11. Đấu giá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Shu nhăn mặt tức giận phủi phủi tay đứng dậy sau cú ngã.

- Đừng có hở ra là động tay động chân với tôi.

Lui khoanh tay, nhướng mày làm bộ không quan tâm, đâu đó vẫn thoáng vẻ bất ngờ vì lực đẩy của hắn chẳng qua là đẩy chơi, nào ngờ người kia ngã thật.

- Lo mà tập luyện đi, với cái thể lực hiện tại, đừng để đến cả tên Suoh ủy mị kia cũng khiến ngươi thua cuộc ngay từ hiệp đấu đầu tiên.

Shu chỉ xùy cho qua chuyện dù gì trận đấu đó cũng không bao giờ xảy ra. Suoh làm gì có hứng thú thách đấu với cậu bao giờ. Nói nhảm vài câu, Lui cũng chịu quay về trọng tâm vấn đề.

- Chuẩn bị giấy tờ đi, 1 giờ nữa gặp nhau ở sân bay Tokyo.

Shu hơi sững ra, lúng túng trước cách làm việc của Lui. Cậu ta lên kế hoạch quá nhanh, lại còn không bàn bạc gì với cậu, thật sự rất khó để theo kịp.

- Được. Nhưng đến sân bay, cậu phải nói rõ kế hoạch cho tôi. Chúng ta là đang hợp tác, không phải là tôi làm tay sai cho cậu.

Phú nhị đại Shirasagijo chỉ đảo mắt hừ một tiếng rồi quay lưng hướng thẳng đến bãi đậu trực thăng, vờ như chẳng nghe thấy gì. Cứ như thế, cả hai tự ngầm theo lời Lui mà hành động.

---

"Hãng hàng không quốc gia Tokyo xin thông báo, vì an toàn của quý khách, xin quý khách vui lòng thắt chặt dây đai, kiểm tra hành lý ở ngăn để hành lý phía trên. Quý khách lưu ý, tắt điện thoại di động, máy nhắn tin, các loại máy thu phát sóng FM và các thiết bị điện tử khác..."

Shu ngả đầu ra ghế tựa hạng thương gia, thở một hơi giữa khoảng lặng nhỏ của một ngày dài. Nếu biết được chút ít manh mối của Gilten từ phiên đấu giá này, chắc chắn cậu sẽ không thể để gã chạy thoát thêm lần nào nữa.

Nếu không...

"Bị cáo xác nhận, cậu Kurenai Shu đã tự nguyện kí kết hợp đồng đào tạo Blader và hoàn toàn đồng ý với tất cả điều khoản trong hợp đồng, bao gồm cả trở thành thành viên tổ chức Snake Pit và... thực hiện dự án Requiem."

Viễn cảnh đó sẽ lại xảy ra một lần nữa.

Cậu vẫn nhớ ánh mắt đó của lão ta. Ánh mắt đắc thắng khi kháng cáo thành công và được xử thắng tại phiên tòa năm đó. Tất cả những gì cậu nhận được là một loạt bài báo đưa tin, tổn thất thanh danh, chấn thương tâm lý và khoản bồi thường 90 nghìn Yên (~15 triệu VND).

Được. Những thiệt hại cá nhân cậu có thể không chấp nhặt, nhưng xét đến toàn cục thì những gì mà "cậu của năm đó" đã gây ra cho giới Beyblade và những Blader khác... những hành vi bôi bác tinh thần Beyblade, những đánh giá sai lệch của người khác, của nhà báo, của thế giới về Beyblade suốt khoảng thời gian đó, hoàn toàn không thể sửa chữa.

Những cái mác xấu xí mang tên "thao túng Blader", "bộ môn nguy hiểm", "máy đẻ ra tiền" vẫn bị gán cho Beyblade. Người bên ngoài thì chỉ trỏ, kẻ bên trong thì ham muốn sức mạnh.

Những gì thuần túy nhất của Beyblade đang dần bị lãng quên...

- Ngươi sắp già thành ông lão rồi đấy.

Shu nhìn lên phía Lui bỗng đứng gác tay lên thành ghế trước mặt cậu trêu một câu bông đùa. Cậu chẳng buồn đếm xỉa, quay mặt ngắm nhìn toàn cảnh thành phố Tokyo từ trên cao. Chợt, cậu nhớ đến lời đề nghị của Lui về chuyện này.

- Tôi vẫn không hiểu điều kiện "nhận tội" gì đó của cậu.

- Nghe không hiểu mà cũng đồng ý? Thảo nào ngươi lại bị đá khỏi cái ghế chủ tịch New York Bulls.

Cái tên Lui này, nói một câu thì hết nửa câu là chọc ngoáy. Ngứa mồm lắm phải không?

Shu dằn khó chịu trong lòng, trò chuyện nghiêm túc.

- Tôi đang hỏi thật. Trong điều kiện này, tôi là người rõ ràng có lợi. Nếu như cậu đã đồng ý giúp tôi theo dõi phiên đấu giá, sau khi tôi có được thứ tôi muốn, ngược lại trong tương lai cậu có chắc rằng tôi sẽ "nhận tội" không? Đây không phải hợp đồng, tôi có quyền từ chối thực hiện nếu chuyện này đi quá xa so với dự tính.

Lui cười khẩy.

- Shirasagijo không bao giờ lập giao kèo bất lợi cho chính mình. Tự biết rằng ta đã nắm được cái đuôi của ngươi, vậy nên cũng đừng để ta phải kéo nó ra.

Dứt lời, cậu ta lại cười ha hả như những trận đấu vẻ vang của chính mình. Mãi đến tận hiện tại, cậu cũng không thể ngấm nổi tiếng cười điên rồ đó, một chút cũng không.

Chuyến bay thuận lợi hạ cánh ở sân bay quốc tế Miami, cả hai làm thủ tục rời khỏi sân bay và đến khách sạn. Phía trời Tây bấy giờ đã là sáng. Phiên đấu giá sẽ diễn ra vào chiều nay, phải tranh thủ mà nghỉ ngơi.

May làm sao, Lui sau khi vất cậu ở khách sạn thì cũng căn dặn cặn kẽ rằng 3 giờ 30 tên đó lại đến đón. Shu chẳng còn hơi sức đâu mà thắc mắc thêm, cứ thế trực tiếp đặt báo thức và ngã ập lên giường đánh luôn một giấc.

Khoan đã, tên Lui đó bảo đến đón. Nghĩa là tên đó không ở khách sạn ư?

---

Shu mở điện thoại kiểm tra đồng hồ đã chuyển sang múi giờ ở Florida.

3:35 PM

4 giờ chiều là phiên đấu giá bắt đầu. Bây giờ di chuyển đến đó là kịp lúc.

Shu tắt điện thoại, lại ngã lưng ra sau nhìn ngốc lên trần xe limousine. Tên Lui này đúng thật là. Đi xem đấu giá cũng phải chuẩn bị cả loại xe đắt đỏ này. Chỉ mấy tài phiệt ba đời như nhà Wakiya mới khoa trương như vậy... Nghe nói, gia tộc Shirasagijo là một gia tộc giàu có từ lâu đời, đến thời cha cậu ta – Shirasagijo Jurou, có thể gọi là thời kì hoàng kim của gia tộc, ông ta là một gã doanh nhân chính hiệu, trong một năm không biết đã thâu tóm được bao nhiêu công ty trên toàn cầu... Những thông tin đại loại như vậy, chỉ khi cậu làm việc ở New York Bulls mới lờ mờ biết được. Nếu không, cả đời cậu cũng không biết gia thế khủng bố chết người của tên trước mặt mình. Đến cả hàng loạt bài báo năm đó vừa kịp rộ tin rằng "Shirasagijo Lui cố ý nhục mạ và làm đối thủ bị thương trong chuỗi thắng giải trẻ Beyblade toàn quốc Nhật Bản", tất cả đều bị bóp chết trong một giờ đồng hồ. Đêm đó cậu suýt thì mù, và cũng đêm đó tất cả xem như chưa từng có gì xảy ra.

Cậu thật sự đã rất hận Lui. Chỉ ước có thể chứng minh rằng, Lui đã sai. Và rằng cậu ta không có quyền đem cố gắng của cậu biến thành trò đùa giễu cợt trước hàng ngàn người ngoài kia, tệ hơn là ỷ vào quyền lực gia tộc để vênh váo với người khác. Nghĩ lại đến hiện tại, Lui khi ấy đã sai, cậu sau đó càng sai. Con người ta lớn dần lên, tầm mắt mở rộng hơn, có một số chuyện chỉ có thể nhận thức, không thể nào thay đổi. Trong thinh lặng, cậu và Lui đã không còn chấp nhặt nhau mấy lỗi lầm ngớ ngẩn thời niên thiếu.

- Tới nơi rồi, cút xuống đi.

Ừ thì cái tính thô lỗ đó không hề thay đổi chút nào.

Shu ngồi thẳng người dậy nhìn ra phía cửa được tài xế mở ra. Hội trường của buổi đấu giá đã ở ngay trước mắt, cậu xuống xe ý định cứ thế mà đi vào nhưng người kia đã kịp túm gáy cậu kéo trở lại. (Cậu ta không bao giờ gọi bằng miệng như một người bình thường cho được)

Lui kề miệng vào tai cậu.

- Để mắt tới 8423.

Shu khẽ đẩy Lui xa khỏi tai cảm thấy có chút không thoải mái, song vẫn thấp giọng.

- 8423 là Emma?

Lui gật đầu. Con số mà hắn đã hỏi Suoh đêm qua chính là mã số của nhân viên đại diện bên nhà đấu giá Edenia. Emma (trợ lý của Gilten) sẽ giữ liên lạc với nhân viên 8423 để tham gia phiên đấu giá mà không cần phải trực tiếp có mặt tại hội trường. Tất cả thông tin cá nhân của người đăng ký đấu giá là bảo mật tuyệt đối. Nhờ gia tộc Goshuin là đối tác vàng của nhà đấu giá này, hắn cơ may mới lấy được chút ít. Còn kẻ khác, có nằm mơ cũng không lần ra được.

- Được rồi, vào đó và thực hiện kế hoạch vớ vẩn gì của ngươi đi.

- Không phải cậu cũng đi?

Shu chặn tay ngay khi Lui định đóng cửa xe.

- Ai nói ta tham gia? Cút!

Lui đạp cậu khỏi xe, tuyệt tình đóng rầm cửa để cậu tự sinh tự diệt ngay khi vừa đặt chân đến đất lạ.

Shu trơ mắt nhìn chiếc xe limousine cứ thế mà lăn bánh chạy đi. Cậu đứng dậy phủi phủi tay, trong lòng như nổi lửa.

Nếu ngay từ đầu không tham gia thì quái gì tên đó phải theo cậu đến tận đây? Chẳng lẽ vác cả limousine chỉ để tiễn cậu rồi cậu ta đi về chắc?? Lại còn ăn mặc chỉnh trang như thế làm gì?

Hiếm khi trông thấy Lui mặc vest, thế nên cậu mới ngỡ cậu ta cũng tham dự. Nào ngờ... có thể cậu ta tiện đường vất cậu ở đây rồi quay về tham gia sự kiện nào đó ở Miami.

Khả năng cao là như vậy.

---

Cạch!

Tiếng búa đấu giá gõ xuống, giá đã ngã.

- Và Vanilla Planifollia đã thuộc về quý ngài mang số 2705! Congratulations!

Cả khán phòng vỗ tay trước số tiền cao kỉ lục trong 5 lượt đấu giá liên tiếp trở lại đây. Shu khoanh tay, vẫn căng mắt nhìn sang phía nhân viên đại diện 8423, cô ta vẫn chưa có ý định tham gia cuộc tranh giành giữa các tài phiệt. Hiện tại đã đến giống hoa thứ 5. Tiếp theo là Elysian, liệu phía Gilten có kiên quyết đem Elysian về bằng mọi giá? Số tiền bỏ ra càng lớn, ý định của ông ta càng không bình thường. Tại sao ông ta lại muốn có được nó? Ngoài nắm giữ cổ phần của New York Bulls, ông ta còn làm gì khác sao? Nhà sưu tầm cây cảnh ư?

Shu rùng mình, không thể tự mình tưởng tượng nổi cảnh một người như Gilten vui vẻ chăm sóc một cái cây.

- Bây giờ chúng ta hãy tiếp tục sang Lot 52 với Elysian, tôi sẽ bắt đầu từ 30,000 USD.

Cùng lúc đấu giá viên liên tục xướng giá, hình ảnh chậu hoa lan Elysian với năm cành hoa trắng tinh như trong suốt, kì lạ và bí ẩn, vô cùng hút mắt người xem được trình chiếu trên màn ảnh lớn của hội trường. Liên tục hết người này đến người khác trong hội trường giơ tay ra giá. Con số tăng nhanh chóng mặt.

- 35,000 từ phía cuối hội trường. 40,000 từ phía quý ngài tại hội trường. 45,000 từ phía điện thoại. 50,000. 55,000!

Đấu giá viên hướng mắt về một quý ngài tại hội trường.

- 60,000? Ngài muốn thử chứ?

- Vâng! 60,000! Xin cảm ơn quý ngài đã ra giá 60,000 tại hội trường ở đây. Còn ai trên điện thoại, online hay tại hội trường muốn ra giá... Vâng, 65,000! từ phía Mia (nhân viên mang số 8423).

Shu bất ngờ hướng mắt về dãy ghế nhân viên trực điện thoại, nhân viên tên Mia đang cầm bảng số 8423 liên tục hỏi ý kiến của người bên kia đầu dây.

Người bên phía Gilten đã bắt đầu hành động rồi.

Cùng lúc này, một nhân viên trực điện thoại khác cũng giơ tay ra giá cao hơn.

- 70,000 từ phía Annie!

Đấu giá viên mỉm cười thông báo.

- Có ai nâng lên 75,000 chứ? Vâng 75,000 từ phía Mia! 80,000 từ phía Henry!

Đấu giá viên lại tiếp tục hướng mắt sang nhân viên trực điện thoại khác vừa giơ tay.

- 85,000 từ phía Annie!

- 90,000 trở lại từ phía Mia!

- 95,000 từ phía Annie!

- Ai có thể lên tiếp 100,000 USD nào? Mia? Henry?

Ba nhân viên trực điện thoại liên tục trao đổi với khách hàng của mình trước cuộc cá cược đang diễn ra căng thẳng. Con số đã tăng gấp 3 lần so với giá khởi điểm.

Shu khoanh tay thầm suy xét trong lòng. Không phải Gilten đã nói rằng đây là giống hoa mới, hầu như nhiều người không cảm nhận được giá trị của nó sao? Ấy vậy mà hiện tại con số đã lên đến hàng trăm ngàn USD (~2.5 tỷ vnd). Cũng có người khác muốn có được giống cây này ư?

- Vâng 100,000 từ phía Mia!

- Annie? Cô có thể nâng lên 150,000 chứ?

- 150,000 từ phía Annie!

- Còn ai muốn nâng lên 200,000 chứ? Mia? Henry?

Đấu giá viên dò hỏi từng người, chờ đợi lượt ra giá tiếp theo từ khách hàng. Nhân viên trực điện thoại Henry cúp máy, con số đã lên quá cao so với dự kiến, vị khách của Henry đã chấp nhận rời cuộc chơi.

- 150,000 vẫn ở phía Annie. Mia? 200,000 từ phía Mia!

- 250,000 Annie? Cô thử chứ? 250,000?

- 250,000 từ Annie!

- 300,000? Ai có thể ra giá 300,000 USD?

Nhân viên trực điện thoại Annie vẫn liên tục thuyết phục khách hàng của mình. Shu tò mò không biết khách hàng của Annie là ai. Ngay từ đầu, cậu vốn nghĩ cuộc đấu giá sẽ thắng trắng về phía Mia, thế nhưng hiện tại khách hàng của Annie đang dẫn trước. Trong lời ghi âm, Gilten đã nói sẽ trả với bất kì giá nào để lấy được giống cây này. Nhưng với mức giá đã đẩy lên gấp 10 lần? Ông ta thật sự dư tiền đến vậy ư?

- 300,000 từ phía Mia!

- 350,000 từ phía Annie không chút chần chừ! Trở lại phía Annie với con số 350,000 USD.

- Mia? Lượt của cô. Hiện tại đang là 350,000.

Mia có chút chần chừ, song vẫn liên tục hỏi khách hàng của mình. Shu cau mày, hiện tại phía Gilten đã đạt đến giới hạn. Khả năng ông ta sẽ từ bỏ ở mức 450,000 đến 500,000.

- Con số 350,000 vẫn dừng lại ở Annie. 400,000 vẫn đang chờ cô đây, Mia. 400,000 từ phía Mia! Cảm ơn Mia. 450,000 trở lại từ phía Annie!

Khách hàng ở phía Annie có khả năng chi trả lớn vậy sao? Họ liên tục ra giá không chút chần chừ.

- 500,000? Mia? Annie vẫn đang dẫn trước đấy. Thế nào Mia? 500,000. Vượt qua Annie nào.

Đây đã là mức giá cao nhất, phía Gilten còn có thể chi được nữa sao? 500,000 USD – 71 triệu Yên Nhật (~12 tỷ VND) chỉ cho một cái cây ư? Càng nghĩ, cậu càng cảm thấy việc này là không thể nào, chắc chắn Gilten sẽ từ bỏ.

- Cô chắc chứ? 500,000 từ phía Mia! Xin cảm ơn rất nhiều!

Shu bất ngờ. 71 triệu Yên Nhật? 71 triệu cho một cái cây thôi ư? Elysian thật sự đối với Gilten có công dụng gì khác nữa sao?

- 550,000? Annie? Mia đã dẫn trước cô rồi. 550,000 chứ?

Annie lại thuyết phục khách hàng của mình. Thế nhưng ngay sau đó, nhân viên Annie đã lắc đầu cúp máy. Khách hàng của cô đã bỏ cuộc.

- Cảm ơn rất nhiều vì đã tham gia đấu giá, Annie.

- Vâng 500,000 USD từ phía Mia. Và chúng ta sẽ bán cho Mia với giá 500,000 USD. Thành giao! 500,000 USD, Mia mang mã số 8423. Congratulations!

Tiếng búa đấu giá gõ xuống. Cả khán phòng vỗ tay với mức giá cao kịch trần so với con số khởi điểm 30,000 USD. Cuối cùng Elysian đúng như kịch bản đã rơi vào tay Gilten.

Câu hỏi trong lòng Shu vẫn lơ lửng, một con số quá lớn cho một cái cây thật sự rất phi thực tế. Lẽ nào ông ta có nguồn thu mờ ám khác, và đây là một trong những hình thức rửa tiền? Cây Elysian chẳng qua là thứ che mắt?

Shu lắc đầu. Rõ ràng vừa rồi, nhân viên ra giá cho Gilten đã rất lưỡng lự ở phút cuối. Mục tiêu chắc chắn là ở cái cây. Nếu nói về rửa tiền thì cách ra giá không chút lưỡng lự của khách hàng phía Annie trông có vẻ giống hơn.

- Tiếp theo là Lot 53, Red Gardenia – hoa Chi Tử. Và chúng ta sẽ bắt đầu với giá khởi điểm 50,000 USD.

Shu tiếp tục ở lại theo dõi cho đến hết buổi đấu giá kéo dài gần 1 giờ đồng hồ.

Cậu lại kiểm tra điện thoại, bấy giờ đã gần 5 giờ chiều, về lại khách sạn nghỉ ngơi rồi từ từ tìm hướng vậy. Hiện tại cũng không còn manh mối nào khác...

Shu rời khỏi hội trường đấu giá Edenia, ngoài kia trời hoàng hôn đã ngã dần đến mặt biển, rực rỡ, nóng bỏng như thành phố Miami náo nhiệt.

Chợt cậu nhớ đến chiều hoàng hôn năm đó ở trường đấu Beyblade Tokyo, cảm giác cũng đại loại như vậy. Vẫn trống rỗng, lạc lối, và bất an. Khi ấy cậu tràn trề thất vọng vì thua cuộc sau trận đấu quyết định. Hiện tại, cậu mơ hồ vì không tìm được hướng đi tiếp theo. Hoặc là chờ đợi đến khi Gilten lộ sơ hở từ máy ghi âm, hoặc là phải cố tìm một hướng tiếp cận khác. Thế nào cũng phải chờ đợi. Còn chưa kể đến yêu cầu của Lui sau buổi đấu giá này...

Chưa làm gì cậu đã cảm thấy cơ thể rã rời với những ý định sắp tới.

- Thế nào? Cái mặt hỏng bét đó thì chắc là chẳng thu hoạch được gì hả?

Shu hướng mắt lên.

Lui.

Cậu ta lại xuất hiện với bộ vest trắng tinh đó, như trong suốt, kì lạ, bí ẩn, như Elysian. Trước gió biển đang quần quật thổi và trời hoàng hôn ửng đỏ đang nuốt mất tàn dư còn lại của sắc xanh tím, Shu chẳng thấy gì gọi là Lui mà cậu từng biết.

Trái ngược với lời nói khó nghe như mọi khi, ánh mắt cậu ấy nhìn cậu gợn lên cảm giác man mác kì lạ. Như là cô đơn.

Tiếng sóng vẫn rì rào.

Shu lựa chọn tản lờ đi thoáng ngẩn ngơ trong lòng cậu, và thừa nhận.

- Có lẽ phải tìm một hướng đi khác, chỉ là... Tôi chẳng biết phải bắt đầu từ đâu nữa.

Shu khẽ cúi đầu, cố giấu nhẹm đi vẻ xấu hổ đang hiện trong đôi mắt. Rõ ràng cậu là người yêu cầu theo dõi phiên đấu giá, để rồi chẳng được mấy thu hoạch. Có lẽ cậu đã quá vội vã...

Lui vẫn nhìn chăm chăm vẻ xấu hổ nho nhỏ đó của cậu, hắn thở một hơi hướng mắt trở lại phía mặt trời dần khuất sau mặt biển thăm thẳm. Những đường nét cuối cùng của biển khơi đang chìm dần vào bóng tối. Lui luôn thích nhìn thấy dáng vẻ này của đại dương.

- Đôi khi việc duy nhất ngươi cần làm chỉ là chờ đợi, và đại dương sẽ cho ngươi câu trả lời.


end chapter - 11. Đấu giá

---

Tóm tắt timeline của hai cháu:

Lui và Shu ở nhà Suoh: 2/8 19:00 Nhật

-> Lui và Shu khởi hành (bay 19 tiếng): 2/8 20:00 Nhật ~ 2/8 6:00 sáng Hoa Kỳ

-> Lui và Shu tới nơi: 4/8 3:00 sáng Nhật ~ 3/8 13:00 trưa Hoa Kỳ

Ở khách sạn trong 3 tiếng

3/8 16:00 Hoa kỳ diễn ra đấu giá ~ 4/8 6:00 sáng Nhật

Sau đấu giá (1 tiếng): 17:00 Hoa Kỳ

Ghi chú:

Trong truyện có nhắc tới "lot" trong quá trình đấu giá:

- Bây giờ chúng ta hãy tiếp tục sang Lot 52 với Elysian

Đơn vị đấu giá Sotheby's đã mô tả "LOT" như sau: "Một đồ vật riêng lẻ hoặc một nhóm đồ vật được chào bán đấu giá dưới dạng một đơn vị duy nhất." Chúng ta có thể tạm hiểu Lot = Sản phẩm xuất hiện trong cuộc đấu giá, có thể là tranh vẽ, ảnh, đồng hồ, bật lửa, ...

 https://giabaoluxury.com/


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net