Chương 3.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bây giờ Châu Kha Vũ mới nhận ra từng người ở đó. Từ trái sang phải lần lượt là Trương Gia Nguyên, Lâm Mặc, Patrick, Nine, Lưu Vũ, Lưu Chương và hắn. Cậu nhóc có gương mặt con lai kia là Patrick, cũng là người Thái giống Nine, Lưu Chương là người Lưu Vũ dẫn đến, ăn mặc rất tùy tiện, khác hẳn với những kẻ xa hoa trụy lạc ở đây

Lúc đầu hắn còn muốn dùng lý do phải làm việc để rời đi, nhưng lại bị ông chủ trực tiếp gọi lại. Được rồi, trong quán bar tối nay sẽ không có ai có thể uống được cocktail

Giọng điệu của Lưu Chương có chút thản nhiên, nhưng giọng nói thì lại rất lớn

" Chơi gì đây?"

Lưu Vũ mỉm cười nhìn về phía hai người Nguyên Lâm :" Sinh viên các cậu bình thường thích chơi cái gì?"

 Hai mắt Lâm Mặc sáng lên :" Tất nhiên là thách thức hay sự thật rồi"

Trong hai vòng đầu tiên của trò chơi, Lưu Chương vô cùng may mắn hoàn thành một lần thách thức và một lần sự thật. Trong phần sự thật, Lưu Chương nói rằng mình đã chia tay bạn gái cũ vì cảm thấy mình có vẻ là cong. Trong phần thách thức, Lưu Chương đã hát một bản demo mà anh  vừa làm cho Lâm Mặc, người đã vừa cười hớn hở vừa đưa ra thách thức :" Oh....aloha..."

Vô cùng hay. Mọi người đều đồng tình, Lâm Mặc cũng chân thành bày tỏ sự ngưỡng mộ.

Vòng thứ ba, Patrick đã hôn Nine dưới sự xúi giục của Lưu Chương

Vòng thứ tư, Trương Gia Nguyên biểu diễn cho mọi người coi một đoạn kèn Xô-na

Vòng thứ năm, Lâm Mặc kể một câu chuyện thú vị trong kí túc xá, đột nhiên nước dừng lại nửa chừng, nhân đó mắng Châu Kha Vũ một trận

Vòng thứ sáu, Lưu Vũ dùng tay phải chạm vào chóp cằm, khóe miệng nhếch lên nói " Thách thức"

Lưu Chương vỗ tay kêu to: "Được rồi, nhìn người bên trái của em mười giây đi"

Sau khi nhận được sự chê bai của Nine, Lưu Chương lập tức bổ sung :" Tôi là người đưa ra câu hỏi, không phải là tôi nhé"

Châu Kha Vũ hào hứng uống rượu vang, đến khi ý thức về lại thì đột nhiên bị sặc

Lưu Vũ hai tay chống cằm, tinh nghịch nhìn hắn.

Nó giống như  quan sát một ly cocktail vừa được pha chế.

Ngay khi câu nói " bắt đầu " của Lưu Chương vang lên, Châu Kha Vũ buộc mình phải tập trung để nhìn vào ánh mắt của Lưu Vũ

Mười.  

Vẻ mặt Lưu Vũ không thay đổi, có một ngọn lửa rực cháy không hề che giấu hiện lên trong đôi mắt anh

Chín 

Ngọn lửa bùng cháy.

Tám.

 Châu Kha Vũ chớp mắt, khóe miệng bất giác giật giật.

Bảy

Châu Kha Vũ khẽ cắn môi dưới

Sáu

Ánh sáng được bao phủ bởi một lớp sương mù ám muội

Năm

Châu Kha Vũ cẩn thận nhìn chăm chú vào lớp eyeliner và phấn mắt của đối phương. Trang điểm mắt hoàn hảo, e dè mà quyến rũ

Bốn 

 Khóe miệng Lưu Vũ đột nhiên sâu hơn rất nhiều.

Ba

Hắn thoáng thấy sự thay đổi trên môi Lưu Vũ, còn có đôi môi châu mềm mại đó

Hai

Châu Kha Vũ  cảm thấy như thể mình bị đốt cháy bởi một ngọn đèn nhúng trong sương mù ẩm ướt

Một

" Kết thúc"

Châu Kha Vũ  nắm lấy chiếc ghế sofa phía sau bằng cả hai tay , chậm rãi hít một hơi

Lưu Vũ cười cười, vỗ vào đùi Lưu Chương. ngón tay phải móc vào lòng bàn tay, không hiểu sao cổ họng có chút khô khốc.

Vòng này vừa kết thúc, mọi người đã nhiệt tình cổ vũ, Lưu Chương cao giọng nói tiếp tục, sau đó xoay chai

Châu Kha Vũ, người vừa ra khỏi địa ngục lửa, trong lòng liên tục cầu nguyện chai rượu vang rỗng sẽ không quay về phía mình, kết quả là miệng chai lắc lư vẫn không nghe lời mà dừng lại trước mặt hắn

Lâm Mặc là người hoan hô đầu tiên :" Châu Kha Vũ, sự thật hay thử thách?"

Châu Kha Vũ cạn lời :" Tôi có thể uống rượu không?"

" Lần đầu tiên của mỗi người đều không thể từ chối". Lưu Vũ hất tóc, ánh mắt nhìn qua Lưu Chương đang ở giữa hai người bọn họ, " Đây là quy định gì thế..."

" Mặc định rồi". Trương Gia Nguyên hét lên.

Được lắm, Trương Gia Nguyên

Hắn âm thầm ghi hận trong lòng

" Ừm, vậy sự thật đi, Mặc, Nguyên, hỏi đi"

" Thật nhàm chán, tụi tao đều quen thuộc với mày rồi, tao chả nghĩ ra cái gì tao muốn biết nữa"

Lâm Mặc vẫy tay, tỏ vẻ không có hứng thú. Trương Gia Nguyên bên cạnh cũng lắc đầu, biểu tình như thể chuyện gì cũng không liên quan đến tao

Lưu Vũ kịp thời nắm lấy cơ hội :" Tôi có thể hỏi không?"

Châu Kha Vũ lại liếc nhìn xung quanh, Nine và Patrick đang kề tai nói nhỏ, Lưu Chương thì khoanh tay chờ xem kịch hay. Hắn không còn lựa chọn nào khác ngoài việc gật đầu

Lưu Vũ đặt tay phải lên trước môi, quay sang bên cạnh, trực tiếp nhìn thẳng vào Châu Kha Vũ. Lông mi như đôi cánh, mắt phượng như ngôi sao. Không biết có phải là ảo giác hay không, dường như hắn nhìn thấy Lưu Vũ liếm đốt ngón tay của mình một cách không thể nhận ra. Không biết có phải là ảo giác không, hắn cảm thấy trái tim mình run lên.

Lưu Vũ chậm rãi nói :" Tôi có phù hợp với hình mẫu lý tưởng của cậu không?"

Đùng

Giống như một khẩu súng lục được trang bị hoa hồng đen

Châu Kha Vũ  cảm thấy chóng mặt. 

Hắn khó khăn mở miệng :" Anh....."

Vẻ mặt của tất cả mọi người ở nơi này đều rất đặc sắc: mở to mắt, há miệng,  cười toe toét, vỗ tay tán thưởng, ... tất cả đều giống như đang xem một vở kịch, tất cả đều mong chờ câu trả lời của Châu Kha Vũ. Tuy nhiên, chỉ vài giây sau khi quan sát biểu hiện của người khác, nhiệt độ trong đầu Châu Kha Vũ từ từ hạ xuống, cảm giác hoa mắt chóng mặt cũng biến mất. Hắn tinh tế nhếch lên khóe miệng.

" Ngoại trừ giới tính thì tất cả đều phù hợp"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net