3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau cũng giống như ngày hôm qua: Hyeon đánh thức Beomgyu dậy, cả hai chuẩn bị sẵn sàng, ăn sáng trong khi nói chuyện với bố mẹ alpha, đánh răng và lấy những thứ còn lại trước khi bước ra khỏi nhà để lên xe của Beomgyu để bắt đầu lái xe đến trường tiểu học của Hyeon.

Họ đến đó sau hai mươi phút, còn mười lăm phút rảnh rỗi, giống như ngày hôm qua. Sau khi đỗ xe, Beomgyu tắt máy và ra ngoài để giúp Hyeon tháo dây an toàn. Hyeon xuống xe với sự giúp đỡ của bố, và họ khoác tay nhau với chiếc ba lô của Hyeon trên vai bố khi họ bắt đầu đi bộ về phía khu mẫu giáo.

"Bố ơi, con thấy Ari!" Hyeon ré lên, mắt nhóc sáng lên khi chạm vào người bạn thân nhất của mình. “Con có thể đi với cậu ấy không?”

"Chắc chắn rồi, bánh bao mật" Beomgyu trả lời, buông tay ra.

Hyeon ré lên, chạy về phía người bạn thân nhất của mình. Beomgyu mỉm cười khi nhìn cậu nhóc hào hứng chạy. Anh đi về phía một chiếc ghế dài gần đó để ngồi xuống, và khi vừa ngồi xuống, một người nào đó xuất hiện bên cạnh. Anh nhìn lên, thở dài trong lòng khi mắt dừng lại ở Jihyo và mùi hương hoa hồng của cô tràn ngập mũi anh.

“Chào, Beomgyu-ah,” cô chào, ngồi xuống cạnh anh.

“Chào, noona,” anh thì thầm, cố gắng không tỏ ra khó chịu vì anh không muốn tỏ ra thô lỗ. Tuy nhiên, anh không thể không nhận thấy mùi hương của mình trở nên hơi chua như thế nào. Nếu Jihyo để ý, cô sẽ không để lộ ra ngoài.

“Ngày hôm nay của em diễn ra thế nào?” Jihyo hỏi, cố gắng bắt chuyện (một cách nghèo nàn).

"Cho đến giờ thì được rồi," Beomgyu trả lời. "Em chỉ cảm thấy mệt mỏi."

“Em nên về nhà nghỉ ngơi đi,” Jihyo gợi ý. “Chị sẽ ở đây chăm sóc Hyeon, và chị sẽ đón cậu bé.”

Beomgyu cười khúc khích. Liệu anh có bao giờ để một người lạ chăm sóc đứa con của mình, ngay cả khi họ là mẹ của người bạn thân nhất của con trai anh.

"Không, cảm ơn, noona," Beomgyu nói. “Không có ý xúc phạm, nhưng em không thích để người lạ chăm sóc con mình.”

"Đủ thuyết phục, " Jihyo cười khúc khích. "Chị cũng sẽ không để bất cứ ai mà mình không biết chăm sóc Ari. Thấy chưa, chúng ta rất giống nhau, Beomgyu.”

“Ừm.” Người trẻ hơn không nói gì nữa khi anh nhìn đi chỗ khác, cố gắng tìm thứ gì đó để thu hút sự chú ý của mình. Jihyo tiếp tục lảm nhảm, và Beomgyu hầu như không để ý đến cô.

Cuối cùng, anh quyết định chỉ nên nói với Jihyo vui lòng im lặng—nhưng trước khi anh kịp làm vậy, đã có người đến trước cổng khu mẫu giáo. Beomgyu ngước lên, ánh mắt dừng lại ở một người con trai tóc hồng xinh đẹp trong bộ trang phục lộng lẫy với lớp trang điểm phù hợp đang cúi xuống trước mặt một cô bé. Khi đến gần hơn, mùi hương ấy dễ ngửi hơn, điều đó khiến Beomgyu biết rằng người tóc hồng kia thực sự là một omega như anh nghĩ. Beomgyu rời mắt khỏi omega, và mắt anh sáng lên khi nhận ra cô bé nhỏ chính là cô bé đã đánh mất con hổ nhồi bông ngày hôm qua.

Tuy nhiên, Beomgyu không đặt nhiều hy vọng. Anh không thấy Taehyun ở đâu cả, điều đó có nghĩa là em đã nói với Beomgyu sự thật khi nói rằng 'Chae-Yeong' không phải con em, mà thực sự là con gái của bạn em.

Tuy nhiên, có vẻ như Chae-Yeong đã có kế hoạch khác ngay khi ánh mắt của con bé nhìn vào anh.

“Beomgyu-ah, em có biết cô bé đó không?” Jihyo hỏi, phá vỡ suy nghĩ của Beomgyu.

“Cũng tạm,” anh trả lời.

Đôi mắt của Jihyo mở to. “C-chị không biết là em có một đứa con gái.”

"Em không, noona," Beomgyu thở dài. “Em đã gặp con bé ngày hôm qua.”

“Vậy tại sao nó-”

“Mẹ nhìn xem, đó là anh chàng đẹp trai đã cứu Tigger ngày hôm qua!”

Cả Beomgyu và Jihyo đều nhìn lên giọng nói của cô bé, ngạc nhiên khi thấy cô bé đang kéo 'mẹ' của mình phía sau về phía Beomgyu và Jihyo đang ngồi.

“Aw, thật tuyệt, con yêu, nhưng chúng ta thực sự không nên ngắt lời họ-”

"CHÀO!" cô bé chào. "Chú là anh chàng đẹp trai đã tìm giúp cháu Tigger ngày hôm qua!”

"P-phải," Beomgyu cười khúc khích, vẫn còn hơi ngạc nhiên. “Rất vui được gặp lại con, bạn nhỏ.”

“Con là Choi Chae-Yeong, nhưng bạn bè gọi con là Chae!” cô bé nói. “Và vì bây giờ chú là bạn của con, chú cũng có thể gọi con là Chae!”

Beomgyu mỉm cười, thấy Chae-Yeong thật đáng yêu. “Chà, rất vui được gặp con, Chae. Chú là Choi Beomgyu, nhưng bạn bè gọi chú là Beom, vì vậy cháu cũng có thể gọi chú là Beom.”

Chae-Yeong rạng rỡ. “Beom, đây là mẹ cháu!”

“Xin chào,” người con trai chào, có chút xin lỗi. Mùi hương kẹo táo ngọt ngào của y lấp đầy mũi của Beomgyu và Jihyo, khiến Beomgyu cảm thấy nhẹ nhõm vì mùi hương của Jihyo không còn áp đảo lỗ mũi của anh nữa. “Tôi xin lỗi, tôi đã cố ngăn con bé lại, vì có lẽ các bạn đang bận, nhưng-”

“Không, không, tôi ổn mà,” Beomgyu trấn an. “Dù sao thì chúng tôi cũng không bận lắm. Tôi là Choi Beomgyu.” Anh chìa tay về phía mẹ của Chae-Yeong.

Chàng trai tóc hồng mỉm cười, bắt tay Beomgyu. “Chào, Beomgyu-ssi. Tôi là Choi Yeonjun.”

"Rất vui được gặp anh."

“Tôi cũng vậy.”

“Ồ, tôi xin lỗi,” Yeonjun nói khi nhìn thấy Jihyo, cúi đầu chào cô. “Xin chào, tôi là Choi Yeonjun.”

“Xin chào,” cô đáp lại, bắt tay y với một nụ cười. “Tôi là Park Jihyo, bạn gái của Beomgyu.”

“Noona-”

“Hyung! Chae!"

Khi nghe thấy giọng nói mới, cả bốn người nhìn lên, ánh mắt của họ dừng lại ở một omega quen thuộc với đôi mắt nai to tròn. Ngay lập tức, khi nhìn thấy đôi mắt đó, và khi ngửi thấy mùi hương vani và quế đáng yêu, Beomgyu nhận ra em ấy, khiến quai hàm của anh hơi há ra. Tim anh bắt đầu đập nhanh hơn, và bắt đầu đổ mồ hôi. Anh bắt đầu hoang mang, tự hỏi liệu tóc mình có phải là ổ chuột không, liệu có nên trang điểm sớm hơn trước khi anh và Hyeon rời đi không, và liệu anh có bốc mùi khó chịu không. Có lẽ anh cũng nên xức nước hoa sớm hơn trước khi rời đi.

Yeonjun và Chae-Yeong quay lại, nụ cười nở trên môi khi họ nhận ra chàng trai tóc vàng dâu.

“Taehyun-ah, anh về rồi!” cô bé cổ vũ.

"Tất nhiên là có rồi, Chae," Taehyun cười khúc khích. “Làm như anh đã đến một đất nước khác vậy.”

“Anh có thể.”

“Đúng, nhưng anh đã không.”

“Suzy muốn gì?” Yeonjun hỏi, cắt ngang cuộc trò chuyện của họ.

"Huh?" Taehyun bối rối nhìn Yeonjun, tự hỏi y đang nói về cái gì. Rồi em nhớ ra và gật đầu. "Ồ không có gì. Cô ấy chỉ muốn gây phiền nhiễu thôi.”

"Thích em sao?" Yeonjun tự mãn nói, khiến Taehyun trừng mắt nhìn anh. Yeonjun cười khúc khích. “Dù sao thì Tae, Chae và anh đã kết bạn mới.”

"Thật sự?" Đôi lông mày của Taehyun nhướng lên. "Ai?"

Yeonjun bước nhẹ sang một bên, khiến cho Taehyun có thể nhìn thấy Beomgyu. Đôi mắt của người tóc vàng mở to khi em nhận ra alpha, khiến em há hốc mồm. Tim em bắt đầu đập nhanh hơn, và bắt đầu đổ mồ hôi. Em bắt đầu hoang mang, tự hỏi liệu tóc mình có phải là ổ chuột không, liệu có nên trang điểm sớm hơn trước khi rời đi không, và liệu em có bốc mùi khó chịu hay không. Có lẽ em cũng nên xức nước hoa sớm hơn trước khi rời đi.

“Đây là Choi Beomgyu,” Yeonjun giới thiệu, và dù cố gắng không nói nhưng Taehyun vẫn giao tiếp bằng mắt với chàng trai tóc nâu, khiến má em nóng bừng. Yeonjun tiếp tục là mỹ nữ bên cạnh Beomgyu. “Còn đây là Park Jihyo-”

Hiện tại, mọi thứ đều ổn. Không có gì cháy, xung quanh cũng không có mối nguy hiểm nào. Nhưng điều đó khiến Taehyun ước rằng những lời tiếp theo của Yeonjun không phải:

“-Bạn gái của Beomgyu.”

Đôi mắt của Taehyun mở to, và em cảm thấy tim mình rơi xuống tận bụng. Nhưng em không biết tại sao mình lại thất vọng như vậy. Em nên đoán được việc Beomgyu đã kết đôi. Tất nhiên, một alpha nóng bỏng, đẹp trai, gợi cảm và lộng lẫy như anh ấy đã bị lấy mất rồi. Taehyun đã mong đợi điều gì? Rằng mọi alpha tuyệt đẹp mà em gặp đều sẽ độc thân? Thật là ngu ngốc.

“O-oh,” Taehyun nói, cố gắng không tỏ vẻ thất vọng. “Ừm, rất vui được gặp chị. T-tôi là Kang Taehyun.”

“Rất vui được gặp cậu, Taehyun-ssi,” Jihyo nói với một nụ cười, đưa tay ra.

Taehyun không muốn bắt tay cô ấy, nhưng em cũng không muốn tỏ ra thô lỗ, vì vậy em đành ngập ngừng bắt tay Jihyo, nở một nụ cười hơi giả tạo.

“Tôi cũng vậy,” em lầm bầm, nói dối.

“Chà, chúng ta nên đi thôi,” Yeonjun nói. “Chuông sắp reo rồi.”

“O-oh, tất nhiên rồi,” Beomgyu nói, những lời của Yeonjun khiến anh nhớ đến Hyeon. Anh đứng dậy, hơi ngạc nhiên khi thấy mình thấp hơn Yeonjun và cao hơn Taehyun. Yeonjun không cao hơn anh đến mức anh phải ngước nhìn, nhưng chỉ cao hơn khoảng một inch. Trong khi đó Taehyun phải ngước lên một chút để nhìn vào mắt anh. “T-tôi cũng cần phải đón con trai.”

Cả năm nói lời tạm biệt với nhau, nhưng Taehyun không thực sự nói lời tạm biệt với Beomgyu và Jihyo. Em chỉ lẩm bẩm một câu 'tạm biệt', trước khi rời đi để đến lớp học của Chae-Yeong. Beomgyu thở dài, tự hỏi tại sao Jihyo lại phải há mồm ra nói với Yeonjun và Taehyun rằng cô ấy là bạn gái của anh trong khi hoàn toàn không phải vậy. Đó là điều cuối cùng Beomgyu muốn.

Khi ba người còn lại rời đi, Beomgyu thậm chí không nói một lời nào với Jihyo trước khi rời đi để đón Hyeon. Anh thấy con trai mình đang chơi với Ari và gọi cậu bé lại. Hyeon do dự rời khỏi người bạn thân nhất của mình để đến gặp bố, mỉm cười với anh khi đến trước mặt bố mình.

"Vâng, thưa bố?" Hyeon nói.

“Chuông sắp reo rồi,” Beomgyu thông báo.

“Điều đó thật chán,” Hyeon lầm bầm. “Con muốn tiếp tục chơi với Ari.”

“Vài giờ nữa bố sẽ đến,” Beomgyu nhắc nhở, giúp Hyeon đeo ba lô vào.

“Vẫn nhàm chán.”

Beomgyu lắc đầu cười khúc khích. Họ đến bên ngoài lớp học của Hyeon vài giây sau đó, và dừng lại cách cửa vài bước chân để nói lời tạm biệt với nhau. Họ mất khoảng một phút để nói lời tạm biệt trước khi Beomgyu nhìn con trai mình bước vào lớp học. Beomgyu đau lòng khi nhớ rằng Hyeon đang lớn và anh sẽ không ở lại với cậu bé của mình mãi mãi, nhưng anh cố gắng đảm bảo với bản thân rằng cuộc sống vẫn tiếp diễn.

Và giờ đã đến giờ làm việc rồi, Beomgyu thở dài một mình khi bắt đầu đi về phía bãi đậu xe của trường. Vâng.

Beomgyu đi nhanh hơn bình thường một chút, vì sợ Jihyo đuổi kịp mình, và thêm vào đó, anh đang lấy điện thoại ra để nhắn tin cho Hueningkai gì đó. Vì vậy, thật dễ hiểu tại sao lại là lỗi của mình khi anh va vào ai đó, suýt nữa khiến cả hai ngã xuống đất.

“Ôi chết tiệt, đau-”

Beomgyu dừng lại khi mắt anh dán chặt vào đôi mắt Bambi khổng lồ, mùi vani và quế quen thuộc xộc vào mũi.

Là Taehyun.

“Ồ, này, Beomgyu-ssi,” omega chào đón với một nụ cười nhẹ, nhưng Beomgyu có thể nói đó là giả. Anh muốn nghĩ rằng đó là vì những gì Jihyo đã nói nhưng anh biết rằng mình không nên tự ảo tưởng như vậy.

“Chào, Taehyun-ssi,” anh đáp lại, mỉm cười đáp lại. “Yeonjun-ssi đâu?”

“Anh ấy vẫn đang nói lời tạm biệt với Chae-Yeong,” Taehyun thông báo. “Anh ấy luôn dành nhiều thời gian để nói lời tạm biệt với con bé, vì họ không muốn rời xa nhau.”

"Ồ," Beomgyu cười khúc khích. "Nó thật đáng yêu."

“Đúng vậy,” Taehyun đồng ý.

“Dù sao thì, xin lỗi vì đã đụng phải em,” Beomgyu xin lỗi. “Tôi không để ý đường đi cho lắm.”

“Không sao đâu, Beomgyu-ssi,” Taehyun trấn an.

“Vậy, ừm…” Beomgyu liếm môi. Huening, Wooyoung, mẹ anh, chết tiệt, những từ ngữ của mọi người chạy qua tâm trí, và anh tự hỏi liệu mình có thực sự nên xin số của Taehyun hay không. Anh quyết định rằng ít nhất nên nói gì đó với cách Taehyun đang nhìn anh chằm chằm. “V-vậy, em nói em còn độc thân phải không?”

“Vâng,” Taehyun xác nhận. "Có gì sao ạ?"

“À-à, tôi đang tự hỏi…” Beomgyu cố gắng duy trì giao tiếp bằng mắt với Taehyun, không muốn trông giống như một kẻ yếu đuối thậm chí không thể giao tiếp bằng mắt với ai đó, chứ đừng nói đến một omega.

“Anh cứ nói đi, Beomgyu-ssi,” Taehyun cười khúc khích.

"Tôi đang tự hỏi liệu em có muốn một buổi hẹn hò không," Beomgyu nói ra.

“O-oh.” Taehyun không mong đợi điều đó. Em muốn nói đồng ý - tất nhiên là có, bạn đã thấy Beomgyu chưa? - nhưng trước khi có thể mở miệng đồng ý, em nhớ ra rằng mình không thể. Beomgyu cũng vậy, vì bạn biết đấy, anh ấy đã kết đôi. Với một người phụ nữ xinh đẹp. “Không phải anh có bạn gái sao?”

"Cái gì?" Beomgyu nhìn Taehyun với vẻ hoài nghi. "KHÔNG. Ai đã nói với em điều đó?"

“Jihyo,” em nhắc. “Cô ấy nói cô ấy là bạn gái của anh.”

Beomgyu thở dài, tự nguyền rủa bản thân khi nhớ ra cái mồm của Jihyo đúng là đã nói câu đó. “Cô ấy có, nhưng-”

“Tae!”

Khi nghe thấy giọng nói mới, Beomgyu và Taehyun quay lại, ánh mắt của họ đổ dồn về phía Yeonjun, người đã chớp lấy khoảnh khắc Beomgyu định giải thích về bản thân để xuất hiện. Beomgyu tự nguyền rủa bản thân một lần nữa nhưng vẫn mỉm cười với omega khi y tham gia cùng họ.

“Ồ, xin chào một lần nữa, Beomgyu-ssi,” y chào đón với một nụ cười.

"Chào, Yeonjun-ssi," Beomgyu đáp lại.

“Hyung, chúng ta phải đi thôi,” Taehyun nói với Yeonjun khi nhìn vào điện thoại của mình hiện thời gian. “Chúng ta sắp trễ giờ rồi.”

“Phải rồi,” Yeonjun nói khi nhớ ra. Y nhìn Beomgyu có chút xin lỗi. “Ừm, hẹn gặp lại sau, Beomgyu-ssi. Rất vui được gặp cậu.”

"Cả anh nữa," Beomgyu lầm bầm vì Yeonjun và Taehyun đã đi khỏi. Beomgyu rên rỉ, biết rằng mình không nên mở to mồm, vì hãy nhìn xem điều gì sẽ xảy ra khi anh cố gắng rủ ai đó đi chơi.

Tuyệt vời, bây giờ tôi có một người bạn gái mà tôi không biết là mình đang 'hẹn hò' và tôi không hề thích. Fuck my life.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net