Chương 1.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Gia Nguyên Nhi, mày giới thiệu cái chỗ gì vậy?"

Châu Kha Vũ cau mày đi từ cửa quán bar đến bàn phục vụ, ánh đèn mơ hồ và những nhóm người đang chen chúc trong quán khiến hắn không thoải mái.

" Aiya được rồi thái tử phi của ta, nếu không phải vì tao đi hát ở đó thì cái công việc làm thêm này có thể va trúng mày không?" Giọng nói của Trương Gia Nguyên phát ra từ cái airpods màu trắng của Châu Kha Vũ, kích thích dây thần kinh tức giận còn chưa nguôi của hắn

Trương Gia Nguyên nói không sai, ngoại trừ môi trường không thích hợp với Châu Kha Vũ ra thì mức lương theo giờ và giờ làm việc mà quán bar đưa ra rất tuyệt vời, khiến hoàng tử nhỏ bị gia đình " bỏ rơi " không thể không rung động

Lúc cao trung hắn đã xem một bộ phim tài liệu về rượu vang đỏ, từ đó rất hứng thú với văn hóa rượu, kết quả sau đó là bị anh cả lừa uống cocktail, thế là hắn bỗng nảy ra ý tưởng điên rồ là đi đến quán bar do Châu gia mở để làm thêm. Trương Gia Nguyên và Lâm Mặc là hai người bạn thân của Châu Kha Vũ thường dùng điểm này để trêu chọc hắn đang đi " trải nghiệm cuộc sống"

Hắn  tiến lại gần một người khá đẹp trai bên trong, sau đó thể hiện ra mục đích của mình, hai người  nhanh chóng trao đổi về công việc làm thêm. Châu Kha Vũ không ngờ rằng chủ quán bar đang tự mình pha chế rượu, càng không ngờ chủ quán là một người Thái mặt tròn, sáng sủa

" Nine"

" Daniel"

Cả hai lịch sự nở nụ cười và bắt tay nhau.

Nine vừa giải thích cách bố trí quầy pha chế rượu cho hắn, vừa nở nụ cười tươi với một người mới đến gọi rượu

Châu Kha Vũ rất thông minh, sau khi được hướng dẫn vài lần hắn giống hệt một nhân viên pha chế rượu đã ở đây một thời gian dài.

Nine rất hài lòng với sự hiểu biết rõ ràng về cách pha chế hầu hết các loại rượu và vẻ ngoài bảnh bao của hắn, lấy ví từ lớp trong của áo khoác ra một cái ví, đặt 10 tờ tiền giấy đỏ thẫm xuống

" Lát nữa chỉ có mình cậu bận rộn~ Có gì sau đó tôi sẽ gửi tiền lương cho cậu bằng WeChat"

" A?" Châu Kha Vũ cầm lấy một ngàn tệ đến một cách dễ dàng này, sửng sốt một hồi, không nhìn thấy biểu hiện của Nine dưới ánh đèn chói lóa - ít nhất là Nine không hề bất mãn : Khóe miệng của người Thái này có chút giống búp bê, không bao giờ hạ xuống được

Thật ra nó đến dễ dàng vì hắn giỏi. Châu Kha Vũ từ bỏ cái phán đoán không hợp lý của mình, cong khóe môi, thoải mái nhìn Nine rời đi

" Gia Nguyên Nhi, bro tốt của tao"

Trương Gia Nguyên bắt máy, vừa nghe câu nói không đầu không đuôi này của Châu Kha Vũ liền dứt khoát cúp máy. Trương Gia Nguyên sững sờ, đến lúc định thần lại  thì quên mất mình đã chỉnh dây nào.

Sau khi đi làm thêm, Châu Kha Vũ vẫn chưa lần nào gặp lại Nine

Hắn chỉ sống ở ba nơi : trường học, quán bar, nhà thuê của Trương Gia Nguyên

Khi làm thêm trong quán bar đến tận hai giờ sáng hắn mới tan làm, nếu may mắn thì Châu Kha Vũ có thể trèo tường vào kí túc xá, còn không may thì ngủ lại ở nhà thuê của Trương Gia Nguyên, hôm sau thức dậy lúc 9h30 sáng rồi vội vã chạy đến lớp. 

Hôm nay cũng là một ngày đầy ắp khách. Buổi sáng Châu Kha Vũ bị chủ tịch hiệp hội nhiếp ảnh Lâm Mặc kéo đi làm người mẫu chụp ảnh, trên người vẫn mặc một bộ vest đen trang trọng và đeo một cặp kính gọng vàng mỏng trên sống mũi.

Lúc đầu, Châu Kha Vũ  lo lắng về việc làm thêm trong một quán bar như vậy sẽ phải đối phó với một đàn ong bướm, nhưng đến ngày thứ ba, hắn đột nhiên phát hiện ra rằng bản thân chưa từng thấy một cô gái nào đến quán này, hắn đã thở phào nhẹ nhõm, làm việc cũng tự do hơn.

Vẫn như trước đây, dù bận rộn như thế nào cũng vẫn bình thản lắc nhẹ chiếc cốc pha chế, sau đó đẩy chiếc cốc thủy tinh sáng màu ra với vẻ mặt lãnh đạm, nếu ngẩng đầu lên thấy khách đang nở nụ cười ôn hòa thì lập tức đáp lại bằng một nụ cười, sau đó lau ly rượu một cách tỉ mỉ, ngón tay mảnh mai như ngọc bích chạm trổ

Có ngày Lâm Mặc chạy đến chơi, nhìn thấy Châu Kha Vũ đang làm thêm liền cười ha hả

Bởi vì nhóm nhạc bận mà công việc ca hát bị gián đoạn, Trương Gia Nguyên cũng rảnh rỗi đến uống vài ly. Không thể không thừa nhận, tay nghề của Châu Kha Vũ vẫn rất tốt, Trương Gia Nguyên đặc biệt thích uống rượu martini do hắn pha

Lưu Vũ là một vị khách thường xuyên đến quán bar này, còn thường ngồi ở một chỗ đặc biệt. Lúc Nine đảm nhận pha chế, anh sẽ duyên dáng cầm ly Singapore Sling vị anh đào, chống khuỷu tay lên quầy pha chế màu đen, nghiêng đầu trò chuyện cùng Nine. Anh thường không do dự mà mua loại rượu mới mà Nine giới thiệu, có lúc hứng thú thì ôm ba bốn chai, lại lấy thêm hai chai quay về chỗ ngồi để khao người anh họ của mình

Thực tế, cả hai đã sớm là bạn tốt của nhau, con đường mở quán này của Nine đều là chủ ý của Lưu Vũ

Lưu Vũ phông bạt hai năm,  dựa vào thủ đoạn và tài năng phi thường của mình, anh nhanh chóng lôi kéo được đầu tư kinh doanh và làm nó rất tốt. Lúc này, gia đình mới đồng ý để anh tiếp quản công ty ở Bắc Kinh. Thiếu niên thành công Lưu Vũ nhanh chóng thuyết phục người bạn phiên dịch người Thái Lan đang làm việc cho người khác của mình tự lập quán của riêng mình. Chẳng bao lâu, dựa vào tài năng kinh doanh của Nine và các mối quan hệ tích lũy, công việc kinh doanh của quán bar đã phát triển vượt bậc

Kết quả, bạn của anh họ Lưu Vũ kéo một cậu bạn người Thái đến chơi, hai người đồng hương thật sự đã nước mắt lưng tròng, mới quen mà ngỡ thân lâu : Doãn Hạo Vũ bám vào người anh trai Nine với khuôn mặt trẻ con, Nine thì không quan tâm mà chỉ chăm chú pha rượu

" Hừm, tớ thật sự không uống được Singapore Sling (*) của cậu một lần nào nữa đâu"

Nine cười nói :" "Tớ không phải là người pha chế độc quyền của cậu mà bảo bối, trong quán vẫn còn người"

Lưu Vũ lắc đầu uống một ngụm nước anh đào :" Vậy cái người làm việc toàn giờ sao lại chỉ làm bán thời gian? Không thể so sánh với cậu"

Sau đó nhéo eo Nine :" Còn bảo bối bảo bối sao, tớ không bằng Pai Pai à"

Nine không hề tức giận mà chỉ nhẹ nhàng nói :" Cậu còn nhớ tay guitar trước đây không?"

" Cậu nói cái đứa trẻ chân dài ấy hả?" Lưu Vũ hơi nheo mắt lại, " Ừm"

" Cậu ấy nói giới thiệu một người bạn đến làm thêm, tớ xem ảnh rồi, là một soái ca đó"

" Aiya, Tiểu Cửu, sao cậu lại nông cạn như thế"

Lưu Vũ lẩm bẩm, sau đó vỗ vỗ Nine, một vệt đỏ hiện lên trên má. Anh có chút say, sau đó đặc biệt yêu cầu Nine đem tất cả các loại cocktail mà Nine giỏi pha chế nhất lên, đem toàn bộ cho vào bụng, đầu óc dần không còn tỉnh táo

Ai mà ngờ những gương mặt trong quán bar dần đan xen vào nhau, anh không thể nhìn rõ nét mặt, chỉ thấy những mảng màu da thịt kết dính và tách rời nhau, biến thành một màu đen kịt giữa ánh đèn chói mắt và tiếng nhạc quay cuồng.

Anh vốn đã để ý đến người pha chế mới đến một thời gian

Lúc trước mắng Tiểu Cửu nông cạn, nhưng không thể không nói rằng mắt nhìn người của Tiểu Cửu rất đáng ngưỡng mộ, nhân viên pha chế đó thật sự rất đẹp trai, tính cách cũng ngoan ngoãn. Lúc làm việc đều luôn nghiêm túc, luôn có cảm giác xa cách, từ chối người lạ, lông mày cao nhưng lại lộ ra vẻ lười biếng kiêu ngạo. Một vài ông chủ giàu có quen thuộc với Lưu Vũ đi qua gọi rượu, hoặc cậu ta sẽ chuyển rượu đã pha chế với một khuôn mặt vô cảm, hoặc sẽ chỉ nở một nụ cười giả tạo

Oan ức với ai chứ, ngay cả cười cũng không có.  Lưu Vũ bĩu môi nghĩ

Nghe Tiểu Cửu nói cậu ấy là học sinh của Vạn Đại. Một sinh viên đại học mà chỗ nào cũng bướng bỉnh cao ngạo. Anh thật sự muốn gặp người đó, đầu tiên là hạ thấp tay nghề của cậu ta,  sau đó chế nhạo sự không kính nghiệp đó

Nhưng Lưu Vũ luôn nhẫn nại, anh chính là muốn Nine biết, bản thân sẽ không bao giờ tiêu thụ những loại rượu đắt tiền nữa để giúp Nine giữ thể diện nữa, mặc dù điều kiện kinh doanh ngày nay không đòi hỏi về ngoại hình 

Huống hồ tình yêu sẽ làm con người mê muội, tình yêu sẽ làm con người phá sản, tình yêu sẽ làm con người thất nghiệp!!!


* SingaporeSling : Singapore Sling là loại cocktails nổi tiếng nhất ở Singapore


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net