tay của em cũng không nhẹ làm em cảm thấy đau

Khi em vừa bảo muốn anh buông tay em ra thì cũng vừa đến căn phòng anh muốn cùng em nói chuyện, anh mở cửa một cách dứt khoát, kéo em vào rồi đóng cửa lại phát ra một tiếng vừa đủ to, tay anh giữ chặt vai em ép lưng em vào cửa, dùng khuôn mặt tức tối pha lẫn chút sự chờ mong đối mặt với em

"Beomgyu hyung đau em, buông em ra, anh làm sao vậy? Hôm nay anh có vẻ lạ hơn thường ngày đấy"

"Ha, có vẻ lạ hơn thường ngày? Em cũng biết anh khác lạ hơn so với thường ngày sao? Anh cứ nghĩ rằng anh còn chả được em liếc mắt dù chỉ một lần nữa đấy"

"Sao anh lại nghĩ như vậy chứ?"

"Không cần đến anh nghĩ, sự thật trước mắt rõ ràng như vậy mà"

"Anh không muốn dài dòng nữa, em nghe rõ đây Taehyun"

"Có gì thì anh buông em ra trước đã"

"Taehyun"

Anh có chút kích động dùng the7m lực giữ vai em hơn

"ah...vâng"

Cảm giác đau ở vai truyền đến, vừa nói em vừa gỡ bàn tay đang giữ chặt vai em ra nhưng có vẻ anh lại dùng lực mạnh hơn

"Anh thích...à không, phải nói như thế nào đây nhưng anh yêu em Taehyun"

Em ngay lập tức bất động, vẻ mặt bất ngờ em tròn mắt ngẩn mặt nhìn anh

"Sao cơ? Anh...ư...ưm..."

"hm...ưm..."

Bày tỏ tình cảm mà bấy lâu anh giấu diếm xong trong lòng anh lập tức nhẹ đi, thêm lực tay giữ chặt vai em lại, anh cuối xuống khóa môi em ngay sau đó

Em bất ngờ với người mình xem là người anh đáng kính đang cưỡng hôn mình sau khi bày tỏ tình cảm với em xong, nhưng không vì thế mà em để mặc anh tùy tiện hôn em, em bắt đầu phản kháng dùng sức đẩy anh ra, cơ thể anh đã săn chắc và cả sức lực cũng mạnh hơn trước nên với sức lực của một người chỉ chú tâm tập thể hình vào cơ bụng nhưng lại ít tập lên cơ tay như em thì chỉ có thể tách anh ra khỏi nụ hôn cưỡng ép kia chứ không thể tách cả cơ thể của anh ra khỏi em được

"ưm...hộc...hộc...Beomgyu hyung anh có biết anh đang làm gì không hả? Anh bị điên rồi sao?"

"Ha...anh biết chứ, anh biết rất rõ..."

"Đúng vậy Taehyun, anh yêu em đến phát điên rồi"

Anh gục đầu để vầng trán chạm vào trán của em rồi nhẹ giọng thủ thỉ, lòng ngực em dâng lên tia bối rối, con tim cũng đập mạnh, đối mặt với người anh thân yêu trong tình cảnh này em thật sự vô cùng ngượng ngùng chả dám nhìn thẳng vào anh, không biết vì anh với dáng vẻ nghiêm túc hơn thường ngày và bày tỏ tình cảm với mình nên em mới cảm thấy ngượng ngùng hay vì bản thân có tình cảm với anh nữa

Chả trách em được vì em vẫn chưa có mối tình nào dù đã trải qua hơn hai mươi xanh xuân tươi đẹp cho dù em biết có tình cảm với người khác là như thế nào nhưng để nếm trải thì em vẫn chưa, em chưa có kinh nghiệm về yêu đương với một ai đó

Điên mất thôi...

"Ưm...hm...hy....hm..."

Đang lúc em im lặng suy nghĩ, anh vòng tay ôm eo và cổ em khóa chặt em vào anh và lần nữa cưỡng hôn em, nụ hôn mạnh bạo và gấp rút, nụ hôn chớp nhoáng lúc nãy nó không đủ với anh, anh còn chưa cảm nhận hết bờ môi mềm mại của em, môi em như có một loại thuốc kích thích khiến anh chạm vào rồi lại càng muốn chạm vào nhiều hơn và nó ngay lập tức biến anh thành kẻ nghiện

"Môi em ấy...mm mại...ngọt quá...mình muốn nhiều hơn nữa..."

"Thật sự không muốn dừng lại..."

Thừa lúc em hé môi chiếc lưỡi của anh tiến vào khoang miệng của em ngay sau đó và nó lập tức càn quét khoang miệng của em, đem số nước bọt của em vào khoang miệng của mình rồi nuốt vào

"Hm...ưm...khô...ưm..."

Tiếp nhận nụ hôn của anh một cách không tự nguyện cho dù em có cố kháng cự và tìm cách tránh né như thế nào thì hết thảy đều vô ích vì đang bị anh ôm chặt muốn cử động cũng khó, muốn xoay mặt đi cũng không thể vì bị anh vòng tay ôm chặt cổ của em rồi, bây giờ em chỉ còn cách dùng tay vừa đánh vừa đẩy anh ra thôi

"Beomgyu à, Taehyun à, hai em đâu rồi? Đến lúc chúng ta trở về rồi"

"Taehyun à"

"Beomgyu à"

"Hai em đâu rồi"

Có vài tiếng gọi của vài chị staff vọng từ xa gọi hai người, anh thoáng nghe thấy nhưng mặc kệ và tiếp tục nụ hôn, còn khi em nghe thấy giọng của vài chị staff thì vui mừng như tìm được phao cứu sinh

"Em ở đây, các chị ơi em ở đây"

Em dùng sức lực còn lại của mình đánh vài cái vào lưng của anh, anh thấy vậy cũng luyến tiếc dừng nụ hôn vì cũng đã hôn em được một lúc rồi, khuôn mặt của em đỏ bừng vì thiếu dưỡng khí, khi tách ra anh còn tạo vài sợ chỉ bạc dài với em

"Ưh...ah...hộc...hộc..."

"Ưgh...ah...hộc...anh thật sự điên rồi Choi Beomgyu"

Khi anh dừng nụ hôn, em chỉ kịp hít thở mạnh vài lần rồi đẩy mạnh anh ra gấp gáp xoay người mở cửa chạy đi mất bỏ anh lại một mình trong căn phòng

Anh đứng im nhìn em bị anh dọa sợ đến mức phải bỏ chạy, anh lặng im khi thoáng trông thấy gương mặt em có vẻ sợ hãi trước khi em chạy đi mất

Liệu anh đã sai? Đã quá hấp tấp rồi đúng không? Có lẽ anh đã quá đường đột bởi chưa kịp để em chấp nhận tình cảm của mình thì lại cuồng bạo cưỡng hôn em khiến em phải sợ đến mức bỏ chạy nhưng tất cả là do anh yêu em thôi mà, anh yêu em từng ấy năm đến bây giờ mới có thể chạm vào đôi môi mềm mại của em nhưng anh nghĩ có lẽ anh đã sai về việc anh đã tùy tiện hôn em, kể cả việc mất kiểm soát khi thấy em nhiều lần khoe cơ thể trên sân khấu cũng là anh sai vì anh yêu em, anh sai khi ghen với chính người hâm mộ của mình, anh sai khi muốn cơ thể của em chỉ được Choi Beomgyu anh nhìn thấy thôi

Nhưng em ơi, anh yêu em đến mức sắp trở thành kẻ điên rồi, anh yêu em đến mức không muốn là chính mình nữa

"Beomgyu à em đâu rồi"

Giọng nói của chị staff lập tức chấm dứt suy nghĩ của anh và kéo tâm trí anh trở lại

"Em ở đây ạ"

Anh vừa trả lời vừa mở cửa đi ra, chị staff nhìn thấy anh thì liền đi lại

"Ôi em ở đây, chị tìm em mãi, chúng ta về thôi Beomgyu, các thành viên còn lại đều đã ra xe hết rồi"

"Vâng ạ"

Chiếc xe lớn dùng để đưa đón cả năm người bất ngờ gặp trục trặc nên không thể đến đón và chỉ còn một vài chiếc xe nhỏ dự phòng nên staff đã gọi hai chiếc xe đến đón cả năm người

Ba con người kia đã thay trang phục trước, vừa lên xe ngồi ngay ngắn xong, anh quản lý vừa mới kéo đóng cửa xe lại sau khi Kai là người cuối cùng trong cả ba lên xe, anh quản lý vừa chuẩn bị đóng cửa xe khi đã ngồi ngay ngắn ở chiếc ghế phó lái thì em gấp rút chạy từ trong ra đột ngột mở cửa xe rồi chen vào ngồi cạnh Kai, thở hổn hển em đóng cửa xe một cái mạnh làm tất cả người trong xe bất ngờ có chút giật mình, không biết tại sao em lại như vậy nên tất cả người trong xe đều để dồn ánh mắt về em và lên tiếng hỏi han em dồn dập

"Taehyun à em sao vậy?"_anh quản lý_

"Cậu làm gì mà lại chạy như ma đuổi thế? Sao cậu lại lên xe này? Cậu sẽ về cùng với Beomgyu hyung ở chiếc xe phía sau cơ mà"_Kai_

"Về cùng anh ấy ở chiếc xe phía sau?! Không!"

"Sao em không thay đồ cho thoải mái"_Soobin_

"Khuôn mặt em sao lại đỏ thế Taehyun?"_Yeonjun_

"Không lẽ biểu diễn xong em kiệt sức em kiệt sức đến mức bắt đầu phát sốt rồi sao?"_Soobin lo lắng nói_

Em cố bình tĩnh lại

"Em...em ổn, khi em đang chuẩn bị thay đồ thì em trông thấy có vài ba cái bóng lấp ló và đưa đầu ra nhìn em trong khi chỉ có một mình em ở trong phòng thay đồ và em đã quan sát xung quanh thì không có vật thể nào có hình dạng để phản bóng giống hình dạng con người đến thế cả, cho nên...cho nên em mới hốt hoảng chạy ra đây"

Lời nói dối hợp lí...

Thầm cảm ơn Kai vì đã gợi cho em một lý do để nói dối

Tất cả người trong xe nhìn em với ánh mắt bất ngờ sau câu trả lời của em, mặt của Yeonjun và Soobin có vẻ sợ hãi và dần trắng bệch đi vì hai con người đấy là chúa sợ ma mà, vả lại hai người đó còn ở trong phòng thay đồ làm những hành động và lời nói yêu thương nhau một lúc lâu nữa

"T-thật sao Taehyun? E-em không nói đùa bọn anh chứ?"_Soobin_

Trưởng nhóm Soobin vì quá sợ mà nói lắp, Yeonjun ngồi cạnh cũng nắm chặt tay Soobin hơn vì sợ

"Em nói thật mà"

"Em nói dối đó, xin lỗi hyung"

"Đ-đáng sợ quá đi, hyung ơi nh-nhanh chạy về đi ạ"_Yeonjun_

"Nhưng xe này đã đủ người rồi"_anh quản lý_

"Em không dám ra khỏi xe đâu, em còn sợ lắm, hyung cho em về trên xe này nhé hyung"

Em cầu xin anh quản lý với gương mặt cầu mong, thấy em còn có vẻ hoảng sợ anh quản lý cũng không thể không đồng ý cho em ở trong xe

"Thôi được rồi anh sẽ đi xe phía sau, em cứ yên tâm ở trong xe này nhé, cũng không cần phải sợ nữa đã có bọn anh ở đây, chúng ta sẽ nhanh chóng quay về"_anh quản lý_

Nói xong anh quản lý xuống xe để cho Kai ngồi ở ghế phụ lái, khi vừa đóng cửa xong anh tài xế bắt đầu khởi động máy thì em mới thở phào, đầu óc rối bời em nhìn lại hướng phía trong thì thấy anh đang đi phía sau chị staff, như phản ứng tự nhiên của một người muốn tránh né em nhanh chóng quay mặt đi không muốn chạm mắt với anh trong khi tấm kính đen của xe là loại người bên ngoài không thể thấy người phía bên trong xe đã được đóng chặt. Khi xe đã chạy đi, em thoáng nhớ lại khuôn mặt có chút buồn bã của anh đứng ở khoảng cách xa nhìn vào hướng chiếc xe em đang ngồi cùng ba thành viên trong nhóm

Anh buồn bã khi ra đến xe mới biết là chỉ có anh và vài anh satff và anh quản lý đi cùng mình về và cũng biết chuyện em có ý muốn đi cùng xe với ba thành viên kia, anh buồn lắm nhưng cũng vì lý do đó mà anh càng muốn em là của anh

"Kang Taehyun rồi em sẽ là của anh"

Về đến kí túc xá, em nhanh chóng chạy vào phòng, cũng may là em ở cùng Soobin chứ nếu mà sắp xếp em ở cùng anh một phòng từ những ngày đầu thì không biết phải đối mặt với anh như thế nào nữa

+×+

Đã ba ngày em tránh né anh, anh như phát điên lên vì em, mỗi lúc anh muốn nói chuyện với em thì em lại nhanh chóng xoay người gấp rút bỏ đi như nhìn thấy thứ gì kinh tởm lắm vậy

Tối đó Yeonjun lại qua phòng em để chơi cùng em, anh vừa buồn bã xen lẫn chút tức giận ngồi một mình ngoài phòng khách xem bộ phim buồn trên tivi cùng lon bia trên tay, bộ phim chiếu trên màn hình tivi anh chả màn đến nội dung nó ra sao, trong đầu anh bây giờ chỉ hiện lên hình ảnh của em vui vẻ bên cạnh các thành viên khác trong nhóm và em lập tức tắt nụ cười khi em vô tình nhìn anh

Anh uống ừng ực lon bia tiếp theo vừa mới mở và chỉ trong vòng vài giây lon bia đã bị anh uống cạn, vứt lon bia đã trống rỗng vào đống lon bia trống rỗng khác tạo ra vài tiếng rồi im bặt, xung quanh anh những lon bia rỗng bị anh uống cạn nằm lăn lóc không ngay ngắn trên sàn nhà

"Sao em lại uống nhiều đến vậy?"_Soobin_

Anh quay sang thì thấy Soobin và Kai đã ngồi cạnh mình

"Bỗng nhiên em muốn uống một chút thôi hyung"

"Anh và Taehyun có chuyện gì sao hyung?"_Kai_

Không biết có nên nói cho hai người biết không nữa

"Chả có chuyện gì cả Kai"

"Em thấy anh và Taehyun không còn thân thiết như lúc trước nữa, thật sự là không có chuyện gì xảy ra giữa hai người sao?"_Kai_

"Không phải một phần lý do nằm ở ba người cứ suốt ngày tìm em ấy để đùa giỡn sao? Gián tiếp tách tôi và em ấy ra xa rồi còn gì?"

"Thật"

"Em không nói dối anh được đâu Beomgyu, anh luôn âm thầm quan sát từng thành viên trong nhóm chẳng lẽ em nghĩ anh vô trách nhiệm đến mức em không còn hoạt bát vui vẻ như lúc trước rõ ràng như vậy anh cũng không nhận ra?"_Soobin_

Soobin nghiêm túc nói, anh ngồi đó khẽ cuối đầu lặng lẽ mím môi

"Em không có ý đó hyung"

"Vậy em có vấn đề gì thì phải nói cho anh biết chúng ta sẽ cùng nhau tìm ra cách giải quyết vấn đề em đang mắc phải vì chúng ta là một nhóm mà không phải sao"_Soobin_

"Nhưng chuyện này..."_Anh có hơi ngập ngừng_

"Hay vấn đề em đang mắc phải là chuyện cá nhân? Anh biết những vấn đề liên quan đến cá nhân thì không ai muốn người khác xen vào cả trừ khi mình thật sự cần một người nào đó có đủ với sự tin tưởng của mình để có thể bày tỏ rồi nhờ vả họ, anh hy vọng anh có đủ sự tin tưởng của em để anh có thể cùng em giải quyết mọi vấn đề em đang mắc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net