48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Beomgyu và Taehyun ở trên giường của omega cho đến hết ngày. Họ nằm ôm nhau trong ổ của Taehyun và không di chuyển dù chỉ một inch. Mãi cho đến khi Beomgyu nghe thấy tiếng ngáy nhè nhẹ của Taehyun, anh mới nhớ ra mình đang ở đâu và đã trễ thế nào rồi.

May mắn thay, điện thoại của anh nằm trong túi nên không phải di chuyển nhiều để lấy nó. Anh nhẹ nhàng lấy nó ra khỏi túi, đảm bảo rằng cánh tay còn lại của anh không di chuyển để không đánh thức Taehyun (người rất cần một giấc ngủ).

Sau khi lấy được điện thoại, Beomgyu thấy rằng cũng không muộn lắm đâu—mới mười hai giờ tối thôi. Anh cũng đã nhận được thông báo từ Kai, người may mắn có thể ở nhà với Hyeon để chăm sóc nhóc, trong khi Beomgyu ở với Taehyun.

gremlin nhỏ (lớn):
chào anh 😁

gremlin nhỏ (lớn):
chỉ nhắn để xem mọi thứ giữa anh và tae có ổn không thôi

gremlin nhỏ (lớn):
oh hyeon cũng đã ngủ mất rồi

gremlin nhỏ (lớn):
và trước khi kịp hỏi, thằng bé đã ngủ quên khi đến giờ đi ngủ

Beomgyu lắc đầu với Kai. Dù không thể đánh máy tốt bằng một tay nhưng Beomgyu vẫn nhắn tin lại.

Tôi:
chào Kai 😁

Tôi:

mọi thứ đều ổn với anh và tyun

Tôi:
nhưng tụi anh vẫn cần được âu yếm nên anh nghĩ anh sẽ phải ở lại qua đêm

Tôi:
vì vậy cảm ơn em trước vì cho hyeon đi học ngày mai 😘

gremlin nhỏ (lớn):
anh may mắn đấy, em không phải đến hybe sớm vào ngày mai

gremlin nhỏ (lớn):
dù sao thì chuyện gì đã xảy ra với tae thế??

Tôi:
em ấy sẽ nói với em khi em ấy cảm thấy sẵn sàng

gremlin nhỏ (lớn):
được thôi

gremlin nhỏ (lớn):
sử dụng đồ bảo vệ;)

Beomgyu lắc đầu, đặt điện thoại xuống. Anh không buồn nói với Kai rằng họ sẽ không cần đồ bảo vệ. Không ai trong số họ mắc STDs, họ cảm thấy thoải mái khi làm điều đó và không có nguy cơ mang thai.

Thành thật mà nói, Beomgyu hơi thất vọng vì Taehyun không thể mang thai. Anh đang mơ ước được lập gia đình với em và nóng lòng muốn xem đứa con của họ sẽ xinh đẹp như thế nào. Thêm vào đó, điều đó có nghĩa là Hyeon sẽ có một người em (cùng cha khác mẹ), và mặc dù nhóc chưa bao giờ cầu xin bố mình cho một đứa em, nhưng Beomgyu biết Hyeon sẽ thích có ai đó để chơi cùng.

Nhưng thật không may, điều đó sẽ không xảy ra nữa—và Beomgyu vẫn ổn với điều đó. Anh không nói dối khi nói rằng anh không quan tâm đến việc hiếm muộn của Taehyun. Thật tiếc khi họ không thể cùng nhau lập gia đình, nhưng cuộc sống vẫn tiếp diễn, phải không?

.

Sáng hôm sau, Beomgyu và Taehyun thức dậy trong vòng tay của nhau. Taehyun vô cùng vui mừng khi Beomgyu không rời đi, chào anh bằng một nụ cười và câu "buổi sáng tốt lành". Beomgyu cũng làm điều tương tự, họ nằm trên giường thêm vài phút, đắm mình trong nhau, cho đến khi đồng ý thức dậy để bắt đầu ngày mới.

Beomgyu gọi đi làm ngay khi anh và Taehyun thức dậy, và anh biết Yeonjun đã chăm sóc Taehyun tại nơi làm việc của họ. Thế là họ dành thời gian còn lại trong ngày, và dành thời gian đó cùng nhau tại nhà của Taehyun.

Nhưng lần đầu tiên, họ không quan hệ tình dục. Thông thường, nếu họ ở một mình, đặc biệt là ở nhà của nhau, họ sẽ không lãng phí một giây nào trước khi lao vào nhau. Nhưng lần này, họ đã không. Ngay cả khi Beomgyu cắn vào môi Taehyun, dường như Taehyun vẫn muốn rời ra. Beomgyu cho rằng nó có liên quan đến việc vô sinh của em, nhưng nó không cần phải thay đổi bất cứ điều gì.

Và anh nói với Taehyun điều đó khi họ chuẩn bị đón Hyeon và Chae-Yeong từ trường.

“N-nó thay đổi mọi thứ mà, Gyu,” Taehyun nói. “Vì bây giờ chúng ta muốn lập gia đình nhưng không được. Và sẽ không bao giờ."

“Vẫn không có nghĩa là chúng ta không thể hôn, hay chạm vào nhau như trước đây,” Beomgyu nói với một cái cau mày nhỏ.

“E-em biết,” Taehyun thở dài. “E-em chỉ không cảm thấy thoải mái khi làm điều đó.”

Beomgyu gật đầu. “Ít nhất chúng ta có thể nắm tay nhau không? Và ôm?"

Taehyun gật đầu với một nụ cười nhẹ, khiến Beomgyu nhẹ cả người.

Khi họ đón bọn trẻ, Beomgyu không ngạc nhiên khi thấy cả hai đều rất vui khi gặp lại Taehyun sau một thời gian dài không gặp. Và bây giờ, Beomgyu đã hiểu tại sao họ lại không làm như vậy. Trước tin tức khủng khiếp mà Taehyun nhận được về chứng hiếm muộn của mình, Beomgyu biết rằng em hẳn đã rất khó khăn để nhìn thấy những đứa trẻ, biết rằng em sẽ không bao giờ có con của riêng mình. Nhưng Beomgyu cố gắng gạt bỏ ý nghĩ đó ra khỏi đầu khi anh nhìn bọn trẻ gần như bao vây xung quanh Taehyun khi chúng quay trở lại xe của Beomgyu.

Họ đồng ý đi ăn pizza, và Beomgyu chở họ đến tiệm pizza gần nhất. Nhưng khi lái xe, anh để ý thấy Taehyun có vẻ căng thẳng như thế nào. Nhân cơ hội họ đang đứng trước đèn đỏ, Beomgyu nhìn Taehyun.

“Em không sao chứ Tyun?” Beomgyu hỏi.

Giọng nói của anh như thể phá vỡ suy nghĩ của omega khi em nhìn Beomgyu với một cái nhìn nhỏ, "Hm?"

“Em có vẻ căng thẳng,” anh giải thích. "Tất cả đều ổn chứ?"

"Vâng," Taehyun nói dối và Beomgyu biết em đang nói dối. Anh cũng biết rằng nó liên quan đến bọn trẻ, và vì cả hai đều có thể nghe thấy chúng, anh không hỏi bất cứ điều gì khác. Anh chỉ tiếp tục lái xe, trong khi siết nhẹ tay Taehyun.

Mặc dù bữa trưa diễn ra rất tuyệt nhưng Beomgyu vẫn có thể cảm nhận được Taehyun đang căng thẳng như thế nào. Đặc biệt là khi những đứa trẻ nói chuyện trực tiếp với em, hoặc chạm vào em theo một cách nào đó. Beomgyu không khỏi khẽ cau mày khi nhìn thấy cảnh đó, hiểu tại sao Taehyun lại cảm thấy như vậy. Tuy nhiên, dù có muốn thế nào thì Beomgyu cũng không thể nói với em về điều đó. Ít nhất là không phải trước mặt bọn trẻ.

Vài tiếng sau, Yeonjun đến đón Chae-Yeong từ nhà của Beomgyu và Hyeon. Soobin và Kai vẫn đang đi làm nên cả 5 người ở nhà. Và bây giờ khi Yeonjun ở đây, họ đồng ý ăn tối. Beomgyu và Taehyun quyết định làm, trong khi Yeonjun để bọn trẻ bận rộn trong phòng khách. Họ nói chuyện phiếm về nó một lúc, trước khi đồng ý làm cơm chiên kim chi, món hầm và rau chân vịt tẩm gia vị.

Taehyun đang vo gạo khi Beomgyu gần như không nhận ra rằng họ chỉ có một mình. Những đứa trẻ không ở trong tầm nghe, vì vậy chúng sẽ không nghe thấy chúng.

“Tyun?” anh gọi to, để thu hút sự chú ý của em.

"Vâng?" Taehyun ném cho anh một cái nhìn.

"Em đã căng thẳng khi ở cạnh bọn trẻ?"

Rõ ràng là Taehyun không mong đợi câu hỏi đó, vì em hơi căng thẳng. Nhưng em biết Beomgyu không đáng bị lừa dối, nên em thở dài và đặt bát cơm giờ đã sạch bóng lên quầy.

“Phải,” em thừa nhận.

"Tại sao?"

"Tại sao anh nghĩ thế?" Taehyun bật ra một tiếng chế giễu nhỏ nhẹ. “Em yêu cả hai bằng cả trái tim mình, nhưng hiện tại, chúng chỉ là những lời nhắc nhở về những gì em không thể có.”

Beomgyu thở dài. Anh lại gần Taehyun và nắm lấy tay em. “Anh xin lỗi vì em cảm thấy như vậy, Tyun.”

“Không sao,” em nói với một nụ cười nhẹ. “Dù sao cũng không phải lỗi của anh.”

"Sẽ ổn thôi," Beomgyu nói, đáp lại em bằng một nụ cười nhẹ. “Bên cạnh đó, trẻ em có rất nhiều việc. Cả hai chúng ta nên ngạc nhiên—và biết ơn—vì không có bất kỳ sợi tóc bạc nào trên đầu. Em không biết bao nhiêu lần anh đã muốn tự bứt tóc mình vì Hyeon rồi đâu.”

Taehyun bật ra một tiếng cười khúc khích nhỏ, biết rằng Beomgyu đã đúng.

Tuy nhiên, em vẫn muốn có một đứa con.

“Em xin lỗi vì đã làm anh lo lắng,” Taehyun xin lỗi.

“Đừng thế.” Beomgyu phẩy tay với em. “Dù sao thì anh cũng phải làm, nhớ chứ? Đó là những gì bạn trai tốt làm." Anh hôn lên trán Taehyun, trước khi nhìn em với một nụ cười dịu dàng. “Anh biết điều đó dường như là không thể, nhưng chúng ta sẽ tiếp tục từ việc này. Còn cách nào tốt hơn là cùng nhau già đi và không chết trẻ, phải không?"

Taehyun gật đầu. “V-vâng.”

Lần này Beomgyu mỉm cười và hôn lên mũi em. “Tốt, vậy chúng ta tiếp tục nấu ăn.”

.

Cuối cùng, chẳng bao lâu sau Soobin và Kai phát hiện ra việc Taehyun hiếm muộn. Taehyun nói với họ hai tuần sau, bây giờ em đã cảm thấy sẵn sàng. Cả hai đều xin lỗi, đặc biệt là về những trò đùa mà họ nghĩ có thể nhạy cảm đối với Taehyun. Chàng trai tóc đỏ phẩy tay với họ, đảm bảo rằng không sao cả vì họ không biết. Soobin và Kai chỉ gật đầu, trước khi hứa với Taehyun rằng họ sẽ không bao giờ thực hiện những trò đùa đó nữa và đảm bảo với em rằng mọi thứ sẽ sớm tốt hơn.

Năm nay, kì phát tình của Taehyun không đến sớm. Nó diễn ra vào tuần trước sinh nhật của Beomgyu, trong khi em may mắn ở nhà và Beomgyu ở cùng em. Nhưng khi nó đến, Beomgyu không biết phải làm gì.

Kể từ khi Taehyun nói với anh về chứng vô sinh của mình, họ đã không quan hệ tình dục. Họ đã đi xa nhất là làm tình trên chiếc ghế dài vì Taehyun vẫn cảm thấy không thoải mái trong suốt chặng đường. Beomgyu hiểu, nhưng bây giờ nó khiến anh rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan vì kì phát tình của Taehyun đã ập đến.

Nhưng, sau rất nhiều lần thuyết phục từ Taehyun và alpha của anh, Beomgyu cuối cùng cũng nhượng bộ. Anh giúp Taehyun vượt qua cơn nóng trong ba ngày tiếp theo và không buồn đeo bao cao su. Anh và Taehyun ở lại nhà của alpha trong thời gian còn lại của tuần, và Soobin, Yeonjun và Kai sẽ chăm sóc bọn trẻ.

“Anh xin lỗi nếu anh đã làm điều gì đó mà em không muốn làm trong lúc nóng nảy,” Beomgyu hơi cau mày xin lỗi vào ngày cuối cùng của kỳ nghỉ kéo dài một tuần của họ.

“Ý anh là gì, Gyu?” Taehyun nhìn anh có chút bối rối.

Anh giải thích: “Anh biết em vẫn không thoải mái khi quan hệ tình dục. Nhưng chúng ta vẫn làm trong thời gian phát tình của em. Vì vậy, anh xin lỗi nếu đó không phải là điều em muốn."

“Gyu, tất nhiên rồi, em muốn nó mà,” Taehyun đảm bảo với một tiếng cười khúc khích nhỏ. “Lạy chúa, em đang trong cơn phát tình mà. Em phải có một cái gì đó để giúp em vượt qua nó chứ."

"Điều này có nghĩa là em lại muốn quan hệ?"

"S-sớm thôi, có thể," Taehyun trả lời. “Có lẽ sau kì động dục của anh.”

Mặc dù đó là tháng sau, nhưng Beomgyu hoàn toàn hiểu. Anh đã đợi lâu như vậy và anh chắc chắn rằng mình có thể đợi thêm một tháng nữa.

Khi sinh nhật của anh đến, tất nhiên, Yeonjun tổ chức cho anh một bữa tiệc 'bất ngờ' khác. Bạn bè của anh, thậm chí cả San và Wooyoung lần này cũng đến, cũng như bố mẹ anh. Cả hai vô cùng hạnh phúc khi gặp lại con trai, cháu trai và Taehyun, và ôm cả ba người khi họ chào nhau.

Beomgyu và Taehyun đã nói về điều đó, vì vậy sau khi chào hỏi bố mẹ của anh, họ đã kéo nhau sang một bên để báo tin: Taehyun không thể mang thai. Taehyun thực sự sợ hãi về phản ứng của họ sẽ như thế nào, và em không thể không nắm chặt tay Beomgyu khi chờ đợi bố mẹ anh ấy phản ứng.

Mẹ anh là người đầu tiên phản ứng, và bà mỉm cười xin lỗi Taehyun. Bà ấy cũng thấy buồn cho em về việc không thể bế đứa con của mình, và Taehyun đảm bảo rằng bà không có gì phải xin lỗi. Bố của Beomgyu là người tiếp theo phản ứng, và ông cũng làm như vậy, siết nhẹ tay Taehyun.

Khi Beomgyu hỏi mẹ liệu bà có ổn không khi không có thêm cháu nữa, bà gật đầu với một tiếng “M-mhm” nhỏ, run rẩy, với đôi mắt ngấn lệ. Chồng nhìn bà, và bà ấy sụt sịt, nói dối một cách tội nghiệp rằng đang khóc vì 'vui mừng'. Taehyun đã đoán trước được phản ứng này từ bà ấy, vì vậy em không bị tổn thương đến thế, nhưng ít nhất bà ấy cũng đang ủng hộ.

Đúng như Beomgyu dự đoán, anh và Taehyun không có bất kỳ màn ân ái sinh nhật nào vào tối hôm đó. Và anh ổn với điều đó. Anh chỉ cảm ơn Taehyun vì đã giúp tổ chức bữa tiệc của mình, trước khi họ chuẩn bị đi ngủ.

Năm nay, họ đến nhà bố mẹ Beomgyu để dự sinh nhật của Hyeon. Năm nay cậu bé bước sang tuổi thứ 7 và điều đó khiến Beomgyu rơi nước mắt khi biết con trai mình đã lớn bao nhiêu.

Vì nhà của bố mẹ Beomgyu ở Daegu, cách trường ba tiếng đồng hồ nên họ đồng ý rằng năm nay sẽ chỉ có gia đình. Hyeon đồng ý một cách đáng ngạc nhiên và nói rằng dù sao thì nhóc cũng không cần nhiều người trong bữa tiệc của mình. Tuy nhiên, ông bà của nhóc vẫn nhất quyết tổ chức một bữa tiệc, và theo những gì Beomgyu biết, chủ đề lần này là Spider Man.

Khi họ đến nhà của bố mẹ Beomgyu, những người lớn mang đồ đạc của họ vào nhà, trước khi bố mẹ của Beomgyu làm Hyeon ngạc nhiên với bữa tiệc (nhỏ) của nhóc. Đồ trang trí Spider Man được treo ở khắp mọi nơi và một biểu ngữ màu xanh lam có Spider Man đu đưa với mạng nhện bên cạnh dòng chữ 'HAPPY BIRTHDAY' màu đỏ ở mỗi bên được treo trên bức tường phía sau của đồ trang trí. Hyeon cảm ơn ông bà của mình bằng những lời ré lên, tuyên bố rằng đó “sẽ là bữa tiệc sinh nhật tuyệt vời nhất từ ​​​​trước đến nay!”

(nhóc đã tuyên bố như vậy về tất cả các bữa tiệc của mình kể từ khi lên bốn.)

Ông bà của nhóc cũng đã thuê một ngôi nhà hơi kiểu Spider Man để nhóc và Chae-Yeong chơi sau khi họ ăn tối.

Họ cắt bánh vài giờ sau đó. Tất cả những người thân yêu của Hyeon vây quanh nhóc khi hát chúc mừng sinh nhật, và nhóc nở một nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt. Sau khi cầu nguyện và thổi nến, khuôn mặt của nhóc bị bàn tay của Soobin, Beomgyu, Kai và Chae-Yeong đẩy vào trong chiếc bánh. Khuôn mặt của nhóc được bao phủ bởi lớp kem màu đỏ, xanh, trắng và đen sau khi hai tay kéo ra, và bà của nhóc đã chụp một bức ảnh nhóc đang cười với hàm răng phủ kem màu xanh lam. Bà ấy gửi bức ảnh cho con trai mình, người ngay lập tức biến nó thành một trong những màn hình khóa của mình.

Bữa tiệc kết thúc ba giờ sau đó. Hyeon và Chae-Yeong tắm rửa, đánh răng và nói lời chúc ngủ ngon với mọi người trước khi bố mẹ đưa họ vào giường. Điều đó khiến những người trưởng thành phải mất thêm một giờ nữa tỉnh táo trước khi đi ngủ. Bố mẹ Beomgyu chỉ có hai phòng ngủ dành cho khách nên Kai ngủ với bọn trẻ, trong khi Soobin và Yeonjun ngủ ở phòng ngủ dành cho khách khác. Beomgyu và Taehyun ngủ trong phòng ngủ cũ của người đàn ông tóc bạch kim, âu yếm nhau và không lâu sau họ chìm vào giấc ngủ trong vòng tay của nhau.

Cũng giống như năm ngoái, cơn thịnh nộ của Beomgyu xuất hiện vào ngày sau sinh nhật của Hyeon. Nó lại đánh thức anh dậy, và chẳng mấy chốc anh đã ôm lấy cơ thể vẫn còn đang say ngủ của Taehyun. Soobin là người thức dậy tiếp theo do mùi hương quá mạnh của Beomgyu và đánh thức Yeonjun. Sau đó, cả hai đánh thức Kai và bọn trẻ, trước khi đánh thức bố mẹ của Beomgyu, những người đã thức dậy ngay khi bố của Beomgyu mở cửa. Họ đồng ý để Beomgyu và Taehyun yên và rời khỏi nhà.

Do bị Beomgyu ôm chặt và thô bạo trên người, Taehyun không mất nhiều thời gian để tỉnh dậy. Sau khi tỉnh táo lại, em nhận ra rằng Beomgyu đã có kì động dục của mình và không ngần ngại bắt đầu giúp đỡ anh ấy.

Ít nhất phải nói rằng ba ngày tới thật khó khăn đối với Taehyun. Khả năng chịu đựng của Beomgyu rất cao, và anh chỉ cho omega nghỉ ngơi một chút vào ngày đầu tiên. Nhưng trong hai ngày tiếp theo, họ làm việc đó không ngừng nghỉ. Cuộc làm tình không ngừng nghỉ của họ khiến Taehyun vô cùng biết ơn vì được là một omega bởi nếu không, em không biết mình có thể sống sót sau màn ăn chơi của Beomgyu hay không.

Đúng như em dự đoán, khi hành động của Beomgyu kết thúc, Taehyun đau như búa bổ. Em thậm chí không thể nhấc cánh tay của mình lên, nếu không điều đó sẽ khiến em đau nhói lên xuống vùng dưới của mình. Beomgyu chỉ có thể mỉm cười xin lỗi và cảm ơn vì đã dành thời gian cho anh.

Không giống như năm ngoái, Beomgyu và Taehyun không phải lo lắng về rủi ro khi mang thai. Ngay cả khi tâm trí đang bị che mờ bởi kì động dục của mình, Beomgyu nhớ rằng anh không cần phải lo lắng về việc làm Taehyun có thai, điều này khiến anh có thể xuất tinh vào trong Taehyun bao nhiêu lần tùy thích.

Một ngày sau khi cuộc tình của Beomgyu kết thúc, anh nhận được tin nhắn từ Yeonjun rằng họ đã rời Daegu và trở lại Seoul, bao gồm cả bố mẹ anh. Anh và Taehyun sẽ ở nhà riêng cho đến hết tuần, và Yeonjun đảm bảo với anh rằng họ sẽ chăm sóc cho Hyeon. Beomgyu cảm ơn y, và bảo y cũng hãy cảm ơn những người còn lại.

Sau kỳ nghỉ kéo dài một tuần, Beomgyu và Taehyun lái xe trở lại Seoul trên chiếc xe của alpha. Họ gặp những người còn lại tại nhà của Beomgyu và Hyeon, nơi Beomgyu và Taehyun cảm ơn bố mẹ của người lớn hơn vì đã cho họ ở lại nhà của họ. Cả hai chỉ phẩy tay với họ, đảm bảo với họ rằng đó không phải là vấn đề lớn. Bên cạnh đó, Beomgyu và Taehyun thực sự cần ngôi nhà, và không có nơi nào khác để họ đến.

Hai tuần sau, Beomgyu và Kai được nhắn tin từ cuộc trò chuyện nhóm mà họ đang tham gia với Yeonjun. Năm người—Soobin, Yeonjun, Beomgyu, Taehyun và Kai—đang ở trong một cuộc trò chuyện nhóm, nhưng họ cũng có các cuộc trò chuyện nhóm riêng biệt khác: một nhóm dành cho alpha, một nhóm khác dành cho omega (về mặt kỹ thuật không phải là nhóm), và họ trộn nó lên. Đặc biệt là khi họ chỉ muốn hai hoặc ba thành viên biết.

Và ngay bây giờ, nó có vẻ giống như một trong những trường hợp đó.

"Hey, hyung,” Beomgyu chào khi mở cửa nhà Soobin, Yeonjun và Chae-Yeong. Vì đều là bạn thân nên cả năm không thèm gõ cửa hay bấm chuông nhà nhau nữa. Họ chỉ xông vào không báo trước khi họ cảm thấy thích.

“N-này, mọi người.” Giọng của Yeonjun vọng ra từ trong bếp, và vì lý do nào đó, giọng anh ấy nghe có vẻ… lo lắng?

“Tại sao anh chỉ nói tụi em đến?” Kai hỏi khi cậu và Beomgyu đi về phía nhà bếp.

“V-vì anh chưa muốn Bin và Tae biết," Yeonjun trả lời. Beomgyu và Kai đến chỗ anh ấy, và cả hai đều có vẻ mặt hơi bối rối.

"Không muốn họ biết những gì chứ?" Beomgyu nói.

YeonJun thở dài. Anh ấy ra hiệu cho họ ngồi ở đảo bếp, và họ làm theo. Yeonjun đưa cho mỗi người một tách cà phê, trong khi anh ấy pha một tách trà cho mình. Beomgyu và Kai ngồi cạnh nhau, trong khi Yeonjun ngồi đối diện với họ. Y trông vẫn còn lo lắng, và hít một hơi sâu hơi run khi nhìn lên hai alpha.

“B-Bin vẫn đang đi làm, còn Chae và Hyeon đang ở với bố mẹ anh, như hai đứa có thể biết,” anh ấy bắt đầu. Vì bọn trẻ rất thân thiết nên việc cả hai cũng gần gũi với gia đình của nhau là điều dễ hiểu. Do đó, tại sao Hyeon cũng ở với ông bà của Chae-Yeong. “Tae vẫn đang làm việc, chỉ còn ba người chúng ta thôi.”

“Có nhất thiết chúng ta phải ở một mình không?” Kai thắc mắc.

YeonJun gật đầu.

“Hãy cứ nói ra đi, hyung,” Beomgyu nói, hơi nhõng nhẽo.

"Được rồi." Yeonjun hít một hơi thật sâu run rẩy trước khi quyết định nói ra: "Anh có thai."

Cốc của Beomgyu bị đóng băng giữa không trung, trong khi Kai bị sặc khi uống ngụm cà phê. Yeonjun chỉ mỉm cười với cậu một chút xin lỗi trong khi vỗ lưng để giúp cậu dừng lại. Khi Kai ngừng nghẹn, cậu và Beomgyu chỉ nhìn chằm chằm vào Yeonjun trong sự ngạc nhiên. Yeonjun nhìn lại họ với một nụ cười lo lắng, hồi hộp chờ đợi phản ứng của họ.

“C-cái gì?!”

“A-anh có thai.” Yeonjun vụng về chơi nhạc jazz đôi tay nhỏ. “Yay.”

“Ôi chúa ơi, hyung, thật tuyệt vời!” Kai nói với một tiếng ré nhỏ, thoát ra khỏi nó trước. Cậu cúi xuống, và ôm Yeonjun chặt nhất có thể. “Anh đã được bao lâu rồi?”

“B-ba tháng,” Yeonjun trả lời khi họ rời đi.

Đôi mắt của Beomgyu và Kai mở to. "Ba tháng?!"

Yeonjun gật đầu, ngượng ngùng và lo lắng.

“T-tại sao bây giờ anh mới nói với tụi em?” Beomgyu hỏi.

“A-anh đã định nói khi phát hiện ra,” Yeonjun nói. “Nhưng Tae bắt đầu lo lắng, và sau đó em ấy nhận được tin mình bị vô sinh. Là bạn thân nhất của anh, em ấy là người đầu tiên anh có nghĩa vụ phải kể mọi chuyện. Đặc biệt là về việc mang thai. Nhưng…anh không thể tìm thấy sức mạnh trong bản thân mình. Vì vậy, điều đó khiến anh không nói với bất kỳ ai khác cho đến khi cuối cùng anh quyết định nói ra điều đó với hai đứa trước.”

“Vậy điều này có nghĩa là Soobin-hyung không biết?” Kai nói, chỉ để chắc chắn thôi.

“Em ấy không biết,” Yeonjun xác nhận. “Và các em không thể nói với em ấy,” anh ấy nhanh chóng thêm vào.

“Anh có định nói với anh ấy không?” Beomgyu vặn lại.

Yeonjun chùn bước trước điều đó. “S-sớm thôi.”

“Hyung, anh phải nói với anh ấy,” Kai nhắc nhở. “Anh đã được ba tháng rồi. Sẽ không lâu trước khi bắt đầu có dấu hiệu. Và anh ấy đủ thông minh một cách đáng ngạc nhiên để biết rằng điều đó sẽ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net