Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phong cách trang trí khác lạ, thanh lịch và sang trọng

Châu Kha Vũ  dụi dụi mắt, não bộ hoạt động chậm chạp như con lười, xử lý thông tin môi trường được thu vào mắt hắn không quá tốt

Hắn cảm thấy đầu mình vẫn còn mơ hồ, như thể bị thứ gì đó đè lên

Bây giờ là mấy giờ rồi...?

....Đây là đâu? Sao hắn lại ở đây?

Sao hắn lại đến đây được? Có người đưa đến sao...?

Người khác là ai...?

".....A cậu tỉnh rồi, chào buổi sáng, Châu Kha Vũ"

Châu Kha Vũ giật mình ngồi dậy, chủ nhân của giọng nói này mặc một cái áo choàng tắm màu trắng, tóc tai ướt đẫm, thậm chí lông mi cũng ướt. Thiết kế cổ áo hình chữ V trong nháy mắt lộ ra một mảng lớn phần ngực trắng nõn, thỉnh thoảng lại có vài giọt nước trong suốt chảy xuống khiến cổ họng hắn khô khốc.

Tất cả các loại thông tin ngay lập tức tràn vào tâm trí Châu Kha Vũ

Đây là khách sạn

Bây giờ là 10 giờ sáng

Hôm nay là thứ bảy, buổi tự chọn cuối tuần đã kết thúc

Hắn và Lưu Vũ, hai người cùng ở chung một phòng

Hắn đột ngột nhấc chăn bông lên, cẩn thận kiểm tra quần áo từ đầu đến chân, vắt óc suy nghĩ đối chiếu với bản thân của tối hôm qua, nhưng lại vô tình đánh thức một số ký ức mơ hồ

Hắn nhận lời mời của Lưu Vũ, lên xe của tài xế Lưu Vũ, sau đó ngồi bên cạnh Lưu Vũ, toàn thân tỏa ra một mùi thơm nhẹ của gỗ... hình như hắn ngủ quên mất

Đúng rồi, sau đó phát sinh chuyện gì, hắn hoàn toàn không nhớ, kí ức đều bằng con số 0

Bị Lưu Vũ tự nhiên chào buổi sáng khiến hắn quên hết sạch nội dung giấc mơ

" ...Chúng ta chưa xảy ra chuyện gì đúng không?"

Châu Kha Vũ nhìn chằm chằm vào Lưu Vũ.  Làn da của anh vốn đã trắng, nay lại càng trắng hơn dưới mái tóc đen ướt át, cũng lộ ra một vẻ đẹp mờ ảo đến mê hồn.

Lưu Vũ cong khóe môi:" Cậu muốn xảy ra chuyện gì?"

Châu Kha Vũ tránh đi ánh mắt của anh, cố gắng bình tĩnh, " Tại sao tôi không ở trường?"

" Tôi hỏi Lâm Mặc rồi, hôm nay cậu không có tiết". Giống như là hỏi một đằng, trả lời một nẻo, " Tối qua thấy cậu sinh viên ngủ ngon lành, tôi không nỡ làm phiền. Đây là phòng tốt nhất, tôi đã từng thử chất lượng của giường, ngủ có thoải mái không?"

Cái gì mà thử chất lượng của giường chứ?

Châu Kha Vũ nắm chặt khăn trải giường, sắc mặt càng ngày càng đen. Lưu Vũ bước ra từ phòng tắm, không hề coi hắn là "người lạ" dù mới chỉ gặp hắn ba lần.

Tửu lượng của hắn cũng không thể nói là tốt, cũng không thể nói là kém. Trước đây chơi điên cuồng với Lâm Mặc và Trương Gia Nguyên khi say chỉ cảm thấy chóng mặt, nhưng không làm ra chuyện gì khác thường. Lần này, ngay cả là say rượu hắn cũng không nên làm ra hành vi vượt quá mức cho phép. Nhưng hắn luôn cảm thấy mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy, gặp Lưu Vũ, quá khó để hắn có thể đảm bảo rằng mình vẫn còn trong sạch trong ký ức vụn vỡ đó, thậm chí đột nhiên nảy ra một ý nghĩ kinh khủng:

Hắn hi vọng xảy ra chuyện gì đó

Không thể nào

Châu Kha Vũ quyết đoán vứt cái suy nghĩ đó ra khỏi đầu

" Cảm ơn anh đã suy nghĩ cho giấc ngủ của tôi. Nếu đã tỉnh rồi, tôi cũng không ở lại lâu nữa. Tạm biệt"

" Châu Kha Vũ, cậu không có chuyện khác hỏi tôi sao?"

Châu Kha Vũ đang từ trên giường leo xuống bỗng dừng lại. Hắn cài cúc áo sơ mi màu oải hương, một lời cũng không nói, ánh mắt tối sầm lại

Lưu Vũ cũng lười suy đoán tâm tư. Nếu hắn đã không nói gì thì anh sẽ tự mình nói. Ngược lại, trò chơi săn mồi vô duyên vô cớ này từ lúc bắt đầu bản thân luôn chiếm thế thượng phong.Nhưng  Lưu Vũ đã ngang nhiên bố trí bẫy, rồi chủ động ra tay đưa con mồi vào bẫy. Đây là những gì anh nghĩ rằng bản thân đang làm.

" Vậy tôi hỏi cậu". Anh cười, lấy khăn lau ngang mái tóc ướt, " Lời thật lòng của cậu là thật sao?"

.....Vẫn là quan tâm đến cái này

Châu Kha Vũ dường như cảm thấy bản thân bị nắm trúng chỗ sơ hở gì đó, trong lòng mờ mịt lộ ra vài tia sáng.

Hắn lạnh lùng đáp lại ánh mắt của Lưu Vũ, " Là thật lòng, vậy nên anh không cần phải suy nghĩ kĩ về tôi"

Lưu Vũ khẽ " à" một tiếng, giống như một học sinh giỏi hoàn thành bài thi một mình, thể hiện sự phấn khích và ngạc nhiên khi giáo viên công bố đáp án và thấy mình làm đúng. Anh bước đến gần Châu Kha Vũ, khiến Châu Kha Vũ bối rối, vô thức lùi lại

Anh ngẩng đầu lên, hình dáng cằm thật sự rất đẹp.

" Vậy thì tốt"

Châu Kha Vũ :" Anh không hiểu ý của tôi sao?"

Hắn quay người nắm lấy vai Lưu Vũ, bước đi vội vàng, giọng điệu vô cùng tức giận

" Phù hợp cái gì chứ, tôi cũng chẳng có ý nghĩ gì với anh, tôi chỉ thích con gái! Tôi không biết vì sao anh vô duyên vô cứ trêu đùa tôi, nhưng tôi cũng không tự luyến đến mức nghĩ rằng anh muốn theo đuổi tôi, nhưng xin hãy nhớ rằng, Lưu Vũ, Lưu Vũ tiên sinh, tôi là thẳng nam và tôi thích con gái. "

" Tôi biết, Lâm Mặc và Trương Gia Nguyên từng nói với tôi rồi, cậu là thẳng nam, còn từng yêu đương với giáo hoa đúng không?"

So với giọng điệu kích động của Châu Kha Vũ, giọng nói của Lưu Vũ lại lạnh nhạt, giống như đang nói về một chủ đề vô thưởng vô phạt

Lâm Mặc, Trương Gia Nguyên, rốt cuộc hai đứa mày đã tiếp xúc cái gì với Lưu Vũ!!!

Đột nhiên nhớ tới bản thân ngày hôm qua còn âm thầm tính toán trong lòng, Châu Kha Vũ hiện tại muốn cười, tức giận đến mức muốn cười.

Hắn nghiến răng hỏi :" Đúng, không sai, nếu anh đã biết sao còn làm như vậy?"

" Như vậy là làm như thế nào?". Lưu Vũ hơi nghiêng đầu, từ trên tóc chảy xuống mấy giọt nước, trên môi vẽ một đường vòng cung duyên dáng, " "Sẽ nháy mắt với cậu sao? Kéo cà vạt? Bí mật bắt tay với cậu làm chuyện xấu? Hay là bỏ lại cùng cậu chơi game?"

Mỗi câu nói của anh nói là một sự thật, một sự thật không thể chối cãi.

Nhưng anh đã nói vô tư như thế, không hề xấu hổ, như thể những lời tán tỉnh này chỉ là những chiêu trò xã giao cơ bản.

Châu Kha Vũ nghe thấy từng câu, những hình ảnh tương ứng sẽ hiện ra trong đầu hắn,  thậm chí có thể cảm nhận được nhiệt độ tại thời điểm tiếp xúc

Nhưng sự không cam lòng và phẫn nộ đã lấn át sự nóng nảy về sinh lý của hắn.  Hắn cứng rắn nhìn Lưu Vũ, nụ cười đang tắt dần trên khuôn mặt trắng trẻo, ánh mắt nhìn hắn lộ ra thần sắc chưa từng thấy

Lưu Vũ hé miệng, đầu lưỡi trượt từ dưới lợi đến kẽ răng, cắn nhẹ rồi nhả ra, tiếp tục nói.

" Hay là cùng cậu ngủ chung giường trong khách sạn?"

Châu Kha Vũ cười lạnh, " Tôi chắc chắn rằng chúng ta không xảy ra chuyện gì"

" Châu Kha Vũ"

Giọng điệu lạnh nhạt

Lưu Vũ cuối cùng đã thể hiện ra sự kiêu ngạo và điềm tĩnh của một người trưởng thành, bước nhanh về phía trước, trực tiếp nhìn người trước mắt

" Cậu biết không?"

" Nếu như tôi muốn theo đuổi một người, tôi sẽ hôn người đó"

Một giây tiếp theo, Lưu Vũ kiễng chân vòng tay qua cổ đối phương. Như một tia chớp đột ngột xuyên qua những đám mây mềm mại, một làn sóng thủy triều bất ngờ ập vào bãi cát khô và nóng, môi của Châu Kha Vũ bị sự bá đạo bao phủ, va chạm xen kẽ giữa môi giữa và răng đã biến thành một phản ứng được hướng dẫn bởi các xung động nguyên thủy. Những gì một người con trai lần đầu tiên hôn có thể cảm nhận được là mùi hương của mái tóc ướt, sự mềm mại của làn da và lửa dục của người chủ động hôn.

Châu Kha Vũ cố gắng tách ra, không dám tin mà nhìn chằm chằm Lưu Vũ, dùng tay lau đôi môi đã trở nên ướt át. Hắn rất kinh ngạc, đến nỗi căn phòng tối dưới ánh sáng mơ hồ trong não bị thay thế bằng một khoảng trống.

Lưu Vũ dùng ngón trỏ chạm vào môi, cảm nhận nhiệt độ ở đó, thích thú thưởng thức phản ứng của Châu Kha Vũ

Giọng anh vang vọng rõ ràng trong căn phòng

" Tôi không để tâm chuyện cậu thích nam hay nữ"

" Tôi cũng không để tâm chuyện cậu là thẳng nam hay người đồng tính"

" Tôi sẽ làm, chính là tôi sẽ khiến cậu hoàn toàn yêu thích hình mẫu lý tưởng phù hợp của cậu"

" Tôi sẽ không nuốt lời"

" Bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ theo đuổi cậu"

Lưu Vũ cong mắt, lộ ra một nụ cười, nắm chặt khăn tắm lau tóc.

" Vẫn chưa đi sao? Hay là cậu muốn giúp tôi lau tóc?"

Một người khác trong phòng đóng sầm cửa lại, giống như một con mèo đang tức giận bỏ chạy.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net